Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 6 - Chương 640: Thật Là Đau

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Sau đó là ánh mắt, giống như một chấm nhỏ trên bầu trời đen nhánh, vô cùng sáng trong!Nhưng chỉ trong một thoáng chốc, bé rất nhanh liền nhăn mũi, oa oa khóc lớn lên. . . . . .“Oa oa. . . . . .”Thanh âm rất vang, cũng rất sáng rõ, giống như ma đạo chú, phá vỡ yên lặng trước bình minh.Mà cũng ngay lúc này, chuyện làm cho người ta kinh ngạc xuất hiện, bầy sói bắt đầu nhanh chóng hướng về hai bên, từ từ lui về phía sau đi mất. . . . . .Hiên Vương kéo dây cương, Bạch Vân đi tới trước xe ngựa, hán tử mặt sẹo đánh xe đến bây giờ vẫn ngây ngốc.“Hứa Cường!”Hiên Vương kêu một tiếng, hán tử kia mới phục hồi lại tinh thần, hoảng sợ nhìn đứa nhỏ Lộ Nhi ôm trong ngực——Lúc này bé lại nhắm mắt lại, ngủ, bé ngủ rất say, giống như tiếng khóc vừa rồi không phải là của bé.“Gia, này. . . . . .”Nhìn bốn phía trống vắng, đã chẳng biết bầy sói đi đâu, bốn phía cực kỳ yên tĩnh thậm chí làm cho hắn hoài nghi, mọi chuyện vừa mới thấy đều là ảo giác.“Đi thôi, trời sắp sáng rồi. . . . . .”Đỡ Lộ Nhi vào trong xe, Hiên Vương để Bạch Vân đi bên ngoài, cả người cũng chui vào trong xe, chỉ thấy Lộ Nhi đau khổ, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại:“Sao vậy, Lộ Nhi?”“Cánh tay, cánh tay của ta, đau chết. . . . . .”Mặc dù rất đau, nhưng nàng vẫn ôm Oa Oa, Hiên Vương vội vàng nhận lấy, khẽ cười nói:“Cũng đúng, nàng đã ôm lâu như vậy. . . . . .”Đem Oa Oa đặt một bên, trong xe này cũng đặc biệt sửa chữa lại, nhóm Mộc Lâm làm việc, hắn yên tâm.Trong xe chất đầy áo ngủ bằng gấm rất dày, mặc dù người nằm chết dí nơi này, cũng không cảm giác được bao nhiêu lắc lư.“Ta xoa giúp nàng. . . . . .”Vừa nói, Hiên Vương vừa đưa tay ra, nhẹ nhàng xoa bóp giúp Lộ Nhi, nhưng nàng lại đau nhe răng nhếch miệng.“Thật tê, cũng rất đau. . . . . .”

Sau đó là ánh mắt, giống như một chấm nhỏ trên bầu trời đen nhánh, vô cùng sáng trong!

Nhưng chỉ trong một thoáng chốc, bé rất nhanh liền nhăn mũi, oa oa khóc lớn lên. . . . . .

“Oa oa. . . . . .”

Thanh âm rất vang, cũng rất sáng rõ, giống như ma đạo chú, phá vỡ yên lặng trước bình minh.

Mà cũng ngay lúc này, chuyện làm cho người ta kinh ngạc xuất hiện, bầy sói bắt đầu nhanh chóng hướng về hai bên, từ từ lui về phía sau đi mất. . . . . .

Hiên Vương kéo dây cương, Bạch Vân đi tới trước xe ngựa, hán tử mặt sẹo đánh xe đến bây giờ vẫn ngây ngốc.

“Hứa Cường!”

Hiên Vương kêu một tiếng, hán tử kia mới phục hồi lại tinh thần, hoảng sợ nhìn đứa nhỏ Lộ Nhi ôm trong ngực——

Lúc này bé lại nhắm mắt lại, ngủ, bé ngủ rất say, giống như tiếng khóc vừa rồi không phải là của bé.

“Gia, này. . . . . .”

Nhìn bốn phía trống vắng, đã chẳng biết bầy sói đi đâu, bốn phía cực kỳ yên tĩnh thậm chí làm cho hắn hoài nghi, mọi chuyện vừa mới thấy đều là ảo giác.

“Đi thôi, trời sắp sáng rồi. . . . . .”

Đỡ Lộ Nhi vào trong xe, Hiên Vương để Bạch Vân đi bên ngoài, cả người cũng chui vào trong xe, chỉ thấy Lộ Nhi đau khổ, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại:

“Sao vậy, Lộ Nhi?”

“Cánh tay, cánh tay của ta, đau chết. . . . . .”

Mặc dù rất đau, nhưng nàng vẫn ôm Oa Oa, Hiên Vương vội vàng nhận lấy, khẽ cười nói:

“Cũng đúng, nàng đã ôm lâu như vậy. . . . . .”

Đem Oa Oa đặt một bên, trong xe này cũng đặc biệt sửa chữa lại, nhóm Mộc Lâm làm việc, hắn yên tâm.

Trong xe chất đầy áo ngủ bằng gấm rất dày, mặc dù người nằm chết dí nơi này, cũng không cảm giác được bao nhiêu lắc lư.

“Ta xoa giúp nàng. . . . . .”

Vừa nói, Hiên Vương vừa đưa tay ra, nhẹ nhàng xoa bóp giúp Lộ Nhi, nhưng nàng lại đau nhe răng nhếch miệng.

“Thật tê, cũng rất đau. . . . . .”

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Sau đó là ánh mắt, giống như một chấm nhỏ trên bầu trời đen nhánh, vô cùng sáng trong!Nhưng chỉ trong một thoáng chốc, bé rất nhanh liền nhăn mũi, oa oa khóc lớn lên. . . . . .“Oa oa. . . . . .”Thanh âm rất vang, cũng rất sáng rõ, giống như ma đạo chú, phá vỡ yên lặng trước bình minh.Mà cũng ngay lúc này, chuyện làm cho người ta kinh ngạc xuất hiện, bầy sói bắt đầu nhanh chóng hướng về hai bên, từ từ lui về phía sau đi mất. . . . . .Hiên Vương kéo dây cương, Bạch Vân đi tới trước xe ngựa, hán tử mặt sẹo đánh xe đến bây giờ vẫn ngây ngốc.“Hứa Cường!”Hiên Vương kêu một tiếng, hán tử kia mới phục hồi lại tinh thần, hoảng sợ nhìn đứa nhỏ Lộ Nhi ôm trong ngực——Lúc này bé lại nhắm mắt lại, ngủ, bé ngủ rất say, giống như tiếng khóc vừa rồi không phải là của bé.“Gia, này. . . . . .”Nhìn bốn phía trống vắng, đã chẳng biết bầy sói đi đâu, bốn phía cực kỳ yên tĩnh thậm chí làm cho hắn hoài nghi, mọi chuyện vừa mới thấy đều là ảo giác.“Đi thôi, trời sắp sáng rồi. . . . . .”Đỡ Lộ Nhi vào trong xe, Hiên Vương để Bạch Vân đi bên ngoài, cả người cũng chui vào trong xe, chỉ thấy Lộ Nhi đau khổ, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại:“Sao vậy, Lộ Nhi?”“Cánh tay, cánh tay của ta, đau chết. . . . . .”Mặc dù rất đau, nhưng nàng vẫn ôm Oa Oa, Hiên Vương vội vàng nhận lấy, khẽ cười nói:“Cũng đúng, nàng đã ôm lâu như vậy. . . . . .”Đem Oa Oa đặt một bên, trong xe này cũng đặc biệt sửa chữa lại, nhóm Mộc Lâm làm việc, hắn yên tâm.Trong xe chất đầy áo ngủ bằng gấm rất dày, mặc dù người nằm chết dí nơi này, cũng không cảm giác được bao nhiêu lắc lư.“Ta xoa giúp nàng. . . . . .”Vừa nói, Hiên Vương vừa đưa tay ra, nhẹ nhàng xoa bóp giúp Lộ Nhi, nhưng nàng lại đau nhe răng nhếch miệng.“Thật tê, cũng rất đau. . . . . .”

Quyển 6 - Chương 640: Thật Là Đau