Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 6 - Chương 657: Vương Gia Trở Lại 2

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Edit : ShikirioBeta : CherryDù sao khi thành thân, Vương gia vắng mặt, là công chúa vội vàng muốn gả vào.Thị thiếp trong phủ, sớm đã ăn diện đẹp đẽ, Vương gia đã trở lại, các nàng đều đã lâu chưa nhìn thấy Vương gia rồi?Nếu như vẫn không được thị tẩm, đoán chừng rất nhanh, các nàng sẽ bị đưa đi.Nghĩ đến phải rời khỏi nơi này, trên gương mặt của các nàng đầy vẻ không muốn, ở chỗ này ăn ngon ngủ yên, các nàng không muốn phải rời khỏi đây.Đi ra ngoài, các nàng cái gì cũng không có, kết quả tốt nhất cũng chỉ có thể làm thiếp cho kẻ có tiền mà thôi, lại bị khuất nhục (áp bức và lăng nhục), làm một tiểu thiếp bị chèn ép.Đợi thật lâu, cho đến mặt trời ngả về phía tây, chiếc xe ngựa màu lam mới chi nha một tiếng dừng lại, tất cả mọi người ngừng thở, đầu cúi thật thấp, nhưng ánh mắt lại len lén nhìn về phía xe ngựa.Có điều trong số người đang quỳ hiển nhiên không bao gồm công chúa.Nàng một thân hồng y đỏ thẫm, vốn là khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, lúc này càng thêm tinh tế, cả người giống như đóa hoa mân côi (hoa hồng), hấp dẫn ánh mắt mọi người!“Vương gia, ngài rốt cục đã trở lại. . . . . .”Quản gia đầu tiên là dập đầu mấy lần, sau đó đứng lên, đi tới trước xe, khom người, thanh âm cũng nghẹn ngào.“Chu quản gia, Bổn vương không có ở đây mấy ngày, khổ cực ông rồi. . . . . .”Thanh âm nhàn nhạt, giọng nói lạnh lùng, nghe không ra một tia cảm xúc.Mà thanh âm quen thuộc này không biết đã xuất hiện biết bao nhiêu lần trong giấc mộng, lại làm cho công chúa tim đập liên hồi ——Là hắn, hắn thật sự đã trở lại!Muốn mở miệng, lại phát hiện cổ họng khô sáp, không nói ra lời.Chẳng biết từ lúc nào, Hứa Cường từ trong phủ đi ra, trong tay bưng một cái khay, đi theo phía sau là mấy nha đầu, trong tay của các nàng đều bưng một cái khay.Trong khay, là bộ quần áo quen thuộc của Vương gia , còn có. . . . . .

Edit : Shikirio

Beta : Cherry

Dù sao khi thành thân, Vương gia vắng mặt, là công chúa vội vàng muốn gả vào.

Thị thiếp trong phủ, sớm đã ăn diện đẹp đẽ, Vương gia đã trở lại, các nàng đều đã lâu chưa nhìn thấy Vương gia rồi?

Nếu như vẫn không được thị tẩm, đoán chừng rất nhanh, các nàng sẽ bị đưa đi.

Nghĩ đến phải rời khỏi nơi này, trên gương mặt của các nàng đầy vẻ không muốn, ở chỗ này ăn ngon ngủ yên, các nàng không muốn phải rời khỏi đây.

Đi ra ngoài, các nàng cái gì cũng không có, kết quả tốt nhất cũng chỉ có thể làm thiếp cho kẻ có tiền mà thôi, lại bị khuất nhục (áp bức và lăng nhục), làm một tiểu thiếp bị chèn ép.

Đợi thật lâu, cho đến mặt trời ngả về phía tây, chiếc xe ngựa màu lam mới chi nha một tiếng dừng lại, tất cả mọi người ngừng thở, đầu cúi thật thấp, nhưng ánh mắt lại len lén nhìn về phía xe ngựa.

Có điều trong số người đang quỳ hiển nhiên không bao gồm công chúa.

Nàng một thân hồng y đỏ thẫm, vốn là khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, lúc này càng thêm tinh tế, cả người giống như đóa hoa mân côi (hoa hồng), hấp dẫn ánh mắt mọi người!

“Vương gia, ngài rốt cục đã trở lại. . . . . .”

Quản gia đầu tiên là dập đầu mấy lần, sau đó đứng lên, đi tới trước xe, khom người, thanh âm cũng nghẹn ngào.

“Chu quản gia, Bổn vương không có ở đây mấy ngày, khổ cực ông rồi. . . . . .”

Thanh âm nhàn nhạt, giọng nói lạnh lùng, nghe không ra một tia cảm xúc.

Mà thanh âm quen thuộc này không biết đã xuất hiện biết bao nhiêu lần trong giấc mộng, lại làm cho công chúa tim đập liên hồi ——

Là hắn, hắn thật sự đã trở lại!

Muốn mở miệng, lại phát hiện cổ họng khô sáp, không nói ra lời.

Chẳng biết từ lúc nào, Hứa Cường từ trong phủ đi ra, trong tay bưng một cái khay, đi theo phía sau là mấy nha đầu, trong tay của các nàng đều bưng một cái khay.

Trong khay, là bộ quần áo quen thuộc của Vương gia , còn có. . . . . .

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Edit : ShikirioBeta : CherryDù sao khi thành thân, Vương gia vắng mặt, là công chúa vội vàng muốn gả vào.Thị thiếp trong phủ, sớm đã ăn diện đẹp đẽ, Vương gia đã trở lại, các nàng đều đã lâu chưa nhìn thấy Vương gia rồi?Nếu như vẫn không được thị tẩm, đoán chừng rất nhanh, các nàng sẽ bị đưa đi.Nghĩ đến phải rời khỏi nơi này, trên gương mặt của các nàng đầy vẻ không muốn, ở chỗ này ăn ngon ngủ yên, các nàng không muốn phải rời khỏi đây.Đi ra ngoài, các nàng cái gì cũng không có, kết quả tốt nhất cũng chỉ có thể làm thiếp cho kẻ có tiền mà thôi, lại bị khuất nhục (áp bức và lăng nhục), làm một tiểu thiếp bị chèn ép.Đợi thật lâu, cho đến mặt trời ngả về phía tây, chiếc xe ngựa màu lam mới chi nha một tiếng dừng lại, tất cả mọi người ngừng thở, đầu cúi thật thấp, nhưng ánh mắt lại len lén nhìn về phía xe ngựa.Có điều trong số người đang quỳ hiển nhiên không bao gồm công chúa.Nàng một thân hồng y đỏ thẫm, vốn là khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, lúc này càng thêm tinh tế, cả người giống như đóa hoa mân côi (hoa hồng), hấp dẫn ánh mắt mọi người!“Vương gia, ngài rốt cục đã trở lại. . . . . .”Quản gia đầu tiên là dập đầu mấy lần, sau đó đứng lên, đi tới trước xe, khom người, thanh âm cũng nghẹn ngào.“Chu quản gia, Bổn vương không có ở đây mấy ngày, khổ cực ông rồi. . . . . .”Thanh âm nhàn nhạt, giọng nói lạnh lùng, nghe không ra một tia cảm xúc.Mà thanh âm quen thuộc này không biết đã xuất hiện biết bao nhiêu lần trong giấc mộng, lại làm cho công chúa tim đập liên hồi ——Là hắn, hắn thật sự đã trở lại!Muốn mở miệng, lại phát hiện cổ họng khô sáp, không nói ra lời.Chẳng biết từ lúc nào, Hứa Cường từ trong phủ đi ra, trong tay bưng một cái khay, đi theo phía sau là mấy nha đầu, trong tay của các nàng đều bưng một cái khay.Trong khay, là bộ quần áo quen thuộc của Vương gia , còn có. . . . . .

Quyển 6 - Chương 657: Vương Gia Trở Lại 2