Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…
Quyển 6 - Chương 666: Hai Tiểu Tử Hưng Phấn
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Ánh mặt trời xuyên thấu qua rèm cửa mỏng manh, ánh vàng nhàn nhạt, ấm áp vạn vật nhân gian, cũng chiếu vào thân ảnh hai người trong phòng, thêm vào chút kiều diễm. . . . . .Ngoài cửa sổ, ánh mặt trời hết sức sáng rỡ, gió thu thổi nhẹ, chim nhỏ hót vui mừng, trăm hoa mặc sức lay động. . . . . .Bên trong phòng cách đó không xa, năm sáu nha đầu cùng ma ma vui vẻ chiếu cố hai đứa nhỏ, đi tới nhà mới, hai tiểu tử cũng hết sức vui vẻ, huơ tay múa chân, thật là vui sướng.“Chu quản gia. . . . . .”Một nam tử trung niên đi tới, mấy nha đầu vội vàng kêu. Chu quản gia ha ha cười, đi tới trước giường, nhìn hai huynh đệ vui vẻ, cười nói:“Ai là đại thiếu gia?”“Cái này a, Chu quản gia, dáng vẻ đại thiếu gia cùng Vương gia chúng ta giống nhau như đúc, nhị thiếu gia thì sao, dáng vẻ có chút giống phu nhân, nhưng cũng có điểm giống gia nha. . . . . .”Tiểu Tuệ cười nhẹ giải thích, Chu quản gia gật đầu một cái:“Ta có thể ôm hai đứa không?”Hai tay bất an xoa xoa, tâm cũng thấp thỏm nhìn hai hài tử, ông mong đợi ôm thiếu gia đã lâu. Hôm nay rốt cục như ý nguyện, muốn mất hứng cũng khó khăn nha.“Đương nhiên là có thể. Lý ma ma, bà dạy quản gia đi!”Hài tử nhỏ như vậy, ban đầu nàng cũng không dám ôm. Nhưng Chu quản gia, hình như là đã từng ôm qua thiếu gia?Tiểu Tuệ cau mày, không hiểu hỏi:“Chu quản gia, không phải là ông đã từng ôm thiếu gia sao? Lúc Vương gia trở lại, giống như. . . . . .”“Haiz, ngươi nha đầu này, lúc ấy Vương gia đưa cho ta, nhưng ta tuyệt đối không dám động, chỉ sợ bị thương tiểu chủ tử của chúng ta. Hơn nữa, lúc ấy có chăn bao lấy, cùng bây giờ có thể giống nhau sao?”Mồ hôi, nói rất hay mà dường như cũng có lý nha! Có điều, phu nhân hiện tại tốt lắm, có hai thiếu gia làm chỗ dựa, công chúa không thể coi thường.Nghĩ đến công chúa, đến bây giờ trong lòng nàng vẫn còn cơn tức, nếu như không phải là nàng ta, phu nhân và gia, đã sớm là một đôi hạnh phúc rồi.
Ánh mặt trời xuyên thấu qua rèm cửa mỏng manh, ánh vàng nhàn nhạt, ấm áp vạn vật nhân gian, cũng chiếu vào thân ảnh hai người trong phòng, thêm vào chút kiều diễm. . . . . .
Ngoài cửa sổ, ánh mặt trời hết sức sáng rỡ, gió thu thổi nhẹ, chim nhỏ hót vui mừng, trăm hoa mặc sức lay động. . . . . .
Bên trong phòng cách đó không xa, năm sáu nha đầu cùng ma ma vui vẻ chiếu cố hai đứa nhỏ, đi tới nhà mới, hai tiểu tử cũng hết sức vui vẻ, huơ tay múa chân, thật là vui sướng.
“Chu quản gia. . . . . .”
Một nam tử trung niên đi tới, mấy nha đầu vội vàng kêu. Chu quản gia ha ha cười, đi tới trước giường, nhìn hai huynh đệ vui vẻ, cười nói:
“Ai là đại thiếu gia?”
“Cái này a, Chu quản gia, dáng vẻ đại thiếu gia cùng Vương gia chúng ta giống nhau như đúc, nhị thiếu gia thì sao, dáng vẻ có chút giống phu nhân, nhưng cũng có điểm giống gia nha. . . . . .”
Tiểu Tuệ cười nhẹ giải thích, Chu quản gia gật đầu một cái:
“Ta có thể ôm hai đứa không?”
Hai tay bất an xoa xoa, tâm cũng thấp thỏm nhìn hai hài tử, ông mong đợi ôm thiếu gia đã lâu. Hôm nay rốt cục như ý nguyện, muốn mất hứng cũng khó khăn nha.
“Đương nhiên là có thể. Lý ma ma, bà dạy quản gia đi!”
Hài tử nhỏ như vậy, ban đầu nàng cũng không dám ôm. Nhưng Chu quản gia, hình như là đã từng ôm qua thiếu gia?
Tiểu Tuệ cau mày, không hiểu hỏi:
“Chu quản gia, không phải là ông đã từng ôm thiếu gia sao? Lúc Vương gia trở lại, giống như. . . . . .”
“Haiz, ngươi nha đầu này, lúc ấy Vương gia đưa cho ta, nhưng ta tuyệt đối không dám động, chỉ sợ bị thương tiểu chủ tử của chúng ta. Hơn nữa, lúc ấy có chăn bao lấy, cùng bây giờ có thể giống nhau sao?”
Mồ hôi, nói rất hay mà dường như cũng có lý nha! Có điều, phu nhân hiện tại tốt lắm, có hai thiếu gia làm chỗ dựa, công chúa không thể coi thường.
Nghĩ đến công chúa, đến bây giờ trong lòng nàng vẫn còn cơn tức, nếu như không phải là nàng ta, phu nhân và gia, đã sớm là một đôi hạnh phúc rồi.
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Ánh mặt trời xuyên thấu qua rèm cửa mỏng manh, ánh vàng nhàn nhạt, ấm áp vạn vật nhân gian, cũng chiếu vào thân ảnh hai người trong phòng, thêm vào chút kiều diễm. . . . . .Ngoài cửa sổ, ánh mặt trời hết sức sáng rỡ, gió thu thổi nhẹ, chim nhỏ hót vui mừng, trăm hoa mặc sức lay động. . . . . .Bên trong phòng cách đó không xa, năm sáu nha đầu cùng ma ma vui vẻ chiếu cố hai đứa nhỏ, đi tới nhà mới, hai tiểu tử cũng hết sức vui vẻ, huơ tay múa chân, thật là vui sướng.“Chu quản gia. . . . . .”Một nam tử trung niên đi tới, mấy nha đầu vội vàng kêu. Chu quản gia ha ha cười, đi tới trước giường, nhìn hai huynh đệ vui vẻ, cười nói:“Ai là đại thiếu gia?”“Cái này a, Chu quản gia, dáng vẻ đại thiếu gia cùng Vương gia chúng ta giống nhau như đúc, nhị thiếu gia thì sao, dáng vẻ có chút giống phu nhân, nhưng cũng có điểm giống gia nha. . . . . .”Tiểu Tuệ cười nhẹ giải thích, Chu quản gia gật đầu một cái:“Ta có thể ôm hai đứa không?”Hai tay bất an xoa xoa, tâm cũng thấp thỏm nhìn hai hài tử, ông mong đợi ôm thiếu gia đã lâu. Hôm nay rốt cục như ý nguyện, muốn mất hứng cũng khó khăn nha.“Đương nhiên là có thể. Lý ma ma, bà dạy quản gia đi!”Hài tử nhỏ như vậy, ban đầu nàng cũng không dám ôm. Nhưng Chu quản gia, hình như là đã từng ôm qua thiếu gia?Tiểu Tuệ cau mày, không hiểu hỏi:“Chu quản gia, không phải là ông đã từng ôm thiếu gia sao? Lúc Vương gia trở lại, giống như. . . . . .”“Haiz, ngươi nha đầu này, lúc ấy Vương gia đưa cho ta, nhưng ta tuyệt đối không dám động, chỉ sợ bị thương tiểu chủ tử của chúng ta. Hơn nữa, lúc ấy có chăn bao lấy, cùng bây giờ có thể giống nhau sao?”Mồ hôi, nói rất hay mà dường như cũng có lý nha! Có điều, phu nhân hiện tại tốt lắm, có hai thiếu gia làm chỗ dựa, công chúa không thể coi thường.Nghĩ đến công chúa, đến bây giờ trong lòng nàng vẫn còn cơn tức, nếu như không phải là nàng ta, phu nhân và gia, đã sớm là một đôi hạnh phúc rồi.