Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 6 - Chương 668: Công Chúa Bị Giữ Ngoài Cửa

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Bất kể nói thế nào, bà là mẹ của Hiên Vương, là bà nội của Bảo Bảo. . . . . .“Nương nương thật vui vẻ, dường như rất thích thiếu gia. . . . . .”Tiểu Tuệ nói thật, thật ra thì nàng vẫn bồi ở bên người Lộ Nhi, cũng biết Lộ Nhi băn khoăn điều gì.“Thật không? Vậy thì tốt, vậy thì tốt. . . . . .”Lộ Nhi thở dài một hơi, đã đi vậy mà lại trở về, không biết Hoàng thái hậu thấy nàng thì sẽ thế nào?Nàng đã từng bị Hướng Quân mang đi, không biết đến bây giờ, Hoàng thái hậu có dùng chuyện này gây khó khăn ình hay không?Không nên nghĩ về bà như vậy, bà không phải là một người tính toán chi li như vậy. Nhưng trong lòng Lộ Nhi vẫn rất bất an.“Công chúa đâu? Nàng cũng không đến sao?”Nàng cần phải trầm tĩnh, hiện giờ, nàng ta đã trở thành Vương phi, thành thê tử của Hiên Vương.Thê tử, nghĩ đến từ này, trong lòng Lộ Nhi rất khổ, cũng rất chua, thân phận quang minh chính đại đó cuối cùng không có duyên với nàng. Hiện tại nàng rất vinh quang trở thành tiểu tam sao?Có điều lại khác với tiểu tam ở hiện đại, nàng là tiểu tam ngoài sáng, lộ liễu trắng trợn.“Nàng? Ngạo Vũ Các này, cũng không phải là người tùy tùy tiện tiện có thể vào, Vương gia hạ lệnh cấm, cho nên. . . . . .”Trong mắt Tiểu Tuệ lóe lên một tia khinh thường, công chúa thì thế nào, Vương phi thì làm sao?Ở trong mắt Hiên Vương, còn không phải là cái gì cũng không được công nhận sao?Người Vương gia yêu, quan tâm, cũng chỉ có một mình phu nhân, cũng chỉ có một mình phu nhân mà thôi!“Thật sự?”Lệnh cấm này ban xuống cũng tốt, thay vì nói là ban xuống cho cả Vương phủ, không bằng nói là dành cho công chúa thì thích hợp hơn.Nghĩ đến công chúa bị cự tuyệt đứng ngoài cửa, tức giận đỏ mặt tía tai, Lộ Nhi không nhịn được xì một tiếng bật cười.Tiểu Tuệ cũng che miệng cười, nhưng nhìn Lộ Nhi, đáy mắt nàng thoáng qua một tia áy náy

Bất kể nói thế nào, bà là mẹ của Hiên Vương, là bà nội của Bảo Bảo. . . . . .

“Nương nương thật vui vẻ, dường như rất thích thiếu gia. . . . . .”

Tiểu Tuệ nói thật, thật ra thì nàng vẫn bồi ở bên người Lộ Nhi, cũng biết Lộ Nhi băn khoăn điều gì.

“Thật không? Vậy thì tốt, vậy thì tốt. . . . . .”

Lộ Nhi thở dài một hơi, đã đi vậy mà lại trở về, không biết Hoàng thái hậu thấy nàng thì sẽ thế nào?

Nàng đã từng bị Hướng Quân mang đi, không biết đến bây giờ, Hoàng thái hậu có dùng chuyện này gây khó khăn ình hay không?

Không nên nghĩ về bà như vậy, bà không phải là một người tính toán chi li như vậy. Nhưng trong lòng Lộ Nhi vẫn rất bất an.

“Công chúa đâu? Nàng cũng không đến sao?”

Nàng cần phải trầm tĩnh, hiện giờ, nàng ta đã trở thành Vương phi, thành thê tử của Hiên Vương.

Thê tử, nghĩ đến từ này, trong lòng Lộ Nhi rất khổ, cũng rất chua, thân phận quang minh chính đại đó cuối cùng không có duyên với nàng. Hiện tại nàng rất vinh quang trở thành tiểu tam sao?

Có điều lại khác với tiểu tam ở hiện đại, nàng là tiểu tam ngoài sáng, lộ liễu trắng trợn.

“Nàng? Ngạo Vũ Các này, cũng không phải là người tùy tùy tiện tiện có thể vào, Vương gia hạ lệnh cấm, cho nên. . . . . .”

Trong mắt Tiểu Tuệ lóe lên một tia khinh thường, công chúa thì thế nào, Vương phi thì làm sao?

Ở trong mắt Hiên Vương, còn không phải là cái gì cũng không được công nhận sao?

Người Vương gia yêu, quan tâm, cũng chỉ có một mình phu nhân, cũng chỉ có một mình phu nhân mà thôi!

“Thật sự?”

Lệnh cấm này ban xuống cũng tốt, thay vì nói là ban xuống cho cả Vương phủ, không bằng nói là dành cho công chúa thì thích hợp hơn.

Nghĩ đến công chúa bị cự tuyệt đứng ngoài cửa, tức giận đỏ mặt tía tai, Lộ Nhi không nhịn được xì một tiếng bật cười.

Tiểu Tuệ cũng che miệng cười, nhưng nhìn Lộ Nhi, đáy mắt nàng thoáng qua một tia áy náy

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Bất kể nói thế nào, bà là mẹ của Hiên Vương, là bà nội của Bảo Bảo. . . . . .“Nương nương thật vui vẻ, dường như rất thích thiếu gia. . . . . .”Tiểu Tuệ nói thật, thật ra thì nàng vẫn bồi ở bên người Lộ Nhi, cũng biết Lộ Nhi băn khoăn điều gì.“Thật không? Vậy thì tốt, vậy thì tốt. . . . . .”Lộ Nhi thở dài một hơi, đã đi vậy mà lại trở về, không biết Hoàng thái hậu thấy nàng thì sẽ thế nào?Nàng đã từng bị Hướng Quân mang đi, không biết đến bây giờ, Hoàng thái hậu có dùng chuyện này gây khó khăn ình hay không?Không nên nghĩ về bà như vậy, bà không phải là một người tính toán chi li như vậy. Nhưng trong lòng Lộ Nhi vẫn rất bất an.“Công chúa đâu? Nàng cũng không đến sao?”Nàng cần phải trầm tĩnh, hiện giờ, nàng ta đã trở thành Vương phi, thành thê tử của Hiên Vương.Thê tử, nghĩ đến từ này, trong lòng Lộ Nhi rất khổ, cũng rất chua, thân phận quang minh chính đại đó cuối cùng không có duyên với nàng. Hiện tại nàng rất vinh quang trở thành tiểu tam sao?Có điều lại khác với tiểu tam ở hiện đại, nàng là tiểu tam ngoài sáng, lộ liễu trắng trợn.“Nàng? Ngạo Vũ Các này, cũng không phải là người tùy tùy tiện tiện có thể vào, Vương gia hạ lệnh cấm, cho nên. . . . . .”Trong mắt Tiểu Tuệ lóe lên một tia khinh thường, công chúa thì thế nào, Vương phi thì làm sao?Ở trong mắt Hiên Vương, còn không phải là cái gì cũng không được công nhận sao?Người Vương gia yêu, quan tâm, cũng chỉ có một mình phu nhân, cũng chỉ có một mình phu nhân mà thôi!“Thật sự?”Lệnh cấm này ban xuống cũng tốt, thay vì nói là ban xuống cho cả Vương phủ, không bằng nói là dành cho công chúa thì thích hợp hơn.Nghĩ đến công chúa bị cự tuyệt đứng ngoài cửa, tức giận đỏ mặt tía tai, Lộ Nhi không nhịn được xì một tiếng bật cười.Tiểu Tuệ cũng che miệng cười, nhưng nhìn Lộ Nhi, đáy mắt nàng thoáng qua một tia áy náy

Quyển 6 - Chương 668: Công Chúa Bị Giữ Ngoài Cửa