Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…
Quyển 6 - Chương 690: Không Nên Bắt Loạn Nha
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Edit: ShikiroBeta: Cherry“A, giống Hiên như đúc. . . . . . Mẫu hậu, người lại đây nhìn xem. . . . . .”Ánh mắt bọn chúng thật giống, kỳ thật hai đứa nhỏ này cũng không khác nhau mấy, mà huyết thống cũng thật kỳ diệu.Lộ Nhi nhìn khuôn mặt hiền lành tươi cười của Hoàng thái hậu, trong đầu một mảnh hoảng hốt, bà thật sự thích đứa nhỏ này đi?“Bảo Bảo. . . . . . tôn tử ngoan của ta. . . . . .”Hoàng thái hậu cũng đi tới, nhận lấy đứa nhỏ trong tay Lộ Nhi, hiền lành nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của hắn, mà Bảo Bảo thấy bà, khanh khách nở nụ cười.“Mẫu hậu, người xem Bối Bối cũng rất đáng yêu a. . . . . .”Hoàng thượng tiếp nhận Bối Bối trong tay Hiên Vương, cười ôn hòa, trong lòng Lộ Nhi hơi bất an, Hiên Vương không nói tình hình thực tế cho Hoàng Thượng sao?Thấy Lộ Nhi lo lắng, Hiên Vương thản nhiên cười một tiếng, nụ cười kia, Lộ Nhi lại cũng cảm thấy rực rõ chói mắt, cực kỳ động lòng người.“Mẫu hậu, đứa nhỏ vẫn còn bé, cũng còn chưa chọn đồ vật đoán tương lai, hiện tại đã lớn hơn một chút, hay là hôm nay chúng ta thử xem?”Lộ Nhi cả kinh, chọn đồ vật đoán tương lai, nàng cũng đã nghe nói qua, nghe nói hiện tại bắt đồ vật có thể thấy được tương lai sau này của đứa nhỏ.Nhưng đây là hoàng cung a, Bảo Bảo Bối Bối còn nhỏ, Lộ Nhi thật lo lắng, bọn chúng sẽ bắt được đồ không nên bắt nào đó.Hoàng thái hậu khẽ gật đầu, đến bên một chiếc bàn, phía trên đã sớm chuẩn bị rất nhiều đồ vật.Thì ra, bọn họ đã sớm chuẩn bị xong .Lộ Nhi bất an nhìn Bảo Bảo, âm thầm cầu nguyện Bảo Bảo, tùy tiện cầm cái gì đó là được rồi.Mà để ý quan sát kỹ cái bàn, phía trên có son phấn, giấy và bút mực, trân châu bảo thạch. . . . . . Vô số đồ vật, sáng loá.Chỉ là một ít đồ vật bình thường, không có gì đáng giá kiêng kỵ, Lộ Nhi thở dài một hơi, có điều nàng buông lỏng hơi sớm. . . .
Edit: Shikiro
Beta: Cherry
“A, giống Hiên như đúc. . . . . . Mẫu hậu, người lại đây nhìn xem. . . . . .”
Ánh mắt bọn chúng thật giống, kỳ thật hai đứa nhỏ này cũng không khác nhau mấy, mà huyết thống cũng thật kỳ diệu.
Lộ Nhi nhìn khuôn mặt hiền lành tươi cười của Hoàng thái hậu, trong đầu một mảnh hoảng hốt, bà thật sự thích đứa nhỏ này đi?
“Bảo Bảo. . . . . . tôn tử ngoan của ta. . . . . .”
Hoàng thái hậu cũng đi tới, nhận lấy đứa nhỏ trong tay Lộ Nhi, hiền lành nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của hắn, mà Bảo Bảo thấy bà, khanh khách nở nụ cười.
“Mẫu hậu, người xem Bối Bối cũng rất đáng yêu a. . . . . .”
Hoàng thượng tiếp nhận Bối Bối trong tay Hiên Vương, cười ôn hòa, trong lòng Lộ Nhi hơi bất an, Hiên Vương không nói tình hình thực tế cho Hoàng Thượng sao?
Thấy Lộ Nhi lo lắng, Hiên Vương thản nhiên cười một tiếng, nụ cười kia, Lộ Nhi lại cũng cảm thấy rực rõ chói mắt, cực kỳ động lòng người.
“Mẫu hậu, đứa nhỏ vẫn còn bé, cũng còn chưa chọn đồ vật đoán tương lai, hiện tại đã lớn hơn một chút, hay là hôm nay chúng ta thử xem?”
Lộ Nhi cả kinh, chọn đồ vật đoán tương lai, nàng cũng đã nghe nói qua, nghe nói hiện tại bắt đồ vật có thể thấy được tương lai sau này của đứa nhỏ.
Nhưng đây là hoàng cung a, Bảo Bảo Bối Bối còn nhỏ, Lộ Nhi thật lo lắng, bọn chúng sẽ bắt được đồ không nên bắt nào đó.
Hoàng thái hậu khẽ gật đầu, đến bên một chiếc bàn, phía trên đã sớm chuẩn bị rất nhiều đồ vật.
Thì ra, bọn họ đã sớm chuẩn bị xong .
Lộ Nhi bất an nhìn Bảo Bảo, âm thầm cầu nguyện Bảo Bảo, tùy tiện cầm cái gì đó là được rồi.
Mà để ý quan sát kỹ cái bàn, phía trên có son phấn, giấy và bút mực, trân châu bảo thạch. . . . . . Vô số đồ vật, sáng loá.
Chỉ là một ít đồ vật bình thường, không có gì đáng giá kiêng kỵ, Lộ Nhi thở dài một hơi, có điều nàng buông lỏng hơi sớm. . . .
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Edit: ShikiroBeta: Cherry“A, giống Hiên như đúc. . . . . . Mẫu hậu, người lại đây nhìn xem. . . . . .”Ánh mắt bọn chúng thật giống, kỳ thật hai đứa nhỏ này cũng không khác nhau mấy, mà huyết thống cũng thật kỳ diệu.Lộ Nhi nhìn khuôn mặt hiền lành tươi cười của Hoàng thái hậu, trong đầu một mảnh hoảng hốt, bà thật sự thích đứa nhỏ này đi?“Bảo Bảo. . . . . . tôn tử ngoan của ta. . . . . .”Hoàng thái hậu cũng đi tới, nhận lấy đứa nhỏ trong tay Lộ Nhi, hiền lành nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của hắn, mà Bảo Bảo thấy bà, khanh khách nở nụ cười.“Mẫu hậu, người xem Bối Bối cũng rất đáng yêu a. . . . . .”Hoàng thượng tiếp nhận Bối Bối trong tay Hiên Vương, cười ôn hòa, trong lòng Lộ Nhi hơi bất an, Hiên Vương không nói tình hình thực tế cho Hoàng Thượng sao?Thấy Lộ Nhi lo lắng, Hiên Vương thản nhiên cười một tiếng, nụ cười kia, Lộ Nhi lại cũng cảm thấy rực rõ chói mắt, cực kỳ động lòng người.“Mẫu hậu, đứa nhỏ vẫn còn bé, cũng còn chưa chọn đồ vật đoán tương lai, hiện tại đã lớn hơn một chút, hay là hôm nay chúng ta thử xem?”Lộ Nhi cả kinh, chọn đồ vật đoán tương lai, nàng cũng đã nghe nói qua, nghe nói hiện tại bắt đồ vật có thể thấy được tương lai sau này của đứa nhỏ.Nhưng đây là hoàng cung a, Bảo Bảo Bối Bối còn nhỏ, Lộ Nhi thật lo lắng, bọn chúng sẽ bắt được đồ không nên bắt nào đó.Hoàng thái hậu khẽ gật đầu, đến bên một chiếc bàn, phía trên đã sớm chuẩn bị rất nhiều đồ vật.Thì ra, bọn họ đã sớm chuẩn bị xong .Lộ Nhi bất an nhìn Bảo Bảo, âm thầm cầu nguyện Bảo Bảo, tùy tiện cầm cái gì đó là được rồi.Mà để ý quan sát kỹ cái bàn, phía trên có son phấn, giấy và bút mực, trân châu bảo thạch. . . . . . Vô số đồ vật, sáng loá.Chỉ là một ít đồ vật bình thường, không có gì đáng giá kiêng kỵ, Lộ Nhi thở dài một hơi, có điều nàng buông lỏng hơi sớm. . . .