Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 6 - Chương 697: Một Cái Tát

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Giận dữ nhìn ba chữ rồng bay phượng múa kia, công chúa quyết định đi ra ngoài, không muốn nghe tiếng cười của bọn họ, cũng không muốn ở chỗ này nhìn bọn họ vui vẻ.“Công chúa. . . . . .”Tiểu Man vừa mở miệng, trên mặt đột nhiên đau xót, ba một tiếng, một bàn tay liền rơi xuống, nửa bên mặt cũng đau rát.“Ta là Vương phi. . . . . .”Công chúa không vui nhìn chằm chằm nàng, Tiểu Man ủy khuất nháy mắt mấy cái, Vương phi, công chúa làm Vương phi, sợ rằng người ủng hộ không nhiều lắm đâu.“Vương phi, người muốn đi đâu. . . . . .”Không phải đã nói đến xem nữ nhân kia sao, tại sao chưa tiến vào đã muốn đi ra? Tiểu Man không hiểu nhìn công chúa, công chúa cả giận nói:“Đi ra ngoài một lát. . . . . .”Đi ra ngoài?Tiểu Man giấu hưng phấn trong lòng, đã rất lâu rồi nàng chưa được đi ra ngoài, mặc dù mỗi lần đi ra ngoài đều rất vội vã, nhưng ra ngoài so với cả ngày ở nhà thì tốt hơn, không phải sao?Mặc dù, mới vừa bị một cái tát, trên mặt còn rất đau, nhưng, nhưng có thể đi ra ngoài, cũng đã đủ rồi. . . . . .“Dạ. . . . . .”Tâm tình không tốt, cho nên đi bộ một vòng ở bên ngoài, nghe một chút động tĩnh bên ngoài, thuận tiện xem thử, người của hoàng huynh có tới đây hay không.“Công chúa, thật ra thì, thật ra thì công chúa cũng không cần tức giận, nữ nhân kia cho dù được sủng ái hơn nữa, cùng lắm cũng chỉ là sườn phi, một sườn phi mà thôi. . . . . .”Ý chính là địa vị của công chúa không thể lay chuyển, nhưng Tiểu Man không biết, công chúa không chỉ muốn địa vị Vương phi, mà cái nàng muốn là một nam nhân thương nàng yêu nàng!“Tiểu Man, ta nói một lần cuối cùng, về sau không được gọi ta là công chúa. Trong phủ, ta là Vương phi, ra ngoài, ngươi có thể gọi ta là tiểu thư. . . . . . Không, hay là gọi phu nhân đi?”Trên đường, vẫn rất nhộn nhịp, thanh âm mua bán, rất náo nhiệt.

Giận dữ nhìn ba chữ rồng bay phượng múa kia, công chúa quyết định đi ra ngoài, không muốn nghe tiếng cười của bọn họ, cũng không muốn ở chỗ này nhìn bọn họ vui vẻ.

“Công chúa. . . . . .”

Tiểu Man vừa mở miệng, trên mặt đột nhiên đau xót, ba một tiếng, một bàn tay liền rơi xuống, nửa bên mặt cũng đau rát.

“Ta là Vương phi. . . . . .”

Công chúa không vui nhìn chằm chằm nàng, Tiểu Man ủy khuất nháy mắt mấy cái, Vương phi, công chúa làm Vương phi, sợ rằng người ủng hộ không nhiều lắm đâu.

“Vương phi, người muốn đi đâu. . . . . .”

Không phải đã nói đến xem nữ nhân kia sao, tại sao chưa tiến vào đã muốn đi ra? Tiểu Man không hiểu nhìn công chúa, công chúa cả giận nói:

“Đi ra ngoài một lát. . . . . .”

Đi ra ngoài?

Tiểu Man giấu hưng phấn trong lòng, đã rất lâu rồi nàng chưa được đi ra ngoài, mặc dù mỗi lần đi ra ngoài đều rất vội vã, nhưng ra ngoài so với cả ngày ở nhà thì tốt hơn, không phải sao?

Mặc dù, mới vừa bị một cái tát, trên mặt còn rất đau, nhưng, nhưng có thể đi ra ngoài, cũng đã đủ rồi. . . . . .

“Dạ. . . . . .”

Tâm tình không tốt, cho nên đi bộ một vòng ở bên ngoài, nghe một chút động tĩnh bên ngoài, thuận tiện xem thử, người của hoàng huynh có tới đây hay không.

“Công chúa, thật ra thì, thật ra thì công chúa cũng không cần tức giận, nữ nhân kia cho dù được sủng ái hơn nữa, cùng lắm cũng chỉ là sườn phi, một sườn phi mà thôi. . . . . .”

Ý chính là địa vị của công chúa không thể lay chuyển, nhưng Tiểu Man không biết, công chúa không chỉ muốn địa vị Vương phi, mà cái nàng muốn là một nam nhân thương nàng yêu nàng!

“Tiểu Man, ta nói một lần cuối cùng, về sau không được gọi ta là công chúa. Trong phủ, ta là Vương phi, ra ngoài, ngươi có thể gọi ta là tiểu thư. . . . . . Không, hay là gọi phu nhân đi?”

Trên đường, vẫn rất nhộn nhịp, thanh âm mua bán, rất náo nhiệt.

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Giận dữ nhìn ba chữ rồng bay phượng múa kia, công chúa quyết định đi ra ngoài, không muốn nghe tiếng cười của bọn họ, cũng không muốn ở chỗ này nhìn bọn họ vui vẻ.“Công chúa. . . . . .”Tiểu Man vừa mở miệng, trên mặt đột nhiên đau xót, ba một tiếng, một bàn tay liền rơi xuống, nửa bên mặt cũng đau rát.“Ta là Vương phi. . . . . .”Công chúa không vui nhìn chằm chằm nàng, Tiểu Man ủy khuất nháy mắt mấy cái, Vương phi, công chúa làm Vương phi, sợ rằng người ủng hộ không nhiều lắm đâu.“Vương phi, người muốn đi đâu. . . . . .”Không phải đã nói đến xem nữ nhân kia sao, tại sao chưa tiến vào đã muốn đi ra? Tiểu Man không hiểu nhìn công chúa, công chúa cả giận nói:“Đi ra ngoài một lát. . . . . .”Đi ra ngoài?Tiểu Man giấu hưng phấn trong lòng, đã rất lâu rồi nàng chưa được đi ra ngoài, mặc dù mỗi lần đi ra ngoài đều rất vội vã, nhưng ra ngoài so với cả ngày ở nhà thì tốt hơn, không phải sao?Mặc dù, mới vừa bị một cái tát, trên mặt còn rất đau, nhưng, nhưng có thể đi ra ngoài, cũng đã đủ rồi. . . . . .“Dạ. . . . . .”Tâm tình không tốt, cho nên đi bộ một vòng ở bên ngoài, nghe một chút động tĩnh bên ngoài, thuận tiện xem thử, người của hoàng huynh có tới đây hay không.“Công chúa, thật ra thì, thật ra thì công chúa cũng không cần tức giận, nữ nhân kia cho dù được sủng ái hơn nữa, cùng lắm cũng chỉ là sườn phi, một sườn phi mà thôi. . . . . .”Ý chính là địa vị của công chúa không thể lay chuyển, nhưng Tiểu Man không biết, công chúa không chỉ muốn địa vị Vương phi, mà cái nàng muốn là một nam nhân thương nàng yêu nàng!“Tiểu Man, ta nói một lần cuối cùng, về sau không được gọi ta là công chúa. Trong phủ, ta là Vương phi, ra ngoài, ngươi có thể gọi ta là tiểu thư. . . . . . Không, hay là gọi phu nhân đi?”Trên đường, vẫn rất nhộn nhịp, thanh âm mua bán, rất náo nhiệt.

Quyển 6 - Chương 697: Một Cái Tát