Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…
Quyển 6 - Chương 735: Không Làm Phiền Hai Người Thân Thiết
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Edit : ShikirioBeta : CherryHoàng thái hậu quay đầu, lại liếc nhìn Lộ Nhi một cái, thở dài nói:“Aiz, ta qua bên kia xem công chúa thế nào, bên này. . . . . .”“Nương nương, cựu thần đi với người. . . . . .”Thấy Hoàng thái hậu muốn rời đi, Từ thái y vội nói, Hoàng thái hậu hơi trầm tư, cũng liền đáp ứng.Đi ra khỏi Ngạo Vũ Các, bởi vì biến cố hôm nay, trong Vương phủ có chút rối ren.Hoa cỏ vẫn như trước, chỉ là bước chân người, từng bước đều có chút vội vã.“Nói đi, Từ thái y, rốt cuộc có chuyện gì?”Đi tới nơi vắng vẻ, Hoàng thái hậu mới giận tái mặt, bất an hỏi.Từ thái y nhìn xung quanh, thấy nơi này rất im ắng, cũng không có ai, mới thấp giọng nói:“Nương nương, về ánh mắt của Vương gia . . . . . .”Hoàng thái hậu ngẩn người, trong lòng thầm nghĩ không tốt, ánh mắt Hiên Vương vẫn luôn là cái gai trong lòng bà, nay Từ thái y lại nhắc tới, vậy chỉ có thể là. . . . . .“Đợi chút rồi cùng ai gia hồi cung đi! Gần đây trong người ai gia có chút khó chịu, Từ thái y, làm phiền ông. . . . . .”Nơi này, không phải nơi có thể nói chuyện, mặc dù quanh đây không một bóng người, nhưng vẫn không thích hợp!Từ thái y đương nhiên hiểu ý, ông hơi gật đầu, khom người cáo lui.Hoàng thượng không rời đi, cùng Lộ Nhi ở bên cạnh Hiên Vương, cho đến khi Hiên Vương tỉnh lại.“Hiên, đệ rốt cục cũng tỉnh. . . . . .”Thấy Hiên Vương mở mắt ra, Hoàng thượng kích động nhìn hắn. Mà Lộ Nhi lại quay đầu đi, cố chấp không liếc hắn một cái.“Hoàng huynh? Sao huynh lại ở đây?”Trong mắt mang theo chút mê man, thấy Hoàng thượng hắn thật sự kinh hãi.“Vừa vặn đi ngang qua!”Hoàng thượng thản nhiên cười một tiếng, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn quật cường của Lộ Nhi, hắn ha ha trêu ghẹo nói:“Đệ đã tỉnh, cũng không có chuyện gì, ta đi trước, không làm phiền hai người thân thiết. . . . . .”
Edit : Shikirio
Beta : Cherry
Hoàng thái hậu quay đầu, lại liếc nhìn Lộ Nhi một cái, thở dài nói:
“Aiz, ta qua bên kia xem công chúa thế nào, bên này. . . . . .”
“Nương nương, cựu thần đi với người. . . . . .”
Thấy Hoàng thái hậu muốn rời đi, Từ thái y vội nói, Hoàng thái hậu hơi trầm tư, cũng liền đáp ứng.
Đi ra khỏi Ngạo Vũ Các, bởi vì biến cố hôm nay, trong Vương phủ có chút rối ren.
Hoa cỏ vẫn như trước, chỉ là bước chân người, từng bước đều có chút vội vã.
“Nói đi, Từ thái y, rốt cuộc có chuyện gì?”
Đi tới nơi vắng vẻ, Hoàng thái hậu mới giận tái mặt, bất an hỏi.
Từ thái y nhìn xung quanh, thấy nơi này rất im ắng, cũng không có ai, mới thấp giọng nói:
“Nương nương, về ánh mắt của Vương gia . . . . . .”
Hoàng thái hậu ngẩn người, trong lòng thầm nghĩ không tốt, ánh mắt Hiên Vương vẫn luôn là cái gai trong lòng bà, nay Từ thái y lại nhắc tới, vậy chỉ có thể là. . . . . .
“Đợi chút rồi cùng ai gia hồi cung đi! Gần đây trong người ai gia có chút khó chịu, Từ thái y, làm phiền ông. . . . . .”
Nơi này, không phải nơi có thể nói chuyện, mặc dù quanh đây không một bóng người, nhưng vẫn không thích hợp!
Từ thái y đương nhiên hiểu ý, ông hơi gật đầu, khom người cáo lui.
Hoàng thượng không rời đi, cùng Lộ Nhi ở bên cạnh Hiên Vương, cho đến khi Hiên Vương tỉnh lại.
“Hiên, đệ rốt cục cũng tỉnh. . . . . .”
Thấy Hiên Vương mở mắt ra, Hoàng thượng kích động nhìn hắn. Mà Lộ Nhi lại quay đầu đi, cố chấp không liếc hắn một cái.
“Hoàng huynh? Sao huynh lại ở đây?”
Trong mắt mang theo chút mê man, thấy Hoàng thượng hắn thật sự kinh hãi.
“Vừa vặn đi ngang qua!”
Hoàng thượng thản nhiên cười một tiếng, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn quật cường của Lộ Nhi, hắn ha ha trêu ghẹo nói:
“Đệ đã tỉnh, cũng không có chuyện gì, ta đi trước, không làm phiền hai người thân thiết. . . . . .”
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Edit : ShikirioBeta : CherryHoàng thái hậu quay đầu, lại liếc nhìn Lộ Nhi một cái, thở dài nói:“Aiz, ta qua bên kia xem công chúa thế nào, bên này. . . . . .”“Nương nương, cựu thần đi với người. . . . . .”Thấy Hoàng thái hậu muốn rời đi, Từ thái y vội nói, Hoàng thái hậu hơi trầm tư, cũng liền đáp ứng.Đi ra khỏi Ngạo Vũ Các, bởi vì biến cố hôm nay, trong Vương phủ có chút rối ren.Hoa cỏ vẫn như trước, chỉ là bước chân người, từng bước đều có chút vội vã.“Nói đi, Từ thái y, rốt cuộc có chuyện gì?”Đi tới nơi vắng vẻ, Hoàng thái hậu mới giận tái mặt, bất an hỏi.Từ thái y nhìn xung quanh, thấy nơi này rất im ắng, cũng không có ai, mới thấp giọng nói:“Nương nương, về ánh mắt của Vương gia . . . . . .”Hoàng thái hậu ngẩn người, trong lòng thầm nghĩ không tốt, ánh mắt Hiên Vương vẫn luôn là cái gai trong lòng bà, nay Từ thái y lại nhắc tới, vậy chỉ có thể là. . . . . .“Đợi chút rồi cùng ai gia hồi cung đi! Gần đây trong người ai gia có chút khó chịu, Từ thái y, làm phiền ông. . . . . .”Nơi này, không phải nơi có thể nói chuyện, mặc dù quanh đây không một bóng người, nhưng vẫn không thích hợp!Từ thái y đương nhiên hiểu ý, ông hơi gật đầu, khom người cáo lui.Hoàng thượng không rời đi, cùng Lộ Nhi ở bên cạnh Hiên Vương, cho đến khi Hiên Vương tỉnh lại.“Hiên, đệ rốt cục cũng tỉnh. . . . . .”Thấy Hiên Vương mở mắt ra, Hoàng thượng kích động nhìn hắn. Mà Lộ Nhi lại quay đầu đi, cố chấp không liếc hắn một cái.“Hoàng huynh? Sao huynh lại ở đây?”Trong mắt mang theo chút mê man, thấy Hoàng thượng hắn thật sự kinh hãi.“Vừa vặn đi ngang qua!”Hoàng thượng thản nhiên cười một tiếng, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn quật cường của Lộ Nhi, hắn ha ha trêu ghẹo nói:“Đệ đã tỉnh, cũng không có chuyện gì, ta đi trước, không làm phiền hai người thân thiết. . . . . .”