Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…
Quyển 6 - Chương 782: Bỗng Nhiên Buông Tay
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Hướng Quân ngẩn ra, hai mắt nổi giận nhìn nữ tử phía dưới, ở trong mắt nàng, hắn là nam nhân vì mục đích không chừa thủ đoạn nào sao?Có điều nhìn tình hình bây giờ, có chút giống vậy. Hướng Quân hắn là hạng người gì, hắn là Thái tử cao cao tại thượng, Hoàng thượng tương lai của Đại Hương quốc, muốn nữ tử dạng gì chẳng được?Đã lúc nào hắn phải mạnh mẽ ép buộc một nữ nhân?Nhưng hiện tại hắn. . . . . .Hắn cũng không biết tại sao mình lại như vậy!Nhìn Lộ Nhi nhắm mắt quyết tuyệt, hắn ảo não đứng dậy, phủ thêm áo khoác, lạnh lùng nói:“Ta Hướng Quân, khinh thường làm thế!”Hừ lạnh một tiếng, nhìn Lộ Nhi mở mắt ra, hắn cầm y phục trên đất ném lên, áo liền rơi trên người Lộ Nhi :“Nàng đi đi!”Đi? Hắn thật sự đồng ý để mình rời đi sao? Lộ Nhi khó tin nhìn hắn, thấy trong mắt hắn là không kiên nhẫn, vội nói:“Huyệt!”“Hừ. . . . . .”Hắn hừ lạnh một tiếng, xoay người sải bước rời đi. Lộ Nhi vội vươn tay, nàng có thể cử động?Nhưng nguy hiểm thật, vừa rồi thiếu chút nữa liền. . . . . .Nguy hiểm thật, nguy hiểm thật! Vỗ vỗ trái tim nhỏ bé, Lộ Nhi cuống quít mặc quần áo, đi giầy, nhìn cửa phòng mở rộng, nàng vội vàng chạy ra ngoài!Ô ô, phải nhanh lên một chút, Hướng Quân không dễ dàng buông tay, nàng cần phải nhanh chạy trốn, ngộ nhỡ hắn lật lọng, vậy thì thật phiền toái.Có điều sau khi đi ra, Lộ Nhi nhìn bốn phía, đây hình như là một khách đ**m, trừ ánh sáng từ hai cái đèn lồng treo ở cửa ra, còn lại, khắp nơi đều là một mảnh đen nhánh.Rón rén đi đến lớn cửa, cửa đang đóng nhưng không khóa, Lộ Nhi len lén mở cửa, bên ngoài cũng vô cùng tối!
Hướng Quân ngẩn ra, hai mắt nổi giận nhìn nữ tử phía dưới, ở trong mắt nàng, hắn là nam nhân vì mục đích không chừa thủ đoạn nào sao?
Có điều nhìn tình hình bây giờ, có chút giống vậy. Hướng Quân hắn là hạng người gì, hắn là Thái tử cao cao tại thượng, Hoàng thượng tương lai của Đại Hương quốc, muốn nữ tử dạng gì chẳng được?
Đã lúc nào hắn phải mạnh mẽ ép buộc một nữ nhân?
Nhưng hiện tại hắn. . . . . .
Hắn cũng không biết tại sao mình lại như vậy!
Nhìn Lộ Nhi nhắm mắt quyết tuyệt, hắn ảo não đứng dậy, phủ thêm áo khoác, lạnh lùng nói:
“Ta Hướng Quân, khinh thường làm thế!”
Hừ lạnh một tiếng, nhìn Lộ Nhi mở mắt ra, hắn cầm y phục trên đất ném lên, áo liền rơi trên người Lộ Nhi :
“Nàng đi đi!”
Đi? Hắn thật sự đồng ý để mình rời đi sao? Lộ Nhi khó tin nhìn hắn, thấy trong mắt hắn là không kiên nhẫn, vội nói:
“Huyệt!”
“Hừ. . . . . .”
Hắn hừ lạnh một tiếng, xoay người sải bước rời đi. Lộ Nhi vội vươn tay, nàng có thể cử động?
Nhưng nguy hiểm thật, vừa rồi thiếu chút nữa liền. . . . . .
Nguy hiểm thật, nguy hiểm thật! Vỗ vỗ trái tim nhỏ bé, Lộ Nhi cuống quít mặc quần áo, đi giầy, nhìn cửa phòng mở rộng, nàng vội vàng chạy ra ngoài!
Ô ô, phải nhanh lên một chút, Hướng Quân không dễ dàng buông tay, nàng cần phải nhanh chạy trốn, ngộ nhỡ hắn lật lọng, vậy thì thật phiền toái.
Có điều sau khi đi ra, Lộ Nhi nhìn bốn phía, đây hình như là một khách đ**m, trừ ánh sáng từ hai cái đèn lồng treo ở cửa ra, còn lại, khắp nơi đều là một mảnh đen nhánh.
Rón rén đi đến lớn cửa, cửa đang đóng nhưng không khóa, Lộ Nhi len lén mở cửa, bên ngoài cũng vô cùng tối!
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Hướng Quân ngẩn ra, hai mắt nổi giận nhìn nữ tử phía dưới, ở trong mắt nàng, hắn là nam nhân vì mục đích không chừa thủ đoạn nào sao?Có điều nhìn tình hình bây giờ, có chút giống vậy. Hướng Quân hắn là hạng người gì, hắn là Thái tử cao cao tại thượng, Hoàng thượng tương lai của Đại Hương quốc, muốn nữ tử dạng gì chẳng được?Đã lúc nào hắn phải mạnh mẽ ép buộc một nữ nhân?Nhưng hiện tại hắn. . . . . .Hắn cũng không biết tại sao mình lại như vậy!Nhìn Lộ Nhi nhắm mắt quyết tuyệt, hắn ảo não đứng dậy, phủ thêm áo khoác, lạnh lùng nói:“Ta Hướng Quân, khinh thường làm thế!”Hừ lạnh một tiếng, nhìn Lộ Nhi mở mắt ra, hắn cầm y phục trên đất ném lên, áo liền rơi trên người Lộ Nhi :“Nàng đi đi!”Đi? Hắn thật sự đồng ý để mình rời đi sao? Lộ Nhi khó tin nhìn hắn, thấy trong mắt hắn là không kiên nhẫn, vội nói:“Huyệt!”“Hừ. . . . . .”Hắn hừ lạnh một tiếng, xoay người sải bước rời đi. Lộ Nhi vội vươn tay, nàng có thể cử động?Nhưng nguy hiểm thật, vừa rồi thiếu chút nữa liền. . . . . .Nguy hiểm thật, nguy hiểm thật! Vỗ vỗ trái tim nhỏ bé, Lộ Nhi cuống quít mặc quần áo, đi giầy, nhìn cửa phòng mở rộng, nàng vội vàng chạy ra ngoài!Ô ô, phải nhanh lên một chút, Hướng Quân không dễ dàng buông tay, nàng cần phải nhanh chạy trốn, ngộ nhỡ hắn lật lọng, vậy thì thật phiền toái.Có điều sau khi đi ra, Lộ Nhi nhìn bốn phía, đây hình như là một khách đ**m, trừ ánh sáng từ hai cái đèn lồng treo ở cửa ra, còn lại, khắp nơi đều là một mảnh đen nhánh.Rón rén đi đến lớn cửa, cửa đang đóng nhưng không khóa, Lộ Nhi len lén mở cửa, bên ngoài cũng vô cùng tối!