Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…
Quyển 6 - Chương 786: Này, Đừng Ăn Ta!
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Để nàng đi, không phải hắn muốn buông tay, mà là hắn dám khẳng định, Lộ Nhi tuyệt đối không thể ra khỏi rừng được!Về phần Hiên Vương, hắn ta làm thế nào cũng không nghĩ ra Lộ Nhi lại ở chỗ này, đây là rừng cây hoàng thất, nhưng những lúc bình thường Hoàng thượng không tới đây săn, nơi này thật sự vắng lặng.“Không. . . . . . đợi một chút. . . . . .”Nhìn những giọt mưa chậm rãi rơi xuống, Hướng Quân cười tà mị, nữ nhân này thật không biết điều, là nên giáo huấn một chút.Nếu như không có chuyện gì xảy ra, bọn họ cũng không thể tấn công chúng, chúng có tập tính bầy đàn, nếu tấn công chúng, chỉ sợ sẽ khó có thể thoát thân.“Điện hạ, nhưng. . . . . .”Đèn lồng kia sắp tắt, bầy sói đã bắt đầu động đậy, bọn chúng rất lợi hại, nhưng bọn chúng sợ lửa, sợ . . . . .“A, ngươi không nên tới đây. . . . . . Không nên. . . . . . . . . . . .”Lộ Nhi dùng thân thể che đèn, trong mưa mù, nàng có thể bảo vệ được bao nhiêu chứ? Án đèn rốt cục cũng tắt, nhìn bầy sói không chút hoang mang đến gần nàng, Lộ Nhi hoảng sợ hô.Bọn chúng hình như cũng không vội vàng, đặc biệt là một con dẫn đầu, thần thái vô cùng lười nhác.“Này, không phải là chúng ta đã thương lượng không được ăn ta sao? Con ta là. . . . . .”Lời còn chưa dứt, Lộ Nhi chợt hoảng sợ trợn to hai mắt, chỉ thấy. . . . . .Chỉ thấy. . . . . .Con sói dẫn đầu chợt nhảy lên, nhanh chóng nhào tới Lộ Nhi. . . . . .“A. . . . . .”Lộ Nhi hoảng sợ hô lên, Hiên Vương, Hiên Vương, cứu ta!Nghe thấy cái tên chướng tai gai mắt đó, trong lòng Hướng Quân không vui, nhưng động tác lại rất nhanh nhạy——Lộ Nhi, mặc dù trong lòng tức giận, nhưng hắn sẽ không để nàng bị thương!————“A. . . . . .”Nhìn người từ trên trời bay xuống, Lộ Nhi sợ hãi nhắm mắt lại, cái ôm này rất lạnh, không phải là Hiên Vương.Lúc hồi thần thì nàng đã trở về gian nhà lúc ban đầu.
Để nàng đi, không phải hắn muốn buông tay, mà là hắn dám khẳng định, Lộ Nhi tuyệt đối không thể ra khỏi rừng được!
Về phần Hiên Vương, hắn ta làm thế nào cũng không nghĩ ra Lộ Nhi lại ở chỗ này, đây là rừng cây hoàng thất, nhưng những lúc bình thường Hoàng thượng không tới đây săn, nơi này thật sự vắng lặng.
“Không. . . . . . đợi một chút. . . . . .”
Nhìn những giọt mưa chậm rãi rơi xuống, Hướng Quân cười tà mị, nữ nhân này thật không biết điều, là nên giáo huấn một chút.
Nếu như không có chuyện gì xảy ra, bọn họ cũng không thể tấn công chúng, chúng có tập tính bầy đàn, nếu tấn công chúng, chỉ sợ sẽ khó có thể thoát thân.
“Điện hạ, nhưng. . . . . .”
Đèn lồng kia sắp tắt, bầy sói đã bắt đầu động đậy, bọn chúng rất lợi hại, nhưng bọn chúng sợ lửa, sợ . . . . .
“A, ngươi không nên tới đây. . . . . . Không nên. . . . . . . . . . . .”
Lộ Nhi dùng thân thể che đèn, trong mưa mù, nàng có thể bảo vệ được bao nhiêu chứ? Án đèn rốt cục cũng tắt, nhìn bầy sói không chút hoang mang đến gần nàng, Lộ Nhi hoảng sợ hô.
Bọn chúng hình như cũng không vội vàng, đặc biệt là một con dẫn đầu, thần thái vô cùng lười nhác.
“Này, không phải là chúng ta đã thương lượng không được ăn ta sao? Con ta là. . . . . .”
Lời còn chưa dứt, Lộ Nhi chợt hoảng sợ trợn to hai mắt, chỉ thấy. . . . . .
Chỉ thấy. . . . . .
Con sói dẫn đầu chợt nhảy lên, nhanh chóng nhào tới Lộ Nhi. . . . . .
“A. . . . . .”
Lộ Nhi hoảng sợ hô lên, Hiên Vương, Hiên Vương, cứu ta!
Nghe thấy cái tên chướng tai gai mắt đó, trong lòng Hướng Quân không vui, nhưng động tác lại rất nhanh nhạy——
Lộ Nhi, mặc dù trong lòng tức giận, nhưng hắn sẽ không để nàng bị thương!
————
“A. . . . . .”
Nhìn người từ trên trời bay xuống, Lộ Nhi sợ hãi nhắm mắt lại, cái ôm này rất lạnh, không phải là Hiên Vương.
Lúc hồi thần thì nàng đã trở về gian nhà lúc ban đầu.
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Để nàng đi, không phải hắn muốn buông tay, mà là hắn dám khẳng định, Lộ Nhi tuyệt đối không thể ra khỏi rừng được!Về phần Hiên Vương, hắn ta làm thế nào cũng không nghĩ ra Lộ Nhi lại ở chỗ này, đây là rừng cây hoàng thất, nhưng những lúc bình thường Hoàng thượng không tới đây săn, nơi này thật sự vắng lặng.“Không. . . . . . đợi một chút. . . . . .”Nhìn những giọt mưa chậm rãi rơi xuống, Hướng Quân cười tà mị, nữ nhân này thật không biết điều, là nên giáo huấn một chút.Nếu như không có chuyện gì xảy ra, bọn họ cũng không thể tấn công chúng, chúng có tập tính bầy đàn, nếu tấn công chúng, chỉ sợ sẽ khó có thể thoát thân.“Điện hạ, nhưng. . . . . .”Đèn lồng kia sắp tắt, bầy sói đã bắt đầu động đậy, bọn chúng rất lợi hại, nhưng bọn chúng sợ lửa, sợ . . . . .“A, ngươi không nên tới đây. . . . . . Không nên. . . . . . . . . . . .”Lộ Nhi dùng thân thể che đèn, trong mưa mù, nàng có thể bảo vệ được bao nhiêu chứ? Án đèn rốt cục cũng tắt, nhìn bầy sói không chút hoang mang đến gần nàng, Lộ Nhi hoảng sợ hô.Bọn chúng hình như cũng không vội vàng, đặc biệt là một con dẫn đầu, thần thái vô cùng lười nhác.“Này, không phải là chúng ta đã thương lượng không được ăn ta sao? Con ta là. . . . . .”Lời còn chưa dứt, Lộ Nhi chợt hoảng sợ trợn to hai mắt, chỉ thấy. . . . . .Chỉ thấy. . . . . .Con sói dẫn đầu chợt nhảy lên, nhanh chóng nhào tới Lộ Nhi. . . . . .“A. . . . . .”Lộ Nhi hoảng sợ hô lên, Hiên Vương, Hiên Vương, cứu ta!Nghe thấy cái tên chướng tai gai mắt đó, trong lòng Hướng Quân không vui, nhưng động tác lại rất nhanh nhạy——Lộ Nhi, mặc dù trong lòng tức giận, nhưng hắn sẽ không để nàng bị thương!————“A. . . . . .”Nhìn người từ trên trời bay xuống, Lộ Nhi sợ hãi nhắm mắt lại, cái ôm này rất lạnh, không phải là Hiên Vương.Lúc hồi thần thì nàng đã trở về gian nhà lúc ban đầu.