Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…
Quyển 7 - Chương 908: Tình Yêu Tuyệt Vọng 3
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… “Ta biết chàng đã đi. . . . . . Lệ Thương, nói cho ta biết, có phải chàng đã đi Đại Hàn phải không?”Trong lòng công chúa run lên, rốt cục nói đến trọng tâm rồi, ánh mắt của nàng có chút kích động, vẻ mặt có chút lo lắng.“Không . . . . . .”Hành tung của Hiên Vương là điều cơ mật, sao công chúa lại biết?Đáy lòng thoáng qua một chút kinh ngạc nhưng trên mặt vẫn thản nhiên bình tĩnh, không một gợn sóng giống như chẳng có chuyện gì xảy ra vậy.“Lệ Thương, huynh nói thật cho ta biết đi, có phải hay không, chuyện này đối với ta rất quan trọng . . . . .Huynh cũng biết đấy, nếu như là thật…, Hiên Vương sẽ rất nguy hiểm. . . . .”Công chúa căng thẳng, giọng nói cũng run rẩy. Suy nghĩ của Khánh Vương là gì không ai biết, mà Hiên Vương cũng tuyệt đối không ngờ tới.“Công chúa, nguy hiểm? Nguy hiểm gì?”Lệ Thương không đáp bĩu môi, không phải là nàng muốn đi mật báo ư, chẳng qua là Hiên Vương đã đi hơn mười ngày rồi, nàng đuổi kịp sao?Hơn nữa, theo hắn biết, Đại Hàn cùng Đại Hướng quốc mặc dù không động tới quân sự, nhưng luôn biểu hiện ôn hòa, dường như không thể nào tốt hơn.Chuyện hại người không có lợi ình, hắn tin tưởng công chúa chắc sẽ không làm.“Lệ Thương, huynh tức giận?”Trong trí nhớ, từ rất lâu hắn không còn gọi nàng là công chúa nữa. Hắn cũng là người duy nhất ở Đại Nguyệt quốc gọi tên của nàng.Thật ra Hoàng thái hậu đối với nàng rất tốt, nhưng Hoàng thái hậu cũng chỉ gọi nàng là công chúa mà thôi, chưa bao giờ thân mật gọi tên nàng.“Không !”Mới là lạ!Lệ Thương thầm bổ sung nửa câu sau, hắn yêu công chúa, nhưng mỗi lần gặp hắn lại luôn nói về người đàn ông khác, hắn không nên cảm thấy tức giận sao?“Vậy thì tốt! Lệ Thương, lời ta nói là thật, Hiên Vương không nên đi Đại Hàn, qua đó rất nguy hiểm. . . . . .”
“Ta biết chàng đã đi. . . . . . Lệ Thương, nói cho ta biết, có phải chàng đã đi Đại Hàn phải không?”
Trong lòng công chúa run lên, rốt cục nói đến trọng tâm rồi, ánh mắt của nàng có chút kích động, vẻ mặt có chút lo lắng.
“Không . . . . . .”
Hành tung của Hiên Vương là điều cơ mật, sao công chúa lại biết?
Đáy lòng thoáng qua một chút kinh ngạc nhưng trên mặt vẫn thản nhiên bình tĩnh, không một gợn sóng giống như chẳng có chuyện gì xảy ra vậy.
“Lệ Thương, huynh nói thật cho ta biết đi, có phải hay không, chuyện này đối với ta rất quan trọng . . . . .Huynh cũng biết đấy, nếu như là thật…, Hiên Vương sẽ rất nguy hiểm. . . . .”
Công chúa căng thẳng, giọng nói cũng run rẩy. Suy nghĩ của Khánh Vương là gì không ai biết, mà Hiên Vương cũng tuyệt đối không ngờ tới.
“Công chúa, nguy hiểm? Nguy hiểm gì?”
Lệ Thương không đáp bĩu môi, không phải là nàng muốn đi mật báo ư, chẳng qua là Hiên Vương đã đi hơn mười ngày rồi, nàng đuổi kịp sao?
Hơn nữa, theo hắn biết, Đại Hàn cùng Đại Hướng quốc mặc dù không động tới quân sự, nhưng luôn biểu hiện ôn hòa, dường như không thể nào tốt hơn.
Chuyện hại người không có lợi ình, hắn tin tưởng công chúa chắc sẽ không làm.
“Lệ Thương, huynh tức giận?”
Trong trí nhớ, từ rất lâu hắn không còn gọi nàng là công chúa nữa. Hắn cũng là người duy nhất ở Đại Nguyệt quốc gọi tên của nàng.
Thật ra Hoàng thái hậu đối với nàng rất tốt, nhưng Hoàng thái hậu cũng chỉ gọi nàng là công chúa mà thôi, chưa bao giờ thân mật gọi tên nàng.
“Không !”
Mới là lạ!
Lệ Thương thầm bổ sung nửa câu sau, hắn yêu công chúa, nhưng mỗi lần gặp hắn lại luôn nói về người đàn ông khác, hắn không nên cảm thấy tức giận sao?
“Vậy thì tốt! Lệ Thương, lời ta nói là thật, Hiên Vương không nên đi Đại Hàn, qua đó rất nguy hiểm. . . . . .”
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… “Ta biết chàng đã đi. . . . . . Lệ Thương, nói cho ta biết, có phải chàng đã đi Đại Hàn phải không?”Trong lòng công chúa run lên, rốt cục nói đến trọng tâm rồi, ánh mắt của nàng có chút kích động, vẻ mặt có chút lo lắng.“Không . . . . . .”Hành tung của Hiên Vương là điều cơ mật, sao công chúa lại biết?Đáy lòng thoáng qua một chút kinh ngạc nhưng trên mặt vẫn thản nhiên bình tĩnh, không một gợn sóng giống như chẳng có chuyện gì xảy ra vậy.“Lệ Thương, huynh nói thật cho ta biết đi, có phải hay không, chuyện này đối với ta rất quan trọng . . . . .Huynh cũng biết đấy, nếu như là thật…, Hiên Vương sẽ rất nguy hiểm. . . . .”Công chúa căng thẳng, giọng nói cũng run rẩy. Suy nghĩ của Khánh Vương là gì không ai biết, mà Hiên Vương cũng tuyệt đối không ngờ tới.“Công chúa, nguy hiểm? Nguy hiểm gì?”Lệ Thương không đáp bĩu môi, không phải là nàng muốn đi mật báo ư, chẳng qua là Hiên Vương đã đi hơn mười ngày rồi, nàng đuổi kịp sao?Hơn nữa, theo hắn biết, Đại Hàn cùng Đại Hướng quốc mặc dù không động tới quân sự, nhưng luôn biểu hiện ôn hòa, dường như không thể nào tốt hơn.Chuyện hại người không có lợi ình, hắn tin tưởng công chúa chắc sẽ không làm.“Lệ Thương, huynh tức giận?”Trong trí nhớ, từ rất lâu hắn không còn gọi nàng là công chúa nữa. Hắn cũng là người duy nhất ở Đại Nguyệt quốc gọi tên của nàng.Thật ra Hoàng thái hậu đối với nàng rất tốt, nhưng Hoàng thái hậu cũng chỉ gọi nàng là công chúa mà thôi, chưa bao giờ thân mật gọi tên nàng.“Không !”Mới là lạ!Lệ Thương thầm bổ sung nửa câu sau, hắn yêu công chúa, nhưng mỗi lần gặp hắn lại luôn nói về người đàn ông khác, hắn không nên cảm thấy tức giận sao?“Vậy thì tốt! Lệ Thương, lời ta nói là thật, Hiên Vương không nên đi Đại Hàn, qua đó rất nguy hiểm. . . . . .”