Edit: Cô Triệu Tháng 6 năm 2007, kỳ thi đại học toàn quốc vừa kết thúc. Trước cổng trường trung học Giang Thủy, Trương Lâm, cao một mét tám ba, đẹp trai ngời ngời, cũng là một thí sinh trong đó, đang mang theo hành lý bên người, bước ra khỏi cổng trường. Nhìn dáng vẻ phấn chấn của hắn, có vẻ lần thi này hắn làm bài không tồi. “Trương Lâm, đợi tớ!” Một giọng nữ sinh vang lên. Mà Trương Lâm vừa nghe thấy giọng nói này lại giật mình thon thót. Hắn vốn là một người không sợ trời, không sợ đất, nhưng lại hơi e ngại cô bạn cùng bàn, cũng là hoa khôi lớp, Ngô Tuệ Tuệ. Ngô Tuệ Tuệ cao một mét năm tám, mặt trái xoan, đôi mắt sáng lúc này vụt qua chút gian xảo. Tục ngữ quà nhiên nói không sai, chớ trông mặt mà bắt hình dong. Đừng nhìn bề ngoài cô nàng nhỏ nhắn đáng yêu, ngược lại cô nàng rất là thích chọc ghẹo người khác, đặc biệt là Trương Lâm. Vậy nên, mỗi lần nghe thấy giọng cô, Trương Lâm liền mặc định cảm thấy lo lắng. Có điều, cô nàng học cũng giỏi, kỳ thi nào trên lớp, bất kể lớn nhỏ,…
Chương 143
Thầy Phong Thủy - Vương LỗiTác giả: Vương LỗiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhEdit: Cô Triệu Tháng 6 năm 2007, kỳ thi đại học toàn quốc vừa kết thúc. Trước cổng trường trung học Giang Thủy, Trương Lâm, cao một mét tám ba, đẹp trai ngời ngời, cũng là một thí sinh trong đó, đang mang theo hành lý bên người, bước ra khỏi cổng trường. Nhìn dáng vẻ phấn chấn của hắn, có vẻ lần thi này hắn làm bài không tồi. “Trương Lâm, đợi tớ!” Một giọng nữ sinh vang lên. Mà Trương Lâm vừa nghe thấy giọng nói này lại giật mình thon thót. Hắn vốn là một người không sợ trời, không sợ đất, nhưng lại hơi e ngại cô bạn cùng bàn, cũng là hoa khôi lớp, Ngô Tuệ Tuệ. Ngô Tuệ Tuệ cao một mét năm tám, mặt trái xoan, đôi mắt sáng lúc này vụt qua chút gian xảo. Tục ngữ quà nhiên nói không sai, chớ trông mặt mà bắt hình dong. Đừng nhìn bề ngoài cô nàng nhỏ nhắn đáng yêu, ngược lại cô nàng rất là thích chọc ghẹo người khác, đặc biệt là Trương Lâm. Vậy nên, mỗi lần nghe thấy giọng cô, Trương Lâm liền mặc định cảm thấy lo lắng. Có điều, cô nàng học cũng giỏi, kỳ thi nào trên lớp, bất kể lớn nhỏ,… “Vậy lát nữa ra tay thế nào?”, tôi vẫn vác sợi dây và vừa thở hổn hển vừa hỏi.“Cần làm thế nào thì làm thế ấy, càng đông người thì càng phải nhìn kỹ, nhất là nhìn xem họ có gì kỳ lạ không”.Thần kinh Tam Thanh căng như dây đàn, rõ ràng là Tam Thanh đang rất căng thẳng.Bị Tam Thanh lôi kéo, tôi cũng lập tức trở nên căng thẳng và bắt đầu lưu ý tới những học sinh đi lướt qua bên cạnh.Thật đúng là vừa để ý thì ngay phía trước Tam Thanh có một người đang đứng quay lưng lại.Nhìn là biết đó là một cô nhóc.Thế nhưng lại không giống tôi, trên vai không hề có ba ngọn dương hỏa.“Sư thúc, không phải, phía trước dường như có hành thi.Tôi vội vàng nói nhỏ nhắc nhở Tam Thanh.Được tôi nhắc nhở, Tam Thanh bỗng đi chậm lại.“Hành thi? Đâu?” Tôi khẽ giơ tay, chỉ về bóng lưng cô gái trước mặt.Nhưng tôi vừa chỉ xong thì lại phát hiện ra điểm không ổn..
“Vậy lát nữa ra tay thế nào?”, tôi vẫn vác sợi dây và vừa thở hổn hển vừa hỏi.
“Cần làm thế nào thì làm thế ấy, càng đông người thì càng phải nhìn kỹ, nhất là nhìn xem họ có gì kỳ lạ không”.
Thần kinh Tam Thanh căng như dây đàn, rõ ràng là Tam Thanh đang rất căng thẳng.
Bị Tam Thanh lôi kéo, tôi cũng lập tức trở nên căng thẳng và bắt đầu lưu ý tới những học sinh đi lướt qua bên cạnh.
Thật đúng là vừa để ý thì ngay phía trước Tam Thanh có một người đang đứng quay lưng lại.
Nhìn là biết đó là một cô nhóc.
Thế nhưng lại không giống tôi, trên vai không hề có ba ngọn dương hỏa.
“Sư thúc, không phải, phía trước dường như có hành thi.
Tôi vội vàng nói nhỏ nhắc nhở Tam Thanh.
Được tôi nhắc nhở, Tam Thanh bỗng đi chậm lại.
“Hành thi? Đâu?”
Tôi khẽ giơ tay, chỉ về bóng lưng cô gái trước mặt.
Nhưng tôi vừa chỉ xong thì lại phát hiện ra điểm không ổn.
.
Thầy Phong Thủy - Vương LỗiTác giả: Vương LỗiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhEdit: Cô Triệu Tháng 6 năm 2007, kỳ thi đại học toàn quốc vừa kết thúc. Trước cổng trường trung học Giang Thủy, Trương Lâm, cao một mét tám ba, đẹp trai ngời ngời, cũng là một thí sinh trong đó, đang mang theo hành lý bên người, bước ra khỏi cổng trường. Nhìn dáng vẻ phấn chấn của hắn, có vẻ lần thi này hắn làm bài không tồi. “Trương Lâm, đợi tớ!” Một giọng nữ sinh vang lên. Mà Trương Lâm vừa nghe thấy giọng nói này lại giật mình thon thót. Hắn vốn là một người không sợ trời, không sợ đất, nhưng lại hơi e ngại cô bạn cùng bàn, cũng là hoa khôi lớp, Ngô Tuệ Tuệ. Ngô Tuệ Tuệ cao một mét năm tám, mặt trái xoan, đôi mắt sáng lúc này vụt qua chút gian xảo. Tục ngữ quà nhiên nói không sai, chớ trông mặt mà bắt hình dong. Đừng nhìn bề ngoài cô nàng nhỏ nhắn đáng yêu, ngược lại cô nàng rất là thích chọc ghẹo người khác, đặc biệt là Trương Lâm. Vậy nên, mỗi lần nghe thấy giọng cô, Trương Lâm liền mặc định cảm thấy lo lắng. Có điều, cô nàng học cũng giỏi, kỳ thi nào trên lớp, bất kể lớn nhỏ,… “Vậy lát nữa ra tay thế nào?”, tôi vẫn vác sợi dây và vừa thở hổn hển vừa hỏi.“Cần làm thế nào thì làm thế ấy, càng đông người thì càng phải nhìn kỹ, nhất là nhìn xem họ có gì kỳ lạ không”.Thần kinh Tam Thanh căng như dây đàn, rõ ràng là Tam Thanh đang rất căng thẳng.Bị Tam Thanh lôi kéo, tôi cũng lập tức trở nên căng thẳng và bắt đầu lưu ý tới những học sinh đi lướt qua bên cạnh.Thật đúng là vừa để ý thì ngay phía trước Tam Thanh có một người đang đứng quay lưng lại.Nhìn là biết đó là một cô nhóc.Thế nhưng lại không giống tôi, trên vai không hề có ba ngọn dương hỏa.“Sư thúc, không phải, phía trước dường như có hành thi.Tôi vội vàng nói nhỏ nhắc nhở Tam Thanh.Được tôi nhắc nhở, Tam Thanh bỗng đi chậm lại.“Hành thi? Đâu?” Tôi khẽ giơ tay, chỉ về bóng lưng cô gái trước mặt.Nhưng tôi vừa chỉ xong thì lại phát hiện ra điểm không ổn..