Edit: Cô Triệu Tháng 6 năm 2007, kỳ thi đại học toàn quốc vừa kết thúc. Trước cổng trường trung học Giang Thủy, Trương Lâm, cao một mét tám ba, đẹp trai ngời ngời, cũng là một thí sinh trong đó, đang mang theo hành lý bên người, bước ra khỏi cổng trường. Nhìn dáng vẻ phấn chấn của hắn, có vẻ lần thi này hắn làm bài không tồi. “Trương Lâm, đợi tớ!” Một giọng nữ sinh vang lên. Mà Trương Lâm vừa nghe thấy giọng nói này lại giật mình thon thót. Hắn vốn là một người không sợ trời, không sợ đất, nhưng lại hơi e ngại cô bạn cùng bàn, cũng là hoa khôi lớp, Ngô Tuệ Tuệ. Ngô Tuệ Tuệ cao một mét năm tám, mặt trái xoan, đôi mắt sáng lúc này vụt qua chút gian xảo. Tục ngữ quà nhiên nói không sai, chớ trông mặt mà bắt hình dong. Đừng nhìn bề ngoài cô nàng nhỏ nhắn đáng yêu, ngược lại cô nàng rất là thích chọc ghẹo người khác, đặc biệt là Trương Lâm. Vậy nên, mỗi lần nghe thấy giọng cô, Trương Lâm liền mặc định cảm thấy lo lắng. Có điều, cô nàng học cũng giỏi, kỳ thi nào trên lớp, bất kể lớn nhỏ,…
Chương 162: Điều Khiển Thân Xác Cùng Với Đại Tiên Sao
Thầy Phong Thủy - Vương LỗiTác giả: Vương LỗiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhEdit: Cô Triệu Tháng 6 năm 2007, kỳ thi đại học toàn quốc vừa kết thúc. Trước cổng trường trung học Giang Thủy, Trương Lâm, cao một mét tám ba, đẹp trai ngời ngời, cũng là một thí sinh trong đó, đang mang theo hành lý bên người, bước ra khỏi cổng trường. Nhìn dáng vẻ phấn chấn của hắn, có vẻ lần thi này hắn làm bài không tồi. “Trương Lâm, đợi tớ!” Một giọng nữ sinh vang lên. Mà Trương Lâm vừa nghe thấy giọng nói này lại giật mình thon thót. Hắn vốn là một người không sợ trời, không sợ đất, nhưng lại hơi e ngại cô bạn cùng bàn, cũng là hoa khôi lớp, Ngô Tuệ Tuệ. Ngô Tuệ Tuệ cao một mét năm tám, mặt trái xoan, đôi mắt sáng lúc này vụt qua chút gian xảo. Tục ngữ quà nhiên nói không sai, chớ trông mặt mà bắt hình dong. Đừng nhìn bề ngoài cô nàng nhỏ nhắn đáng yêu, ngược lại cô nàng rất là thích chọc ghẹo người khác, đặc biệt là Trương Lâm. Vậy nên, mỗi lần nghe thấy giọng cô, Trương Lâm liền mặc định cảm thấy lo lắng. Có điều, cô nàng học cũng giỏi, kỳ thi nào trên lớp, bất kể lớn nhỏ,… Một lúc sau, Uy Tinh mới yếu ớt mở miệng nói với Tam Thanh. "Tam Thanh, việc đã đến nước này rồi, lẽ nào anh vẫn không chịu thể hiện bản lĩnh thực sự của mình? Nếu muộn thêm chút nữa thì e rằng cả ba chúng ta sẽ cùng ở lại đây làm bạn với cổ thi kia".Uy Tinh vừa lên tiếng thì Tam Thanh đang tức giận đùng đùng bỗng bình tĩnh trở lại. “Da mặt của nhà họ Uy không giống người thường, nói dối không đỏ mặt nên đã bị một cô nhóc như cô lừa cả hai chúng tôi”. Nói xong, Tam Thanh quay lại nhìn tôi. “Cháu trai, lát nữa dù xảy ra chuyện gì cũng không nên nhúng tay vào”. Sau khi dặn dò tôi thì Tam Thanh đứng thẳng lưng, lấy từ trong ngực ra ba nén nhang đốt lên và cầm trong tay, giơ lên trên đỉnh đầu rồi xoay hai vòng. “Gấp rút thắp một nén hương lên tiên đường, hương truyền tin đi bốn phương, sáng nay có việc tới chiêu mời, mời đạo tiên gia nhanh lâm đường…” Tam Thanh đọc lầm bầm, thậm chí tốc độ đọc càng lúc càng nhanh.Tới đoạn cuối thì tôi đã không còn nghe rõ là đọc từ gì nữa. Thế nhưng với mấy câu trước đó thì tôi đã nghe ra đó là Tam Thanh muốn mời tiên nhập thân. Tôi cảm thấy hơi kinh ngạc, không ngờ trên người Tam Thanh cũng có tiên gia. Chỉ là không biết Tam Thanh và ông Tôn có phải là cùng một giuộc hay không. Sau khi đọc xong câu chú, cơ thể Tam Thanh bắt đầu lắc cùng với động tác của tay.Biên độ lắc càng ngày càng lớn, có mấy lần tôi còn tưởng Tam Thanh đã ngã cả ra đất cơ. Sau khi lắc trái đảo phải thì Tam Thanh lên tiếng.Chỉ thấy Tam Thanh mở miệng nhưng giọng nói thì lại của người khác. Tam Thanh sau khi giãi bày thì tự cười hi hi giống như tự mình độc diễn vậy. Tôi bỗng cảm thấy kinh ngạc. Tam Thanh có thể đồng thời điều khiển thân xác cùng với đại tiên sao? Thường khi Xuất Mã tiên xuất hiện, người làm đệ tự của Xuất Mã sẽ phải đưa cơ thể cho tiên gia điều khiển một cách vô điều kiện.Vì vậy có một vài Xuất Mã tiên có đạo hạnh thấp, khi xuất mã hoàn toàn không biết khi đó đang xảy ra chuyện gì chứ đừng nói tới việc có thể kiểm soát được cơ thể..
Một lúc sau, Uy Tinh mới yếu ớt mở miệng nói với Tam Thanh.
"Tam Thanh, việc đã đến nước này rồi, lẽ nào anh vẫn không chịu thể hiện bản lĩnh thực sự của mình? Nếu muộn thêm chút nữa thì e rằng cả ba chúng ta sẽ cùng ở lại đây làm bạn với cổ thi kia".
Uy Tinh vừa lên tiếng thì Tam Thanh đang tức giận đùng đùng bỗng bình tĩnh trở lại.
“Da mặt của nhà họ Uy không giống người thường, nói dối không đỏ mặt nên đã bị một cô nhóc như cô lừa cả hai chúng tôi”.
Nói xong, Tam Thanh quay lại nhìn tôi.
“Cháu trai, lát nữa dù xảy ra chuyện gì cũng không nên nhúng tay vào”.
Sau khi dặn dò tôi thì Tam Thanh đứng thẳng lưng, lấy từ trong ngực ra ba nén nhang đốt lên và cầm trong tay, giơ lên trên đỉnh đầu rồi xoay hai vòng.
“Gấp rút thắp một nén hương lên tiên đường, hương truyền tin đi bốn phương, sáng nay có việc tới chiêu mời, mời đạo tiên gia nhanh lâm đường…”
Tam Thanh đọc lầm bầm, thậm chí tốc độ đọc càng lúc càng nhanh.
Tới đoạn cuối thì tôi đã không còn nghe rõ là đọc từ gì nữa.
Thế nhưng với mấy câu trước đó thì tôi đã nghe ra đó là Tam Thanh muốn mời tiên nhập thân.
Tôi cảm thấy hơi kinh ngạc, không ngờ trên người Tam Thanh cũng có tiên gia.
Chỉ là không biết Tam Thanh và ông Tôn có phải là cùng một giuộc hay không.
Sau khi đọc xong câu chú, cơ thể Tam Thanh bắt đầu lắc cùng với động tác của tay.
Biên độ lắc càng ngày càng lớn, có mấy lần tôi còn tưởng Tam Thanh đã ngã cả ra đất cơ.
Sau khi lắc trái đảo phải thì Tam Thanh lên tiếng.
Chỉ thấy Tam Thanh mở miệng nhưng giọng nói thì lại của người khác.
Tam Thanh sau khi giãi bày thì tự cười hi hi giống như tự mình độc diễn vậy.
Tôi bỗng cảm thấy kinh ngạc.
Tam Thanh có thể đồng thời điều khiển thân xác cùng với đại tiên sao?
Thường khi Xuất Mã tiên xuất hiện, người làm đệ tự của Xuất Mã sẽ phải đưa cơ thể cho tiên gia điều khiển một cách vô điều kiện.
Vì vậy có một vài Xuất Mã tiên có đạo hạnh thấp, khi xuất mã hoàn toàn không biết khi đó đang xảy ra chuyện gì chứ đừng nói tới việc có thể kiểm soát được cơ thể.
.
Thầy Phong Thủy - Vương LỗiTác giả: Vương LỗiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhEdit: Cô Triệu Tháng 6 năm 2007, kỳ thi đại học toàn quốc vừa kết thúc. Trước cổng trường trung học Giang Thủy, Trương Lâm, cao một mét tám ba, đẹp trai ngời ngời, cũng là một thí sinh trong đó, đang mang theo hành lý bên người, bước ra khỏi cổng trường. Nhìn dáng vẻ phấn chấn của hắn, có vẻ lần thi này hắn làm bài không tồi. “Trương Lâm, đợi tớ!” Một giọng nữ sinh vang lên. Mà Trương Lâm vừa nghe thấy giọng nói này lại giật mình thon thót. Hắn vốn là một người không sợ trời, không sợ đất, nhưng lại hơi e ngại cô bạn cùng bàn, cũng là hoa khôi lớp, Ngô Tuệ Tuệ. Ngô Tuệ Tuệ cao một mét năm tám, mặt trái xoan, đôi mắt sáng lúc này vụt qua chút gian xảo. Tục ngữ quà nhiên nói không sai, chớ trông mặt mà bắt hình dong. Đừng nhìn bề ngoài cô nàng nhỏ nhắn đáng yêu, ngược lại cô nàng rất là thích chọc ghẹo người khác, đặc biệt là Trương Lâm. Vậy nên, mỗi lần nghe thấy giọng cô, Trương Lâm liền mặc định cảm thấy lo lắng. Có điều, cô nàng học cũng giỏi, kỳ thi nào trên lớp, bất kể lớn nhỏ,… Một lúc sau, Uy Tinh mới yếu ớt mở miệng nói với Tam Thanh. "Tam Thanh, việc đã đến nước này rồi, lẽ nào anh vẫn không chịu thể hiện bản lĩnh thực sự của mình? Nếu muộn thêm chút nữa thì e rằng cả ba chúng ta sẽ cùng ở lại đây làm bạn với cổ thi kia".Uy Tinh vừa lên tiếng thì Tam Thanh đang tức giận đùng đùng bỗng bình tĩnh trở lại. “Da mặt của nhà họ Uy không giống người thường, nói dối không đỏ mặt nên đã bị một cô nhóc như cô lừa cả hai chúng tôi”. Nói xong, Tam Thanh quay lại nhìn tôi. “Cháu trai, lát nữa dù xảy ra chuyện gì cũng không nên nhúng tay vào”. Sau khi dặn dò tôi thì Tam Thanh đứng thẳng lưng, lấy từ trong ngực ra ba nén nhang đốt lên và cầm trong tay, giơ lên trên đỉnh đầu rồi xoay hai vòng. “Gấp rút thắp một nén hương lên tiên đường, hương truyền tin đi bốn phương, sáng nay có việc tới chiêu mời, mời đạo tiên gia nhanh lâm đường…” Tam Thanh đọc lầm bầm, thậm chí tốc độ đọc càng lúc càng nhanh.Tới đoạn cuối thì tôi đã không còn nghe rõ là đọc từ gì nữa. Thế nhưng với mấy câu trước đó thì tôi đã nghe ra đó là Tam Thanh muốn mời tiên nhập thân. Tôi cảm thấy hơi kinh ngạc, không ngờ trên người Tam Thanh cũng có tiên gia. Chỉ là không biết Tam Thanh và ông Tôn có phải là cùng một giuộc hay không. Sau khi đọc xong câu chú, cơ thể Tam Thanh bắt đầu lắc cùng với động tác của tay.Biên độ lắc càng ngày càng lớn, có mấy lần tôi còn tưởng Tam Thanh đã ngã cả ra đất cơ. Sau khi lắc trái đảo phải thì Tam Thanh lên tiếng.Chỉ thấy Tam Thanh mở miệng nhưng giọng nói thì lại của người khác. Tam Thanh sau khi giãi bày thì tự cười hi hi giống như tự mình độc diễn vậy. Tôi bỗng cảm thấy kinh ngạc. Tam Thanh có thể đồng thời điều khiển thân xác cùng với đại tiên sao? Thường khi Xuất Mã tiên xuất hiện, người làm đệ tự của Xuất Mã sẽ phải đưa cơ thể cho tiên gia điều khiển một cách vô điều kiện.Vì vậy có một vài Xuất Mã tiên có đạo hạnh thấp, khi xuất mã hoàn toàn không biết khi đó đang xảy ra chuyện gì chứ đừng nói tới việc có thể kiểm soát được cơ thể..