Edit: Cô Triệu Tháng 6 năm 2007, kỳ thi đại học toàn quốc vừa kết thúc. Trước cổng trường trung học Giang Thủy, Trương Lâm, cao một mét tám ba, đẹp trai ngời ngời, cũng là một thí sinh trong đó, đang mang theo hành lý bên người, bước ra khỏi cổng trường. Nhìn dáng vẻ phấn chấn của hắn, có vẻ lần thi này hắn làm bài không tồi. “Trương Lâm, đợi tớ!” Một giọng nữ sinh vang lên. Mà Trương Lâm vừa nghe thấy giọng nói này lại giật mình thon thót. Hắn vốn là một người không sợ trời, không sợ đất, nhưng lại hơi e ngại cô bạn cùng bàn, cũng là hoa khôi lớp, Ngô Tuệ Tuệ. Ngô Tuệ Tuệ cao một mét năm tám, mặt trái xoan, đôi mắt sáng lúc này vụt qua chút gian xảo. Tục ngữ quà nhiên nói không sai, chớ trông mặt mà bắt hình dong. Đừng nhìn bề ngoài cô nàng nhỏ nhắn đáng yêu, ngược lại cô nàng rất là thích chọc ghẹo người khác, đặc biệt là Trương Lâm. Vậy nên, mỗi lần nghe thấy giọng cô, Trương Lâm liền mặc định cảm thấy lo lắng. Có điều, cô nàng học cũng giỏi, kỳ thi nào trên lớp, bất kể lớn nhỏ,…
Chương 171: Cậu Có Tin Tôi Có Thể Khiến Cậu Chết Bất Đắc Kỳ Tử Không
Thầy Phong Thủy - Vương LỗiTác giả: Vương LỗiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhEdit: Cô Triệu Tháng 6 năm 2007, kỳ thi đại học toàn quốc vừa kết thúc. Trước cổng trường trung học Giang Thủy, Trương Lâm, cao một mét tám ba, đẹp trai ngời ngời, cũng là một thí sinh trong đó, đang mang theo hành lý bên người, bước ra khỏi cổng trường. Nhìn dáng vẻ phấn chấn của hắn, có vẻ lần thi này hắn làm bài không tồi. “Trương Lâm, đợi tớ!” Một giọng nữ sinh vang lên. Mà Trương Lâm vừa nghe thấy giọng nói này lại giật mình thon thót. Hắn vốn là một người không sợ trời, không sợ đất, nhưng lại hơi e ngại cô bạn cùng bàn, cũng là hoa khôi lớp, Ngô Tuệ Tuệ. Ngô Tuệ Tuệ cao một mét năm tám, mặt trái xoan, đôi mắt sáng lúc này vụt qua chút gian xảo. Tục ngữ quà nhiên nói không sai, chớ trông mặt mà bắt hình dong. Đừng nhìn bề ngoài cô nàng nhỏ nhắn đáng yêu, ngược lại cô nàng rất là thích chọc ghẹo người khác, đặc biệt là Trương Lâm. Vậy nên, mỗi lần nghe thấy giọng cô, Trương Lâm liền mặc định cảm thấy lo lắng. Có điều, cô nàng học cũng giỏi, kỳ thi nào trên lớp, bất kể lớn nhỏ,… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Uy Chấn Tử cũng không hề khách khí với Tam Thanh.Tôi nghe những lời này mà cảm thấy vô cùng bực bội. Ông già này đúng là vô liêm sỉ, người nhà mình làm những trò bẩn thỉu lừa gạt người khác thì ông ta không nói nửa câu.Tôi và Tam Thanh tương kế tựu kế cho Uy Tinh gậy ông đập lưng ông thì ông ta lại cắn chặt không buông. Vả lại, Hồ tiên này từ lúc nào mà trở thành của nhà họ Uy rồi? Trước đó chính Uy Tinh cũng nói việc thu phục Hồ tiên phải dựa vào bản lĩnh của mỗi người.Ai thu phục được thì Hồ tiên thuộc về người đó.Vậy chúng tôi phải giải thích cái gì cho ông ta chứ?" "Này ông già, ông có nói lý lẽ không vậy? Vậy cháu gái ông lừa gạt chúng tôi như vậy ông cũng nên giải thích đi chứ!" Tôi tức quá không nhịn được nữa nên buột miệng trả treo với Uy Chấn Tử kia vài câu. Thấy tôi vặn lại, Uy Chấn Tử không mở miệng giải thích mà nheo mắt lại nhìn tôi một lúc. "Trương Ly, đừng tưởng ông cậu là nhân vật lớn thì cậu có tư cách đối đáp với tôi.Cậu có tin tôi có thể khiến cậu chết bất đắc kỳ tử không?" Uy Chấn Tử này giống hệt Uy Chính Thiên, rõ ràng là đều ngang ngược thành thói.Mới bị tôi nói lại một câu là đã không chịu được rồi. Câu nói của ông ta làm tôi giận đến mức bật cười. Nói đến đây, Uy Chấn Tử đột nhiên phất ống tay áo, một luồng sát khí tỏa ra từ ông ta. .
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Uy Chấn Tử cũng không hề khách khí với Tam Thanh.
Tôi nghe những lời này mà cảm thấy vô cùng bực bội.
Ông già này đúng là vô liêm sỉ, người nhà mình làm những trò bẩn thỉu lừa gạt người khác thì ông ta không nói nửa câu.
Tôi và Tam Thanh tương kế tựu kế cho Uy Tinh gậy ông đập lưng ông thì ông ta lại cắn chặt không buông.
Vả lại, Hồ tiên này từ lúc nào mà trở thành của nhà họ Uy rồi? Trước đó chính Uy Tinh cũng nói việc thu phục Hồ tiên phải dựa vào bản lĩnh của mỗi người.
Ai thu phục được thì Hồ tiên thuộc về người đó.
Vậy chúng tôi phải giải thích cái gì cho ông ta chứ?"
"Này ông già, ông có nói lý lẽ không vậy? Vậy cháu gái ông lừa gạt chúng tôi như vậy ông cũng nên giải thích đi chứ!"
Tôi tức quá không nhịn được nữa nên buột miệng trả treo với Uy Chấn Tử kia vài câu.
Thấy tôi vặn lại, Uy Chấn Tử không mở miệng giải thích mà nheo mắt lại nhìn tôi một lúc.
"Trương Ly, đừng tưởng ông cậu là nhân vật lớn thì cậu có tư cách đối đáp với tôi.
Cậu có tin tôi có thể khiến cậu chết bất đắc kỳ tử không?"
Uy Chấn Tử này giống hệt Uy Chính Thiên, rõ ràng là đều ngang ngược thành thói.
Mới bị tôi nói lại một câu là đã không chịu được rồi.
Câu nói của ông ta làm tôi giận đến mức bật cười.
Nói đến đây, Uy Chấn Tử đột nhiên phất ống tay áo, một luồng sát khí tỏa ra từ ông ta.
.
Thầy Phong Thủy - Vương LỗiTác giả: Vương LỗiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhEdit: Cô Triệu Tháng 6 năm 2007, kỳ thi đại học toàn quốc vừa kết thúc. Trước cổng trường trung học Giang Thủy, Trương Lâm, cao một mét tám ba, đẹp trai ngời ngời, cũng là một thí sinh trong đó, đang mang theo hành lý bên người, bước ra khỏi cổng trường. Nhìn dáng vẻ phấn chấn của hắn, có vẻ lần thi này hắn làm bài không tồi. “Trương Lâm, đợi tớ!” Một giọng nữ sinh vang lên. Mà Trương Lâm vừa nghe thấy giọng nói này lại giật mình thon thót. Hắn vốn là một người không sợ trời, không sợ đất, nhưng lại hơi e ngại cô bạn cùng bàn, cũng là hoa khôi lớp, Ngô Tuệ Tuệ. Ngô Tuệ Tuệ cao một mét năm tám, mặt trái xoan, đôi mắt sáng lúc này vụt qua chút gian xảo. Tục ngữ quà nhiên nói không sai, chớ trông mặt mà bắt hình dong. Đừng nhìn bề ngoài cô nàng nhỏ nhắn đáng yêu, ngược lại cô nàng rất là thích chọc ghẹo người khác, đặc biệt là Trương Lâm. Vậy nên, mỗi lần nghe thấy giọng cô, Trương Lâm liền mặc định cảm thấy lo lắng. Có điều, cô nàng học cũng giỏi, kỳ thi nào trên lớp, bất kể lớn nhỏ,… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Uy Chấn Tử cũng không hề khách khí với Tam Thanh.Tôi nghe những lời này mà cảm thấy vô cùng bực bội. Ông già này đúng là vô liêm sỉ, người nhà mình làm những trò bẩn thỉu lừa gạt người khác thì ông ta không nói nửa câu.Tôi và Tam Thanh tương kế tựu kế cho Uy Tinh gậy ông đập lưng ông thì ông ta lại cắn chặt không buông. Vả lại, Hồ tiên này từ lúc nào mà trở thành của nhà họ Uy rồi? Trước đó chính Uy Tinh cũng nói việc thu phục Hồ tiên phải dựa vào bản lĩnh của mỗi người.Ai thu phục được thì Hồ tiên thuộc về người đó.Vậy chúng tôi phải giải thích cái gì cho ông ta chứ?" "Này ông già, ông có nói lý lẽ không vậy? Vậy cháu gái ông lừa gạt chúng tôi như vậy ông cũng nên giải thích đi chứ!" Tôi tức quá không nhịn được nữa nên buột miệng trả treo với Uy Chấn Tử kia vài câu. Thấy tôi vặn lại, Uy Chấn Tử không mở miệng giải thích mà nheo mắt lại nhìn tôi một lúc. "Trương Ly, đừng tưởng ông cậu là nhân vật lớn thì cậu có tư cách đối đáp với tôi.Cậu có tin tôi có thể khiến cậu chết bất đắc kỳ tử không?" Uy Chấn Tử này giống hệt Uy Chính Thiên, rõ ràng là đều ngang ngược thành thói.Mới bị tôi nói lại một câu là đã không chịu được rồi. Câu nói của ông ta làm tôi giận đến mức bật cười. Nói đến đây, Uy Chấn Tử đột nhiên phất ống tay áo, một luồng sát khí tỏa ra từ ông ta. .