Tác giả:

Edit: Cô Triệu Tháng 6 năm 2007, kỳ thi đại học toàn quốc vừa kết thúc. Trước cổng trường trung học Giang Thủy, Trương Lâm, cao một mét tám ba, đẹp trai ngời ngời, cũng là một thí sinh trong đó, đang mang theo hành lý bên người, bước ra khỏi cổng trường. Nhìn dáng vẻ phấn chấn của hắn, có vẻ lần thi này hắn làm bài không tồi. “Trương Lâm, đợi tớ!” Một giọng nữ sinh vang lên. Mà Trương Lâm vừa nghe thấy giọng nói này lại giật mình thon thót. Hắn vốn là một người không sợ trời, không sợ đất, nhưng lại hơi e ngại cô bạn cùng bàn, cũng là hoa khôi lớp, Ngô Tuệ Tuệ. Ngô Tuệ Tuệ cao một mét năm tám, mặt trái xoan, đôi mắt sáng lúc này vụt qua chút gian xảo. Tục ngữ quà nhiên nói không sai, chớ trông mặt mà bắt hình dong. Đừng nhìn bề ngoài cô nàng nhỏ nhắn đáng yêu, ngược lại cô nàng rất là thích chọc ghẹo người khác, đặc biệt là Trương Lâm. Vậy nên, mỗi lần nghe thấy giọng cô, Trương Lâm liền mặc định cảm thấy lo lắng. Có điều, cô nàng học cũng giỏi, kỳ thi nào trên lớp, bất kể lớn nhỏ,…

Chương 176: Đã Đã Chết Chưaquot;

Thầy Phong Thủy - Vương LỗiTác giả: Vương LỗiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhEdit: Cô Triệu Tháng 6 năm 2007, kỳ thi đại học toàn quốc vừa kết thúc. Trước cổng trường trung học Giang Thủy, Trương Lâm, cao một mét tám ba, đẹp trai ngời ngời, cũng là một thí sinh trong đó, đang mang theo hành lý bên người, bước ra khỏi cổng trường. Nhìn dáng vẻ phấn chấn của hắn, có vẻ lần thi này hắn làm bài không tồi. “Trương Lâm, đợi tớ!” Một giọng nữ sinh vang lên. Mà Trương Lâm vừa nghe thấy giọng nói này lại giật mình thon thót. Hắn vốn là một người không sợ trời, không sợ đất, nhưng lại hơi e ngại cô bạn cùng bàn, cũng là hoa khôi lớp, Ngô Tuệ Tuệ. Ngô Tuệ Tuệ cao một mét năm tám, mặt trái xoan, đôi mắt sáng lúc này vụt qua chút gian xảo. Tục ngữ quà nhiên nói không sai, chớ trông mặt mà bắt hình dong. Đừng nhìn bề ngoài cô nàng nhỏ nhắn đáng yêu, ngược lại cô nàng rất là thích chọc ghẹo người khác, đặc biệt là Trương Lâm. Vậy nên, mỗi lần nghe thấy giọng cô, Trương Lâm liền mặc định cảm thấy lo lắng. Có điều, cô nàng học cũng giỏi, kỳ thi nào trên lớp, bất kể lớn nhỏ,… Khi tia sét kia đánh xuống, toàn thân ông ta co giật như bị bệnh sốt rét, sau đó cứng đờ ngã từ trên người tôi xuống.  Uy Chấn Tử và con Miêu quỷ kia bị sét đánh không nhẹ, đến tôi còn suýt mất nửa cái mạng nữa là.Toàn thân tôi như có luồng điện chạy qua, vừa đau vừa ngứa, đến cả thanh kiếm ngô đồng trong tay tôi cũng không cầm chắc được, suýt làm nó rơi xuống đất.  "Cháu trai, không sao chứ?"  Tam Thanh dựa vào tường, lo lắng gọi tôi.  Thực ra việc này tôi và Tam Thanh đã bàn bạc từ trước.  Bùa Ngũ Lôi tôi mang trên người chính là để ứng phó với tình huống này.  Hiện giờ năng lực của tôi còn yếu kém, còn Tam Thanh cũng không thể bảo vệ tôi mọi lúc.Trước khi đi vào ngôi trường này, chúng tôi đã đoán trước sẽ trúng mai phục của nhà họ Uy.  Thủ đoạn nhà họ Uy thì thâm độc khỏi nói, hơn nữa chắc chắn chúng sẽ nhắm vào tôi.Đến lúc đó nếu như tôi bị bọn chúng khống chế thì e là sẽ khó mà thoát thân.  Cho nên trong tình huống vạn bất đắc dĩ này, Tam Thanh chỉ đành mời Thiên Lôi tới giúp tôi một tay.  Nhưng dùng cách này thì không chỉ đối phương mà đến tôi cũng bị tổn hại nặng nề.  Có điều ngoài lá bùa Ngũ Lôi kia, Tam Thanh còn đưa cho tôi một lá bùa chống sét, lại thêm khả năng hồi phục nhanh chóng của cơ thể tôi nên mới không thăng thiên sau đạo sấm kia.  Tôi giãy giụa một lúc, cảm giác bị sét đánh này trước đó tôi đã từng trải qua một lần.Nếu không phải không còn cách nào thì tôi cũng tuyệt đối không muốn dùng tới cách này.  "Sư...!thúc, không...!không sao..."  Lúc này Uy Chấn Tử không còn dáng vẻ đạo mạo lúc trước, ông ta nằm bò trên mặt đất không biết sống chết ra sao.Quần áo sau lưng ông ta rách thành từng mảnh, để lộ lớp thịt cháy khét vẫn còn bốc khói.  Nếu không có Miêu quỷ nhập xác thì tôi đoán chừng Uy Chấn Tử chịu cú sét này xong thì cũng thăng thiên.  Nhưng trên người ông ta còn có Miêu quỷ nên cũng chưa nói trước được gì.  "Cháu trai, đừng mất cảnh giác.Thiên Lôi này đánh xuyên qua mặt đất nên sức mạnh đã giảm nhiều, mà Uy Chấn Tử này còn có Miêu quỷ nhập thân nên sẽ không bị thương nặng lắm đâu"..

Khi tia sét kia đánh xuống, toàn thân ông ta co giật như bị bệnh sốt rét, sau đó cứng đờ ngã từ trên người tôi xuống.  

Uy Chấn Tử và con Miêu quỷ kia bị sét đánh không nhẹ, đến tôi còn suýt mất nửa cái mạng nữa là.

Toàn thân tôi như có luồng điện chạy qua, vừa đau vừa ngứa, đến cả thanh kiếm ngô đồng trong tay tôi cũng không cầm chắc được, suýt làm nó rơi xuống đất.  

"Cháu trai, không sao chứ?"  

Tam Thanh dựa vào tường, lo lắng gọi tôi.  

Thực ra việc này tôi và Tam Thanh đã bàn bạc từ trước.  

Bùa Ngũ Lôi tôi mang trên người chính là để ứng phó với tình huống này.  

Hiện giờ năng lực của tôi còn yếu kém, còn Tam Thanh cũng không thể bảo vệ tôi mọi lúc.

Trước khi đi vào ngôi trường này, chúng tôi đã đoán trước sẽ trúng mai phục của nhà họ Uy.  

Thủ đoạn nhà họ Uy thì thâm độc khỏi nói, hơn nữa chắc chắn chúng sẽ nhắm vào tôi.

Đến lúc đó nếu như tôi bị bọn chúng khống chế thì e là sẽ khó mà thoát thân.  

Cho nên trong tình huống vạn bất đắc dĩ này, Tam Thanh chỉ đành mời Thiên Lôi tới giúp tôi một tay.  

Nhưng dùng cách này thì không chỉ đối phương mà đến tôi cũng bị tổn hại nặng nề.  

Có điều ngoài lá bùa Ngũ Lôi kia, Tam Thanh còn đưa cho tôi một lá bùa chống sét, lại thêm khả năng hồi phục nhanh chóng của cơ thể tôi nên mới không thăng thiên sau đạo sấm kia.  

Tôi giãy giụa một lúc, cảm giác bị sét đánh này trước đó tôi đã từng trải qua một lần.

Nếu không phải không còn cách nào thì tôi cũng tuyệt đối không muốn dùng tới cách này.  

"Sư...!thúc, không...!không sao..."  

Lúc này Uy Chấn Tử không còn dáng vẻ đạo mạo lúc trước, ông ta nằm bò trên mặt đất không biết sống chết ra sao.

Quần áo sau lưng ông ta rách thành từng mảnh, để lộ lớp thịt cháy khét vẫn còn bốc khói.  

Nếu không có Miêu quỷ nhập xác thì tôi đoán chừng Uy Chấn Tử chịu cú sét này xong thì cũng thăng thiên.  

Nhưng trên người ông ta còn có Miêu quỷ nên cũng chưa nói trước được gì.  

"Cháu trai, đừng mất cảnh giác.

Thiên Lôi này đánh xuyên qua mặt đất nên sức mạnh đã giảm nhiều, mà Uy Chấn Tử này còn có Miêu quỷ nhập thân nên sẽ không bị thương nặng lắm đâu"..

Thầy Phong Thủy - Vương LỗiTác giả: Vương LỗiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhEdit: Cô Triệu Tháng 6 năm 2007, kỳ thi đại học toàn quốc vừa kết thúc. Trước cổng trường trung học Giang Thủy, Trương Lâm, cao một mét tám ba, đẹp trai ngời ngời, cũng là một thí sinh trong đó, đang mang theo hành lý bên người, bước ra khỏi cổng trường. Nhìn dáng vẻ phấn chấn của hắn, có vẻ lần thi này hắn làm bài không tồi. “Trương Lâm, đợi tớ!” Một giọng nữ sinh vang lên. Mà Trương Lâm vừa nghe thấy giọng nói này lại giật mình thon thót. Hắn vốn là một người không sợ trời, không sợ đất, nhưng lại hơi e ngại cô bạn cùng bàn, cũng là hoa khôi lớp, Ngô Tuệ Tuệ. Ngô Tuệ Tuệ cao một mét năm tám, mặt trái xoan, đôi mắt sáng lúc này vụt qua chút gian xảo. Tục ngữ quà nhiên nói không sai, chớ trông mặt mà bắt hình dong. Đừng nhìn bề ngoài cô nàng nhỏ nhắn đáng yêu, ngược lại cô nàng rất là thích chọc ghẹo người khác, đặc biệt là Trương Lâm. Vậy nên, mỗi lần nghe thấy giọng cô, Trương Lâm liền mặc định cảm thấy lo lắng. Có điều, cô nàng học cũng giỏi, kỳ thi nào trên lớp, bất kể lớn nhỏ,… Khi tia sét kia đánh xuống, toàn thân ông ta co giật như bị bệnh sốt rét, sau đó cứng đờ ngã từ trên người tôi xuống.  Uy Chấn Tử và con Miêu quỷ kia bị sét đánh không nhẹ, đến tôi còn suýt mất nửa cái mạng nữa là.Toàn thân tôi như có luồng điện chạy qua, vừa đau vừa ngứa, đến cả thanh kiếm ngô đồng trong tay tôi cũng không cầm chắc được, suýt làm nó rơi xuống đất.  "Cháu trai, không sao chứ?"  Tam Thanh dựa vào tường, lo lắng gọi tôi.  Thực ra việc này tôi và Tam Thanh đã bàn bạc từ trước.  Bùa Ngũ Lôi tôi mang trên người chính là để ứng phó với tình huống này.  Hiện giờ năng lực của tôi còn yếu kém, còn Tam Thanh cũng không thể bảo vệ tôi mọi lúc.Trước khi đi vào ngôi trường này, chúng tôi đã đoán trước sẽ trúng mai phục của nhà họ Uy.  Thủ đoạn nhà họ Uy thì thâm độc khỏi nói, hơn nữa chắc chắn chúng sẽ nhắm vào tôi.Đến lúc đó nếu như tôi bị bọn chúng khống chế thì e là sẽ khó mà thoát thân.  Cho nên trong tình huống vạn bất đắc dĩ này, Tam Thanh chỉ đành mời Thiên Lôi tới giúp tôi một tay.  Nhưng dùng cách này thì không chỉ đối phương mà đến tôi cũng bị tổn hại nặng nề.  Có điều ngoài lá bùa Ngũ Lôi kia, Tam Thanh còn đưa cho tôi một lá bùa chống sét, lại thêm khả năng hồi phục nhanh chóng của cơ thể tôi nên mới không thăng thiên sau đạo sấm kia.  Tôi giãy giụa một lúc, cảm giác bị sét đánh này trước đó tôi đã từng trải qua một lần.Nếu không phải không còn cách nào thì tôi cũng tuyệt đối không muốn dùng tới cách này.  "Sư...!thúc, không...!không sao..."  Lúc này Uy Chấn Tử không còn dáng vẻ đạo mạo lúc trước, ông ta nằm bò trên mặt đất không biết sống chết ra sao.Quần áo sau lưng ông ta rách thành từng mảnh, để lộ lớp thịt cháy khét vẫn còn bốc khói.  Nếu không có Miêu quỷ nhập xác thì tôi đoán chừng Uy Chấn Tử chịu cú sét này xong thì cũng thăng thiên.  Nhưng trên người ông ta còn có Miêu quỷ nên cũng chưa nói trước được gì.  "Cháu trai, đừng mất cảnh giác.Thiên Lôi này đánh xuyên qua mặt đất nên sức mạnh đã giảm nhiều, mà Uy Chấn Tử này còn có Miêu quỷ nhập thân nên sẽ không bị thương nặng lắm đâu"..

Chương 176: Đã Đã Chết Chưaquot;