Edit: Cô Triệu Tháng 6 năm 2007, kỳ thi đại học toàn quốc vừa kết thúc. Trước cổng trường trung học Giang Thủy, Trương Lâm, cao một mét tám ba, đẹp trai ngời ngời, cũng là một thí sinh trong đó, đang mang theo hành lý bên người, bước ra khỏi cổng trường. Nhìn dáng vẻ phấn chấn của hắn, có vẻ lần thi này hắn làm bài không tồi. “Trương Lâm, đợi tớ!” Một giọng nữ sinh vang lên. Mà Trương Lâm vừa nghe thấy giọng nói này lại giật mình thon thót. Hắn vốn là một người không sợ trời, không sợ đất, nhưng lại hơi e ngại cô bạn cùng bàn, cũng là hoa khôi lớp, Ngô Tuệ Tuệ. Ngô Tuệ Tuệ cao một mét năm tám, mặt trái xoan, đôi mắt sáng lúc này vụt qua chút gian xảo. Tục ngữ quà nhiên nói không sai, chớ trông mặt mà bắt hình dong. Đừng nhìn bề ngoài cô nàng nhỏ nhắn đáng yêu, ngược lại cô nàng rất là thích chọc ghẹo người khác, đặc biệt là Trương Lâm. Vậy nên, mỗi lần nghe thấy giọng cô, Trương Lâm liền mặc định cảm thấy lo lắng. Có điều, cô nàng học cũng giỏi, kỳ thi nào trên lớp, bất kể lớn nhỏ,…
Chương 208: Có Liên Quan Gì Tới Mẹ Tôi Sao
Thầy Phong Thủy - Vương LỗiTác giả: Vương LỗiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhEdit: Cô Triệu Tháng 6 năm 2007, kỳ thi đại học toàn quốc vừa kết thúc. Trước cổng trường trung học Giang Thủy, Trương Lâm, cao một mét tám ba, đẹp trai ngời ngời, cũng là một thí sinh trong đó, đang mang theo hành lý bên người, bước ra khỏi cổng trường. Nhìn dáng vẻ phấn chấn của hắn, có vẻ lần thi này hắn làm bài không tồi. “Trương Lâm, đợi tớ!” Một giọng nữ sinh vang lên. Mà Trương Lâm vừa nghe thấy giọng nói này lại giật mình thon thót. Hắn vốn là một người không sợ trời, không sợ đất, nhưng lại hơi e ngại cô bạn cùng bàn, cũng là hoa khôi lớp, Ngô Tuệ Tuệ. Ngô Tuệ Tuệ cao một mét năm tám, mặt trái xoan, đôi mắt sáng lúc này vụt qua chút gian xảo. Tục ngữ quà nhiên nói không sai, chớ trông mặt mà bắt hình dong. Đừng nhìn bề ngoài cô nàng nhỏ nhắn đáng yêu, ngược lại cô nàng rất là thích chọc ghẹo người khác, đặc biệt là Trương Lâm. Vậy nên, mỗi lần nghe thấy giọng cô, Trương Lâm liền mặc định cảm thấy lo lắng. Có điều, cô nàng học cũng giỏi, kỳ thi nào trên lớp, bất kể lớn nhỏ,… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."Có điều vẫn may, cái mắt quỷ này hình như mới lên người cậu nên chưa hoàn toàn thích ứng, vừa mở đã đóng lại ngay.Nếu không thì ban nãy còn lâu tôi mới né được".Sau khi chui lại vào ổ, Tam Thanh mới thở dài thườn thượt.Còn tôi thì càng không nhìn thấy được mắt quỷ thì lại càng muốn nhìn thấy nó.Nhưng tôi thử thêm mấy lần vẫn không được.Loay hoay một lúc lâu, tôi đau mỏi cả người nên cuối cùng chỉ đành đặt mông ngồi phịch xuống giường."Sư thúc, mắt quỷ này có lẽ là do cổ thi nghìn năm đó đóng dấu lên người tôi.Thúc nói xem cổ thi này rốt cuộc có nguồn gốc ra sao.Đã chết cả nghìn năm rồi mà vẫn có thể hoàn hồn? Hơn nữa..."Nói đến đây tôi có chút do dự."Hơn nữa cậu thấy nó trông vô cùng giống mẹ cậu, đúng không?"Tam Thanh là người vô cùng nhạy bén, thấy tôi ngập ngừng thì lập tức đoán ra điểm khúc mắc.Lúc Hắc Bạch Hỷ quỷ khiêng mẹ tôi ra khỏi Trương gia thôn, Tam Thanh cũng nhìn thấy.Theo lý mà nói, nếu không có mắt âm dương thì sẽ không nhìn thấy hình dạng của hồn thể.Nhưng kỳ lạ ở chỗ, đêm đó họ đều nhìn thấy Hắc Bạch Hỷ quỷ, lại còn nhìn rõ hồn thể của mẹ tôi trong quan tài."Sư thúc, có phải mẹ tôi vẫn còn sống không? Cổ thi đó...!.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Có điều vẫn may, cái mắt quỷ này hình như mới lên người cậu nên chưa hoàn toàn thích ứng, vừa mở đã đóng lại ngay.
Nếu không thì ban nãy còn lâu tôi mới né được".
Sau khi chui lại vào ổ, Tam Thanh mới thở dài thườn thượt.
Còn tôi thì càng không nhìn thấy được mắt quỷ thì lại càng muốn nhìn thấy nó.
Nhưng tôi thử thêm mấy lần vẫn không được.
Loay hoay một lúc lâu, tôi đau mỏi cả người nên cuối cùng chỉ đành đặt mông ngồi phịch xuống giường.
"Sư thúc, mắt quỷ này có lẽ là do cổ thi nghìn năm đó đóng dấu lên người tôi.
Thúc nói xem cổ thi này rốt cuộc có nguồn gốc ra sao.
Đã chết cả nghìn năm rồi mà vẫn có thể hoàn hồn? Hơn nữa..."
Nói đến đây tôi có chút do dự.
"Hơn nữa cậu thấy nó trông vô cùng giống mẹ cậu, đúng không?"
Tam Thanh là người vô cùng nhạy bén, thấy tôi ngập ngừng thì lập tức đoán ra điểm khúc mắc.
Lúc Hắc Bạch Hỷ quỷ khiêng mẹ tôi ra khỏi Trương gia thôn, Tam Thanh cũng nhìn thấy.
Theo lý mà nói, nếu không có mắt âm dương thì sẽ không nhìn thấy hình dạng của hồn thể.
Nhưng kỳ lạ ở chỗ, đêm đó họ đều nhìn thấy Hắc Bạch Hỷ quỷ, lại còn nhìn rõ hồn thể của mẹ tôi trong quan tài.
"Sư thúc, có phải mẹ tôi vẫn còn sống không? Cổ thi đó...!
.
Thầy Phong Thủy - Vương LỗiTác giả: Vương LỗiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhEdit: Cô Triệu Tháng 6 năm 2007, kỳ thi đại học toàn quốc vừa kết thúc. Trước cổng trường trung học Giang Thủy, Trương Lâm, cao một mét tám ba, đẹp trai ngời ngời, cũng là một thí sinh trong đó, đang mang theo hành lý bên người, bước ra khỏi cổng trường. Nhìn dáng vẻ phấn chấn của hắn, có vẻ lần thi này hắn làm bài không tồi. “Trương Lâm, đợi tớ!” Một giọng nữ sinh vang lên. Mà Trương Lâm vừa nghe thấy giọng nói này lại giật mình thon thót. Hắn vốn là một người không sợ trời, không sợ đất, nhưng lại hơi e ngại cô bạn cùng bàn, cũng là hoa khôi lớp, Ngô Tuệ Tuệ. Ngô Tuệ Tuệ cao một mét năm tám, mặt trái xoan, đôi mắt sáng lúc này vụt qua chút gian xảo. Tục ngữ quà nhiên nói không sai, chớ trông mặt mà bắt hình dong. Đừng nhìn bề ngoài cô nàng nhỏ nhắn đáng yêu, ngược lại cô nàng rất là thích chọc ghẹo người khác, đặc biệt là Trương Lâm. Vậy nên, mỗi lần nghe thấy giọng cô, Trương Lâm liền mặc định cảm thấy lo lắng. Có điều, cô nàng học cũng giỏi, kỳ thi nào trên lớp, bất kể lớn nhỏ,… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."Có điều vẫn may, cái mắt quỷ này hình như mới lên người cậu nên chưa hoàn toàn thích ứng, vừa mở đã đóng lại ngay.Nếu không thì ban nãy còn lâu tôi mới né được".Sau khi chui lại vào ổ, Tam Thanh mới thở dài thườn thượt.Còn tôi thì càng không nhìn thấy được mắt quỷ thì lại càng muốn nhìn thấy nó.Nhưng tôi thử thêm mấy lần vẫn không được.Loay hoay một lúc lâu, tôi đau mỏi cả người nên cuối cùng chỉ đành đặt mông ngồi phịch xuống giường."Sư thúc, mắt quỷ này có lẽ là do cổ thi nghìn năm đó đóng dấu lên người tôi.Thúc nói xem cổ thi này rốt cuộc có nguồn gốc ra sao.Đã chết cả nghìn năm rồi mà vẫn có thể hoàn hồn? Hơn nữa..."Nói đến đây tôi có chút do dự."Hơn nữa cậu thấy nó trông vô cùng giống mẹ cậu, đúng không?"Tam Thanh là người vô cùng nhạy bén, thấy tôi ngập ngừng thì lập tức đoán ra điểm khúc mắc.Lúc Hắc Bạch Hỷ quỷ khiêng mẹ tôi ra khỏi Trương gia thôn, Tam Thanh cũng nhìn thấy.Theo lý mà nói, nếu không có mắt âm dương thì sẽ không nhìn thấy hình dạng của hồn thể.Nhưng kỳ lạ ở chỗ, đêm đó họ đều nhìn thấy Hắc Bạch Hỷ quỷ, lại còn nhìn rõ hồn thể của mẹ tôi trong quan tài."Sư thúc, có phải mẹ tôi vẫn còn sống không? Cổ thi đó...!.