Edit: Cô Triệu Tháng 6 năm 2007, kỳ thi đại học toàn quốc vừa kết thúc. Trước cổng trường trung học Giang Thủy, Trương Lâm, cao một mét tám ba, đẹp trai ngời ngời, cũng là một thí sinh trong đó, đang mang theo hành lý bên người, bước ra khỏi cổng trường. Nhìn dáng vẻ phấn chấn của hắn, có vẻ lần thi này hắn làm bài không tồi. “Trương Lâm, đợi tớ!” Một giọng nữ sinh vang lên. Mà Trương Lâm vừa nghe thấy giọng nói này lại giật mình thon thót. Hắn vốn là một người không sợ trời, không sợ đất, nhưng lại hơi e ngại cô bạn cùng bàn, cũng là hoa khôi lớp, Ngô Tuệ Tuệ. Ngô Tuệ Tuệ cao một mét năm tám, mặt trái xoan, đôi mắt sáng lúc này vụt qua chút gian xảo. Tục ngữ quà nhiên nói không sai, chớ trông mặt mà bắt hình dong. Đừng nhìn bề ngoài cô nàng nhỏ nhắn đáng yêu, ngược lại cô nàng rất là thích chọc ghẹo người khác, đặc biệt là Trương Lâm. Vậy nên, mỗi lần nghe thấy giọng cô, Trương Lâm liền mặc định cảm thấy lo lắng. Có điều, cô nàng học cũng giỏi, kỳ thi nào trên lớp, bất kể lớn nhỏ,…
Chương 268: Không Hề Khinh Suất
Thầy Phong Thủy - Vương LỗiTác giả: Vương LỗiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhEdit: Cô Triệu Tháng 6 năm 2007, kỳ thi đại học toàn quốc vừa kết thúc. Trước cổng trường trung học Giang Thủy, Trương Lâm, cao một mét tám ba, đẹp trai ngời ngời, cũng là một thí sinh trong đó, đang mang theo hành lý bên người, bước ra khỏi cổng trường. Nhìn dáng vẻ phấn chấn của hắn, có vẻ lần thi này hắn làm bài không tồi. “Trương Lâm, đợi tớ!” Một giọng nữ sinh vang lên. Mà Trương Lâm vừa nghe thấy giọng nói này lại giật mình thon thót. Hắn vốn là một người không sợ trời, không sợ đất, nhưng lại hơi e ngại cô bạn cùng bàn, cũng là hoa khôi lớp, Ngô Tuệ Tuệ. Ngô Tuệ Tuệ cao một mét năm tám, mặt trái xoan, đôi mắt sáng lúc này vụt qua chút gian xảo. Tục ngữ quà nhiên nói không sai, chớ trông mặt mà bắt hình dong. Đừng nhìn bề ngoài cô nàng nhỏ nhắn đáng yêu, ngược lại cô nàng rất là thích chọc ghẹo người khác, đặc biệt là Trương Lâm. Vậy nên, mỗi lần nghe thấy giọng cô, Trương Lâm liền mặc định cảm thấy lo lắng. Có điều, cô nàng học cũng giỏi, kỳ thi nào trên lớp, bất kể lớn nhỏ,… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lúc này, tôi thật sự không thể nằm thêm được nữa.Dù đối phương là trộm hay là ma thì tôi cũng không thể ngồi không mà nhìn được.Tôi mặc quần áo, lặng lẽ mò mẫm trong bóng đêm và đi tới cánh cửa.Nhưng tôi không hề khinh suất mà áp sát vào cửa nghe một lúc.Tiếng bước chân dường như mỗi lúc một xa hơn và đi về phía cánh cổng trong sân.Tôi từ từ mở cánh cửa ra tạo thành một khe hở và mượn ánh trăng nhìn ra ngoài sân.Đúng là có một bóng hình đen xì đang đi về phía cánh cửa.Thế nhưng tư thế bước đi của bóng hình này có phần quen thuộc, tôi nhìn một lúc là lập tức nhận ra ngay.Là Hoàng Cường.Có lẽ Hoàng Cường không ngờ rằng giờ này tôi vẫn chưa ngủ, cũng không hề đề phòng có người ở phía sau đang lặng lẽ theo dõi ông ấy.Ông ấy cứ thế đi thẳng về phía cánh cửa, mở nó ra và lẻn ra ngoài.Tôi chau mày nhìn Hoàng Cường bước ra ngoài và cảm thấy khó hiểu.Chật vật cả ngày trời,.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc này, tôi thật sự không thể nằm thêm được nữa.
Dù đối phương là trộm hay là ma thì tôi cũng không thể ngồi không mà nhìn được.
Tôi mặc quần áo, lặng lẽ mò mẫm trong bóng đêm và đi tới cánh cửa.
Nhưng tôi không hề khinh suất mà áp sát vào cửa nghe một lúc.
Tiếng bước chân dường như mỗi lúc một xa hơn và đi về phía cánh cổng trong sân.
Tôi từ từ mở cánh cửa ra tạo thành một khe hở và mượn ánh trăng nhìn ra ngoài sân.
Đúng là có một bóng hình đen xì đang đi về phía cánh cửa.
Thế nhưng tư thế bước đi của bóng hình này có phần quen thuộc, tôi nhìn một lúc là lập tức nhận ra ngay.
Là Hoàng Cường.
Có lẽ Hoàng Cường không ngờ rằng giờ này tôi vẫn chưa ngủ, cũng không hề đề phòng có người ở phía sau đang lặng lẽ theo dõi ông ấy.
Ông ấy cứ thế đi thẳng về phía cánh cửa, mở nó ra và lẻn ra ngoài.
Tôi chau mày nhìn Hoàng Cường bước ra ngoài và cảm thấy khó hiểu.
Chật vật cả ngày trời,
.
Thầy Phong Thủy - Vương LỗiTác giả: Vương LỗiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhEdit: Cô Triệu Tháng 6 năm 2007, kỳ thi đại học toàn quốc vừa kết thúc. Trước cổng trường trung học Giang Thủy, Trương Lâm, cao một mét tám ba, đẹp trai ngời ngời, cũng là một thí sinh trong đó, đang mang theo hành lý bên người, bước ra khỏi cổng trường. Nhìn dáng vẻ phấn chấn của hắn, có vẻ lần thi này hắn làm bài không tồi. “Trương Lâm, đợi tớ!” Một giọng nữ sinh vang lên. Mà Trương Lâm vừa nghe thấy giọng nói này lại giật mình thon thót. Hắn vốn là một người không sợ trời, không sợ đất, nhưng lại hơi e ngại cô bạn cùng bàn, cũng là hoa khôi lớp, Ngô Tuệ Tuệ. Ngô Tuệ Tuệ cao một mét năm tám, mặt trái xoan, đôi mắt sáng lúc này vụt qua chút gian xảo. Tục ngữ quà nhiên nói không sai, chớ trông mặt mà bắt hình dong. Đừng nhìn bề ngoài cô nàng nhỏ nhắn đáng yêu, ngược lại cô nàng rất là thích chọc ghẹo người khác, đặc biệt là Trương Lâm. Vậy nên, mỗi lần nghe thấy giọng cô, Trương Lâm liền mặc định cảm thấy lo lắng. Có điều, cô nàng học cũng giỏi, kỳ thi nào trên lớp, bất kể lớn nhỏ,… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lúc này, tôi thật sự không thể nằm thêm được nữa.Dù đối phương là trộm hay là ma thì tôi cũng không thể ngồi không mà nhìn được.Tôi mặc quần áo, lặng lẽ mò mẫm trong bóng đêm và đi tới cánh cửa.Nhưng tôi không hề khinh suất mà áp sát vào cửa nghe một lúc.Tiếng bước chân dường như mỗi lúc một xa hơn và đi về phía cánh cổng trong sân.Tôi từ từ mở cánh cửa ra tạo thành một khe hở và mượn ánh trăng nhìn ra ngoài sân.Đúng là có một bóng hình đen xì đang đi về phía cánh cửa.Thế nhưng tư thế bước đi của bóng hình này có phần quen thuộc, tôi nhìn một lúc là lập tức nhận ra ngay.Là Hoàng Cường.Có lẽ Hoàng Cường không ngờ rằng giờ này tôi vẫn chưa ngủ, cũng không hề đề phòng có người ở phía sau đang lặng lẽ theo dõi ông ấy.Ông ấy cứ thế đi thẳng về phía cánh cửa, mở nó ra và lẻn ra ngoài.Tôi chau mày nhìn Hoàng Cường bước ra ngoài và cảm thấy khó hiểu.Chật vật cả ngày trời,.