-tiểu thư tôi đặt thức ăn trước cửa phòng mời cô dậy ăn sáng một cô hầu gái lên tiếng -.....  đáp lại cô chỉ là tiếng im lặng, dường như cô hầu gái đã quen với chuyện này nên chỉ lẳng lặng đặt mâm cơm xuống và đi ra khỏi phòng trong phòng một cô gái xinh đẹp có nước da trắng sứ từ trên giường bước xuống tiến về phía cửa.trên giường có một cuốn sách sách nếu ai tinh ý có thể nhận ra cuốn sách đó đã bị chủ nhân xé cho tan tành "đúng là cuốn truyện cẩu huyết" cô gái đó suy nghĩ -....cô là tiểu thư của gia tộc huyết,từ nhỏ vì bị bệnh bạch tạng mà nhiều người chê cười cô cho nên cô mới bị như này đây bị trầm cảm nặng.cô không thích ra ngoài chỉ thích ru rú trong nhà nhưng ba mẹ biết bệnh của cô nên cũng không nói nữa. cô ăn xong bữa sáng rồi bước lên giường của mình,và đánh một giấc. -----------dãy phân cách trầm cảm---------------  cô từ từ mở mắt ra đập vào mắt cô không phải là màu đen mà là một màu trắng ,mùi thuốc sát trùng xộc thẳng vào mũi cô "thằng nào dở hơi mình đang ngủ mà lôi…

Chương 3: gia đình của nữ phụ sao?

Nữ Phụ Tôi Bị Trầm CảmTác giả: Huyết Nguyệt BăngTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Phụ-tiểu thư tôi đặt thức ăn trước cửa phòng mời cô dậy ăn sáng một cô hầu gái lên tiếng -.....  đáp lại cô chỉ là tiếng im lặng, dường như cô hầu gái đã quen với chuyện này nên chỉ lẳng lặng đặt mâm cơm xuống và đi ra khỏi phòng trong phòng một cô gái xinh đẹp có nước da trắng sứ từ trên giường bước xuống tiến về phía cửa.trên giường có một cuốn sách sách nếu ai tinh ý có thể nhận ra cuốn sách đó đã bị chủ nhân xé cho tan tành "đúng là cuốn truyện cẩu huyết" cô gái đó suy nghĩ -....cô là tiểu thư của gia tộc huyết,từ nhỏ vì bị bệnh bạch tạng mà nhiều người chê cười cô cho nên cô mới bị như này đây bị trầm cảm nặng.cô không thích ra ngoài chỉ thích ru rú trong nhà nhưng ba mẹ biết bệnh của cô nên cũng không nói nữa. cô ăn xong bữa sáng rồi bước lên giường của mình,và đánh một giấc. -----------dãy phân cách trầm cảm---------------  cô từ từ mở mắt ra đập vào mắt cô không phải là màu đen mà là một màu trắng ,mùi thuốc sát trùng xộc thẳng vào mũi cô "thằng nào dở hơi mình đang ngủ mà lôi… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.cô xuyên đến đây được một ngày rồi .hôm nay mới sáng sớm mà tên khốn hiên viên triệt đã kêu cô dậy kiểm tra đủ thứ ,cũng may mắn cho cô hiên viên triệt là nam phụ lúc cô bị bọn nam chủ gϊếŧ cũng chính hắn cứu cô rồi bị liên lụy.nói ra bây giờ cũng là chương 15 đi nữ phụ bị lạc trong  rừng.nữ phụ là tiểu thư gia tộc họ huyết bị mang tiếng là tùy tính ,chua ngoa và người mang lại cái tiếng xấu này không ai khác là nữ chủ .nữ chủ là tiểu thư gia tộc họ mặc từ nhỏ đã ngậm thìa vàng nhưng tính cách thì không khác gì con rắn độc ,bày ra một bộ dạng thánh thiện yếu đuối ,trong sáng  để người khác yêu thương .cô đang suy nghĩ miên man thì cánh cửa phòng bật mở .một người phụ nữ tuổi đã tứ tuần bước vào-băng nhi...... bà đưa đôi mắt âu yếm nhìn cô có bao nhiêu sủng nịnh thì có bấy nhiêucô mờ mịt nhìn bà ánh mắt vô hồn .bà định lại ôm cô thì cô rụt  người lại không muốn cho bà chạm vào mình-băng nhi con sao vậy , bác sĩ ,bác sĩ con gái tôi bà vừa chạy ra khỏi phòng vừa gọi bác sĩ..............bà bước vào phòng cô với khuôn mặt buồn bã-băng nhi....bà ngồi trước giường cô nước mắt không ngừng chảy -...-băng nhi mẹ vô tâm quá phải không,trong lúc con lạc trong rừng thì bố mẹ lại vui vẻ bên nhau, bà vừa nói vừa khóc-.... cô im lặng ôm chầm lấy bà như để an ủi bà, có vẻ như đó là một bản năng của một người con khi mẹ khócbà dừng lại một chút rồi lại khóc tiếp....(tg:công nhận mình viết cũng dở hơi khiếp )cửa của phòng lại tiếp tục mở ra bước vào là một già hai trẻ -con gái....-bảo bối....cô ngơ ngác nhìn ba người họ không nói gì-mẹ băng nhi sao vậy  anh cô là người lên tiếng hỏi đầu tiên-chuyện này ....mẹ cô ấp úng rồi quay qua cô .cô không nói gì chỉ gật đầu nhè nhẹmẹ cô bắt đầu giải thích với ba người-^%$#-....-*&^%$$#-vậy giờ bảo bối mất khả năng giao tiếp và cảm nhận......-ừ bác sĩ nói vậy-oa hu hu con gái rượu của babốp mẹ cô đánh một bốp lên đầu ba cô-sao vợ đánh chồng ông mếu máo -ông làm băng nhi sợ-bảo bối anh sẽ cho giải quyết đám người đó anh cả cô lên tiếng-... cô lắc đầu ý bảo không cầncô đang ngồi thì một nửa tóc bỗng chuyển sang màu trắng,một bên mắt cũng đổi thành màu đỏ như máu(tG:tưởng tượng một bên tóc là màu xanh nước biển dùm ta cái)-băng ..nhi .. con.. sao ..vậy  ba mẹ cô ấp úng-băng nhi em sao vậy bác sĩ, bác sĩ. anh cả cô là người đầu tiên hồi hồn đi tìm bác sĩ----------------------------------------có vẻ như tiểu thư bị nhiễm một loại virut hiên viên triệt nói-có nguy hiểm đến tính mạng không-tạm thời thì không chúng tôi cần theo dõi-vậy cảm ơn anh ....trong phòng-hu hu băng nhi con bị sao vậy mẹ cô vừa khóc vừa nói-....-em ấy không sao đâu mẹ đừng lo-sao không lo được tóc nó chuyển màu trắng mà mắt cũng thành màu đỏ  luôn rồi nè-..... anh hai cô câm nín không nói gì được nữa-được rồi chúng ta về đi để băng nhi nghỉ ngơi ba cô lên tiếng -vậy mama về , băng nhi-anh hai đi nhé ngủ ngonvậy là gặp được ba mẹ rồi  điều gì sẽ xảy ra tiếp theo với cô  mời mọi người cùng đón xem.-----------------------------------------huyết vô hàn (baba)mộ thiên tầm(mama)huyết vô lãnh(anh cả)huyết vô thiên(anh hai)-------------------------------------------------không giống nhau lắm nhưng mấy chế cứ tưởng tượng đi hénủng hộ ta nha thật ra thì mấy tấm hình lưu trong máy lâu quá cũng đăng lên để làm nhân vật luôn hihi xóa cho nhẹ máy.ủng hộ ta nhoa ta hứa mai sẽ đăng bộ  - tôi là nữ phụ làm ơn đừng tổn thương tôi-

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

cô xuyên đến đây được một ngày rồi .hôm nay mới sáng sớm mà tên khốn hiên viên triệt đã kêu cô dậy kiểm tra đủ thứ ,cũng may mắn cho cô hiên viên triệt là nam phụ lúc cô bị bọn nam chủ gϊếŧ cũng chính hắn cứu cô rồi bị liên lụy.nói ra bây giờ cũng là chương 15 đi nữ phụ bị lạc trong  rừng.nữ phụ là tiểu thư gia tộc họ huyết bị mang tiếng là tùy tính ,chua ngoa và người mang lại cái tiếng xấu này không ai khác là nữ chủ .nữ chủ là tiểu thư gia tộc họ mặc từ nhỏ đã ngậm thìa vàng nhưng tính cách thì không khác gì con rắn độc ,bày ra một bộ dạng thánh thiện yếu đuối ,trong sáng  để người khác yêu thương .cô đang suy nghĩ miên man thì cánh cửa phòng bật mở .một người phụ nữ tuổi đã tứ tuần bước vào

-băng nhi...... bà đưa đôi mắt âu yếm nhìn cô có bao nhiêu sủng nịnh thì có bấy nhiêu

cô mờ mịt nhìn bà ánh mắt vô hồn .bà định lại ôm cô thì cô rụt  người lại không muốn cho bà chạm vào mình

-băng nhi con sao vậy , bác sĩ ,bác sĩ con gái tôi bà vừa chạy ra khỏi phòng vừa gọi bác sĩ

..............

bà bước vào phòng cô với khuôn mặt buồn bã

-băng nhi....bà ngồi trước giường cô nước mắt không ngừng chảy 

-...

-băng nhi mẹ vô tâm quá phải không,trong lúc con lạc trong rừng thì bố mẹ lại vui vẻ bên nhau, bà vừa nói vừa khóc

-.... cô im lặng ôm chầm lấy bà như để an ủi bà, có vẻ như đó là một bản năng của một người con khi mẹ khóc

bà dừng lại một chút rồi lại khóc tiếp....

(tg:công nhận mình viết cũng dở hơi khiếp )

cửa của phòng lại tiếp tục mở ra bước vào là một già hai trẻ 

-con gái....

-bảo bối....

cô ngơ ngác nhìn ba người họ không nói gì

-mẹ băng nhi sao vậy  anh cô là người lên tiếng hỏi đầu tiên

-chuyện này ....mẹ cô ấp úng rồi quay qua cô .cô không nói gì chỉ gật đầu nhè nhẹ

mẹ cô bắt đầu giải thích với ba người

-^%$#

-....

-*&^%$$#

-vậy giờ bảo bối mất khả năng giao tiếp và cảm nhận......

-ừ bác sĩ nói vậy

-oa hu hu con gái rượu của ba

bốp 

mẹ cô đánh một bốp lên đầu ba cô

-sao vợ đánh chồng ông mếu máo 

-ông làm băng nhi sợ

-bảo bối anh sẽ cho giải quyết đám người đó anh cả cô lên tiếng

-... cô lắc đầu ý bảo không cần

cô đang ngồi thì một nửa tóc bỗng chuyển sang màu trắng,một bên mắt cũng đổi thành màu đỏ như máu

Image removed.

(tG:tưởng tượng một bên tóc là màu xanh nước biển dùm ta cái)

-băng ..nhi .. con.. sao ..vậy  ba mẹ cô ấp úng

-băng nhi em sao vậy bác sĩ, bác sĩ. anh cả cô là người đầu tiên hồi hồn đi tìm bác sĩ

---------------------------------------

-có vẻ như tiểu thư bị nhiễm một loại virut hiên viên triệt nói

-có nguy hiểm đến tính mạng không

-tạm thời thì không chúng tôi cần theo dõi

-vậy cảm ơn anh ....

trong phòng

-hu hu băng nhi con bị sao vậy mẹ cô vừa khóc vừa nói

-....

-em ấy không sao đâu mẹ đừng lo

-sao không lo được tóc nó chuyển màu trắng mà mắt cũng thành màu đỏ  luôn rồi nè

-..... anh hai cô câm nín không nói gì được nữa

-được rồi chúng ta về đi để băng nhi nghỉ ngơi ba cô lên tiếng 

-vậy mama về , băng nhi

-anh hai đi nhé ngủ ngon

vậy là gặp được ba mẹ rồi  điều gì sẽ xảy ra tiếp theo với cô  mời mọi người cùng đón xem.

-----------------------------------------

huyết vô hàn (baba)

Image removed.

mộ thiên tầm(mama)

Image removed.

huyết vô lãnh(anh cả)

Image removed.

huyết vô thiên(anh hai)

Image removed.

-------------------------------------------------

không giống nhau lắm nhưng mấy chế cứ tưởng tượng đi hén

ủng hộ ta nha thật ra thì mấy tấm hình lưu trong máy lâu quá cũng đăng lên để làm nhân vật luôn hihi xóa cho nhẹ máy.

ủng hộ ta nhoa ta hứa mai sẽ đăng bộ  - tôi là nữ phụ làm ơn đừng tổn thương tôi-

Nữ Phụ Tôi Bị Trầm CảmTác giả: Huyết Nguyệt BăngTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Phụ-tiểu thư tôi đặt thức ăn trước cửa phòng mời cô dậy ăn sáng một cô hầu gái lên tiếng -.....  đáp lại cô chỉ là tiếng im lặng, dường như cô hầu gái đã quen với chuyện này nên chỉ lẳng lặng đặt mâm cơm xuống và đi ra khỏi phòng trong phòng một cô gái xinh đẹp có nước da trắng sứ từ trên giường bước xuống tiến về phía cửa.trên giường có một cuốn sách sách nếu ai tinh ý có thể nhận ra cuốn sách đó đã bị chủ nhân xé cho tan tành "đúng là cuốn truyện cẩu huyết" cô gái đó suy nghĩ -....cô là tiểu thư của gia tộc huyết,từ nhỏ vì bị bệnh bạch tạng mà nhiều người chê cười cô cho nên cô mới bị như này đây bị trầm cảm nặng.cô không thích ra ngoài chỉ thích ru rú trong nhà nhưng ba mẹ biết bệnh của cô nên cũng không nói nữa. cô ăn xong bữa sáng rồi bước lên giường của mình,và đánh một giấc. -----------dãy phân cách trầm cảm---------------  cô từ từ mở mắt ra đập vào mắt cô không phải là màu đen mà là một màu trắng ,mùi thuốc sát trùng xộc thẳng vào mũi cô "thằng nào dở hơi mình đang ngủ mà lôi… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.cô xuyên đến đây được một ngày rồi .hôm nay mới sáng sớm mà tên khốn hiên viên triệt đã kêu cô dậy kiểm tra đủ thứ ,cũng may mắn cho cô hiên viên triệt là nam phụ lúc cô bị bọn nam chủ gϊếŧ cũng chính hắn cứu cô rồi bị liên lụy.nói ra bây giờ cũng là chương 15 đi nữ phụ bị lạc trong  rừng.nữ phụ là tiểu thư gia tộc họ huyết bị mang tiếng là tùy tính ,chua ngoa và người mang lại cái tiếng xấu này không ai khác là nữ chủ .nữ chủ là tiểu thư gia tộc họ mặc từ nhỏ đã ngậm thìa vàng nhưng tính cách thì không khác gì con rắn độc ,bày ra một bộ dạng thánh thiện yếu đuối ,trong sáng  để người khác yêu thương .cô đang suy nghĩ miên man thì cánh cửa phòng bật mở .một người phụ nữ tuổi đã tứ tuần bước vào-băng nhi...... bà đưa đôi mắt âu yếm nhìn cô có bao nhiêu sủng nịnh thì có bấy nhiêucô mờ mịt nhìn bà ánh mắt vô hồn .bà định lại ôm cô thì cô rụt  người lại không muốn cho bà chạm vào mình-băng nhi con sao vậy , bác sĩ ,bác sĩ con gái tôi bà vừa chạy ra khỏi phòng vừa gọi bác sĩ..............bà bước vào phòng cô với khuôn mặt buồn bã-băng nhi....bà ngồi trước giường cô nước mắt không ngừng chảy -...-băng nhi mẹ vô tâm quá phải không,trong lúc con lạc trong rừng thì bố mẹ lại vui vẻ bên nhau, bà vừa nói vừa khóc-.... cô im lặng ôm chầm lấy bà như để an ủi bà, có vẻ như đó là một bản năng của một người con khi mẹ khócbà dừng lại một chút rồi lại khóc tiếp....(tg:công nhận mình viết cũng dở hơi khiếp )cửa của phòng lại tiếp tục mở ra bước vào là một già hai trẻ -con gái....-bảo bối....cô ngơ ngác nhìn ba người họ không nói gì-mẹ băng nhi sao vậy  anh cô là người lên tiếng hỏi đầu tiên-chuyện này ....mẹ cô ấp úng rồi quay qua cô .cô không nói gì chỉ gật đầu nhè nhẹmẹ cô bắt đầu giải thích với ba người-^%$#-....-*&^%$$#-vậy giờ bảo bối mất khả năng giao tiếp và cảm nhận......-ừ bác sĩ nói vậy-oa hu hu con gái rượu của babốp mẹ cô đánh một bốp lên đầu ba cô-sao vợ đánh chồng ông mếu máo -ông làm băng nhi sợ-bảo bối anh sẽ cho giải quyết đám người đó anh cả cô lên tiếng-... cô lắc đầu ý bảo không cầncô đang ngồi thì một nửa tóc bỗng chuyển sang màu trắng,một bên mắt cũng đổi thành màu đỏ như máu(tG:tưởng tượng một bên tóc là màu xanh nước biển dùm ta cái)-băng ..nhi .. con.. sao ..vậy  ba mẹ cô ấp úng-băng nhi em sao vậy bác sĩ, bác sĩ. anh cả cô là người đầu tiên hồi hồn đi tìm bác sĩ----------------------------------------có vẻ như tiểu thư bị nhiễm một loại virut hiên viên triệt nói-có nguy hiểm đến tính mạng không-tạm thời thì không chúng tôi cần theo dõi-vậy cảm ơn anh ....trong phòng-hu hu băng nhi con bị sao vậy mẹ cô vừa khóc vừa nói-....-em ấy không sao đâu mẹ đừng lo-sao không lo được tóc nó chuyển màu trắng mà mắt cũng thành màu đỏ  luôn rồi nè-..... anh hai cô câm nín không nói gì được nữa-được rồi chúng ta về đi để băng nhi nghỉ ngơi ba cô lên tiếng -vậy mama về , băng nhi-anh hai đi nhé ngủ ngonvậy là gặp được ba mẹ rồi  điều gì sẽ xảy ra tiếp theo với cô  mời mọi người cùng đón xem.-----------------------------------------huyết vô hàn (baba)mộ thiên tầm(mama)huyết vô lãnh(anh cả)huyết vô thiên(anh hai)-------------------------------------------------không giống nhau lắm nhưng mấy chế cứ tưởng tượng đi hénủng hộ ta nha thật ra thì mấy tấm hình lưu trong máy lâu quá cũng đăng lên để làm nhân vật luôn hihi xóa cho nhẹ máy.ủng hộ ta nhoa ta hứa mai sẽ đăng bộ  - tôi là nữ phụ làm ơn đừng tổn thương tôi-

Chương 3: gia đình của nữ phụ sao?