Học viện St Mary Hạ Tiếu bước ra khỏi xe bảo mẫu, mỉm cười nhìn ngôi trường mà cô chuẩn bị chuyển đến. Vươn tay nhận lấy cặp sách, cô quay đầu lại nói với bác Trương: - Để con tự vào lớp được ạ, dù sao ba đã nộp hồ sơ và hoàn tất hết các thủ tục rồi, con chỉ cần đến nhận lớp thôi. Bác Trương hơi lo lắng nhìn cô: - Dù sao cũng là ngày đầu đến trường, sao tôi để cô vào một mình được Cô mỉm cười trấn an: "Không sao đâu ạ". Rồi xách cặp đi thẳng vào trong. Hạ Tiếu nhanh chóng tìm được phòng hiệu trưởng nhờ sự chỉ dẫn của các bạn trong trường. Sau 3 tiếng gõ cửa, có giọng nói từ bên trong truyền ra: - Vào đi Cô nhanh chóng chỉnh lại cổ áo, nở một nụ cười hoàn mĩ mở cửa bước vào - Chào thầy ạ! Em là Hạ Tiếu, học sinh mới chuyển đến Ngoài dự liệu của Hạ Tiếu, trong phòng không chỉ có thầy hiệu trưởng mà vẫn còn một người nữa. Đó là một nam sinh cao gầy, ngũ quan tuấn tú, cả người toát ra khí chất dịu dàng, trầm tĩnh, khác hoàn toàn với khí chất mà một nam sinh cao trung nên có. Cậu hơi mỉm…
Chương 104: (H)
Bảo Bảo Chỉ Muốn Yên Tĩnh Làm Phản DiệnTác giả: Thanh ThanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ PhụHọc viện St Mary Hạ Tiếu bước ra khỏi xe bảo mẫu, mỉm cười nhìn ngôi trường mà cô chuẩn bị chuyển đến. Vươn tay nhận lấy cặp sách, cô quay đầu lại nói với bác Trương: - Để con tự vào lớp được ạ, dù sao ba đã nộp hồ sơ và hoàn tất hết các thủ tục rồi, con chỉ cần đến nhận lớp thôi. Bác Trương hơi lo lắng nhìn cô: - Dù sao cũng là ngày đầu đến trường, sao tôi để cô vào một mình được Cô mỉm cười trấn an: "Không sao đâu ạ". Rồi xách cặp đi thẳng vào trong. Hạ Tiếu nhanh chóng tìm được phòng hiệu trưởng nhờ sự chỉ dẫn của các bạn trong trường. Sau 3 tiếng gõ cửa, có giọng nói từ bên trong truyền ra: - Vào đi Cô nhanh chóng chỉnh lại cổ áo, nở một nụ cười hoàn mĩ mở cửa bước vào - Chào thầy ạ! Em là Hạ Tiếu, học sinh mới chuyển đến Ngoài dự liệu của Hạ Tiếu, trong phòng không chỉ có thầy hiệu trưởng mà vẫn còn một người nữa. Đó là một nam sinh cao gầy, ngũ quan tuấn tú, cả người toát ra khí chất dịu dàng, trầm tĩnh, khác hoàn toàn với khí chất mà một nam sinh cao trung nên có. Cậu hơi mỉm… Hi hi đây là bản demo thôi, mai tớ sẽ up bản official =)) Viết H tốn nhiều chất xám lắm các cậu ạ, không thể để bị re-up hết được :>------------Còn chưa nói hết câu, Tống Thần cảm giác có một lực rất mạnh lôi anh ngã xuống giường, đến khi hồi thần lại, anh đã bị Hạ Tiếu đè dưới thân, còn cô đang mỉm cười ranh mãnh nhìn anh.- Không cần, em không muốn ăn bánh kem – Hạ Tiếu dừng lại một chút, ngón tay xinh đẹp lướt nhẹ qua ngực anh – em muốn ăn anh có được không?Tống Thần sửng sốt mất mấy giây, ngay sau đó anh bật cười, cả người thả lỏng, dùng ánh mắt hàm ý sâu xa nhìn cô, giọng nói hơi khàn khàn, còn mang theo ý tứ quyến rũ khiêu khích.- Bon appétit.I hope you enjoy your food.***Trong lúc đó, tay kia đã nhanh chóng mở hết cúc áo ngủ, vạt áo mở rộng, thân hình hoàn mĩ của anh hoàn toàn bại lộ trước mắt cô. Tỉ lệ dáng người Tống Thần rất chuẩn, dù mặc đồng phục hay quần áo bình thường vẫn luôn vô cùng khí chất, vai rộng, eo hẹp, chân dài, dù ở trong đám đông, chỉ cần liếc mắt một cái có thể tìm thấy anh. Hạ Tiếu vẫn luôn biết Tống Thần c** đ* ra nhất định rất quyến rũ, nhưng đến lúc được nhìn tận mắt, cô vẫn cảm thấy có chút chịu không nổi.Cơ bắp trên người anh vô cùng cân xứng, cơ ngực, cơ bụng rõ ràng, đường nhân ngư xinh đẹp chạy thẳng xuống phía dưới...phải nói rằng, vóc người bạn trai cô, cực-kỳ-ngon!Mặc dù sờ thì cô sờ hết rồi, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên Hạ Tiếu nhìn thấy cơ thể Tống Thần, cô phải công nhận, có thêm hiệu quả thị giác thế này, quả thật...rất khác biệt.Tống Thần nháy mắt nhìn cô, nhếch môi:- Hài lòng không?Hai má Hạ Tiếu đỏ bừng, cô áp người xuống hôn lên môi anh, mặt dày đáp:- Cực kỳ hài lòng.***Hạ Tiếu bị anh nhìn đến toàn thân ngứa ngáy, cô chống tay lên cơ bụng của anh, mềm giọng hỏi:- Bαo ƈαo sυ ở đâu anh?Lời vừa nói ra, cô cảm nhận được vật trong tay dường như lại lớn hơn một vòng.- Ở trên tủ đầu giường.Giọng nói Tống Thần khàn khàn đến dọa người, đôi mắt tối đen, nhìn chằm chằm Hạ Tiếu như dã thú nhìn con mồi, trong mắt là du͙ƈ vọиɠ mãnh liệt.Tiểu yêu tinh trên người tựa hồ không ý thức được nguy hiểm, cô rướn người lục lọi trong tủ một chút, ngọt ngào mà mị hoặc đáp lại:- Em đeo bao giúp anh.Hạ Tiếu tách hai chân ra, chống xuống giường, môi mọng cắn lấy một góc của bαo ƈαo sυ, hai tay thong thả cởϊ qυầи anh xuống. Từ góc độ của Tống Thần, anh có thể nhìn thấy b* ng*c căng tròn lộ ra qua cổ áo ngủ của cô, khuôn mặt cô ửng hồng, đôi mắt mông lung ướŧ áŧ, mái tóc đen dài tán loạn, môi anh đào đang ngậm lấy bαo ƈαo sυ, cả người quyến rũ như hồ ly. Anh không kìm được lấy tay che mặt, chỉ sợ mình bị cảnh tượng kiểu diễm trước mắt kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến chảy máu mũi.----------Okay chương này tớ vẫn chưa viết xong, các cậu có đề xuất gì với chương H này có thể cmt nhé, nếu thấy hợp lý tớ sẽ sửa :> (Ví dụ như có nên viết chi tiết hay viết qua qua, viết hoa mĩ ẩn dụ hay miêu tả rõ ràng...kiểu vậy á)
Hi hi đây là bản demo thôi, mai tớ sẽ up bản official =)) Viết H tốn nhiều chất xám lắm các cậu ạ, không thể để bị re-up hết được :>
------------
Còn chưa nói hết câu, Tống Thần cảm giác có một lực rất mạnh lôi anh ngã xuống giường, đến khi hồi thần lại, anh đã bị Hạ Tiếu đè dưới thân, còn cô đang mỉm cười ranh mãnh nhìn anh.
- Không cần, em không muốn ăn bánh kem – Hạ Tiếu dừng lại một chút, ngón tay xinh đẹp lướt nhẹ qua ngực anh – em muốn ăn anh có được không?
Tống Thần sửng sốt mất mấy giây, ngay sau đó anh bật cười, cả người thả lỏng, dùng ánh mắt hàm ý sâu xa nhìn cô, giọng nói hơi khàn khàn, còn mang theo ý tứ quyến rũ khiêu khích.
- Bon appétit.
I hope you enjoy your food.
***
Trong lúc đó, tay kia đã nhanh chóng mở hết cúc áo ngủ, vạt áo mở rộng, thân hình hoàn mĩ của anh hoàn toàn bại lộ trước mắt cô. Tỉ lệ dáng người Tống Thần rất chuẩn, dù mặc đồng phục hay quần áo bình thường vẫn luôn vô cùng khí chất, vai rộng, eo hẹp, chân dài, dù ở trong đám đông, chỉ cần liếc mắt một cái có thể tìm thấy anh. Hạ Tiếu vẫn luôn biết Tống Thần c** đ* ra nhất định rất quyến rũ, nhưng đến lúc được nhìn tận mắt, cô vẫn cảm thấy có chút chịu không nổi.
Cơ bắp trên người anh vô cùng cân xứng, cơ ngực, cơ bụng rõ ràng, đường nhân ngư xinh đẹp chạy thẳng xuống phía dưới...phải nói rằng, vóc người bạn trai cô, cực-kỳ-ngon!
Mặc dù sờ thì cô sờ hết rồi, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên Hạ Tiếu nhìn thấy cơ thể Tống Thần, cô phải công nhận, có thêm hiệu quả thị giác thế này, quả thật...rất khác biệt.
Tống Thần nháy mắt nhìn cô, nhếch môi:
- Hài lòng không?
Hai má Hạ Tiếu đỏ bừng, cô áp người xuống hôn lên môi anh, mặt dày đáp:
- Cực kỳ hài lòng.
***
Hạ Tiếu bị anh nhìn đến toàn thân ngứa ngáy, cô chống tay lên cơ bụng của anh, mềm giọng hỏi:
- Bαo ƈαo sυ ở đâu anh?
Lời vừa nói ra, cô cảm nhận được vật trong tay dường như lại lớn hơn một vòng.
- Ở trên tủ đầu giường.
Giọng nói Tống Thần khàn khàn đến dọa người, đôi mắt tối đen, nhìn chằm chằm Hạ Tiếu như dã thú nhìn con mồi, trong mắt là du͙ƈ vọиɠ mãnh liệt.
Tiểu yêu tinh trên người tựa hồ không ý thức được nguy hiểm, cô rướn người lục lọi trong tủ một chút, ngọt ngào mà mị hoặc đáp lại:
- Em đeo bao giúp anh.
Hạ Tiếu tách hai chân ra, chống xuống giường, môi mọng cắn lấy một góc của bαo ƈαo sυ, hai tay thong thả cởϊ qυầи anh xuống. Từ góc độ của Tống Thần, anh có thể nhìn thấy b* ng*c căng tròn lộ ra qua cổ áo ngủ của cô, khuôn mặt cô ửng hồng, đôi mắt mông lung ướŧ áŧ, mái tóc đen dài tán loạn, môi anh đào đang ngậm lấy bαo ƈαo sυ, cả người quyến rũ như hồ ly. Anh không kìm được lấy tay che mặt, chỉ sợ mình bị cảnh tượng kiểu diễm trước mắt kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến chảy máu mũi.
----------
Okay chương này tớ vẫn chưa viết xong, các cậu có đề xuất gì với chương H này có thể cmt nhé, nếu thấy hợp lý tớ sẽ sửa :> (Ví dụ như có nên viết chi tiết hay viết qua qua, viết hoa mĩ ẩn dụ hay miêu tả rõ ràng...kiểu vậy á)
Bảo Bảo Chỉ Muốn Yên Tĩnh Làm Phản DiệnTác giả: Thanh ThanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ PhụHọc viện St Mary Hạ Tiếu bước ra khỏi xe bảo mẫu, mỉm cười nhìn ngôi trường mà cô chuẩn bị chuyển đến. Vươn tay nhận lấy cặp sách, cô quay đầu lại nói với bác Trương: - Để con tự vào lớp được ạ, dù sao ba đã nộp hồ sơ và hoàn tất hết các thủ tục rồi, con chỉ cần đến nhận lớp thôi. Bác Trương hơi lo lắng nhìn cô: - Dù sao cũng là ngày đầu đến trường, sao tôi để cô vào một mình được Cô mỉm cười trấn an: "Không sao đâu ạ". Rồi xách cặp đi thẳng vào trong. Hạ Tiếu nhanh chóng tìm được phòng hiệu trưởng nhờ sự chỉ dẫn của các bạn trong trường. Sau 3 tiếng gõ cửa, có giọng nói từ bên trong truyền ra: - Vào đi Cô nhanh chóng chỉnh lại cổ áo, nở một nụ cười hoàn mĩ mở cửa bước vào - Chào thầy ạ! Em là Hạ Tiếu, học sinh mới chuyển đến Ngoài dự liệu của Hạ Tiếu, trong phòng không chỉ có thầy hiệu trưởng mà vẫn còn một người nữa. Đó là một nam sinh cao gầy, ngũ quan tuấn tú, cả người toát ra khí chất dịu dàng, trầm tĩnh, khác hoàn toàn với khí chất mà một nam sinh cao trung nên có. Cậu hơi mỉm… Hi hi đây là bản demo thôi, mai tớ sẽ up bản official =)) Viết H tốn nhiều chất xám lắm các cậu ạ, không thể để bị re-up hết được :>------------Còn chưa nói hết câu, Tống Thần cảm giác có một lực rất mạnh lôi anh ngã xuống giường, đến khi hồi thần lại, anh đã bị Hạ Tiếu đè dưới thân, còn cô đang mỉm cười ranh mãnh nhìn anh.- Không cần, em không muốn ăn bánh kem – Hạ Tiếu dừng lại một chút, ngón tay xinh đẹp lướt nhẹ qua ngực anh – em muốn ăn anh có được không?Tống Thần sửng sốt mất mấy giây, ngay sau đó anh bật cười, cả người thả lỏng, dùng ánh mắt hàm ý sâu xa nhìn cô, giọng nói hơi khàn khàn, còn mang theo ý tứ quyến rũ khiêu khích.- Bon appétit.I hope you enjoy your food.***Trong lúc đó, tay kia đã nhanh chóng mở hết cúc áo ngủ, vạt áo mở rộng, thân hình hoàn mĩ của anh hoàn toàn bại lộ trước mắt cô. Tỉ lệ dáng người Tống Thần rất chuẩn, dù mặc đồng phục hay quần áo bình thường vẫn luôn vô cùng khí chất, vai rộng, eo hẹp, chân dài, dù ở trong đám đông, chỉ cần liếc mắt một cái có thể tìm thấy anh. Hạ Tiếu vẫn luôn biết Tống Thần c** đ* ra nhất định rất quyến rũ, nhưng đến lúc được nhìn tận mắt, cô vẫn cảm thấy có chút chịu không nổi.Cơ bắp trên người anh vô cùng cân xứng, cơ ngực, cơ bụng rõ ràng, đường nhân ngư xinh đẹp chạy thẳng xuống phía dưới...phải nói rằng, vóc người bạn trai cô, cực-kỳ-ngon!Mặc dù sờ thì cô sờ hết rồi, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên Hạ Tiếu nhìn thấy cơ thể Tống Thần, cô phải công nhận, có thêm hiệu quả thị giác thế này, quả thật...rất khác biệt.Tống Thần nháy mắt nhìn cô, nhếch môi:- Hài lòng không?Hai má Hạ Tiếu đỏ bừng, cô áp người xuống hôn lên môi anh, mặt dày đáp:- Cực kỳ hài lòng.***Hạ Tiếu bị anh nhìn đến toàn thân ngứa ngáy, cô chống tay lên cơ bụng của anh, mềm giọng hỏi:- Bαo ƈαo sυ ở đâu anh?Lời vừa nói ra, cô cảm nhận được vật trong tay dường như lại lớn hơn một vòng.- Ở trên tủ đầu giường.Giọng nói Tống Thần khàn khàn đến dọa người, đôi mắt tối đen, nhìn chằm chằm Hạ Tiếu như dã thú nhìn con mồi, trong mắt là du͙ƈ vọиɠ mãnh liệt.Tiểu yêu tinh trên người tựa hồ không ý thức được nguy hiểm, cô rướn người lục lọi trong tủ một chút, ngọt ngào mà mị hoặc đáp lại:- Em đeo bao giúp anh.Hạ Tiếu tách hai chân ra, chống xuống giường, môi mọng cắn lấy một góc của bαo ƈαo sυ, hai tay thong thả cởϊ qυầи anh xuống. Từ góc độ của Tống Thần, anh có thể nhìn thấy b* ng*c căng tròn lộ ra qua cổ áo ngủ của cô, khuôn mặt cô ửng hồng, đôi mắt mông lung ướŧ áŧ, mái tóc đen dài tán loạn, môi anh đào đang ngậm lấy bαo ƈαo sυ, cả người quyến rũ như hồ ly. Anh không kìm được lấy tay che mặt, chỉ sợ mình bị cảnh tượng kiểu diễm trước mắt kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến chảy máu mũi.----------Okay chương này tớ vẫn chưa viết xong, các cậu có đề xuất gì với chương H này có thể cmt nhé, nếu thấy hợp lý tớ sẽ sửa :> (Ví dụ như có nên viết chi tiết hay viết qua qua, viết hoa mĩ ẩn dụ hay miêu tả rõ ràng...kiểu vậy á)