Lạnh, lạnh đến tận xương.Tuy hôm nay có mặt trời, cũng không có mưa, nhưng gió lạnh vẫn không ngừng xuyên qua quần áo cũ kĩ mà thấm vào cơ thể nàng.Nếu chỉ là lạnh thì không sao nhưng cơn đói cồn cào trong bụng khiến Đỗ Cẩm Ninh không thể chịu được. Buổi sáng nàng chỉ được uống nửa chén cháo bắp, ngoài ra cả 1 ngày nàng không được ăn thêm bất cứ thứ gì.Cứ như thế này nàng sẽ bị đói chết mất, có lẽ nàng sẽ trở thành 1 người xuyên việt có cái chết uất ức nhất trong lịch sử cũng nên.Đỗ Cẩm Ninh mỉm cười 1 cách trào phúng. Nàng ngẩng đầu nhìn trời lại chỉ nhìn được thấy được mấy cành cây của cây táo. Trên cây còn treo vài quả nhỏ chưa ph*t d*c hoàn toàn nhưng đã khô quắt lại. Nàng không tự giác mà nhớ tới món mứt táo trong tủ lạnh nhà nàng trước khi xuyên qua, ngọt thanh ngon miệng, gặm một miếng liền giòn tan trong miệng, càng nghĩ nàng càng cảm thương cho vận mệnh bi thảm của mình. Cúi đầu nhìn đôi tay nhỏ nhắn ngắn cũn như một đứa trẻ mười tuổi của mình, nàng lại thở dài thật sâu."Ầm"…

Chương 15: Thay Đổi Thái Độ

Cổ Đại Nông Gia Hằng NgàyTác giả: Tọa Chước Linh Linh ThủyTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngLạnh, lạnh đến tận xương.Tuy hôm nay có mặt trời, cũng không có mưa, nhưng gió lạnh vẫn không ngừng xuyên qua quần áo cũ kĩ mà thấm vào cơ thể nàng.Nếu chỉ là lạnh thì không sao nhưng cơn đói cồn cào trong bụng khiến Đỗ Cẩm Ninh không thể chịu được. Buổi sáng nàng chỉ được uống nửa chén cháo bắp, ngoài ra cả 1 ngày nàng không được ăn thêm bất cứ thứ gì.Cứ như thế này nàng sẽ bị đói chết mất, có lẽ nàng sẽ trở thành 1 người xuyên việt có cái chết uất ức nhất trong lịch sử cũng nên.Đỗ Cẩm Ninh mỉm cười 1 cách trào phúng. Nàng ngẩng đầu nhìn trời lại chỉ nhìn được thấy được mấy cành cây của cây táo. Trên cây còn treo vài quả nhỏ chưa ph*t d*c hoàn toàn nhưng đã khô quắt lại. Nàng không tự giác mà nhớ tới món mứt táo trong tủ lạnh nhà nàng trước khi xuyên qua, ngọt thanh ngon miệng, gặm một miếng liền giòn tan trong miệng, càng nghĩ nàng càng cảm thương cho vận mệnh bi thảm của mình. Cúi đầu nhìn đôi tay nhỏ nhắn ngắn cũn như một đứa trẻ mười tuổi của mình, nàng lại thở dài thật sâu."Ầm"… Mông thị thấy mọi việc đang bị nháo lên ngày càng lớn liền khuyên trượng phu bớt giận, đi trở về "Mọi người đều trở về đi", Đỗ Thần sinh cũng phất tay đi vào trong phòng.Ngưu thị đen mặt ngồi ở cạnh chậu than"Đại ca của ngươi đúng là thích chõ mũi vào chuyện của người khác, hắn thật sự cho rằng mình là thầy giáo và kết thân với nhà trưởng thôn liền có thể một tay che trời hay sao"."Ngươi im miệng đi, lần sau ngươi cũng quản lý nhà cửa cho tốt, đừng để nhà lão tam bị khi dễ nữa.Ninh nhi thiên tư thông minh đừng để bị hắn ghi hận, miễn cho về sau lại gây tai họa".Ngưu thị trừng mắt "Hắn dám sao? Lão nương dù đối sử với hắn thế nào thì cũng vẫn là tổ mẫu của hắn, chẳng nhẽ hắn còn dám trả thù chúng ta, ta chỉ cần kiện lên quan phủ thì hắn cũng sẽ bị ngồi tù, hai bàn tay trắng.Đỗ Thần Sinh thở dài," Lời nói là như vậy, nhưng mà vẫn đừng để kết thù là tốt nhất "Ngưu thị trầm mặc" vậy ngươi tính toán thế nào? Chẳng nhẽ định cho hắn đi học, dù sao ta sẽ không chi bất cứ một văn tiền nào cho nó "." Cứ để xem vậy "Đỗ Thần Sinh lại trở dài một hơi không nói gì.Cứ như vậy đến sáng ngày hôm sau, Đỗ Thần Sinh có cho gọi Đỗ Cẩm Ninh vào phòng hỏi chuyện" Ngươi có hận tổ phụ cùng tổ mẫu hay không? "." Cũng bình thường "Đỗ Cẩm Ninh biểu tình lẳng lặng." Cái gì gọi là cũng bình thường "Lần này Đỗ Cẩm Ninh không để hắn đợi lâu, lập tức trả lời" Không thể nói hận, nhưng cũng không thể nói là thích, liền là bình thường."Lời này Đỗ Thần Sinh đã nghe hiểu, ý của nàng chính là lãnh đạm, xa lạ, không có tình cảm.Hắn chỉ vào ghế dựa ở đối diện" Ngươi ngồi xuống đi "Đỗ Cẩm Ninh quan sát thấy sự thay đổi trên khuôn mặt của Đỗ Thần Sinh mà đáy lòng cười lạnh, nàng đường đường là một thạc sĩ, tâm lý học đã được học sơ qua, trước mặt nàng mà muốn chơi trò tâm lý để thăm dò suy nghĩ thật sự của nàng thì đúng là kém quá xa.Đỗ Thần Sinh ho nhẹ" Chuyện của phụ thân ngươi, ngươi biết được bao nhiêu "Đỗ Cẩm Ninh lắc đầu, cúi mặt xuống" Mẫu thân rất ít nhắc đến phụ thân trước mặt ta "." Cha ngươi khi còn nhỏ cũng thông minh giống y hệt ngươi.Đại bá cùng nhị bá của ngươi đến tám tuổi mới bắt đầu đi học, còn cha ngươi chỉ có sáu tuổi đã đi theo ông bác của ngươi đọc sách, do thiên đố anh tài nên cha ngươi mất sớm, mà lúc hắn qua đời đúng là bởi vì nghe tin ngươi chuẩn bị được sinh ra mà tức tốc chạy về mới dẫn đến mất mạng, cho nên mấy năm nay ta và tổ mẫu của ngươi mới giận chó đánh mèo, hất hủi tam phòng các ngươi, ngươi có thể thông cảm cho sự đau sót của một người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh được không? "Mặt Đỗ Cẩm Ninh không biểu tình, nàng chỉ hơi hơi gật đầu." Như vậy ngươi vẫn oán hận tổ phụ, tổ mẫu sao? "Đỗ Cẩm Ninh do dự một chút rồi chậm rãi lắc đầu nhưng vẫn không nói lời nào.Tâm trạng Đỗ Thần Sinh thả lỏng, trên mặt mang theo nét cười"Mấy năm nay, chúng ta đã làm sai rất nhiều chuyện, hôm trước ông bác của ngươi giáo huấn ta một trận, ta mới biết ta đã sai rồi.Ngươi là nhi tử của cha ngươi, là tôn tử của ta, người chết không thể sống lại, hắn mất sớm là mệnh của hắn, ta không nên vì vậy mà đối sử không tốt với các ngươi.Ninh nhi, tổ phụ muốn đền bù sai lầm của mình, ngươi có thể cho tổ phụ một cơ hội được không? "Thanh âm còn chưa dứt, hắn liền thành công thấy được trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Đỗ Cẩm Ninh đầu tiên là ngạt nhiên, sau đó là không thể tin, môi giật liên hồi nhưng không thể nói ra câu nào rồi lại nghiêm túc đánh giá hắn xem những lời hắn vừa nói ra có phải thật sự như vậy hay không.Hắn từ ái cười hướng Đỗ Cẩm Ninh gật đầu" Thật sự là tổ phụ đã ý thức được mình đã sai nhưng không dám bỏ mặt mũi để đến nhận lỗi với ngươi ".Đỗ Thần Sinh có thể lý giải sự" kích động "của Đỗ Cẩm Ninh, hắn cười nói" Vậy Ninh nhi nói cho tổ phụ biết, ngươi còn oán hận chúng ta hay không? "Đỗ Cẩm Ninh lắc đầu" không oán hận "." Thật là một hài tử ngoan, vậy ngươi có muốn đi đọc sách hay không? "" Đương nhiên là muốn "Đỗ Cẩm Ninh nói." Được, ngươi hãy đi về đi, ta sẽ sắp xếp ổn thỏa..

Mông thị thấy mọi việc đang bị nháo lên ngày càng lớn liền khuyên trượng phu bớt giận, đi trở về "Mọi người đều trở về đi", Đỗ Thần sinh cũng phất tay đi vào trong phòng.

Ngưu thị đen mặt ngồi ở cạnh chậu than"Đại ca của ngươi đúng là thích chõ mũi vào chuyện của người khác, hắn thật sự cho rằng mình là thầy giáo và kết thân với nhà trưởng thôn liền có thể một tay che trời hay sao"."Ngươi im miệng đi, lần sau ngươi cũng quản lý nhà cửa cho tốt, đừng để nhà lão tam bị khi dễ nữa.

Ninh nhi thiên tư thông minh đừng để bị hắn ghi hận, miễn cho về sau lại gây tai họa".Ngưu thị trừng mắt "Hắn dám sao? Lão nương dù đối sử với hắn thế nào thì cũng vẫn là tổ mẫu của hắn, chẳng nhẽ hắn còn dám trả thù chúng ta, ta chỉ cần kiện lên quan phủ thì hắn cũng sẽ bị ngồi tù, hai bàn tay trắng.Đỗ Thần Sinh thở dài," Lời nói là như vậy, nhưng mà vẫn đừng để kết thù là tốt nhất "Ngưu thị trầm mặc" vậy ngươi tính toán thế nào? Chẳng nhẽ định cho hắn đi học, dù sao ta sẽ không chi bất cứ một văn tiền nào cho nó "." Cứ để xem vậy "Đỗ Thần Sinh lại trở dài một hơi không nói gì.Cứ như vậy đến sáng ngày hôm sau, Đỗ Thần Sinh có cho gọi Đỗ Cẩm Ninh vào phòng hỏi chuyện" Ngươi có hận tổ phụ cùng tổ mẫu hay không? "." Cũng bình thường "Đỗ Cẩm Ninh biểu tình lẳng lặng." Cái gì gọi là cũng bình thường "Lần này Đỗ Cẩm Ninh không để hắn đợi lâu, lập tức trả lời" Không thể nói hận, nhưng cũng không thể nói là thích, liền là bình thường.

"Lời này Đỗ Thần Sinh đã nghe hiểu, ý của nàng chính là lãnh đạm, xa lạ, không có tình cảm.

Hắn chỉ vào ghế dựa ở đối diện" Ngươi ngồi xuống đi "Đỗ Cẩm Ninh quan sát thấy sự thay đổi trên khuôn mặt của Đỗ Thần Sinh mà đáy lòng cười lạnh, nàng đường đường là một thạc sĩ, tâm lý học đã được học sơ qua, trước mặt nàng mà muốn chơi trò tâm lý để thăm dò suy nghĩ thật sự của nàng thì đúng là kém quá xa.Đỗ Thần Sinh ho nhẹ" Chuyện của phụ thân ngươi, ngươi biết được bao nhiêu "Đỗ Cẩm Ninh lắc đầu, cúi mặt xuống" Mẫu thân rất ít nhắc đến phụ thân trước mặt ta "." Cha ngươi khi còn nhỏ cũng thông minh giống y hệt ngươi.

Đại bá cùng nhị bá của ngươi đến tám tuổi mới bắt đầu đi học, còn cha ngươi chỉ có sáu tuổi đã đi theo ông bác của ngươi đọc sách, do thiên đố anh tài nên cha ngươi mất sớm, mà lúc hắn qua đời đúng là bởi vì nghe tin ngươi chuẩn bị được sinh ra mà tức tốc chạy về mới dẫn đến mất mạng, cho nên mấy năm nay ta và tổ mẫu của ngươi mới giận chó đánh mèo, hất hủi tam phòng các ngươi, ngươi có thể thông cảm cho sự đau sót của một người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh được không? "Mặt Đỗ Cẩm Ninh không biểu tình, nàng chỉ hơi hơi gật đầu." Như vậy ngươi vẫn oán hận tổ phụ, tổ mẫu sao? "Đỗ Cẩm Ninh do dự một chút rồi chậm rãi lắc đầu nhưng vẫn không nói lời nào.

Tâm trạng Đỗ Thần Sinh thả lỏng, trên mặt mang theo nét cười"Mấy năm nay, chúng ta đã làm sai rất nhiều chuyện, hôm trước ông bác của ngươi giáo huấn ta một trận, ta mới biết ta đã sai rồi.

Ngươi là nhi tử của cha ngươi, là tôn tử của ta, người chết không thể sống lại, hắn mất sớm là mệnh của hắn, ta không nên vì vậy mà đối sử không tốt với các ngươi.

Ninh nhi, tổ phụ muốn đền bù sai lầm của mình, ngươi có thể cho tổ phụ một cơ hội được không? "Thanh âm còn chưa dứt, hắn liền thành công thấy được trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Đỗ Cẩm Ninh đầu tiên là ngạt nhiên, sau đó là không thể tin, môi giật liên hồi nhưng không thể nói ra câu nào rồi lại nghiêm túc đánh giá hắn xem những lời hắn vừa nói ra có phải thật sự như vậy hay không.Hắn từ ái cười hướng Đỗ Cẩm Ninh gật đầu" Thật sự là tổ phụ đã ý thức được mình đã sai nhưng không dám bỏ mặt mũi để đến nhận lỗi với ngươi ".Đỗ Thần Sinh có thể lý giải sự" kích động "của Đỗ Cẩm Ninh, hắn cười nói" Vậy Ninh nhi nói cho tổ phụ biết, ngươi còn oán hận chúng ta hay không? "Đỗ Cẩm Ninh lắc đầu" không oán hận "." Thật là một hài tử ngoan, vậy ngươi có muốn đi đọc sách hay không? "" Đương nhiên là muốn "Đỗ Cẩm Ninh nói." Được, ngươi hãy đi về đi, ta sẽ sắp xếp ổn thỏa..

Cổ Đại Nông Gia Hằng NgàyTác giả: Tọa Chước Linh Linh ThủyTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngLạnh, lạnh đến tận xương.Tuy hôm nay có mặt trời, cũng không có mưa, nhưng gió lạnh vẫn không ngừng xuyên qua quần áo cũ kĩ mà thấm vào cơ thể nàng.Nếu chỉ là lạnh thì không sao nhưng cơn đói cồn cào trong bụng khiến Đỗ Cẩm Ninh không thể chịu được. Buổi sáng nàng chỉ được uống nửa chén cháo bắp, ngoài ra cả 1 ngày nàng không được ăn thêm bất cứ thứ gì.Cứ như thế này nàng sẽ bị đói chết mất, có lẽ nàng sẽ trở thành 1 người xuyên việt có cái chết uất ức nhất trong lịch sử cũng nên.Đỗ Cẩm Ninh mỉm cười 1 cách trào phúng. Nàng ngẩng đầu nhìn trời lại chỉ nhìn được thấy được mấy cành cây của cây táo. Trên cây còn treo vài quả nhỏ chưa ph*t d*c hoàn toàn nhưng đã khô quắt lại. Nàng không tự giác mà nhớ tới món mứt táo trong tủ lạnh nhà nàng trước khi xuyên qua, ngọt thanh ngon miệng, gặm một miếng liền giòn tan trong miệng, càng nghĩ nàng càng cảm thương cho vận mệnh bi thảm của mình. Cúi đầu nhìn đôi tay nhỏ nhắn ngắn cũn như một đứa trẻ mười tuổi của mình, nàng lại thở dài thật sâu."Ầm"… Mông thị thấy mọi việc đang bị nháo lên ngày càng lớn liền khuyên trượng phu bớt giận, đi trở về "Mọi người đều trở về đi", Đỗ Thần sinh cũng phất tay đi vào trong phòng.Ngưu thị đen mặt ngồi ở cạnh chậu than"Đại ca của ngươi đúng là thích chõ mũi vào chuyện của người khác, hắn thật sự cho rằng mình là thầy giáo và kết thân với nhà trưởng thôn liền có thể một tay che trời hay sao"."Ngươi im miệng đi, lần sau ngươi cũng quản lý nhà cửa cho tốt, đừng để nhà lão tam bị khi dễ nữa.Ninh nhi thiên tư thông minh đừng để bị hắn ghi hận, miễn cho về sau lại gây tai họa".Ngưu thị trừng mắt "Hắn dám sao? Lão nương dù đối sử với hắn thế nào thì cũng vẫn là tổ mẫu của hắn, chẳng nhẽ hắn còn dám trả thù chúng ta, ta chỉ cần kiện lên quan phủ thì hắn cũng sẽ bị ngồi tù, hai bàn tay trắng.Đỗ Thần Sinh thở dài," Lời nói là như vậy, nhưng mà vẫn đừng để kết thù là tốt nhất "Ngưu thị trầm mặc" vậy ngươi tính toán thế nào? Chẳng nhẽ định cho hắn đi học, dù sao ta sẽ không chi bất cứ một văn tiền nào cho nó "." Cứ để xem vậy "Đỗ Thần Sinh lại trở dài một hơi không nói gì.Cứ như vậy đến sáng ngày hôm sau, Đỗ Thần Sinh có cho gọi Đỗ Cẩm Ninh vào phòng hỏi chuyện" Ngươi có hận tổ phụ cùng tổ mẫu hay không? "." Cũng bình thường "Đỗ Cẩm Ninh biểu tình lẳng lặng." Cái gì gọi là cũng bình thường "Lần này Đỗ Cẩm Ninh không để hắn đợi lâu, lập tức trả lời" Không thể nói hận, nhưng cũng không thể nói là thích, liền là bình thường."Lời này Đỗ Thần Sinh đã nghe hiểu, ý của nàng chính là lãnh đạm, xa lạ, không có tình cảm.Hắn chỉ vào ghế dựa ở đối diện" Ngươi ngồi xuống đi "Đỗ Cẩm Ninh quan sát thấy sự thay đổi trên khuôn mặt của Đỗ Thần Sinh mà đáy lòng cười lạnh, nàng đường đường là một thạc sĩ, tâm lý học đã được học sơ qua, trước mặt nàng mà muốn chơi trò tâm lý để thăm dò suy nghĩ thật sự của nàng thì đúng là kém quá xa.Đỗ Thần Sinh ho nhẹ" Chuyện của phụ thân ngươi, ngươi biết được bao nhiêu "Đỗ Cẩm Ninh lắc đầu, cúi mặt xuống" Mẫu thân rất ít nhắc đến phụ thân trước mặt ta "." Cha ngươi khi còn nhỏ cũng thông minh giống y hệt ngươi.Đại bá cùng nhị bá của ngươi đến tám tuổi mới bắt đầu đi học, còn cha ngươi chỉ có sáu tuổi đã đi theo ông bác của ngươi đọc sách, do thiên đố anh tài nên cha ngươi mất sớm, mà lúc hắn qua đời đúng là bởi vì nghe tin ngươi chuẩn bị được sinh ra mà tức tốc chạy về mới dẫn đến mất mạng, cho nên mấy năm nay ta và tổ mẫu của ngươi mới giận chó đánh mèo, hất hủi tam phòng các ngươi, ngươi có thể thông cảm cho sự đau sót của một người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh được không? "Mặt Đỗ Cẩm Ninh không biểu tình, nàng chỉ hơi hơi gật đầu." Như vậy ngươi vẫn oán hận tổ phụ, tổ mẫu sao? "Đỗ Cẩm Ninh do dự một chút rồi chậm rãi lắc đầu nhưng vẫn không nói lời nào.Tâm trạng Đỗ Thần Sinh thả lỏng, trên mặt mang theo nét cười"Mấy năm nay, chúng ta đã làm sai rất nhiều chuyện, hôm trước ông bác của ngươi giáo huấn ta một trận, ta mới biết ta đã sai rồi.Ngươi là nhi tử của cha ngươi, là tôn tử của ta, người chết không thể sống lại, hắn mất sớm là mệnh của hắn, ta không nên vì vậy mà đối sử không tốt với các ngươi.Ninh nhi, tổ phụ muốn đền bù sai lầm của mình, ngươi có thể cho tổ phụ một cơ hội được không? "Thanh âm còn chưa dứt, hắn liền thành công thấy được trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Đỗ Cẩm Ninh đầu tiên là ngạt nhiên, sau đó là không thể tin, môi giật liên hồi nhưng không thể nói ra câu nào rồi lại nghiêm túc đánh giá hắn xem những lời hắn vừa nói ra có phải thật sự như vậy hay không.Hắn từ ái cười hướng Đỗ Cẩm Ninh gật đầu" Thật sự là tổ phụ đã ý thức được mình đã sai nhưng không dám bỏ mặt mũi để đến nhận lỗi với ngươi ".Đỗ Thần Sinh có thể lý giải sự" kích động "của Đỗ Cẩm Ninh, hắn cười nói" Vậy Ninh nhi nói cho tổ phụ biết, ngươi còn oán hận chúng ta hay không? "Đỗ Cẩm Ninh lắc đầu" không oán hận "." Thật là một hài tử ngoan, vậy ngươi có muốn đi đọc sách hay không? "" Đương nhiên là muốn "Đỗ Cẩm Ninh nói." Được, ngươi hãy đi về đi, ta sẽ sắp xếp ổn thỏa..

Chương 15: Thay Đổi Thái Độ