Lạnh, lạnh đến tận xương.Tuy hôm nay có mặt trời, cũng không có mưa, nhưng gió lạnh vẫn không ngừng xuyên qua quần áo cũ kĩ mà thấm vào cơ thể nàng.Nếu chỉ là lạnh thì không sao nhưng cơn đói cồn cào trong bụng khiến Đỗ Cẩm Ninh không thể chịu được. Buổi sáng nàng chỉ được uống nửa chén cháo bắp, ngoài ra cả 1 ngày nàng không được ăn thêm bất cứ thứ gì.Cứ như thế này nàng sẽ bị đói chết mất, có lẽ nàng sẽ trở thành 1 người xuyên việt có cái chết uất ức nhất trong lịch sử cũng nên.Đỗ Cẩm Ninh mỉm cười 1 cách trào phúng. Nàng ngẩng đầu nhìn trời lại chỉ nhìn được thấy được mấy cành cây của cây táo. Trên cây còn treo vài quả nhỏ chưa ph*t d*c hoàn toàn nhưng đã khô quắt lại. Nàng không tự giác mà nhớ tới món mứt táo trong tủ lạnh nhà nàng trước khi xuyên qua, ngọt thanh ngon miệng, gặm một miếng liền giòn tan trong miệng, càng nghĩ nàng càng cảm thương cho vận mệnh bi thảm của mình. Cúi đầu nhìn đôi tay nhỏ nhắn ngắn cũn như một đứa trẻ mười tuổi của mình, nàng lại thở dài thật sâu."Ầm"…
Chương 17: Kế Hoạch
Cổ Đại Nông Gia Hằng NgàyTác giả: Tọa Chước Linh Linh ThủyTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngLạnh, lạnh đến tận xương.Tuy hôm nay có mặt trời, cũng không có mưa, nhưng gió lạnh vẫn không ngừng xuyên qua quần áo cũ kĩ mà thấm vào cơ thể nàng.Nếu chỉ là lạnh thì không sao nhưng cơn đói cồn cào trong bụng khiến Đỗ Cẩm Ninh không thể chịu được. Buổi sáng nàng chỉ được uống nửa chén cháo bắp, ngoài ra cả 1 ngày nàng không được ăn thêm bất cứ thứ gì.Cứ như thế này nàng sẽ bị đói chết mất, có lẽ nàng sẽ trở thành 1 người xuyên việt có cái chết uất ức nhất trong lịch sử cũng nên.Đỗ Cẩm Ninh mỉm cười 1 cách trào phúng. Nàng ngẩng đầu nhìn trời lại chỉ nhìn được thấy được mấy cành cây của cây táo. Trên cây còn treo vài quả nhỏ chưa ph*t d*c hoàn toàn nhưng đã khô quắt lại. Nàng không tự giác mà nhớ tới món mứt táo trong tủ lạnh nhà nàng trước khi xuyên qua, ngọt thanh ngon miệng, gặm một miếng liền giòn tan trong miệng, càng nghĩ nàng càng cảm thương cho vận mệnh bi thảm của mình. Cúi đầu nhìn đôi tay nhỏ nhắn ngắn cũn như một đứa trẻ mười tuổi của mình, nàng lại thở dài thật sâu."Ầm"… Đỗ Cẩm Ninh trốn ở bên trong của con ngõ nhỏ, đợi đến khi nhìn thấy mọi người đi hết mới dám ngó đầu ra.Vì phân nhà, nàng vốn có một kế hoạch.Hiện tại nhìn đến truyện này, chắc chắc sẽ làm cho kế hoạch của nàng hoàn hảo hơn.Để tránh bị Đỗ Vân Ngũ phát hiện, nàng không dám đi xe la về mà đi bộ.Từ hôm Đỗ Dần Sinh gọi nàng vào phòng hối lỗi thì đã truyền lời cho tam phòng lên ăn cơm ở phòng chính.Nàng phải xem Đỗ Vân Ngũ giải thích những vết thương trên người hắn như thế nào.Về đến nhà thì mọi người đã nấu cơm xong nhưng không thấy Đỗ Vân Ngũ đâu, nàng bèn hỏi "Sao không thấy nhị bá đâu ạ?""Nhị bá ngươi hôm nay thật xui xẻo, lúc đi bán rau thì bị người ăn trộm tiền, hắn đuổi theo tên trộm thì bị đánh cho bầm dập, ta đã vợ hắn bưng cơm vào phòng cho nhị bá ngươi rồi.Đỗ Cẩm Ninh làm bộ kinh ngạc" Thúc ấy bị thương có nặng lắm không? "" May mắn là chỉ bị thương ngoài da, nghỉ ngơi mấy ngày là sẽ khỏe thôi ".Ngày hôm sau, Đỗ Cẩm Ninh đang ở nhà viết thoại bản thì nghe thấy dọng của Trương Hồng Văn" Ninh nhi, ngươi có ở nhà không? "Đỗ Cẩm Ninh vui vẻ, vội vàng đem giấy và bút mực thu gọn lại" Trương đại ca, mau vào nhà "Trương Hồng Văn cười nói" Quan Thất Thiếu bảo ta đến thúc giục ngươi xem tình hình viết sách của ngươi như thế nào "" Hắn đã đọc xong rồi à "Trương Hồng Văn gật đầu" Ngươi không biết Quan Thất thiếu gia đối với thoại bản rất là say mê, chỉ cần gặp phải cuốn hắn thích thì sẽ không ăn không ngủ cho đến khi xem hết mới thôi.Buổi tối hôm qua hắn liền xem xong, sáng nay hắn chạy tới tìm ta bắt ta phải đến giục ngươi.Ta nói ngươi viết không thể nhanh như vậy thì hắn mới chịu từ bỏ.Hắn nói nếu ngày mai ngươi viết xong thì sẽ đưa ngươi thêm năm trăm văn tiền "Đỗ Cẩm Ninh thật cao hứng, nàng đương nhiên không phải vì năm trăm văn tiền kia, mà là vì sự việc đang phát triển theo hướng nàng kỳ vọng." Ta sẽ cố gắng nhưng phải khoảng hai ba ngày nữa "" Ngươi không cần phải vội, quan trọng nhất vẫn là chất lượng "." Trương đại ca, hôm trước nhìn thấy thư viện của các ngươi rất là khí phách, nếu ta có thể đến thư viện các ngươi đọc sách thì tốt quá ".Vừa nói đến chuyện này, Trương Hồng Văn liền rất là đắc ý," Đây là đương nhiên.Đó là do Quan đại nhân trong kinh thành phối hợp cùng với vài vị quan viên của Ly Thủy cùng bỏ vốn xây dựng lên, bên trong tiên sinh kém nhất đã là Lẫm Sinh, cử nhân cũng có vài vị, nổi tiếng nhất là Viên Tu Trúc lão tiên sinh ".Nói tới đây, hắn nhìn về phía Đỗ Cẩm Ninh" Lấy tư chất của Ngươi, nếu đi thư viện của chúng ta thì chắc chắn sẽ như cá gặp nước, tiền đồ rộng mở "Khuôn mặt Đỗ Cẩm Ninh tỏa sáng" Vậy làm thế nào mới được vào thư viện học? Có phải đi dự thi hay không, nếu ta cầu xin Quan thất thiếu thì có thể châm trước giúp ta được không? "Trương Hồng Văn sửng sốt, hắn không nghĩ đến chuyện Đỗ Cẩm Ninh có khả năng đi vào thư viện của bọn họ đọc sách.Không chỉ cần tốn rất nhiều tiền, Đỗ Thần Sinh không đồng ý và chuyện Đỗ Cẩm Ninh còn chưa học qua vỡ lòng tư thục thì làm sao có thể bước chân vào thư viện được.Nhưng mà nghĩ tới tài năng của Đỗ Cẩm Ninh, không biết chừng viện trưởng sẽ đồng ý cho hắn tiến vào thư viện đọc sách." Vậy trước tiên ngươi hãy nói vài lời tốt đẹp trước mặt Quan Thất thiếu giúp ta, đợi khi ta đem thoại bản mang tới thư viện sẽ nhắc lại chuyện này có được hay không? "" Được, chuyện này hãy để ta lo".Hai ngày nay, nàng vẫn chú ý động thái của Đỗ Vân Ngũ, hắn nợ sòng bạc ba mươi lượng bạc mà không biết hắn định lấy số tiền này từ đâu ra.Ngưu thị là một người cực kỳ keo kiệt, chỉ cần dùng nhiều một văn tiền thôi cũng đã khó chịu ra mặt, nếu biết được nhi tử thiếu nợ người ta nhiều bạc như vậy chắc chắn sẽ đuổi đánh hắn chạy khắp sân, mà hai ngày lại không thấy phòng trên có động tĩnh gì.Điều này chứng tỏ Ngưu thị vẫn chưa biết chuyện này, như vậy Đỗ Vân Ngũ định trả nợ như thế nào?Điều mà Đỗ Cẩm Ninh lo lắng nhất là Đỗ Vân Ngũ sẽ đem chủ ý đánh tới đại tỷ Đỗ Phương Phỉ.Đỗ Phương Phỉ đã đến tuổi kết hôn, lớn lên cũng không tệ lắm, trong thôn này cũng được coi như là khá đẹp mắt, nếu là Đỗ Vân Ngũ học theo Ngưu thị đem hôn sự của Đại tỷ để đổi lấy tiền thì rất có khả năng sẽ đổi được ba mươi lượng bạc..
Đỗ Cẩm Ninh trốn ở bên trong của con ngõ nhỏ, đợi đến khi nhìn thấy mọi người đi hết mới dám ngó đầu ra.Vì phân nhà, nàng vốn có một kế hoạch.
Hiện tại nhìn đến truyện này, chắc chắc sẽ làm cho kế hoạch của nàng hoàn hảo hơn.
Để tránh bị Đỗ Vân Ngũ phát hiện, nàng không dám đi xe la về mà đi bộ.Từ hôm Đỗ Dần Sinh gọi nàng vào phòng hối lỗi thì đã truyền lời cho tam phòng lên ăn cơm ở phòng chính.
Nàng phải xem Đỗ Vân Ngũ giải thích những vết thương trên người hắn như thế nào.Về đến nhà thì mọi người đã nấu cơm xong nhưng không thấy Đỗ Vân Ngũ đâu, nàng bèn hỏi "Sao không thấy nhị bá đâu ạ?""Nhị bá ngươi hôm nay thật xui xẻo, lúc đi bán rau thì bị người ăn trộm tiền, hắn đuổi theo tên trộm thì bị đánh cho bầm dập, ta đã vợ hắn bưng cơm vào phòng cho nhị bá ngươi rồi.Đỗ Cẩm Ninh làm bộ kinh ngạc" Thúc ấy bị thương có nặng lắm không? "" May mắn là chỉ bị thương ngoài da, nghỉ ngơi mấy ngày là sẽ khỏe thôi ".Ngày hôm sau, Đỗ Cẩm Ninh đang ở nhà viết thoại bản thì nghe thấy dọng của Trương Hồng Văn" Ninh nhi, ngươi có ở nhà không? "Đỗ Cẩm Ninh vui vẻ, vội vàng đem giấy và bút mực thu gọn lại" Trương đại ca, mau vào nhà "Trương Hồng Văn cười nói" Quan Thất Thiếu bảo ta đến thúc giục ngươi xem tình hình viết sách của ngươi như thế nào "" Hắn đã đọc xong rồi à "Trương Hồng Văn gật đầu" Ngươi không biết Quan Thất thiếu gia đối với thoại bản rất là say mê, chỉ cần gặp phải cuốn hắn thích thì sẽ không ăn không ngủ cho đến khi xem hết mới thôi.
Buổi tối hôm qua hắn liền xem xong, sáng nay hắn chạy tới tìm ta bắt ta phải đến giục ngươi.
Ta nói ngươi viết không thể nhanh như vậy thì hắn mới chịu từ bỏ.
Hắn nói nếu ngày mai ngươi viết xong thì sẽ đưa ngươi thêm năm trăm văn tiền "Đỗ Cẩm Ninh thật cao hứng, nàng đương nhiên không phải vì năm trăm văn tiền kia, mà là vì sự việc đang phát triển theo hướng nàng kỳ vọng." Ta sẽ cố gắng nhưng phải khoảng hai ba ngày nữa "" Ngươi không cần phải vội, quan trọng nhất vẫn là chất lượng "." Trương đại ca, hôm trước nhìn thấy thư viện của các ngươi rất là khí phách, nếu ta có thể đến thư viện các ngươi đọc sách thì tốt quá ".Vừa nói đến chuyện này, Trương Hồng Văn liền rất là đắc ý," Đây là đương nhiên.
Đó là do Quan đại nhân trong kinh thành phối hợp cùng với vài vị quan viên của Ly Thủy cùng bỏ vốn xây dựng lên, bên trong tiên sinh kém nhất đã là Lẫm Sinh, cử nhân cũng có vài vị, nổi tiếng nhất là Viên Tu Trúc lão tiên sinh ".Nói tới đây, hắn nhìn về phía Đỗ Cẩm Ninh" Lấy tư chất của Ngươi, nếu đi thư viện của chúng ta thì chắc chắn sẽ như cá gặp nước, tiền đồ rộng mở "Khuôn mặt Đỗ Cẩm Ninh tỏa sáng" Vậy làm thế nào mới được vào thư viện học? Có phải đi dự thi hay không, nếu ta cầu xin Quan thất thiếu thì có thể châm trước giúp ta được không? "Trương Hồng Văn sửng sốt, hắn không nghĩ đến chuyện Đỗ Cẩm Ninh có khả năng đi vào thư viện của bọn họ đọc sách.
Không chỉ cần tốn rất nhiều tiền, Đỗ Thần Sinh không đồng ý và chuyện Đỗ Cẩm Ninh còn chưa học qua vỡ lòng tư thục thì làm sao có thể bước chân vào thư viện được.Nhưng mà nghĩ tới tài năng của Đỗ Cẩm Ninh, không biết chừng viện trưởng sẽ đồng ý cho hắn tiến vào thư viện đọc sách." Vậy trước tiên ngươi hãy nói vài lời tốt đẹp trước mặt Quan Thất thiếu giúp ta, đợi khi ta đem thoại bản mang tới thư viện sẽ nhắc lại chuyện này có được hay không? "" Được, chuyện này hãy để ta lo".Hai ngày nay, nàng vẫn chú ý động thái của Đỗ Vân Ngũ, hắn nợ sòng bạc ba mươi lượng bạc mà không biết hắn định lấy số tiền này từ đâu ra.Ngưu thị là một người cực kỳ keo kiệt, chỉ cần dùng nhiều một văn tiền thôi cũng đã khó chịu ra mặt, nếu biết được nhi tử thiếu nợ người ta nhiều bạc như vậy chắc chắn sẽ đuổi đánh hắn chạy khắp sân, mà hai ngày lại không thấy phòng trên có động tĩnh gì.Điều này chứng tỏ Ngưu thị vẫn chưa biết chuyện này, như vậy Đỗ Vân Ngũ định trả nợ như thế nào?Điều mà Đỗ Cẩm Ninh lo lắng nhất là Đỗ Vân Ngũ sẽ đem chủ ý đánh tới đại tỷ Đỗ Phương Phỉ.Đỗ Phương Phỉ đã đến tuổi kết hôn, lớn lên cũng không tệ lắm, trong thôn này cũng được coi như là khá đẹp mắt, nếu là Đỗ Vân Ngũ học theo Ngưu thị đem hôn sự của Đại tỷ để đổi lấy tiền thì rất có khả năng sẽ đổi được ba mươi lượng bạc..
Cổ Đại Nông Gia Hằng NgàyTác giả: Tọa Chước Linh Linh ThủyTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngLạnh, lạnh đến tận xương.Tuy hôm nay có mặt trời, cũng không có mưa, nhưng gió lạnh vẫn không ngừng xuyên qua quần áo cũ kĩ mà thấm vào cơ thể nàng.Nếu chỉ là lạnh thì không sao nhưng cơn đói cồn cào trong bụng khiến Đỗ Cẩm Ninh không thể chịu được. Buổi sáng nàng chỉ được uống nửa chén cháo bắp, ngoài ra cả 1 ngày nàng không được ăn thêm bất cứ thứ gì.Cứ như thế này nàng sẽ bị đói chết mất, có lẽ nàng sẽ trở thành 1 người xuyên việt có cái chết uất ức nhất trong lịch sử cũng nên.Đỗ Cẩm Ninh mỉm cười 1 cách trào phúng. Nàng ngẩng đầu nhìn trời lại chỉ nhìn được thấy được mấy cành cây của cây táo. Trên cây còn treo vài quả nhỏ chưa ph*t d*c hoàn toàn nhưng đã khô quắt lại. Nàng không tự giác mà nhớ tới món mứt táo trong tủ lạnh nhà nàng trước khi xuyên qua, ngọt thanh ngon miệng, gặm một miếng liền giòn tan trong miệng, càng nghĩ nàng càng cảm thương cho vận mệnh bi thảm của mình. Cúi đầu nhìn đôi tay nhỏ nhắn ngắn cũn như một đứa trẻ mười tuổi của mình, nàng lại thở dài thật sâu."Ầm"… Đỗ Cẩm Ninh trốn ở bên trong của con ngõ nhỏ, đợi đến khi nhìn thấy mọi người đi hết mới dám ngó đầu ra.Vì phân nhà, nàng vốn có một kế hoạch.Hiện tại nhìn đến truyện này, chắc chắc sẽ làm cho kế hoạch của nàng hoàn hảo hơn.Để tránh bị Đỗ Vân Ngũ phát hiện, nàng không dám đi xe la về mà đi bộ.Từ hôm Đỗ Dần Sinh gọi nàng vào phòng hối lỗi thì đã truyền lời cho tam phòng lên ăn cơm ở phòng chính.Nàng phải xem Đỗ Vân Ngũ giải thích những vết thương trên người hắn như thế nào.Về đến nhà thì mọi người đã nấu cơm xong nhưng không thấy Đỗ Vân Ngũ đâu, nàng bèn hỏi "Sao không thấy nhị bá đâu ạ?""Nhị bá ngươi hôm nay thật xui xẻo, lúc đi bán rau thì bị người ăn trộm tiền, hắn đuổi theo tên trộm thì bị đánh cho bầm dập, ta đã vợ hắn bưng cơm vào phòng cho nhị bá ngươi rồi.Đỗ Cẩm Ninh làm bộ kinh ngạc" Thúc ấy bị thương có nặng lắm không? "" May mắn là chỉ bị thương ngoài da, nghỉ ngơi mấy ngày là sẽ khỏe thôi ".Ngày hôm sau, Đỗ Cẩm Ninh đang ở nhà viết thoại bản thì nghe thấy dọng của Trương Hồng Văn" Ninh nhi, ngươi có ở nhà không? "Đỗ Cẩm Ninh vui vẻ, vội vàng đem giấy và bút mực thu gọn lại" Trương đại ca, mau vào nhà "Trương Hồng Văn cười nói" Quan Thất Thiếu bảo ta đến thúc giục ngươi xem tình hình viết sách của ngươi như thế nào "" Hắn đã đọc xong rồi à "Trương Hồng Văn gật đầu" Ngươi không biết Quan Thất thiếu gia đối với thoại bản rất là say mê, chỉ cần gặp phải cuốn hắn thích thì sẽ không ăn không ngủ cho đến khi xem hết mới thôi.Buổi tối hôm qua hắn liền xem xong, sáng nay hắn chạy tới tìm ta bắt ta phải đến giục ngươi.Ta nói ngươi viết không thể nhanh như vậy thì hắn mới chịu từ bỏ.Hắn nói nếu ngày mai ngươi viết xong thì sẽ đưa ngươi thêm năm trăm văn tiền "Đỗ Cẩm Ninh thật cao hứng, nàng đương nhiên không phải vì năm trăm văn tiền kia, mà là vì sự việc đang phát triển theo hướng nàng kỳ vọng." Ta sẽ cố gắng nhưng phải khoảng hai ba ngày nữa "" Ngươi không cần phải vội, quan trọng nhất vẫn là chất lượng "." Trương đại ca, hôm trước nhìn thấy thư viện của các ngươi rất là khí phách, nếu ta có thể đến thư viện các ngươi đọc sách thì tốt quá ".Vừa nói đến chuyện này, Trương Hồng Văn liền rất là đắc ý," Đây là đương nhiên.Đó là do Quan đại nhân trong kinh thành phối hợp cùng với vài vị quan viên của Ly Thủy cùng bỏ vốn xây dựng lên, bên trong tiên sinh kém nhất đã là Lẫm Sinh, cử nhân cũng có vài vị, nổi tiếng nhất là Viên Tu Trúc lão tiên sinh ".Nói tới đây, hắn nhìn về phía Đỗ Cẩm Ninh" Lấy tư chất của Ngươi, nếu đi thư viện của chúng ta thì chắc chắn sẽ như cá gặp nước, tiền đồ rộng mở "Khuôn mặt Đỗ Cẩm Ninh tỏa sáng" Vậy làm thế nào mới được vào thư viện học? Có phải đi dự thi hay không, nếu ta cầu xin Quan thất thiếu thì có thể châm trước giúp ta được không? "Trương Hồng Văn sửng sốt, hắn không nghĩ đến chuyện Đỗ Cẩm Ninh có khả năng đi vào thư viện của bọn họ đọc sách.Không chỉ cần tốn rất nhiều tiền, Đỗ Thần Sinh không đồng ý và chuyện Đỗ Cẩm Ninh còn chưa học qua vỡ lòng tư thục thì làm sao có thể bước chân vào thư viện được.Nhưng mà nghĩ tới tài năng của Đỗ Cẩm Ninh, không biết chừng viện trưởng sẽ đồng ý cho hắn tiến vào thư viện đọc sách." Vậy trước tiên ngươi hãy nói vài lời tốt đẹp trước mặt Quan Thất thiếu giúp ta, đợi khi ta đem thoại bản mang tới thư viện sẽ nhắc lại chuyện này có được hay không? "" Được, chuyện này hãy để ta lo".Hai ngày nay, nàng vẫn chú ý động thái của Đỗ Vân Ngũ, hắn nợ sòng bạc ba mươi lượng bạc mà không biết hắn định lấy số tiền này từ đâu ra.Ngưu thị là một người cực kỳ keo kiệt, chỉ cần dùng nhiều một văn tiền thôi cũng đã khó chịu ra mặt, nếu biết được nhi tử thiếu nợ người ta nhiều bạc như vậy chắc chắn sẽ đuổi đánh hắn chạy khắp sân, mà hai ngày lại không thấy phòng trên có động tĩnh gì.Điều này chứng tỏ Ngưu thị vẫn chưa biết chuyện này, như vậy Đỗ Vân Ngũ định trả nợ như thế nào?Điều mà Đỗ Cẩm Ninh lo lắng nhất là Đỗ Vân Ngũ sẽ đem chủ ý đánh tới đại tỷ Đỗ Phương Phỉ.Đỗ Phương Phỉ đã đến tuổi kết hôn, lớn lên cũng không tệ lắm, trong thôn này cũng được coi như là khá đẹp mắt, nếu là Đỗ Vân Ngũ học theo Ngưu thị đem hôn sự của Đại tỷ để đổi lấy tiền thì rất có khả năng sẽ đổi được ba mươi lượng bạc..