Tác giả:

Thật ra, hắn không để lại ấn tượng tốt với tôi lắm, tôi còn nhớ lần đầu tiên gặp hắn, hắn ngồi trong phòng họp, vừa hút thuốc vừa loay hoay với bài interview test. Tôi phải đón xem đoạn phim quãng cáo của công ty sẽ được chiếu trên TV 3h chiều nay. Cái phòng họp rộng thênh thang mà chỉ có 2 người, tôi đứng ngồi không yên, chẳng biết phải làm gì. Tôi cũng là con nghiện thuốc, hắn đang hút là loại thuốc tôi đã từng hút trong suốt 4 năm đại học, mùi vị quen thuộc ấy đang thoang thoảng, khiến tôi không sao ngồi yên. Nhưng quy định của công ty cấm hút thuốc trong giờ làm việc. Và tôi cũng đã từng hứa với các nữ đồng nghiệp không bao giờ để lại mùi vị của thuốc lá, nên tôi phải kiềm chế lại kiềm chế. Hắn đúng là ngốc thật, bài test đơn giản vậy mà ngồi cặm cụi hết 40 phút, hắn đang định đốt điếu thuốc thứ 4, tôi thật sự không thể nào chịu đựng được nữa, tôi chỉ lên cái bảng trên tường: "đây là môi trường văn phòng, vui lòng không hút thuốc." "vậy... vậy... cuối cùng anh cũng nói chuyện với…

Quyển 1 - Chương 25

Những Ngày Tháng Yêu ThầmTác giả: Chí Vô ÝTruyện Đam MỹThật ra, hắn không để lại ấn tượng tốt với tôi lắm, tôi còn nhớ lần đầu tiên gặp hắn, hắn ngồi trong phòng họp, vừa hút thuốc vừa loay hoay với bài interview test. Tôi phải đón xem đoạn phim quãng cáo của công ty sẽ được chiếu trên TV 3h chiều nay. Cái phòng họp rộng thênh thang mà chỉ có 2 người, tôi đứng ngồi không yên, chẳng biết phải làm gì. Tôi cũng là con nghiện thuốc, hắn đang hút là loại thuốc tôi đã từng hút trong suốt 4 năm đại học, mùi vị quen thuộc ấy đang thoang thoảng, khiến tôi không sao ngồi yên. Nhưng quy định của công ty cấm hút thuốc trong giờ làm việc. Và tôi cũng đã từng hứa với các nữ đồng nghiệp không bao giờ để lại mùi vị của thuốc lá, nên tôi phải kiềm chế lại kiềm chế. Hắn đúng là ngốc thật, bài test đơn giản vậy mà ngồi cặm cụi hết 40 phút, hắn đang định đốt điếu thuốc thứ 4, tôi thật sự không thể nào chịu đựng được nữa, tôi chỉ lên cái bảng trên tường: "đây là môi trường văn phòng, vui lòng không hút thuốc." "vậy... vậy... cuối cùng anh cũng nói chuyện với… Chúng tôi đi đến một quán ăn nhỏ, rượu vừa đến hắn liền lấy chai rượu rót vào ly hắn trước, tôi lập tức giành lại phía mình: "Không phải anh nói không được khỏe trong người và không muốn uống rượu sao?"Hắn chớp chớp cặp mắt nho nhỏ (cặp mắt của hắn không lớn lắm, phải nói sao mới đúng nhỉ? thuộc dạng rất nhỏ, mắt một mí), và nói: " Có thật là không cho tôi uống không?" Tôi vẫn rót rượu vào ly của tôi, liếc nhìn hắn một cái, hắn không nói gì, đập vào bàn một cái: "Khốn kiếp! vậy đâu còn ý nghĩa gì nữa, tôi về đây!"Nói xong hắn liền đứng dậy, tôi một phen lúng túng liền rót rượu vào ly hắn: "Tên nhóc đáng ghét! uống cho chết đi!"Sắc mặt hắn tươi tắn hẳn lên: "Anh đang khiêu chiến với tôi đó à?"Tôi nhớ đến bữa tiệc hôm trước ở Tô Châu, nói thật, nếu thi uống rượu thì chắc chắn tôi không phải là đối thủ của hắn rồi,. Nhưng ai bảo tôi đang thất tình, tôi dằn lòng lại, lườm hắn một cái: "Khiêu chiến thì khiêu chiến, tôi phải sợ anh sao?"Nói xong tôi nâng ly lên cụng ly hắn một cái, một ngụm uống hết ly rượu, sau đó thì tôi một ly hắn một ly cứ như vậy mà làm tới. Vì chúng tôi uống bia, công nhận thận của hắn hoạt động rất tốt, đã là lần thứ 2 đi nhà vệ sinh rồi. Thật ra tôi cũng đã gần say, tôi dằn họng mà hét lớn: "Ngươi... ngươi... tên tiểu tử nhà ngươi gian lận!"Hắn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, tôi nói tiếp:"Anh... không phải anh đi nhà vệ sinh liên tục sao? tên tiểu tử nhà ngươi có giỏi thì đừng đi xả nước."Nói xong tôi có cảm giác không khí xung quanh trở nên khác thường, nhìn xung thì thấy rất nhiều người đang nhìn về phía chúng tôi, một số người còn đang cười thầm, mặt hắn đỏ ửng lên, im lặng một hồi lâu mới trả lời tôi: "Vậy không được, bàng quang của anh to, tôi không dám so đo với anh..."Lần này thì ngay cả bà chủ quán cũng che miệng lại mà cười, tôi cũng hết cách, xem ra tiếp theo sau vẫn cứ như vậy, hắn chạy đi nhà vệ sinh của hắn, còn tôi cứ ngồi đó mà giằng lấy bàng quang của tôi...

Chúng tôi đi đến một quán ăn nhỏ, rượu vừa đến hắn liền lấy chai rượu rót vào ly hắn trước, tôi lập tức giành lại phía mình: "Không phải anh nói không được khỏe trong người và không muốn uống rượu sao?"

Hắn chớp chớp cặp mắt nho nhỏ (cặp mắt của hắn không lớn lắm, phải nói sao mới đúng nhỉ? thuộc dạng rất nhỏ, mắt một mí), và nói: " Có thật là không cho tôi uống không?" Tôi vẫn rót rượu vào ly của tôi, liếc nhìn hắn một cái, hắn không nói gì, đập vào bàn một cái: "Khốn kiếp! vậy đâu còn ý nghĩa gì nữa, tôi về đây!"

Nói xong hắn liền đứng dậy, tôi một phen lúng túng liền rót rượu vào ly hắn: "Tên nhóc đáng ghét! uống cho chết đi!"

Sắc mặt hắn tươi tắn hẳn lên: "Anh đang khiêu chiến với tôi đó à?"

Tôi nhớ đến bữa tiệc hôm trước ở Tô Châu, nói thật, nếu thi uống rượu thì chắc chắn tôi không phải là đối thủ của hắn rồi,. Nhưng ai bảo tôi đang thất tình, tôi dằn lòng lại, lườm hắn một cái: "Khiêu chiến thì khiêu chiến, tôi phải sợ anh sao?"

Nói xong tôi nâng ly lên cụng ly hắn một cái, một ngụm uống hết ly rượu, sau đó thì tôi một ly hắn một ly cứ như vậy mà làm tới. Vì chúng tôi uống bia, công nhận thận của hắn hoạt động rất tốt, đã là lần thứ 2 đi nhà vệ sinh rồi. Thật ra tôi cũng đã gần say, tôi dằn họng mà hét lớn: "Ngươi... ngươi... tên tiểu tử nhà ngươi gian lận!"

Hắn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, tôi nói tiếp:"Anh... không phải anh đi nhà vệ sinh liên tục sao? tên tiểu tử nhà ngươi có giỏi thì đừng đi xả nước."

Nói xong tôi có cảm giác không khí xung quanh trở nên khác thường, nhìn xung thì thấy rất nhiều người đang nhìn về phía chúng tôi, một số người còn đang cười thầm, mặt hắn đỏ ửng lên, im lặng một hồi lâu mới trả lời tôi: "Vậy không được, bàng quang của anh to, tôi không dám so đo với anh..."

Lần này thì ngay cả bà chủ quán cũng che miệng lại mà cười, tôi cũng hết cách, xem ra tiếp theo sau vẫn cứ như vậy, hắn chạy đi nhà vệ sinh của hắn, còn tôi cứ ngồi đó mà giằng lấy bàng quang của tôi...

Những Ngày Tháng Yêu ThầmTác giả: Chí Vô ÝTruyện Đam MỹThật ra, hắn không để lại ấn tượng tốt với tôi lắm, tôi còn nhớ lần đầu tiên gặp hắn, hắn ngồi trong phòng họp, vừa hút thuốc vừa loay hoay với bài interview test. Tôi phải đón xem đoạn phim quãng cáo của công ty sẽ được chiếu trên TV 3h chiều nay. Cái phòng họp rộng thênh thang mà chỉ có 2 người, tôi đứng ngồi không yên, chẳng biết phải làm gì. Tôi cũng là con nghiện thuốc, hắn đang hút là loại thuốc tôi đã từng hút trong suốt 4 năm đại học, mùi vị quen thuộc ấy đang thoang thoảng, khiến tôi không sao ngồi yên. Nhưng quy định của công ty cấm hút thuốc trong giờ làm việc. Và tôi cũng đã từng hứa với các nữ đồng nghiệp không bao giờ để lại mùi vị của thuốc lá, nên tôi phải kiềm chế lại kiềm chế. Hắn đúng là ngốc thật, bài test đơn giản vậy mà ngồi cặm cụi hết 40 phút, hắn đang định đốt điếu thuốc thứ 4, tôi thật sự không thể nào chịu đựng được nữa, tôi chỉ lên cái bảng trên tường: "đây là môi trường văn phòng, vui lòng không hút thuốc." "vậy... vậy... cuối cùng anh cũng nói chuyện với… Chúng tôi đi đến một quán ăn nhỏ, rượu vừa đến hắn liền lấy chai rượu rót vào ly hắn trước, tôi lập tức giành lại phía mình: "Không phải anh nói không được khỏe trong người và không muốn uống rượu sao?"Hắn chớp chớp cặp mắt nho nhỏ (cặp mắt của hắn không lớn lắm, phải nói sao mới đúng nhỉ? thuộc dạng rất nhỏ, mắt một mí), và nói: " Có thật là không cho tôi uống không?" Tôi vẫn rót rượu vào ly của tôi, liếc nhìn hắn một cái, hắn không nói gì, đập vào bàn một cái: "Khốn kiếp! vậy đâu còn ý nghĩa gì nữa, tôi về đây!"Nói xong hắn liền đứng dậy, tôi một phen lúng túng liền rót rượu vào ly hắn: "Tên nhóc đáng ghét! uống cho chết đi!"Sắc mặt hắn tươi tắn hẳn lên: "Anh đang khiêu chiến với tôi đó à?"Tôi nhớ đến bữa tiệc hôm trước ở Tô Châu, nói thật, nếu thi uống rượu thì chắc chắn tôi không phải là đối thủ của hắn rồi,. Nhưng ai bảo tôi đang thất tình, tôi dằn lòng lại, lườm hắn một cái: "Khiêu chiến thì khiêu chiến, tôi phải sợ anh sao?"Nói xong tôi nâng ly lên cụng ly hắn một cái, một ngụm uống hết ly rượu, sau đó thì tôi một ly hắn một ly cứ như vậy mà làm tới. Vì chúng tôi uống bia, công nhận thận của hắn hoạt động rất tốt, đã là lần thứ 2 đi nhà vệ sinh rồi. Thật ra tôi cũng đã gần say, tôi dằn họng mà hét lớn: "Ngươi... ngươi... tên tiểu tử nhà ngươi gian lận!"Hắn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, tôi nói tiếp:"Anh... không phải anh đi nhà vệ sinh liên tục sao? tên tiểu tử nhà ngươi có giỏi thì đừng đi xả nước."Nói xong tôi có cảm giác không khí xung quanh trở nên khác thường, nhìn xung thì thấy rất nhiều người đang nhìn về phía chúng tôi, một số người còn đang cười thầm, mặt hắn đỏ ửng lên, im lặng một hồi lâu mới trả lời tôi: "Vậy không được, bàng quang của anh to, tôi không dám so đo với anh..."Lần này thì ngay cả bà chủ quán cũng che miệng lại mà cười, tôi cũng hết cách, xem ra tiếp theo sau vẫn cứ như vậy, hắn chạy đi nhà vệ sinh của hắn, còn tôi cứ ngồi đó mà giằng lấy bàng quang của tôi...

Quyển 1 - Chương 25