Một ngày đẹp trời, tại thành phố S, giữa dòng người đông đúc, một cô gái xinh xắn khoác tay mami và xách theo một chiếc vali cỡ vừa,đang rất háo hức vẫy một chiếc xe taxi đến sân bay. Và đây không ai khác chính là nữ chính của chúng ta Hàn Ngọc Hy. Cô đang rất vui vẻ vì papa và mami của cô đã đồng ý cho cô đi chơi một mình mà không có họ sau một ngày cô nài nỉ sắp gãy lưỡi 😝. Đến sân bay, cô lưu luyến chào pa&ma và lên máy bay. Đúng 9h sáng máy bay hạ cánh xuống thành phố A. Cô sung sướng hét lên ' A A A, thành phố A tôi đến rồi đây'. Rồi cô lên taxi và đến khách sạn Thiên Minh, nơi mà cô đã đặt phòng trước. Đến đây cô lấy phòng và nghỉ ngơi định sẽ đi tham quan vào lúc 3h chiều. Nghĩ rồi cô nhắm mắt rồi chìm vào giấc ngủ 😪😪😪
Chương 34: Về Nhà
Vợ Yêu Của Tổng Giám ĐốcTác giả: Viên Viên HựuMột ngày đẹp trời, tại thành phố S, giữa dòng người đông đúc, một cô gái xinh xắn khoác tay mami và xách theo một chiếc vali cỡ vừa,đang rất háo hức vẫy một chiếc xe taxi đến sân bay. Và đây không ai khác chính là nữ chính của chúng ta Hàn Ngọc Hy. Cô đang rất vui vẻ vì papa và mami của cô đã đồng ý cho cô đi chơi một mình mà không có họ sau một ngày cô nài nỉ sắp gãy lưỡi 😝. Đến sân bay, cô lưu luyến chào pa&ma và lên máy bay. Đúng 9h sáng máy bay hạ cánh xuống thành phố A. Cô sung sướng hét lên ' A A A, thành phố A tôi đến rồi đây'. Rồi cô lên taxi và đến khách sạn Thiên Minh, nơi mà cô đã đặt phòng trước. Đến đây cô lấy phòng và nghỉ ngơi định sẽ đi tham quan vào lúc 3h chiều. Nghĩ rồi cô nhắm mắt rồi chìm vào giấc ngủ 😪😪😪 Thành phố S, Sân bay.- Ba mẹ, Hy Hy nhớ hai người lắm.- Cái cô nhóc này, nhớ ba mẹ tại sao lại đi lâu như vậy chứ.Ba mẹ Hàn giọng điệu đầy trách cứ nhưng trong ánh mắt lại mang đầy yêu thương dành cho cô con gái bảo bối.- Ba mẹ, con mệt rồi.- Rồi rồi, về nhà nào.__________________________________Biệt thự Hàn Gia.- Oa, con nhớ nhà mình quá.Ba mẹ con lên phòng trước.Tạm biệt ba mẹ. Moaz- ^_^Cô vừa đặt chân lên phòng thì chuông điện thoại vang lên. Là anh!- Hy Hy em về đến nhà chưa?- Em vừa đến rồi.. Anh căn giờ chuẩn quá vậy.- Linh cảm a. Mà em nghỉ ngơi đi nhé. Ngày mai anh gọi cho em. Tạm biệt.- Tạm biệt anh. Yêu anh.Cô vừa cúp máy thì lại có một cuộc gọi khác đến. Linh Linh?- Hy Hy, xin lỗi cậu. Tớ có việc bận nên không ra sân bay đón cậu được. Cầu tha lỗi a.- Được rồi, ba mẹ tớ ra đón rồi.- Nhưng cậu có vì thế mà không có quà cho tớ không?- Đúng vậy!Cô cố nén cười, giả giọng nghiêm túc.- Hảaaaa! Hy Hy à, cậu đừng như thế mà. Tớ yêu cậu nhất mà, tại sao lại không có quà cho tớ. Huhu- Đùa cậu thôi! Haha. Ngày mai tớ đưa sang cho.- Vậy sao. Tớ biết cậu tốt nhất mà. Yêu cậu nhiều. Bye bye- Uh, bye bye.Aizzz thật mệt. Một lát cô dần chìm vào giấc ngủ. Một giấc ngủ đó cô ngủ rất sâu. Không hề mộng mị.___________________________________________________________________Vì chương này ngắn nên chiều mình sẽ viết tiếp một chương nữa nha.
Thành phố S, Sân bay.
- Ba mẹ, Hy Hy nhớ hai người lắm.
- Cái cô nhóc này, nhớ ba mẹ tại sao lại đi lâu như vậy chứ.
Ba mẹ Hàn giọng điệu đầy trách cứ nhưng trong ánh mắt lại mang đầy yêu thương dành cho cô con gái bảo bối.
- Ba mẹ, con mệt rồi.
- Rồi rồi, về nhà nào.
__________________________________
Biệt thự Hàn Gia.
- Oa, con nhớ nhà mình quá.Ba mẹ con lên phòng trước.Tạm biệt ba mẹ. Moaz
- ^_^
Cô vừa đặt chân lên phòng thì chuông điện thoại vang lên. Là anh!
- Hy Hy em về đến nhà chưa?
- Em vừa đến rồi.. Anh căn giờ chuẩn quá vậy.
- Linh cảm a. Mà em nghỉ ngơi đi nhé. Ngày mai anh gọi cho em. Tạm biệt.
- Tạm biệt anh. Yêu anh.
Cô vừa cúp máy thì lại có một cuộc gọi khác đến. Linh Linh?
- Hy Hy, xin lỗi cậu. Tớ có việc bận nên không ra sân bay đón cậu được. Cầu tha lỗi a.
- Được rồi, ba mẹ tớ ra đón rồi.
- Nhưng cậu có vì thế mà không có quà cho tớ không?
- Đúng vậy!
Cô cố nén cười, giả giọng nghiêm túc.
- Hảaaaa! Hy Hy à, cậu đừng như thế mà. Tớ yêu cậu nhất mà, tại sao lại không có quà cho tớ. Huhu
- Đùa cậu thôi! Haha. Ngày mai tớ đưa sang cho.
- Vậy sao. Tớ biết cậu tốt nhất mà. Yêu cậu nhiều. Bye bye
- Uh, bye bye.
Aizzz thật mệt. Một lát cô dần chìm vào giấc ngủ. Một giấc ngủ đó cô ngủ rất sâu. Không hề mộng mị.
___________________________________________________________________
Vì chương này ngắn nên chiều mình sẽ viết tiếp một chương nữa nha.
Vợ Yêu Của Tổng Giám ĐốcTác giả: Viên Viên HựuMột ngày đẹp trời, tại thành phố S, giữa dòng người đông đúc, một cô gái xinh xắn khoác tay mami và xách theo một chiếc vali cỡ vừa,đang rất háo hức vẫy một chiếc xe taxi đến sân bay. Và đây không ai khác chính là nữ chính của chúng ta Hàn Ngọc Hy. Cô đang rất vui vẻ vì papa và mami của cô đã đồng ý cho cô đi chơi một mình mà không có họ sau một ngày cô nài nỉ sắp gãy lưỡi 😝. Đến sân bay, cô lưu luyến chào pa&ma và lên máy bay. Đúng 9h sáng máy bay hạ cánh xuống thành phố A. Cô sung sướng hét lên ' A A A, thành phố A tôi đến rồi đây'. Rồi cô lên taxi và đến khách sạn Thiên Minh, nơi mà cô đã đặt phòng trước. Đến đây cô lấy phòng và nghỉ ngơi định sẽ đi tham quan vào lúc 3h chiều. Nghĩ rồi cô nhắm mắt rồi chìm vào giấc ngủ 😪😪😪 Thành phố S, Sân bay.- Ba mẹ, Hy Hy nhớ hai người lắm.- Cái cô nhóc này, nhớ ba mẹ tại sao lại đi lâu như vậy chứ.Ba mẹ Hàn giọng điệu đầy trách cứ nhưng trong ánh mắt lại mang đầy yêu thương dành cho cô con gái bảo bối.- Ba mẹ, con mệt rồi.- Rồi rồi, về nhà nào.__________________________________Biệt thự Hàn Gia.- Oa, con nhớ nhà mình quá.Ba mẹ con lên phòng trước.Tạm biệt ba mẹ. Moaz- ^_^Cô vừa đặt chân lên phòng thì chuông điện thoại vang lên. Là anh!- Hy Hy em về đến nhà chưa?- Em vừa đến rồi.. Anh căn giờ chuẩn quá vậy.- Linh cảm a. Mà em nghỉ ngơi đi nhé. Ngày mai anh gọi cho em. Tạm biệt.- Tạm biệt anh. Yêu anh.Cô vừa cúp máy thì lại có một cuộc gọi khác đến. Linh Linh?- Hy Hy, xin lỗi cậu. Tớ có việc bận nên không ra sân bay đón cậu được. Cầu tha lỗi a.- Được rồi, ba mẹ tớ ra đón rồi.- Nhưng cậu có vì thế mà không có quà cho tớ không?- Đúng vậy!Cô cố nén cười, giả giọng nghiêm túc.- Hảaaaa! Hy Hy à, cậu đừng như thế mà. Tớ yêu cậu nhất mà, tại sao lại không có quà cho tớ. Huhu- Đùa cậu thôi! Haha. Ngày mai tớ đưa sang cho.- Vậy sao. Tớ biết cậu tốt nhất mà. Yêu cậu nhiều. Bye bye- Uh, bye bye.Aizzz thật mệt. Một lát cô dần chìm vào giấc ngủ. Một giấc ngủ đó cô ngủ rất sâu. Không hề mộng mị.___________________________________________________________________Vì chương này ngắn nên chiều mình sẽ viết tiếp một chương nữa nha.