Tác giả:

"Ê, thấy con nhỏ đó không mày? Nghe nói là con gái hiệu trưởng đấy!" "Nghe nói nó học dốt lắm, nhờ bố là hiệu trưởng nên mới được vào học trường này!" "Con nhỏ đó xấc xược lắm, mới vào học mà chẳng coi ai ra gì hết!" Đám học sinh túm năm tụm ba, xì xào bàn tán về Hoa Kỳ Tâm. Hoa Kỳ Tâm nghe rõ mồn một những lời nói không thiện ý về mình, nhưng cô không thèm để ý. Những lời này, ngày nào cô cũng nghe như cơm bữa. Thành tích học của cô không tốt lắm, tính tình lại ngổ ngáo bất cần, nên bố cô – hiệu trưởng Hoa mới bất đắc dĩ phải tống cô vào trường này học để ông tiện giám sát. Nếu không phải trường này có nhiều trai đẹp, thì còn lâu cô mới chịu vào đây học. Ví dụ như cái anh thầy giáo chủ nhiệm lớp cô chẳng hạn. Buổi học đầu tiên. Thầy giáo bước vào lớp. "Woa, thầy giáo đẹp trai quá!" Cô hét toáng lên trước sự ngỡ ngàng của cả lớp. "Con nhỏ đó bị điên hả? Nó không biết thầy chủ nhiệm khó tính lắm sao?" "Suỵt, nó là học sinh mới! Con thầy hiệu trưởng đấy!" "Cả lớp trật tự!" – Giọng nói…

Chương 18: Tôi đưa cô ấy về!

Bố Em Sẽ Nuôi AnhTác giả: Kiều LiênTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng"Ê, thấy con nhỏ đó không mày? Nghe nói là con gái hiệu trưởng đấy!" "Nghe nói nó học dốt lắm, nhờ bố là hiệu trưởng nên mới được vào học trường này!" "Con nhỏ đó xấc xược lắm, mới vào học mà chẳng coi ai ra gì hết!" Đám học sinh túm năm tụm ba, xì xào bàn tán về Hoa Kỳ Tâm. Hoa Kỳ Tâm nghe rõ mồn một những lời nói không thiện ý về mình, nhưng cô không thèm để ý. Những lời này, ngày nào cô cũng nghe như cơm bữa. Thành tích học của cô không tốt lắm, tính tình lại ngổ ngáo bất cần, nên bố cô – hiệu trưởng Hoa mới bất đắc dĩ phải tống cô vào trường này học để ông tiện giám sát. Nếu không phải trường này có nhiều trai đẹp, thì còn lâu cô mới chịu vào đây học. Ví dụ như cái anh thầy giáo chủ nhiệm lớp cô chẳng hạn. Buổi học đầu tiên. Thầy giáo bước vào lớp. "Woa, thầy giáo đẹp trai quá!" Cô hét toáng lên trước sự ngỡ ngàng của cả lớp. "Con nhỏ đó bị điên hả? Nó không biết thầy chủ nhiệm khó tính lắm sao?" "Suỵt, nó là học sinh mới! Con thầy hiệu trưởng đấy!" "Cả lớp trật tự!" – Giọng nói… "Ông cứ để cô ta nằm đó đi, lát nữa sẽ có người tên là Sâm Phong đến chuộc!"Anh vừa dứt lời..."Ủa, thầy Vũ, muộn thế này rồi sao thầy còn ở đây?"Sâm Phong xách một túi đồ đi qua, ngạc nhiên hỏi."À, thầy đi dạo thôi...Còn em sao lại ở đây?""Em đi mua chút đồ thôi ạ...ủa, kia không phải Kỳ Tâm sao?"Sâm Phong nhìn qua cũng nhận ra là Kỳ Tâm, cậu hốt hoảng chạy đến đỡ cô dậy."Kỳ Tâm, Kỳ Tâm, sao cậu lại nằm đây? Cậu uống bia sao? Trời ạ, mau đứng dậy, tớ đưa cậu về!""Á, bỏ ra, tôi không về đâu! Cậu là ai? Đừng có mà lợi dụng nhé!""Tớ là Sâm Phong! Cậu không nhận ra tớ sao? Mau đi về, một mình cậu ở đây không an toàn!""Ai nói Kỳ Tâm một mình ở đây?"Một giọng nói vừa lạnh lùng vừa phẫn nộ vang lên."Ủa, thầy Vũ, thầy chưa đi sao? Em tưởng thầy đi dạo mà!""Phải, tôi đi dạo cùng với Kỳ Tâm!"Anh bước đến kéo tay Kỳ Tâm định cõng lên.(Ông chủ quán: "Yeahhh! Cuối cùng cậu ta cũng quay lại rồi!")Sâm Phong lạnh lùng gạt tay anh ra:"Thầy nói là Kỳ Tâm đi cùng thầy? Vậy tại sao thầy lại để cô ấy say khướt thế này?""Việc này là ngoài ý muốn! Cậu tránh ra, tôi đưa Kỳ Tâm về!""Sao mà em yên tâm được? Thầy tránh ra, em đưa Kỳ Tâm về!"Vũ Dĩ Phàm lạnh mặt quát lên:"Giao cô ấy cho cậu mới là không yên tâm! Tôi là thầy giáo của cô ấy, đây là trách nhiệm của tôi!""Thầy vẫn còn nhớ mình là thầy giáo của Kỳ Tâm sao?"Sâm Phong bám theo không buông."Tôi cũng mong cậu đừng vượt quá giới hạn của một người bạn!"Anh bỏ lại một câu, cõng Kỳ Tâm đi."Chết tiệt!!!"Sâm Phong đá ghế đánh "rầm" một cái, tức giận bỏ đi.(Ông chủ quán: "Ai trả tiền cho tôi???")...Trên con đường khuya vắng vẻ."Ọe...ọe...ự..."Kỳ Tâm nôn lấy nôn để.Vũ Dĩ Phàm khóc dở mếu dở lau áo, lau tay, lau mặt, lau đầu, lau đi lau lại khuôn mặt đẹp như nam thần và mái tóc bồng bềnh quyến rũ của mình.Nếu để đám nữ sinh thấy cảnh này, hình tượng soái ca của anh sẽ tan thành mây khói.Tinh tính tình tinh...Chuông điện thoại của Kỳ Tâm reo lên.Nhìn Kỳ Tâm đang gà gật ngủ, anh thở dài cầm điện thoại lên xem."Bố bụng xệ" đang gọi...Thôi chết rồi! Bố Kỳ Tâm đang gọi!Hiệu trưởng đại nhân đang gọi!Làm sao giờ???

"Ông cứ để cô ta nằm đó đi, lát nữa sẽ có người tên là Sâm Phong đến chuộc!"

Anh vừa dứt lời...

"Ủa, thầy Vũ, muộn thế này rồi sao thầy còn ở đây?"

Sâm Phong xách một túi đồ đi qua, ngạc nhiên hỏi.

"À, thầy đi dạo thôi...Còn em sao lại ở đây?"

"Em đi mua chút đồ thôi ạ...ủa, kia không phải Kỳ Tâm sao?"

Sâm Phong nhìn qua cũng nhận ra là Kỳ Tâm, cậu hốt hoảng chạy đến đỡ cô dậy.

"Kỳ Tâm, Kỳ Tâm, sao cậu lại nằm đây? Cậu uống bia sao? Trời ạ, mau đứng dậy, tớ đưa cậu về!"

"Á, bỏ ra, tôi không về đâu! Cậu là ai? Đừng có mà lợi dụng nhé!"

"Tớ là Sâm Phong! Cậu không nhận ra tớ sao? Mau đi về, một mình cậu ở đây không an toàn!"

"Ai nói Kỳ Tâm một mình ở đây?"

Một giọng nói vừa lạnh lùng vừa phẫn nộ vang lên.

"Ủa, thầy Vũ, thầy chưa đi sao? Em tưởng thầy đi dạo mà!"

"Phải, tôi đi dạo cùng với Kỳ Tâm!"

Anh bước đến kéo tay Kỳ Tâm định cõng lên.

(Ông chủ quán: "Yeahhh! Cuối cùng cậu ta cũng quay lại rồi!")

Sâm Phong lạnh lùng gạt tay anh ra:

"Thầy nói là Kỳ Tâm đi cùng thầy? Vậy tại sao thầy lại để cô ấy say khướt thế này?"

"Việc này là ngoài ý muốn! Cậu tránh ra, tôi đưa Kỳ Tâm về!"

"Sao mà em yên tâm được? Thầy tránh ra, em đưa Kỳ Tâm về!"

Vũ Dĩ Phàm lạnh mặt quát lên:

"Giao cô ấy cho cậu mới là không yên tâm! Tôi là thầy giáo của cô ấy, đây là trách nhiệm của tôi!"

"Thầy vẫn còn nhớ mình là thầy giáo của Kỳ Tâm sao?"

Sâm Phong bám theo không buông.

"Tôi cũng mong cậu đừng vượt quá giới hạn của một người bạn!"

Anh bỏ lại một câu, cõng Kỳ Tâm đi.

"Chết tiệt!!!"

Sâm Phong đá ghế đánh "rầm" một cái, tức giận bỏ đi.

(Ông chủ quán: "Ai trả tiền cho tôi???")

...

Trên con đường khuya vắng vẻ.

"Ọe...ọe...ự..."

Kỳ Tâm nôn lấy nôn để.

Vũ Dĩ Phàm khóc dở mếu dở lau áo, lau tay, lau mặt, lau đầu, lau đi lau lại khuôn mặt đẹp như nam thần và mái tóc bồng bềnh quyến rũ của mình.

Nếu để đám nữ sinh thấy cảnh này, hình tượng soái ca của anh sẽ tan thành mây khói.

Tinh tính tình tinh...

Chuông điện thoại của Kỳ Tâm reo lên.

Nhìn Kỳ Tâm đang gà gật ngủ, anh thở dài cầm điện thoại lên xem.

"Bố bụng xệ" đang gọi...

Thôi chết rồi! Bố Kỳ Tâm đang gọi!

Hiệu trưởng đại nhân đang gọi!

Làm sao giờ???

Bố Em Sẽ Nuôi AnhTác giả: Kiều LiênTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng"Ê, thấy con nhỏ đó không mày? Nghe nói là con gái hiệu trưởng đấy!" "Nghe nói nó học dốt lắm, nhờ bố là hiệu trưởng nên mới được vào học trường này!" "Con nhỏ đó xấc xược lắm, mới vào học mà chẳng coi ai ra gì hết!" Đám học sinh túm năm tụm ba, xì xào bàn tán về Hoa Kỳ Tâm. Hoa Kỳ Tâm nghe rõ mồn một những lời nói không thiện ý về mình, nhưng cô không thèm để ý. Những lời này, ngày nào cô cũng nghe như cơm bữa. Thành tích học của cô không tốt lắm, tính tình lại ngổ ngáo bất cần, nên bố cô – hiệu trưởng Hoa mới bất đắc dĩ phải tống cô vào trường này học để ông tiện giám sát. Nếu không phải trường này có nhiều trai đẹp, thì còn lâu cô mới chịu vào đây học. Ví dụ như cái anh thầy giáo chủ nhiệm lớp cô chẳng hạn. Buổi học đầu tiên. Thầy giáo bước vào lớp. "Woa, thầy giáo đẹp trai quá!" Cô hét toáng lên trước sự ngỡ ngàng của cả lớp. "Con nhỏ đó bị điên hả? Nó không biết thầy chủ nhiệm khó tính lắm sao?" "Suỵt, nó là học sinh mới! Con thầy hiệu trưởng đấy!" "Cả lớp trật tự!" – Giọng nói… "Ông cứ để cô ta nằm đó đi, lát nữa sẽ có người tên là Sâm Phong đến chuộc!"Anh vừa dứt lời..."Ủa, thầy Vũ, muộn thế này rồi sao thầy còn ở đây?"Sâm Phong xách một túi đồ đi qua, ngạc nhiên hỏi."À, thầy đi dạo thôi...Còn em sao lại ở đây?""Em đi mua chút đồ thôi ạ...ủa, kia không phải Kỳ Tâm sao?"Sâm Phong nhìn qua cũng nhận ra là Kỳ Tâm, cậu hốt hoảng chạy đến đỡ cô dậy."Kỳ Tâm, Kỳ Tâm, sao cậu lại nằm đây? Cậu uống bia sao? Trời ạ, mau đứng dậy, tớ đưa cậu về!""Á, bỏ ra, tôi không về đâu! Cậu là ai? Đừng có mà lợi dụng nhé!""Tớ là Sâm Phong! Cậu không nhận ra tớ sao? Mau đi về, một mình cậu ở đây không an toàn!""Ai nói Kỳ Tâm một mình ở đây?"Một giọng nói vừa lạnh lùng vừa phẫn nộ vang lên."Ủa, thầy Vũ, thầy chưa đi sao? Em tưởng thầy đi dạo mà!""Phải, tôi đi dạo cùng với Kỳ Tâm!"Anh bước đến kéo tay Kỳ Tâm định cõng lên.(Ông chủ quán: "Yeahhh! Cuối cùng cậu ta cũng quay lại rồi!")Sâm Phong lạnh lùng gạt tay anh ra:"Thầy nói là Kỳ Tâm đi cùng thầy? Vậy tại sao thầy lại để cô ấy say khướt thế này?""Việc này là ngoài ý muốn! Cậu tránh ra, tôi đưa Kỳ Tâm về!""Sao mà em yên tâm được? Thầy tránh ra, em đưa Kỳ Tâm về!"Vũ Dĩ Phàm lạnh mặt quát lên:"Giao cô ấy cho cậu mới là không yên tâm! Tôi là thầy giáo của cô ấy, đây là trách nhiệm của tôi!""Thầy vẫn còn nhớ mình là thầy giáo của Kỳ Tâm sao?"Sâm Phong bám theo không buông."Tôi cũng mong cậu đừng vượt quá giới hạn của một người bạn!"Anh bỏ lại một câu, cõng Kỳ Tâm đi."Chết tiệt!!!"Sâm Phong đá ghế đánh "rầm" một cái, tức giận bỏ đi.(Ông chủ quán: "Ai trả tiền cho tôi???")...Trên con đường khuya vắng vẻ."Ọe...ọe...ự..."Kỳ Tâm nôn lấy nôn để.Vũ Dĩ Phàm khóc dở mếu dở lau áo, lau tay, lau mặt, lau đầu, lau đi lau lại khuôn mặt đẹp như nam thần và mái tóc bồng bềnh quyến rũ của mình.Nếu để đám nữ sinh thấy cảnh này, hình tượng soái ca của anh sẽ tan thành mây khói.Tinh tính tình tinh...Chuông điện thoại của Kỳ Tâm reo lên.Nhìn Kỳ Tâm đang gà gật ngủ, anh thở dài cầm điện thoại lên xem."Bố bụng xệ" đang gọi...Thôi chết rồi! Bố Kỳ Tâm đang gọi!Hiệu trưởng đại nhân đang gọi!Làm sao giờ???

Chương 18: Tôi đưa cô ấy về!