"Ê, thấy con nhỏ đó không mày? Nghe nói là con gái hiệu trưởng đấy!" "Nghe nói nó học dốt lắm, nhờ bố là hiệu trưởng nên mới được vào học trường này!" "Con nhỏ đó xấc xược lắm, mới vào học mà chẳng coi ai ra gì hết!" Đám học sinh túm năm tụm ba, xì xào bàn tán về Hoa Kỳ Tâm. Hoa Kỳ Tâm nghe rõ mồn một những lời nói không thiện ý về mình, nhưng cô không thèm để ý. Những lời này, ngày nào cô cũng nghe như cơm bữa. Thành tích học của cô không tốt lắm, tính tình lại ngổ ngáo bất cần, nên bố cô – hiệu trưởng Hoa mới bất đắc dĩ phải tống cô vào trường này học để ông tiện giám sát. Nếu không phải trường này có nhiều trai đẹp, thì còn lâu cô mới chịu vào đây học. Ví dụ như cái anh thầy giáo chủ nhiệm lớp cô chẳng hạn. Buổi học đầu tiên. Thầy giáo bước vào lớp. "Woa, thầy giáo đẹp trai quá!" Cô hét toáng lên trước sự ngỡ ngàng của cả lớp. "Con nhỏ đó bị điên hả? Nó không biết thầy chủ nhiệm khó tính lắm sao?" "Suỵt, nó là học sinh mới! Con thầy hiệu trưởng đấy!" "Cả lớp trật tự!" – Giọng nói…
Chương 41: Tôi thích em
Bố Em Sẽ Nuôi AnhTác giả: Kiều LiênTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng"Ê, thấy con nhỏ đó không mày? Nghe nói là con gái hiệu trưởng đấy!" "Nghe nói nó học dốt lắm, nhờ bố là hiệu trưởng nên mới được vào học trường này!" "Con nhỏ đó xấc xược lắm, mới vào học mà chẳng coi ai ra gì hết!" Đám học sinh túm năm tụm ba, xì xào bàn tán về Hoa Kỳ Tâm. Hoa Kỳ Tâm nghe rõ mồn một những lời nói không thiện ý về mình, nhưng cô không thèm để ý. Những lời này, ngày nào cô cũng nghe như cơm bữa. Thành tích học của cô không tốt lắm, tính tình lại ngổ ngáo bất cần, nên bố cô – hiệu trưởng Hoa mới bất đắc dĩ phải tống cô vào trường này học để ông tiện giám sát. Nếu không phải trường này có nhiều trai đẹp, thì còn lâu cô mới chịu vào đây học. Ví dụ như cái anh thầy giáo chủ nhiệm lớp cô chẳng hạn. Buổi học đầu tiên. Thầy giáo bước vào lớp. "Woa, thầy giáo đẹp trai quá!" Cô hét toáng lên trước sự ngỡ ngàng của cả lớp. "Con nhỏ đó bị điên hả? Nó không biết thầy chủ nhiệm khó tính lắm sao?" "Suỵt, nó là học sinh mới! Con thầy hiệu trưởng đấy!" "Cả lớp trật tự!" – Giọng nói… Anh nghệt mặt. Nói vậy là ý gì đây?"...có hơi...hơi...mà thôi không nói nữa!""..."Hoa Kỳ Tâm quả thật rất biết cách chọc điên Vũ Dĩ Phàm."Em là chê tôi già phải không? Thế là ai ngày xưa bám theo tôi trước? Ai mặt dày tính toán chuyện hôn nhân?"Kỳ Tâm uống hết trà sữa của mình, chuyển sang uống của anh, ánh mắt trong sáng ngây thơ:"Ủa ai vậy?""..."Thật ra cô vẫn nhớ, nhớ cực rõ. Cô chỉ là đang muốn trêu anh.Cô thật sự mong chờ giây phút này rất lâu rồi, lúc nào cô cũng mơ đến ngày tình cảm của mình sẽ được hồi đáp.Chỉ cầu mong sao...cảm giác lúc này của cô không phải là ảo tưởng. Cầu mong sao anh thật sự đang chuẩn bị nói anh thích cô."Em...em dám quên sao?"Tay anh nắm chặt thành nắm đấm, gân xanh và khớp xương nổi lên thấy rõ cho thấy anh đang tức giận đến cực điểm."Được thôi, nếu em quên, tôi sẽ làm cho em nhớ!""..."Anh nở nụ cười giống như một cậu học sinh mới biết yêu mà chính anh cũng không nhận thức được điều đó.Kỳ Tâm tròn mắt nhìn, lão thiên, soái ca men lỳ của con đâu rồi? Bây giờ trông thầy Vũ cười ngốc không chịu nổi.Anh không nhìn ra tâm trạng hụt hẫng của cô, tiếp tục cười, mặt đần thối nhưng cực kỳ nghiêm túc:"Tôi thích em.""Khụ...khụ khụ..."Cô thực sự muốn nghe câu này lắm lắm nhưng đến khi nghe được vẫn không phản ứng kịp.Cô cố gắng trấn tĩnh giữ cho mình không nhảy cẫng lên vì vui sướng, ngồi im nghe anh nói tiếp.Sau đó...Sau đó ấy à? Sau đó đợi nửa ngày anh cũng không nói thêm một chữ nào hết, chỉ dùng ánh mắt căng thẳng nhìn cô.Kỳ Tâm đen mặt, nói thêm mấy lời ngọt ngào thì anh chết à? Nói có ba chữ "Tôi thích em" là xong à?Trong đầu cô đang có một Kỳ Tâm thiên thần và một Kỳ Tâm ác quỷ cãi nhau chí chóe.Kỳ Tâm ác quỷ: "Đồng ý đi, chờ ngày này bao lâu rồi!! Tôi chờ mọc rêu xanh mướt rồi cô có biết không hả???"Kỳ Tâm thiên thần: "Đồng ý con khỉ! Mới nói "Tôi thích em" chứ đâu nói "Em làm bạn gái tôi đi?" " "Tôi không biết! Đồng ý đi!""Hắn mới nói ba chữ mà cô đã đồng ý ngay tắp lự mà coi được? Sự cao giá quý tộc của cô đâu? Liêm sỉ vứt cho chó ăn rồi à?""Liêm sỉ là cái mọe gì vậy?""..."
Anh nghệt mặt. Nói vậy là ý gì đây?
"...có hơi...hơi...mà thôi không nói nữa!"
"..."
Hoa Kỳ Tâm quả thật rất biết cách chọc điên Vũ Dĩ Phàm.
"Em là chê tôi già phải không? Thế là ai ngày xưa bám theo tôi trước? Ai mặt dày tính toán chuyện hôn nhân?"
Kỳ Tâm uống hết trà sữa của mình, chuyển sang uống của anh, ánh mắt trong sáng ngây thơ:
"Ủa ai vậy?"
"..."
Thật ra cô vẫn nhớ, nhớ cực rõ. Cô chỉ là đang muốn trêu anh.
Cô thật sự mong chờ giây phút này rất lâu rồi, lúc nào cô cũng mơ đến ngày tình cảm của mình sẽ được hồi đáp.
Chỉ cầu mong sao...cảm giác lúc này của cô không phải là ảo tưởng. Cầu mong sao anh thật sự đang chuẩn bị nói anh thích cô.
"Em...em dám quên sao?"
Tay anh nắm chặt thành nắm đấm, gân xanh và khớp xương nổi lên thấy rõ cho thấy anh đang tức giận đến cực điểm.
"Được thôi, nếu em quên, tôi sẽ làm cho em nhớ!"
"..."
Anh nở nụ cười giống như một cậu học sinh mới biết yêu mà chính anh cũng không nhận thức được điều đó.
Kỳ Tâm tròn mắt nhìn, lão thiên, soái ca men lỳ của con đâu rồi? Bây giờ trông thầy Vũ cười ngốc không chịu nổi.
Anh không nhìn ra tâm trạng hụt hẫng của cô, tiếp tục cười, mặt đần thối nhưng cực kỳ nghiêm túc:
"Tôi thích em."
"Khụ...khụ khụ..."
Cô thực sự muốn nghe câu này lắm lắm nhưng đến khi nghe được vẫn không phản ứng kịp.
Cô cố gắng trấn tĩnh giữ cho mình không nhảy cẫng lên vì vui sướng, ngồi im nghe anh nói tiếp.
Sau đó...
Sau đó ấy à?
Sau đó đợi nửa ngày anh cũng không nói thêm một chữ nào hết, chỉ dùng ánh mắt căng thẳng nhìn cô.
Kỳ Tâm đen mặt, nói thêm mấy lời ngọt ngào thì anh chết à? Nói có ba chữ "Tôi thích em" là xong à?
Trong đầu cô đang có một Kỳ Tâm thiên thần và một Kỳ Tâm ác quỷ cãi nhau chí chóe.
Kỳ Tâm ác quỷ:
"Đồng ý đi, chờ ngày này bao lâu rồi!! Tôi chờ mọc rêu xanh mướt rồi cô có biết không hả???"
Kỳ Tâm thiên thần:
"Đồng ý con khỉ! Mới nói "Tôi thích em" chứ đâu nói "Em làm bạn gái tôi đi?" "
"Tôi không biết! Đồng ý đi!"
"Hắn mới nói ba chữ mà cô đã đồng ý ngay tắp lự mà coi được? Sự cao giá quý tộc của cô đâu? Liêm sỉ vứt cho chó ăn rồi à?"
"Liêm sỉ là cái mọe gì vậy?"
"..."
Bố Em Sẽ Nuôi AnhTác giả: Kiều LiênTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng"Ê, thấy con nhỏ đó không mày? Nghe nói là con gái hiệu trưởng đấy!" "Nghe nói nó học dốt lắm, nhờ bố là hiệu trưởng nên mới được vào học trường này!" "Con nhỏ đó xấc xược lắm, mới vào học mà chẳng coi ai ra gì hết!" Đám học sinh túm năm tụm ba, xì xào bàn tán về Hoa Kỳ Tâm. Hoa Kỳ Tâm nghe rõ mồn một những lời nói không thiện ý về mình, nhưng cô không thèm để ý. Những lời này, ngày nào cô cũng nghe như cơm bữa. Thành tích học của cô không tốt lắm, tính tình lại ngổ ngáo bất cần, nên bố cô – hiệu trưởng Hoa mới bất đắc dĩ phải tống cô vào trường này học để ông tiện giám sát. Nếu không phải trường này có nhiều trai đẹp, thì còn lâu cô mới chịu vào đây học. Ví dụ như cái anh thầy giáo chủ nhiệm lớp cô chẳng hạn. Buổi học đầu tiên. Thầy giáo bước vào lớp. "Woa, thầy giáo đẹp trai quá!" Cô hét toáng lên trước sự ngỡ ngàng của cả lớp. "Con nhỏ đó bị điên hả? Nó không biết thầy chủ nhiệm khó tính lắm sao?" "Suỵt, nó là học sinh mới! Con thầy hiệu trưởng đấy!" "Cả lớp trật tự!" – Giọng nói… Anh nghệt mặt. Nói vậy là ý gì đây?"...có hơi...hơi...mà thôi không nói nữa!""..."Hoa Kỳ Tâm quả thật rất biết cách chọc điên Vũ Dĩ Phàm."Em là chê tôi già phải không? Thế là ai ngày xưa bám theo tôi trước? Ai mặt dày tính toán chuyện hôn nhân?"Kỳ Tâm uống hết trà sữa của mình, chuyển sang uống của anh, ánh mắt trong sáng ngây thơ:"Ủa ai vậy?""..."Thật ra cô vẫn nhớ, nhớ cực rõ. Cô chỉ là đang muốn trêu anh.Cô thật sự mong chờ giây phút này rất lâu rồi, lúc nào cô cũng mơ đến ngày tình cảm của mình sẽ được hồi đáp.Chỉ cầu mong sao...cảm giác lúc này của cô không phải là ảo tưởng. Cầu mong sao anh thật sự đang chuẩn bị nói anh thích cô."Em...em dám quên sao?"Tay anh nắm chặt thành nắm đấm, gân xanh và khớp xương nổi lên thấy rõ cho thấy anh đang tức giận đến cực điểm."Được thôi, nếu em quên, tôi sẽ làm cho em nhớ!""..."Anh nở nụ cười giống như một cậu học sinh mới biết yêu mà chính anh cũng không nhận thức được điều đó.Kỳ Tâm tròn mắt nhìn, lão thiên, soái ca men lỳ của con đâu rồi? Bây giờ trông thầy Vũ cười ngốc không chịu nổi.Anh không nhìn ra tâm trạng hụt hẫng của cô, tiếp tục cười, mặt đần thối nhưng cực kỳ nghiêm túc:"Tôi thích em.""Khụ...khụ khụ..."Cô thực sự muốn nghe câu này lắm lắm nhưng đến khi nghe được vẫn không phản ứng kịp.Cô cố gắng trấn tĩnh giữ cho mình không nhảy cẫng lên vì vui sướng, ngồi im nghe anh nói tiếp.Sau đó...Sau đó ấy à? Sau đó đợi nửa ngày anh cũng không nói thêm một chữ nào hết, chỉ dùng ánh mắt căng thẳng nhìn cô.Kỳ Tâm đen mặt, nói thêm mấy lời ngọt ngào thì anh chết à? Nói có ba chữ "Tôi thích em" là xong à?Trong đầu cô đang có một Kỳ Tâm thiên thần và một Kỳ Tâm ác quỷ cãi nhau chí chóe.Kỳ Tâm ác quỷ: "Đồng ý đi, chờ ngày này bao lâu rồi!! Tôi chờ mọc rêu xanh mướt rồi cô có biết không hả???"Kỳ Tâm thiên thần: "Đồng ý con khỉ! Mới nói "Tôi thích em" chứ đâu nói "Em làm bạn gái tôi đi?" " "Tôi không biết! Đồng ý đi!""Hắn mới nói ba chữ mà cô đã đồng ý ngay tắp lự mà coi được? Sự cao giá quý tộc của cô đâu? Liêm sỉ vứt cho chó ăn rồi à?""Liêm sỉ là cái mọe gì vậy?""..."