"Ê, thấy con nhỏ đó không mày? Nghe nói là con gái hiệu trưởng đấy!" "Nghe nói nó học dốt lắm, nhờ bố là hiệu trưởng nên mới được vào học trường này!" "Con nhỏ đó xấc xược lắm, mới vào học mà chẳng coi ai ra gì hết!" Đám học sinh túm năm tụm ba, xì xào bàn tán về Hoa Kỳ Tâm. Hoa Kỳ Tâm nghe rõ mồn một những lời nói không thiện ý về mình, nhưng cô không thèm để ý. Những lời này, ngày nào cô cũng nghe như cơm bữa. Thành tích học của cô không tốt lắm, tính tình lại ngổ ngáo bất cần, nên bố cô – hiệu trưởng Hoa mới bất đắc dĩ phải tống cô vào trường này học để ông tiện giám sát. Nếu không phải trường này có nhiều trai đẹp, thì còn lâu cô mới chịu vào đây học. Ví dụ như cái anh thầy giáo chủ nhiệm lớp cô chẳng hạn. Buổi học đầu tiên. Thầy giáo bước vào lớp. "Woa, thầy giáo đẹp trai quá!" Cô hét toáng lên trước sự ngỡ ngàng của cả lớp. "Con nhỏ đó bị điên hả? Nó không biết thầy chủ nhiệm khó tính lắm sao?" "Suỵt, nó là học sinh mới! Con thầy hiệu trưởng đấy!" "Cả lớp trật tự!" – Giọng nói…
Chương 67: Mật mã mở cửa
Bố Em Sẽ Nuôi AnhTác giả: Kiều LiênTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng"Ê, thấy con nhỏ đó không mày? Nghe nói là con gái hiệu trưởng đấy!" "Nghe nói nó học dốt lắm, nhờ bố là hiệu trưởng nên mới được vào học trường này!" "Con nhỏ đó xấc xược lắm, mới vào học mà chẳng coi ai ra gì hết!" Đám học sinh túm năm tụm ba, xì xào bàn tán về Hoa Kỳ Tâm. Hoa Kỳ Tâm nghe rõ mồn một những lời nói không thiện ý về mình, nhưng cô không thèm để ý. Những lời này, ngày nào cô cũng nghe như cơm bữa. Thành tích học của cô không tốt lắm, tính tình lại ngổ ngáo bất cần, nên bố cô – hiệu trưởng Hoa mới bất đắc dĩ phải tống cô vào trường này học để ông tiện giám sát. Nếu không phải trường này có nhiều trai đẹp, thì còn lâu cô mới chịu vào đây học. Ví dụ như cái anh thầy giáo chủ nhiệm lớp cô chẳng hạn. Buổi học đầu tiên. Thầy giáo bước vào lớp. "Woa, thầy giáo đẹp trai quá!" Cô hét toáng lên trước sự ngỡ ngàng của cả lớp. "Con nhỏ đó bị điên hả? Nó không biết thầy chủ nhiệm khó tính lắm sao?" "Suỵt, nó là học sinh mới! Con thầy hiệu trưởng đấy!" "Cả lớp trật tự!" – Giọng nói… Sau đó Vũ Dĩ Phàm vẫn kiếm đâu ra một cái loa, lớn tiếng tuyên bố anh là bạn trai của Hoa Kỳ Tâm.Kỳ Tâm tức suýt chút nữa nội thương.Tức nhưng làm gì được? Người dạy anh mặt dày kế chính là cô mà.Mặc kệ Vũ Dĩ Phàm nghêu ngao hát đi về nhà của cô, cô cố tình lén ra ngoài chơi không về nhà."Anh thích cút đâu thì cút!"Dù gì nhà cô cũng để mật mã điện tử mà, cô yên tâm gọi một đám bạn đi chơi.Anh ngó theo, xác định trong đám bạn đó của cô không có Sâm Phong thì mới chịu để yên.Đứng trước cửa căn hộ nhỏ của Kỳ Tâm, anh lóng ngóng một lúc.Mật mã điện tử à?Anh thử bấm ngày sinh của cô, không đúng.Ngày sinh của bố vợ, mẹ vợ, cũng không đúng.Mặt anh bỗng đỏ lên, hay là ngày sinh của mình?Vẫn không đúng, anh đen mặt.Anh vò đầu bứt tai bấm "0000", "1111",..., "9999".Đều không đúng.Ở một nơi khác, Kỳ Tâm đang tận hưởng cuộc sống ăn, ăn và ăn.Bị bạn bè trêu chọc chuyện có bạn trai đẹp trai nhưng hơi thần kinh một xíu, cô cắm cúi ăn, giả vờ điếc.Một lúc sau, cô có điện thoại.Nhìn người gọi đến, mắt cô sáng lên."A lô, bố béo của con, con nói cho bố nghe, dạo ngày con kiếm được nhiều tiền lắm nhé!""...""Con ký được mấy cái hợp đồng với mấy thương hiệu nổi lắm đó! À à còn nữa, bố tin không, người ta còn mời con làm mẫu ảnh kìa! Trời ạ con quá xuất sắc!""...""Bố thấy con giỏi không? Cho nên bố mẹ đừng mở miệng là nói con ăn hại vô tích sự nữa! Con nói bố nghe nè...""Mau về nhà mở cửa cho thằng Phàm!""..."Kỳ Tâm ôm trái tim tổn thương vụn vỡ mò về nhà.Không thấy Vũ Dĩ Phàm đâu, đèn trong nhà sáng choang, thần kinh cô căng như dây đàn.Có trộm? Vũ Dĩ Phàm ngốc nghếch bị trộm bắt đi rồi??Cô th* d*c dùng tốc độ ánh sáng chạy vào nhà.Chỉ thấy con rể ngoan của bố cô đang nằm thoải mái trên sô pha xem ti vi, đồ ăn trong tủ lạnh đều bị anh lôi ra chén sạch.
Sau đó Vũ Dĩ Phàm vẫn kiếm đâu ra một cái loa, lớn tiếng tuyên bố anh là bạn trai của Hoa Kỳ Tâm.
Kỳ Tâm tức suýt chút nữa nội thương.
Tức nhưng làm gì được? Người dạy anh mặt dày kế chính là cô mà.
Mặc kệ Vũ Dĩ Phàm nghêu ngao hát đi về nhà của cô, cô cố tình lén ra ngoài chơi không về nhà.
"Anh thích cút đâu thì cút!"
Dù gì nhà cô cũng để mật mã điện tử mà, cô yên tâm gọi một đám bạn đi chơi.
Anh ngó theo, xác định trong đám bạn đó của cô không có Sâm Phong thì mới chịu để yên.
Đứng trước cửa căn hộ nhỏ của Kỳ Tâm, anh lóng ngóng một lúc.
Mật mã điện tử à?
Anh thử bấm ngày sinh của cô, không đúng.
Ngày sinh của bố vợ, mẹ vợ, cũng không đúng.
Mặt anh bỗng đỏ lên, hay là ngày sinh của mình?
Vẫn không đúng, anh đen mặt.
Anh vò đầu bứt tai bấm "0000", "1111",..., "9999".
Đều không đúng.
Ở một nơi khác, Kỳ Tâm đang tận hưởng cuộc sống ăn, ăn và ăn.
Bị bạn bè trêu chọc chuyện có bạn trai đẹp trai nhưng hơi thần kinh một xíu, cô cắm cúi ăn, giả vờ điếc.
Một lúc sau, cô có điện thoại.
Nhìn người gọi đến, mắt cô sáng lên.
"A lô, bố béo của con, con nói cho bố nghe, dạo ngày con kiếm được nhiều tiền lắm nhé!"
"..."
"Con ký được mấy cái hợp đồng với mấy thương hiệu nổi lắm đó! À à còn nữa, bố tin không, người ta còn mời con làm mẫu ảnh kìa! Trời ạ con quá xuất sắc!"
"..."
"Bố thấy con giỏi không? Cho nên bố mẹ đừng mở miệng là nói con ăn hại vô tích sự nữa! Con nói bố nghe nè..."
"Mau về nhà mở cửa cho thằng Phàm!"
"..."
Kỳ Tâm ôm trái tim tổn thương vụn vỡ mò về nhà.
Không thấy Vũ Dĩ Phàm đâu, đèn trong nhà sáng choang, thần kinh cô căng như dây đàn.
Có trộm? Vũ Dĩ Phàm ngốc nghếch bị trộm bắt đi rồi??
Cô th* d*c dùng tốc độ ánh sáng chạy vào nhà.
Chỉ thấy con rể ngoan của bố cô đang nằm thoải mái trên sô pha xem ti vi, đồ ăn trong tủ lạnh đều bị anh lôi ra chén sạch.
Bố Em Sẽ Nuôi AnhTác giả: Kiều LiênTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng"Ê, thấy con nhỏ đó không mày? Nghe nói là con gái hiệu trưởng đấy!" "Nghe nói nó học dốt lắm, nhờ bố là hiệu trưởng nên mới được vào học trường này!" "Con nhỏ đó xấc xược lắm, mới vào học mà chẳng coi ai ra gì hết!" Đám học sinh túm năm tụm ba, xì xào bàn tán về Hoa Kỳ Tâm. Hoa Kỳ Tâm nghe rõ mồn một những lời nói không thiện ý về mình, nhưng cô không thèm để ý. Những lời này, ngày nào cô cũng nghe như cơm bữa. Thành tích học của cô không tốt lắm, tính tình lại ngổ ngáo bất cần, nên bố cô – hiệu trưởng Hoa mới bất đắc dĩ phải tống cô vào trường này học để ông tiện giám sát. Nếu không phải trường này có nhiều trai đẹp, thì còn lâu cô mới chịu vào đây học. Ví dụ như cái anh thầy giáo chủ nhiệm lớp cô chẳng hạn. Buổi học đầu tiên. Thầy giáo bước vào lớp. "Woa, thầy giáo đẹp trai quá!" Cô hét toáng lên trước sự ngỡ ngàng của cả lớp. "Con nhỏ đó bị điên hả? Nó không biết thầy chủ nhiệm khó tính lắm sao?" "Suỵt, nó là học sinh mới! Con thầy hiệu trưởng đấy!" "Cả lớp trật tự!" – Giọng nói… Sau đó Vũ Dĩ Phàm vẫn kiếm đâu ra một cái loa, lớn tiếng tuyên bố anh là bạn trai của Hoa Kỳ Tâm.Kỳ Tâm tức suýt chút nữa nội thương.Tức nhưng làm gì được? Người dạy anh mặt dày kế chính là cô mà.Mặc kệ Vũ Dĩ Phàm nghêu ngao hát đi về nhà của cô, cô cố tình lén ra ngoài chơi không về nhà."Anh thích cút đâu thì cút!"Dù gì nhà cô cũng để mật mã điện tử mà, cô yên tâm gọi một đám bạn đi chơi.Anh ngó theo, xác định trong đám bạn đó của cô không có Sâm Phong thì mới chịu để yên.Đứng trước cửa căn hộ nhỏ của Kỳ Tâm, anh lóng ngóng một lúc.Mật mã điện tử à?Anh thử bấm ngày sinh của cô, không đúng.Ngày sinh của bố vợ, mẹ vợ, cũng không đúng.Mặt anh bỗng đỏ lên, hay là ngày sinh của mình?Vẫn không đúng, anh đen mặt.Anh vò đầu bứt tai bấm "0000", "1111",..., "9999".Đều không đúng.Ở một nơi khác, Kỳ Tâm đang tận hưởng cuộc sống ăn, ăn và ăn.Bị bạn bè trêu chọc chuyện có bạn trai đẹp trai nhưng hơi thần kinh một xíu, cô cắm cúi ăn, giả vờ điếc.Một lúc sau, cô có điện thoại.Nhìn người gọi đến, mắt cô sáng lên."A lô, bố béo của con, con nói cho bố nghe, dạo ngày con kiếm được nhiều tiền lắm nhé!""...""Con ký được mấy cái hợp đồng với mấy thương hiệu nổi lắm đó! À à còn nữa, bố tin không, người ta còn mời con làm mẫu ảnh kìa! Trời ạ con quá xuất sắc!""...""Bố thấy con giỏi không? Cho nên bố mẹ đừng mở miệng là nói con ăn hại vô tích sự nữa! Con nói bố nghe nè...""Mau về nhà mở cửa cho thằng Phàm!""..."Kỳ Tâm ôm trái tim tổn thương vụn vỡ mò về nhà.Không thấy Vũ Dĩ Phàm đâu, đèn trong nhà sáng choang, thần kinh cô căng như dây đàn.Có trộm? Vũ Dĩ Phàm ngốc nghếch bị trộm bắt đi rồi??Cô th* d*c dùng tốc độ ánh sáng chạy vào nhà.Chỉ thấy con rể ngoan của bố cô đang nằm thoải mái trên sô pha xem ti vi, đồ ăn trong tủ lạnh đều bị anh lôi ra chén sạch.