"Ê, thấy con nhỏ đó không mày? Nghe nói là con gái hiệu trưởng đấy!" "Nghe nói nó học dốt lắm, nhờ bố là hiệu trưởng nên mới được vào học trường này!" "Con nhỏ đó xấc xược lắm, mới vào học mà chẳng coi ai ra gì hết!" Đám học sinh túm năm tụm ba, xì xào bàn tán về Hoa Kỳ Tâm. Hoa Kỳ Tâm nghe rõ mồn một những lời nói không thiện ý về mình, nhưng cô không thèm để ý. Những lời này, ngày nào cô cũng nghe như cơm bữa. Thành tích học của cô không tốt lắm, tính tình lại ngổ ngáo bất cần, nên bố cô – hiệu trưởng Hoa mới bất đắc dĩ phải tống cô vào trường này học để ông tiện giám sát. Nếu không phải trường này có nhiều trai đẹp, thì còn lâu cô mới chịu vào đây học. Ví dụ như cái anh thầy giáo chủ nhiệm lớp cô chẳng hạn. Buổi học đầu tiên. Thầy giáo bước vào lớp. "Woa, thầy giáo đẹp trai quá!" Cô hét toáng lên trước sự ngỡ ngàng của cả lớp. "Con nhỏ đó bị điên hả? Nó không biết thầy chủ nhiệm khó tính lắm sao?" "Suỵt, nó là học sinh mới! Con thầy hiệu trưởng đấy!" "Cả lớp trật tự!" – Giọng nói…
Chương 72: Đủ tuổi kết hôn rồi
Bố Em Sẽ Nuôi AnhTác giả: Kiều LiênTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng"Ê, thấy con nhỏ đó không mày? Nghe nói là con gái hiệu trưởng đấy!" "Nghe nói nó học dốt lắm, nhờ bố là hiệu trưởng nên mới được vào học trường này!" "Con nhỏ đó xấc xược lắm, mới vào học mà chẳng coi ai ra gì hết!" Đám học sinh túm năm tụm ba, xì xào bàn tán về Hoa Kỳ Tâm. Hoa Kỳ Tâm nghe rõ mồn một những lời nói không thiện ý về mình, nhưng cô không thèm để ý. Những lời này, ngày nào cô cũng nghe như cơm bữa. Thành tích học của cô không tốt lắm, tính tình lại ngổ ngáo bất cần, nên bố cô – hiệu trưởng Hoa mới bất đắc dĩ phải tống cô vào trường này học để ông tiện giám sát. Nếu không phải trường này có nhiều trai đẹp, thì còn lâu cô mới chịu vào đây học. Ví dụ như cái anh thầy giáo chủ nhiệm lớp cô chẳng hạn. Buổi học đầu tiên. Thầy giáo bước vào lớp. "Woa, thầy giáo đẹp trai quá!" Cô hét toáng lên trước sự ngỡ ngàng của cả lớp. "Con nhỏ đó bị điên hả? Nó không biết thầy chủ nhiệm khó tính lắm sao?" "Suỵt, nó là học sinh mới! Con thầy hiệu trưởng đấy!" "Cả lớp trật tự!" – Giọng nói… Anh nhớ ngày xưa lúc chưa đi du học cô ấy đâu có đọc thể loại này đâu ta?? Vậy là mới đọc gần đây thôi nhỉ?Vũ Dĩ Phàm trong lòng âm thầm thắp một nén nhang cảm tạ ông trời, may mà Kỳ Tâm gặp anh trước khi nghiện đam mỹ, chứ nếu nghiện đam mỹ rồi mới gặp anh.....Khỏi nói gì nữa, trăm phần trăm cô ấy sẽ gán ghép anh với một thằng đàn ông nào đó cho xem!!!"Đừng quậy nữa, ngoan nào, đi ngủ đi."Cô nhíu nhíu mày nhìn anh ngọ nguậy như con sâu, đắp chăn cho anh, hôn một cái lên trán anh."..."Bà xã nhỏ à, em tưởng mình là ôn nhu công, dịu dàng như nước, chiều anh tận răng sủng anh tận trời đấy à?Cần người thông não cho vợ, nguy hiểm quá!!Anh âm thầm nhớ lại những lúc hai người ở cùng nhau.Nếu anh tỏ ra lạnh lùng thì cô sẽ nhìn anh bằng ánh mắt háo sắc rất lộ liễu.Nếu anh tỏ ra dịu dàng cưng chiều cô thì cô sẽ tỏ ra ngang ngạnh ương bướng, đòi anh hết cái này đến cái kia.Nếu anh tỏ ra lưu manh vô lại thì cô lại càng lưu manh vô lại hơn nữa, thái độ thách thức bất cần, kiểu như ai lưu manh hơn người đó thắng vậy.Còn nếu anh tỏ ra mỏng manh yếu đuối như vừa nãy thì cô lập tức chiếu phim đam mỹ cho anh xem, giống như thế này..."Anh không ngủ được à? Hay là em dậy pha sữa cho anh uống cho dễ ngủ nhé?""...""Sao anh kê gối cao thế này? Nằm thế mỏi lưng lắm!""...""Đừng lăn qua lăn lại nữa, mau ngủ đi, thức khuya ảnh hưởng đến nhan sắc của anh lắm!""..."Vợ ơi anh chịu đủ rồi nha!! Làm như anh là con búp bê sứ động tí là vỡ vậy!!!Anh đen mặt lật người nằm đè lên người cô.Nhìn khuôn mặt lạnh lùng nam tính chết người đó, Kỳ Tâm lập tức khôi phục bộ dạng mê trai đầu thai không hết.Vũ Dĩ Phàm: "..."Vợ lật mặt cũng nhanh quá rồi đấy! "Anh cảnh cáo trước, đừng có mà bắt anh nằm dưới!"Từng tiếng rít qua kẽ răng làm cô sợ im thin thít."Có nhớ chưa?""Dạ rồi."Anh nghe được đáp án mình mong muốn, nhếch miệng cười rồi cúi đầu xuống."Khoan khoan đã, Vũ Dĩ Phàm! Dừng lại!"Thấy cô hoảng loạn, sống lưng anh cứng đờ, dừng lại động tác, căng thẳng nhìn cô."Em...em còn chưa đầy 20 tuổi đâu, còn mười mấy ngày nữa mới tới sinh nhật 20 tuổi cơ!"Anh nghe vậy dụi đầu vào ngực cô cười muốn nội thương:"Đồ ngốc, con gái 18 tuổi là đủ tuổi kết hôn rồi!"
Anh nhớ ngày xưa lúc chưa đi du học cô ấy đâu có đọc thể loại này đâu ta?? Vậy là mới đọc gần đây thôi nhỉ?
Vũ Dĩ Phàm trong lòng âm thầm thắp một nén nhang cảm tạ ông trời, may mà Kỳ Tâm gặp anh trước khi nghiện đam mỹ, chứ nếu nghiện đam mỹ rồi mới gặp anh.....
Khỏi nói gì nữa, trăm phần trăm cô ấy sẽ gán ghép anh với một thằng đàn ông nào đó cho xem!!!
"Đừng quậy nữa, ngoan nào, đi ngủ đi."
Cô nhíu nhíu mày nhìn anh ngọ nguậy như con sâu, đắp chăn cho anh, hôn một cái lên trán anh.
"..."
Bà xã nhỏ à, em tưởng mình là ôn nhu công, dịu dàng như nước, chiều anh tận răng sủng anh tận trời đấy à?
Cần người thông não cho vợ, nguy hiểm quá!!
Anh âm thầm nhớ lại những lúc hai người ở cùng nhau.
Nếu anh tỏ ra lạnh lùng thì cô sẽ nhìn anh bằng ánh mắt háo sắc rất lộ liễu.
Nếu anh tỏ ra dịu dàng cưng chiều cô thì cô sẽ tỏ ra ngang ngạnh ương bướng, đòi anh hết cái này đến cái kia.
Nếu anh tỏ ra lưu manh vô lại thì cô lại càng lưu manh vô lại hơn nữa, thái độ thách thức bất cần, kiểu như ai lưu manh hơn người đó thắng vậy.
Còn nếu anh tỏ ra mỏng manh yếu đuối như vừa nãy thì cô lập tức chiếu phim đam mỹ cho anh xem, giống như thế này...
"Anh không ngủ được à? Hay là em dậy pha sữa cho anh uống cho dễ ngủ nhé?"
"..."
"Sao anh kê gối cao thế này? Nằm thế mỏi lưng lắm!"
"..."
"Đừng lăn qua lăn lại nữa, mau ngủ đi, thức khuya ảnh hưởng đến nhan sắc của anh lắm!"
"..."
Vợ ơi anh chịu đủ rồi nha!! Làm như anh là con búp bê sứ động tí là vỡ vậy!!!
Anh đen mặt lật người nằm đè lên người cô.
Nhìn khuôn mặt lạnh lùng nam tính chết người đó, Kỳ Tâm lập tức khôi phục bộ dạng mê trai đầu thai không hết.
Vũ Dĩ Phàm: "..."
Vợ lật mặt cũng nhanh quá rồi đấy!
"Anh cảnh cáo trước, đừng có mà bắt anh nằm dưới!"
Từng tiếng rít qua kẽ răng làm cô sợ im thin thít.
"Có nhớ chưa?"
"Dạ rồi."
Anh nghe được đáp án mình mong muốn, nhếch miệng cười rồi cúi đầu xuống.
"Khoan khoan đã, Vũ Dĩ Phàm! Dừng lại!"
Thấy cô hoảng loạn, sống lưng anh cứng đờ, dừng lại động tác, căng thẳng nhìn cô.
"Em...em còn chưa đầy 20 tuổi đâu, còn mười mấy ngày nữa mới tới sinh nhật 20 tuổi cơ!"
Anh nghe vậy dụi đầu vào ngực cô cười muốn nội thương:
"Đồ ngốc, con gái 18 tuổi là đủ tuổi kết hôn rồi!"
Bố Em Sẽ Nuôi AnhTác giả: Kiều LiênTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng"Ê, thấy con nhỏ đó không mày? Nghe nói là con gái hiệu trưởng đấy!" "Nghe nói nó học dốt lắm, nhờ bố là hiệu trưởng nên mới được vào học trường này!" "Con nhỏ đó xấc xược lắm, mới vào học mà chẳng coi ai ra gì hết!" Đám học sinh túm năm tụm ba, xì xào bàn tán về Hoa Kỳ Tâm. Hoa Kỳ Tâm nghe rõ mồn một những lời nói không thiện ý về mình, nhưng cô không thèm để ý. Những lời này, ngày nào cô cũng nghe như cơm bữa. Thành tích học của cô không tốt lắm, tính tình lại ngổ ngáo bất cần, nên bố cô – hiệu trưởng Hoa mới bất đắc dĩ phải tống cô vào trường này học để ông tiện giám sát. Nếu không phải trường này có nhiều trai đẹp, thì còn lâu cô mới chịu vào đây học. Ví dụ như cái anh thầy giáo chủ nhiệm lớp cô chẳng hạn. Buổi học đầu tiên. Thầy giáo bước vào lớp. "Woa, thầy giáo đẹp trai quá!" Cô hét toáng lên trước sự ngỡ ngàng của cả lớp. "Con nhỏ đó bị điên hả? Nó không biết thầy chủ nhiệm khó tính lắm sao?" "Suỵt, nó là học sinh mới! Con thầy hiệu trưởng đấy!" "Cả lớp trật tự!" – Giọng nói… Anh nhớ ngày xưa lúc chưa đi du học cô ấy đâu có đọc thể loại này đâu ta?? Vậy là mới đọc gần đây thôi nhỉ?Vũ Dĩ Phàm trong lòng âm thầm thắp một nén nhang cảm tạ ông trời, may mà Kỳ Tâm gặp anh trước khi nghiện đam mỹ, chứ nếu nghiện đam mỹ rồi mới gặp anh.....Khỏi nói gì nữa, trăm phần trăm cô ấy sẽ gán ghép anh với một thằng đàn ông nào đó cho xem!!!"Đừng quậy nữa, ngoan nào, đi ngủ đi."Cô nhíu nhíu mày nhìn anh ngọ nguậy như con sâu, đắp chăn cho anh, hôn một cái lên trán anh."..."Bà xã nhỏ à, em tưởng mình là ôn nhu công, dịu dàng như nước, chiều anh tận răng sủng anh tận trời đấy à?Cần người thông não cho vợ, nguy hiểm quá!!Anh âm thầm nhớ lại những lúc hai người ở cùng nhau.Nếu anh tỏ ra lạnh lùng thì cô sẽ nhìn anh bằng ánh mắt háo sắc rất lộ liễu.Nếu anh tỏ ra dịu dàng cưng chiều cô thì cô sẽ tỏ ra ngang ngạnh ương bướng, đòi anh hết cái này đến cái kia.Nếu anh tỏ ra lưu manh vô lại thì cô lại càng lưu manh vô lại hơn nữa, thái độ thách thức bất cần, kiểu như ai lưu manh hơn người đó thắng vậy.Còn nếu anh tỏ ra mỏng manh yếu đuối như vừa nãy thì cô lập tức chiếu phim đam mỹ cho anh xem, giống như thế này..."Anh không ngủ được à? Hay là em dậy pha sữa cho anh uống cho dễ ngủ nhé?""...""Sao anh kê gối cao thế này? Nằm thế mỏi lưng lắm!""...""Đừng lăn qua lăn lại nữa, mau ngủ đi, thức khuya ảnh hưởng đến nhan sắc của anh lắm!""..."Vợ ơi anh chịu đủ rồi nha!! Làm như anh là con búp bê sứ động tí là vỡ vậy!!!Anh đen mặt lật người nằm đè lên người cô.Nhìn khuôn mặt lạnh lùng nam tính chết người đó, Kỳ Tâm lập tức khôi phục bộ dạng mê trai đầu thai không hết.Vũ Dĩ Phàm: "..."Vợ lật mặt cũng nhanh quá rồi đấy! "Anh cảnh cáo trước, đừng có mà bắt anh nằm dưới!"Từng tiếng rít qua kẽ răng làm cô sợ im thin thít."Có nhớ chưa?""Dạ rồi."Anh nghe được đáp án mình mong muốn, nhếch miệng cười rồi cúi đầu xuống."Khoan khoan đã, Vũ Dĩ Phàm! Dừng lại!"Thấy cô hoảng loạn, sống lưng anh cứng đờ, dừng lại động tác, căng thẳng nhìn cô."Em...em còn chưa đầy 20 tuổi đâu, còn mười mấy ngày nữa mới tới sinh nhật 20 tuổi cơ!"Anh nghe vậy dụi đầu vào ngực cô cười muốn nội thương:"Đồ ngốc, con gái 18 tuổi là đủ tuổi kết hôn rồi!"