Một ngày đầu tuần của mùa thu, bầu trời trong xanh và cao vời vợi. Một cô gái có vóc dáng chuẩn đang hối hả chạy trên đường, vô tình một chiếc xe ô tô chợt lao đến chỗ cô (thực ra là chị đây chạy qua đường không quan sát). Cô bị ngã ra đường nhưng liền vội vã đứng dậy và chạy đi tiếp chắc vì có việc rất khẩn trương. Một người đàn ông từ trên xe bước xuống với khuôn mặt lạnh lùng nhìn theo bóng cô đang khuất dần trong đám đông. Người đàn ông ấy bất giác run khẽ vào bước trở lại xe. Cô gái ấy vội vã chạy đến công ty - nơi mà người ta báo cô đã trúng tuyển cách đây mấy hôm. Vừa đi cô thầm nghĩ: - Xui xẻo thiệt, ngày đầu tiên đi làm đã xuýt muộn lại còn bị đụng xe nữa. Kiểu gì vào trong công ty cũng bị la cho coi. Cô bước vào đại sảnh của công ty và trầm trồ khen ngợi: - Quả đúng là một công ty có tiếng đứng đầu thế giới có khác. Sau đấy cô liền tới bên lễ tân và nói: - Xin chào cô, tôi là Tô Hạ Dương, tôi nhận được điện thoại gọi đến là đã trúng tuyển thư ký giám đốc và hôm nay đến để…
Chương 23: Ngoại truyện 2: Chào đời
Vợ Yêu Của AnhTác giả: Thanh Huề ViênTruyện Ngôn TìnhMột ngày đầu tuần của mùa thu, bầu trời trong xanh và cao vời vợi. Một cô gái có vóc dáng chuẩn đang hối hả chạy trên đường, vô tình một chiếc xe ô tô chợt lao đến chỗ cô (thực ra là chị đây chạy qua đường không quan sát). Cô bị ngã ra đường nhưng liền vội vã đứng dậy và chạy đi tiếp chắc vì có việc rất khẩn trương. Một người đàn ông từ trên xe bước xuống với khuôn mặt lạnh lùng nhìn theo bóng cô đang khuất dần trong đám đông. Người đàn ông ấy bất giác run khẽ vào bước trở lại xe. Cô gái ấy vội vã chạy đến công ty - nơi mà người ta báo cô đã trúng tuyển cách đây mấy hôm. Vừa đi cô thầm nghĩ: - Xui xẻo thiệt, ngày đầu tiên đi làm đã xuýt muộn lại còn bị đụng xe nữa. Kiểu gì vào trong công ty cũng bị la cho coi. Cô bước vào đại sảnh của công ty và trầm trồ khen ngợi: - Quả đúng là một công ty có tiếng đứng đầu thế giới có khác. Sau đấy cô liền tới bên lễ tân và nói: - Xin chào cô, tôi là Tô Hạ Dương, tôi nhận được điện thoại gọi đến là đã trúng tuyển thư ký giám đốc và hôm nay đến để… ~~~~ 9 tháng sau. Phòng hộ sinh của bệnh viện~~~~Hoàng Niên và bố mẹ anh đã chờ ở đây hơn 5 tiếng từ sau khi đưa cô vào rồi. Một bác sĩ từ trong phòng bước ra"Hoàng tiên sinh, phu nhân vì lần trước mang thai có vẫn đề nên lần này khó sinh, sức khỏe yếu khó sinh, nay lại sinh đôi, e là khó có thể..."Hoàng Niên tưởng như không thể tin nổi vào thứ mình vừa nghe thấy, tóm chặt cổ áo bác sĩ mà gầm lên"Nếu cô ấy có mệnh hệ gì các người đừng mong được sống". Nói xong Hoàng Niên xông thẳng vào trong phòng hộ sinh, thấy cô người mệt rũ nằm trên giường. Anh đi đến bên cô, cô liền cầm chặt lấy tay anh mà van xin"Hoàng Niên, hãy cứu lấy chúng nhé, em sẽ không sao đâu" - cô khóc đến hết nước mắt nhìn anh. Anh chỉ biết lặng lẽ mà ở bên cô, trở thành chỗ dựa vững chắc cho cô.Nửa giờ sau, cuối cùng hai đứa bé cũng chào đời, cô vì kiệt sức mà ngất đi, cô y tá quấn chúng lại trong chiếc khăn, đưa đến bên anh"Hoàng tiên sinh,...""Mang ra cho ba mẹ tôi ở ngoài xem"Anh thậm chí còn chẳng liếc nhìn xem nó thế nào, chỉ biết rằng hiện giờ cô đang hôn mê bất tỉnh khiến anh rất sốt ruột~~~~ Bên ngoài phòng hộ sinh~~~Bác sĩ trẻ vừa đưa hai đứa bé ra ngoài, Hoàng phu nhân(mẹ anh) liên chạy tới xem, là một tiểu hoàng tử và một tiểu công chúa nữa, lần này thì bà vui hết ý rồi. Hoàng Niên dù gì cũng là con trưởng, cũng phải có một đứa con trai để sau này còn gánh vác chuyện trong gia đình. Tuy bà cũng không phân biệt đối xử giữa cháu gái hay cháu trai nhưng việc chưa có đứa cháu đích tôn cũng khiến bà phải suy nghĩ nhiều.Một lúc sau, Tô Hạ Dương được đưa trở về phòng bệnh. Hoàng Niên theo sát cô không rời nửa bước, chỉ sợ có mệnh hệ gì hối hận cũng không kịp.Ngủ suốt một ngày rồi cô cũng tỉnh lại. Hoàng Niên vừa từ bên ngoài bước vào, thấy cô đã tỉnh lại liền ra đỡ." Em không sao, nhưng con đâu.." Tô Hạ Dương lo lắng hỏi anh, sợ có mệnh hệ gì không may sảy ra."Đang được bố mẹ chăm sóc ở bên ngoài, em nghỉ ngơi trước đi" Hoàng Niên ân cần chăm sóc cô.Sau vài hôm, cô được xuất viện trở về nhà. Tuy sức khỏe có hồi phục nhưng anh vẫn chưa cho cô đi làm được.
~~~~ 9 tháng sau. Phòng hộ sinh của bệnh viện~~~~
Hoàng Niên và bố mẹ anh đã chờ ở đây hơn 5 tiếng từ sau khi đưa cô vào rồi. Một bác sĩ từ trong phòng bước ra
"Hoàng tiên sinh, phu nhân vì lần trước mang thai có vẫn đề nên lần này khó sinh, sức khỏe yếu khó sinh, nay lại sinh đôi, e là khó có thể..."
Hoàng Niên tưởng như không thể tin nổi vào thứ mình vừa nghe thấy, tóm chặt cổ áo bác sĩ mà gầm lên
"Nếu cô ấy có mệnh hệ gì các người đừng mong được sống". Nói xong Hoàng Niên xông thẳng vào trong phòng hộ sinh, thấy cô người mệt rũ nằm trên giường. Anh đi đến bên cô, cô liền cầm chặt lấy tay anh mà van xin
"Hoàng Niên, hãy cứu lấy chúng nhé, em sẽ không sao đâu" - cô khóc đến hết nước mắt nhìn anh. Anh chỉ biết lặng lẽ mà ở bên cô, trở thành chỗ dựa vững chắc cho cô.
Nửa giờ sau, cuối cùng hai đứa bé cũng chào đời, cô vì kiệt sức mà ngất đi, cô y tá quấn chúng lại trong chiếc khăn, đưa đến bên anh
"Hoàng tiên sinh,..."
"Mang ra cho ba mẹ tôi ở ngoài xem"
Anh thậm chí còn chẳng liếc nhìn xem nó thế nào, chỉ biết rằng hiện giờ cô đang hôn mê bất tỉnh khiến anh rất sốt ruột
~~~~ Bên ngoài phòng hộ sinh~~~
Bác sĩ trẻ vừa đưa hai đứa bé ra ngoài, Hoàng phu nhân(mẹ anh) liên chạy tới xem, là một tiểu hoàng tử và một tiểu công chúa nữa, lần này thì bà vui hết ý rồi. Hoàng Niên dù gì cũng là con trưởng, cũng phải có một đứa con trai để sau này còn gánh vác chuyện trong gia đình. Tuy bà cũng không phân biệt đối xử giữa cháu gái hay cháu trai nhưng việc chưa có đứa cháu đích tôn cũng khiến bà phải suy nghĩ nhiều.
Một lúc sau, Tô Hạ Dương được đưa trở về phòng bệnh. Hoàng Niên theo sát cô không rời nửa bước, chỉ sợ có mệnh hệ gì hối hận cũng không kịp.
Ngủ suốt một ngày rồi cô cũng tỉnh lại. Hoàng Niên vừa từ bên ngoài bước vào, thấy cô đã tỉnh lại liền ra đỡ.
" Em không sao, nhưng con đâu.." Tô Hạ Dương lo lắng hỏi anh, sợ có mệnh hệ gì không may sảy ra.
"Đang được bố mẹ chăm sóc ở bên ngoài, em nghỉ ngơi trước đi" Hoàng Niên ân cần chăm sóc cô.
Sau vài hôm, cô được xuất viện trở về nhà. Tuy sức khỏe có hồi phục nhưng anh vẫn chưa cho cô đi làm được.
Vợ Yêu Của AnhTác giả: Thanh Huề ViênTruyện Ngôn TìnhMột ngày đầu tuần của mùa thu, bầu trời trong xanh và cao vời vợi. Một cô gái có vóc dáng chuẩn đang hối hả chạy trên đường, vô tình một chiếc xe ô tô chợt lao đến chỗ cô (thực ra là chị đây chạy qua đường không quan sát). Cô bị ngã ra đường nhưng liền vội vã đứng dậy và chạy đi tiếp chắc vì có việc rất khẩn trương. Một người đàn ông từ trên xe bước xuống với khuôn mặt lạnh lùng nhìn theo bóng cô đang khuất dần trong đám đông. Người đàn ông ấy bất giác run khẽ vào bước trở lại xe. Cô gái ấy vội vã chạy đến công ty - nơi mà người ta báo cô đã trúng tuyển cách đây mấy hôm. Vừa đi cô thầm nghĩ: - Xui xẻo thiệt, ngày đầu tiên đi làm đã xuýt muộn lại còn bị đụng xe nữa. Kiểu gì vào trong công ty cũng bị la cho coi. Cô bước vào đại sảnh của công ty và trầm trồ khen ngợi: - Quả đúng là một công ty có tiếng đứng đầu thế giới có khác. Sau đấy cô liền tới bên lễ tân và nói: - Xin chào cô, tôi là Tô Hạ Dương, tôi nhận được điện thoại gọi đến là đã trúng tuyển thư ký giám đốc và hôm nay đến để… ~~~~ 9 tháng sau. Phòng hộ sinh của bệnh viện~~~~Hoàng Niên và bố mẹ anh đã chờ ở đây hơn 5 tiếng từ sau khi đưa cô vào rồi. Một bác sĩ từ trong phòng bước ra"Hoàng tiên sinh, phu nhân vì lần trước mang thai có vẫn đề nên lần này khó sinh, sức khỏe yếu khó sinh, nay lại sinh đôi, e là khó có thể..."Hoàng Niên tưởng như không thể tin nổi vào thứ mình vừa nghe thấy, tóm chặt cổ áo bác sĩ mà gầm lên"Nếu cô ấy có mệnh hệ gì các người đừng mong được sống". Nói xong Hoàng Niên xông thẳng vào trong phòng hộ sinh, thấy cô người mệt rũ nằm trên giường. Anh đi đến bên cô, cô liền cầm chặt lấy tay anh mà van xin"Hoàng Niên, hãy cứu lấy chúng nhé, em sẽ không sao đâu" - cô khóc đến hết nước mắt nhìn anh. Anh chỉ biết lặng lẽ mà ở bên cô, trở thành chỗ dựa vững chắc cho cô.Nửa giờ sau, cuối cùng hai đứa bé cũng chào đời, cô vì kiệt sức mà ngất đi, cô y tá quấn chúng lại trong chiếc khăn, đưa đến bên anh"Hoàng tiên sinh,...""Mang ra cho ba mẹ tôi ở ngoài xem"Anh thậm chí còn chẳng liếc nhìn xem nó thế nào, chỉ biết rằng hiện giờ cô đang hôn mê bất tỉnh khiến anh rất sốt ruột~~~~ Bên ngoài phòng hộ sinh~~~Bác sĩ trẻ vừa đưa hai đứa bé ra ngoài, Hoàng phu nhân(mẹ anh) liên chạy tới xem, là một tiểu hoàng tử và một tiểu công chúa nữa, lần này thì bà vui hết ý rồi. Hoàng Niên dù gì cũng là con trưởng, cũng phải có một đứa con trai để sau này còn gánh vác chuyện trong gia đình. Tuy bà cũng không phân biệt đối xử giữa cháu gái hay cháu trai nhưng việc chưa có đứa cháu đích tôn cũng khiến bà phải suy nghĩ nhiều.Một lúc sau, Tô Hạ Dương được đưa trở về phòng bệnh. Hoàng Niên theo sát cô không rời nửa bước, chỉ sợ có mệnh hệ gì hối hận cũng không kịp.Ngủ suốt một ngày rồi cô cũng tỉnh lại. Hoàng Niên vừa từ bên ngoài bước vào, thấy cô đã tỉnh lại liền ra đỡ." Em không sao, nhưng con đâu.." Tô Hạ Dương lo lắng hỏi anh, sợ có mệnh hệ gì không may sảy ra."Đang được bố mẹ chăm sóc ở bên ngoài, em nghỉ ngơi trước đi" Hoàng Niên ân cần chăm sóc cô.Sau vài hôm, cô được xuất viện trở về nhà. Tuy sức khỏe có hồi phục nhưng anh vẫn chưa cho cô đi làm được.