Tác giả:

Hải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong…

Chương 156: Chương 156

Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!Tác giả: Thanh NhãTruyện Ngôn TìnhHải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong… Tập đoàn Thiên Thịnh cần ba nghìn tỷ để hoạt động bình thường, nếu mấy ngân hàng đó đòi lại tiền thì cô không biết phải lấy số tiền đó ở đâu.Bây giờ Trần Thi Hàm xử lý, giải quyết vấn đề khó này cho cô, đương nhiên cô phải cảm ơn.Trần Thi Hàm xua tay: “Sếp Bạch không cần cảm ơn tôi, giải bớt lòng sầu lo cho sếp là điều mà cấp dưới như tôi nên làm.”Bạch Dương mỉm cười, lòng cảm thấy ấm áp.Trần Thi Hàm mấp máy môi, muốn gì gì đó thì điện thoại đột ngột vang lên.Cô ấy cầm lên nhìn, nghiêm túc nhận điện thoại: “Alo?”“Chị Trần, chúng tôi tìm được một nơi khác mà cậu chủ đã ở, chị có muốn đến xem không?”“Được, bây giờ tôi sẽ mua vé ngay.”Sau khi cúp điện thoại, Trần Thi Hàm nhìn Bạch Dương: “Sếp Bạch, tôi lại phải xin nghỉ lần nữa rồi, tôi có chuyện rất quan trọng…”“Đi đi.” Bạch Dương cười đáp: “Khi nào về, tôi mời cô ăn cơm.”“Cảm ơn Bạch tổng, vậy tôi đi trước đây, tôi sẽ thu xếp tài xế tới đón cô.”Nói xong cô ấy cất điện thoại, nhanh chóng rời khỏi phòng VIP.Bạch Dương cầm đũa lên ăn chút đồ, ước chừng tài xế mà Trần Thi Hàm thu xếp đã sắp đến, lúc đó cô mới chuẩn bị thanh toán để về Thiên Thịnh.Khi cô vừa ra khỏi phòng VIP thì cửa phòng VIP đối diện cũng mở ra, Phó Kình Hiên và trợ lý Trương bước ra.Nhìn thấy Bạch Dương, cả hai người đều kinh ngạc.Bạch Dương cũng hơi ngạc nhiên, không ngờ lại gặp họ ở đây.“Tổng giám đốc Phó.” Bạch Dương lên tiếng trước, nhẹ giọng chào Phó Kình Hiên.Phó Kình Hiên gật nhẹ đầu, coi như đáp lại.Trợ lý Trương đẩy kính, lịch sự nở nụ cười với Bạch Dương: “Cô Bạch.”“Chào trợ lý Trương.” Bạch Dương cười đáp lại.Phó Kình Hiên cau mày, trong lòng cảm thấy hơi khó chịu.Cô có thể cười với trợ lý Trương nhưng lại trưng bản mặt lạnh lùng ra với anh.Hơi thở xung quanh Phó Kình Hiên trở nên lạnh lẽo.Trợ lý Trương rùng mình, vô thức tránh xa anh.Bạch Dương không định trò chuyện với họ, chào xong nhấc chân đi về phía thang máy.Phó Kình Hiên cũng bước đi.Thang máy đang đi lên, ba người đứng ở cửa thang máy lặng lẽ chờ đợi, không ai lên tiếng, bầu không khí rất ngột ngạt.Trợ lý Trương nhìn Phó Kình Hiên bên trái, lại nhìn Bạch Dương bên phải, chỉ cảm thấy khá căng thẳng.Sao hai người này lại gặp nhau chứ?Trợ lý Trương đau đầu day huyệt thái dương.“Ting”, thang máy đã đến.Bạch Dương bước vào, Phó Kình Hiên và trợ lý Trương cũng theo sau.Sau khi bước vào, trợ lý Trương tự giác đứng yên trong góc, làm người vô hình..

Tập đoàn Thiên Thịnh cần ba nghìn tỷ để hoạt động bình thường, nếu mấy ngân hàng đó đòi lại tiền thì cô không biết phải lấy số tiền đó ở đâu.

Bây giờ Trần Thi Hàm xử lý, giải quyết vấn đề khó này cho cô, đương nhiên cô phải cảm ơn.

Trần Thi Hàm xua tay: “Sếp Bạch không cần cảm ơn tôi, giải bớt lòng sầu lo cho sếp là điều mà cấp dưới như tôi nên làm.”

Bạch Dương mỉm cười, lòng cảm thấy ấm áp.

Trần Thi Hàm mấp máy môi, muốn gì gì đó thì điện thoại đột ngột vang lên.

Cô ấy cầm lên nhìn, nghiêm túc nhận điện thoại: “Alo?”

“Chị Trần, chúng tôi tìm được một nơi khác mà cậu chủ đã ở, chị có muốn đến xem không?”

“Được, bây giờ tôi sẽ mua vé ngay.”

Sau khi cúp điện thoại, Trần Thi Hàm nhìn Bạch Dương: “Sếp Bạch, tôi lại phải xin nghỉ lần nữa rồi, tôi có chuyện rất quan trọng…”

“Đi đi.” Bạch Dương cười đáp: “Khi nào về, tôi mời cô ăn cơm.”

“Cảm ơn Bạch tổng, vậy tôi đi trước đây, tôi sẽ thu xếp tài xế tới đón cô.”

Nói xong cô ấy cất điện thoại, nhanh chóng rời khỏi phòng VIP.

Bạch Dương cầm đũa lên ăn chút đồ, ước chừng tài xế mà Trần Thi Hàm thu xếp đã sắp đến, lúc đó cô mới chuẩn bị thanh toán để về Thiên Thịnh.

Khi cô vừa ra khỏi phòng VIP thì cửa phòng VIP đối diện cũng mở ra, Phó Kình Hiên và trợ lý Trương bước ra.

Nhìn thấy Bạch Dương, cả hai người đều kinh ngạc.

Bạch Dương cũng hơi ngạc nhiên, không ngờ lại gặp họ ở đây.

“Tổng giám đốc Phó.” Bạch Dương lên tiếng trước, nhẹ giọng chào Phó Kình Hiên.

Phó Kình Hiên gật nhẹ đầu, coi như đáp lại.

Trợ lý Trương đẩy kính, lịch sự nở nụ cười với Bạch Dương: “Cô Bạch.”

“Chào trợ lý Trương.” Bạch Dương cười đáp lại.

Phó Kình Hiên cau mày, trong lòng cảm thấy hơi khó chịu.

Cô có thể cười với trợ lý Trương nhưng lại trưng bản mặt lạnh lùng ra với anh.

Hơi thở xung quanh Phó Kình Hiên trở nên lạnh lẽo.

Trợ lý Trương rùng mình, vô thức tránh xa anh.

Bạch Dương không định trò chuyện với họ, chào xong nhấc chân đi về phía thang máy.

Phó Kình Hiên cũng bước đi.

Thang máy đang đi lên, ba người đứng ở cửa thang máy lặng lẽ chờ đợi, không ai lên tiếng, bầu không khí rất ngột ngạt.

Trợ lý Trương nhìn Phó Kình Hiên bên trái, lại nhìn Bạch Dương bên phải, chỉ cảm thấy khá căng thẳng.

Sao hai người này lại gặp nhau chứ?

Trợ lý Trương đau đầu day huyệt thái dương.

“Ting”, thang máy đã đến.

Bạch Dương bước vào, Phó Kình Hiên và trợ lý Trương cũng theo sau.

Sau khi bước vào, trợ lý Trương tự giác đứng yên trong góc, làm người vô hình..

Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!Tác giả: Thanh NhãTruyện Ngôn TìnhHải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong… Tập đoàn Thiên Thịnh cần ba nghìn tỷ để hoạt động bình thường, nếu mấy ngân hàng đó đòi lại tiền thì cô không biết phải lấy số tiền đó ở đâu.Bây giờ Trần Thi Hàm xử lý, giải quyết vấn đề khó này cho cô, đương nhiên cô phải cảm ơn.Trần Thi Hàm xua tay: “Sếp Bạch không cần cảm ơn tôi, giải bớt lòng sầu lo cho sếp là điều mà cấp dưới như tôi nên làm.”Bạch Dương mỉm cười, lòng cảm thấy ấm áp.Trần Thi Hàm mấp máy môi, muốn gì gì đó thì điện thoại đột ngột vang lên.Cô ấy cầm lên nhìn, nghiêm túc nhận điện thoại: “Alo?”“Chị Trần, chúng tôi tìm được một nơi khác mà cậu chủ đã ở, chị có muốn đến xem không?”“Được, bây giờ tôi sẽ mua vé ngay.”Sau khi cúp điện thoại, Trần Thi Hàm nhìn Bạch Dương: “Sếp Bạch, tôi lại phải xin nghỉ lần nữa rồi, tôi có chuyện rất quan trọng…”“Đi đi.” Bạch Dương cười đáp: “Khi nào về, tôi mời cô ăn cơm.”“Cảm ơn Bạch tổng, vậy tôi đi trước đây, tôi sẽ thu xếp tài xế tới đón cô.”Nói xong cô ấy cất điện thoại, nhanh chóng rời khỏi phòng VIP.Bạch Dương cầm đũa lên ăn chút đồ, ước chừng tài xế mà Trần Thi Hàm thu xếp đã sắp đến, lúc đó cô mới chuẩn bị thanh toán để về Thiên Thịnh.Khi cô vừa ra khỏi phòng VIP thì cửa phòng VIP đối diện cũng mở ra, Phó Kình Hiên và trợ lý Trương bước ra.Nhìn thấy Bạch Dương, cả hai người đều kinh ngạc.Bạch Dương cũng hơi ngạc nhiên, không ngờ lại gặp họ ở đây.“Tổng giám đốc Phó.” Bạch Dương lên tiếng trước, nhẹ giọng chào Phó Kình Hiên.Phó Kình Hiên gật nhẹ đầu, coi như đáp lại.Trợ lý Trương đẩy kính, lịch sự nở nụ cười với Bạch Dương: “Cô Bạch.”“Chào trợ lý Trương.” Bạch Dương cười đáp lại.Phó Kình Hiên cau mày, trong lòng cảm thấy hơi khó chịu.Cô có thể cười với trợ lý Trương nhưng lại trưng bản mặt lạnh lùng ra với anh.Hơi thở xung quanh Phó Kình Hiên trở nên lạnh lẽo.Trợ lý Trương rùng mình, vô thức tránh xa anh.Bạch Dương không định trò chuyện với họ, chào xong nhấc chân đi về phía thang máy.Phó Kình Hiên cũng bước đi.Thang máy đang đi lên, ba người đứng ở cửa thang máy lặng lẽ chờ đợi, không ai lên tiếng, bầu không khí rất ngột ngạt.Trợ lý Trương nhìn Phó Kình Hiên bên trái, lại nhìn Bạch Dương bên phải, chỉ cảm thấy khá căng thẳng.Sao hai người này lại gặp nhau chứ?Trợ lý Trương đau đầu day huyệt thái dương.“Ting”, thang máy đã đến.Bạch Dương bước vào, Phó Kình Hiên và trợ lý Trương cũng theo sau.Sau khi bước vào, trợ lý Trương tự giác đứng yên trong góc, làm người vô hình..

Chương 156: Chương 156