Chạng vạng tối, vũng bùn trên mặt đất vùng ngoại thành, một cô gái tóc dài mặc áo len vàng nhạt, máu me khắp người nằm ở nơi đó. Áo len vàng nhạt cũng nhuộm đỏ hơn phân nửa. Trên khuôn mặt xinh đẹp động lòng người kia, đã sớm không có một tia huyết sắc. Mà ở trước mặt cô, một cô gái khuôn mặt trang điểm tinh xảo đứng ở nơi đó, cao ngạo nhìn vào cô gái bên trong vũng bùn. "Thời Duy Hạ, cô không phải rất biết quyến rũ đàn ông sao, tôi ngược lại muốn xem xem, không có gương mặt kia, còn có ai nguyện ý nhìn cô nhiều hơn một chút!" Cô gái cuồng tiếu một tiếng, xuất ra một thanh chủy thủ sắc bén. Một khắc chủy thủ lạnh buốt rạch lên trên da mặt, Thời Duy Hạ đau tan nát cõi lòng. Nước mưa lạnh buốt rơi trên vết thương, cô đau đến toàn thân kịch liệt run rẩy. "Đau không? Đau là đúng rồi. Thời Duy Hạ, cô biết không, tôi chính là thích xem bộ dáng đau khổ của cô!" Cô gái kia hưng phấn cười. "Coi như làm quỷ, tôi cũng sẽ không bỏ qua cho các ngườii!" Thời Duy Hạ cắn răng, dùng hết chút sức lực…
Chương 46: 46: Anh Làm Em Đau!
Chồng Yêu Siêu Nuông Chiều TôiTác giả: Vọng Nguyệt Tồn NhãTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhChạng vạng tối, vũng bùn trên mặt đất vùng ngoại thành, một cô gái tóc dài mặc áo len vàng nhạt, máu me khắp người nằm ở nơi đó. Áo len vàng nhạt cũng nhuộm đỏ hơn phân nửa. Trên khuôn mặt xinh đẹp động lòng người kia, đã sớm không có một tia huyết sắc. Mà ở trước mặt cô, một cô gái khuôn mặt trang điểm tinh xảo đứng ở nơi đó, cao ngạo nhìn vào cô gái bên trong vũng bùn. "Thời Duy Hạ, cô không phải rất biết quyến rũ đàn ông sao, tôi ngược lại muốn xem xem, không có gương mặt kia, còn có ai nguyện ý nhìn cô nhiều hơn một chút!" Cô gái cuồng tiếu một tiếng, xuất ra một thanh chủy thủ sắc bén. Một khắc chủy thủ lạnh buốt rạch lên trên da mặt, Thời Duy Hạ đau tan nát cõi lòng. Nước mưa lạnh buốt rơi trên vết thương, cô đau đến toàn thân kịch liệt run rẩy. "Đau không? Đau là đúng rồi. Thời Duy Hạ, cô biết không, tôi chính là thích xem bộ dáng đau khổ của cô!" Cô gái kia hưng phấn cười. "Coi như làm quỷ, tôi cũng sẽ không bỏ qua cho các ngườii!" Thời Duy Hạ cắn răng, dùng hết chút sức lực… Nghe vậy, tài xế vội ngừng xe ở ven đường."Tôi đi mua chút đồ, sẽ trở về liền!" Thời Duy Hạ dặn dò tài xế một câu, liền đẩy cửa xuống xe trực tiếp vào nhà hàng kia.Nhà hàng này trước kia anh trai thường xuyên đưa cô tới, là nhà hàng cô thích nhất ở thành phố Nam Lục, cũng là nơi có hương vị cô thích ăn nhất.Chỉ là đời trước sau khi anh trai xảy ra chuyện, cô liền không tới đây nữa.Bây giờ cô vừa vặn đi qua nơi này, thấy nhà hàng này, trong đầu cô nhảy ra tới ý tưởng đầu tiên, lại là muốn đem hương vị quen thuộc này mang đến cho Long Đình Dạ nếm thử.Không bao lâu sau, Thời Duy Hạ đem 3 mặn 1 canh đã đóng gói xong từ nhà hàng ra, về lại trong xe.Thực mau, xe liền đi tới tập đoàn R.Thời Duy Hạ xuống xe liền đem đồ ăn đã đóng gói tốt đi vào tòa nhà.* * *- - Cốc cốc!* * *Thời Duy Hạ đi vào cửa văn phòng Long Đình Dạ, lòng tràn đầy vui mừng đem mỹ vi đã đóng gói tốt, duỗi tay gõ gõ cửa."Vào đi." Thanh âm người đàn ông từ bên trong truyền đến.Thời Duy Hạ tướng đẩy cửa ra, đi vào văn phòng.Lúc cô đi vào, Mạc Tùy vừa vặn cũng ở trong văn phòng."Anh còn bận sao?" Thời Duy Hạ nhìn thoáng qua đống văn kiện trên bàn Long Đình Dạ, lên tiếng hỏi.Nói rồi liền đem đồ ăn đóng gói trên tay đặt trên bàn làm việc, sau đó mặt đầy ý cười nói với anh."Đến giờ cơm, vừa vặn đi ngang qua nhà hàng em rất thích, cho nên mang theo chút đồ ăn tới, anh nếm thử xem hương vị ở nhà hàng này thế nào."Chỉ là cô nói xong, người đàn ông nâng cặp mắt tràn đầy hàn ý nhìn về phía cô làm trong lòng cô kinh ngạc.Lúc này biểu tình trên khuôn mặt tuấn mỹ kia, chỉ có lạnh lẽo."Xảy ra chuyện gì.." Cô bị bộ dáng của anh làm hoảng sợ, đầy mặt kinh ngạc.Có phải công việc gặp chuyện phiền lòng gì không?Người đàn ông lại chỉ gắt gao nhấp môi mỏng, dùng đôi con ngươi vô cùng âm lãnh nhìn chằm chằm cô.Thời Duy Hạ bị anh nhìn chằm chằm trong lòng phát run,Một lát sau cô mới nở một nụ cười cười, ý đồ an ổn anh."Anh không cần luôn tức giận như vậy, luôn tức giận không tốt cho thân thể..A!" Thời Duy Hạ chưa nói xong, tay lại bỗng truyền đến một trận đau đớn!Người đàn ông bỗng nhiên đứng dậy, duỗi tay bắt được cổ tay cô."Im miệng!"Anh sức lực rất lớn, làm cô đau hít hà một hơi."Long Đình Dạ, anh làm em đau.." Cô cắn môi, bất mãn nhìn anh.Anh là điên rồi sao?Con ngươi âm lãnh gắt gao nhìn cô, ánh mắt sắc bén lại đáng sợ.."Thời Duy Hạ, đây cũng là thủ đoạn của cô sao?" Trong thanh âm lạnh lẽo tràn đầy tức giận!Tốt lắm, cô rất lợi hại!Lợi hại đến nỗi anh nhìn không ra sơ hở, rõ ràng biết cô lòng mang ý xấu, lại vẫn không thể khống chế mà muốn vui vẻ sống bên cô!Mấy ngày này thái độ của cô với anh có chuyển biến, đối tốt với anh, quan tâm anh, còn có cô ôn nhu, cô nghe lời, cô ngoan ngoãn ỷ lại vào anh, thậm chí giờ khắc này làm nũng, tất cả đều là thủ đoạn của cô!Anh nói, làm Thời Duy Hạ kinh ngạc không thôi..Anh còn đang hoài nghi cô?Cho dù mấy ngày nay cô làm nhiều việc như thế, cực lực muốn tỏ rõ thành ý của mình với anh, chính mình thiệt tình, nhưng anh lại vẫn không tin cô!Nghĩ như thế trong lòng cô lại tức lại ủy khuất!"Anh điên rồi sao? Mau thả em ra!" Cô cắn môi, bất mãn tránh thoát tay anh..
Nghe vậy, tài xế vội ngừng xe ở ven đường.
"Tôi đi mua chút đồ, sẽ trở về liền!" Thời Duy Hạ dặn dò tài xế một câu, liền đẩy cửa xuống xe trực tiếp vào nhà hàng kia.
Nhà hàng này trước kia anh trai thường xuyên đưa cô tới, là nhà hàng cô thích nhất ở thành phố Nam Lục, cũng là nơi có hương vị cô thích ăn nhất.
Chỉ là đời trước sau khi anh trai xảy ra chuyện, cô liền không tới đây nữa.
Bây giờ cô vừa vặn đi qua nơi này, thấy nhà hàng này, trong đầu cô nhảy ra tới ý tưởng đầu tiên, lại là muốn đem hương vị quen thuộc này mang đến cho Long Đình Dạ nếm thử.
Không bao lâu sau, Thời Duy Hạ đem 3 mặn 1 canh đã đóng gói xong từ nhà hàng ra, về lại trong xe.
Thực mau, xe liền đi tới tập đoàn R.
Thời Duy Hạ xuống xe liền đem đồ ăn đã đóng gói tốt đi vào tòa nhà.
* * *
- - Cốc cốc!
* * *
Thời Duy Hạ đi vào cửa văn phòng Long Đình Dạ, lòng tràn đầy vui mừng đem mỹ vi đã đóng gói tốt, duỗi tay gõ gõ cửa.
"Vào đi.
" Thanh âm người đàn ông từ bên trong truyền đến.
Thời Duy Hạ tướng đẩy cửa ra, đi vào văn phòng.
Lúc cô đi vào, Mạc Tùy vừa vặn cũng ở trong văn phòng.
"Anh còn bận sao?" Thời Duy Hạ nhìn thoáng qua đống văn kiện trên bàn Long Đình Dạ, lên tiếng hỏi.
Nói rồi liền đem đồ ăn đóng gói trên tay đặt trên bàn làm việc, sau đó mặt đầy ý cười nói với anh.
"Đến giờ cơm, vừa vặn đi ngang qua nhà hàng em rất thích, cho nên mang theo chút đồ ăn tới, anh nếm thử xem hương vị ở nhà hàng này thế nào.
"
Chỉ là cô nói xong, người đàn ông nâng cặp mắt tràn đầy hàn ý nhìn về phía cô làm trong lòng cô kinh ngạc.
Lúc này biểu tình trên khuôn mặt tuấn mỹ kia, chỉ có lạnh lẽo.
"Xảy ra chuyện gì.
.
" Cô bị bộ dáng của anh làm hoảng sợ, đầy mặt kinh ngạc.
Có phải công việc gặp chuyện phiền lòng gì không?
Người đàn ông lại chỉ gắt gao nhấp môi mỏng, dùng đôi con ngươi vô cùng âm lãnh nhìn chằm chằm cô.
Thời Duy Hạ bị anh nhìn chằm chằm trong lòng phát run,
Một lát sau cô mới nở một nụ cười cười, ý đồ an ổn anh.
"Anh không cần luôn tức giận như vậy, luôn tức giận không tốt cho thân thể.
.
A!" Thời Duy Hạ chưa nói xong, tay lại bỗng truyền đến một trận đau đớn!
Người đàn ông bỗng nhiên đứng dậy, duỗi tay bắt được cổ tay cô.
"Im miệng!"
Anh sức lực rất lớn, làm cô đau hít hà một hơi.
"Long Đình Dạ, anh làm em đau.
.
" Cô cắn môi, bất mãn nhìn anh.
Anh là điên rồi sao?
Con ngươi âm lãnh gắt gao nhìn cô, ánh mắt sắc bén lại đáng sợ.
.
"Thời Duy Hạ, đây cũng là thủ đoạn của cô sao?" Trong thanh âm lạnh lẽo tràn đầy tức giận!
Tốt lắm, cô rất lợi hại!
Lợi hại đến nỗi anh nhìn không ra sơ hở, rõ ràng biết cô lòng mang ý xấu, lại vẫn không thể khống chế mà muốn vui vẻ sống bên cô!
Mấy ngày này thái độ của cô với anh có chuyển biến, đối tốt với anh, quan tâm anh, còn có cô ôn nhu, cô nghe lời, cô ngoan ngoãn ỷ lại vào anh, thậm chí giờ khắc này làm nũng, tất cả đều là thủ đoạn của cô!
Anh nói, làm Thời Duy Hạ kinh ngạc không thôi.
.
Anh còn đang hoài nghi cô?
Cho dù mấy ngày nay cô làm nhiều việc như thế, cực lực muốn tỏ rõ thành ý của mình với anh, chính mình thiệt tình, nhưng anh lại vẫn không tin cô!
Nghĩ như thế trong lòng cô lại tức lại ủy khuất!
"Anh điên rồi sao? Mau thả em ra!" Cô cắn môi, bất mãn tránh thoát tay anh.
.
Chồng Yêu Siêu Nuông Chiều TôiTác giả: Vọng Nguyệt Tồn NhãTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhChạng vạng tối, vũng bùn trên mặt đất vùng ngoại thành, một cô gái tóc dài mặc áo len vàng nhạt, máu me khắp người nằm ở nơi đó. Áo len vàng nhạt cũng nhuộm đỏ hơn phân nửa. Trên khuôn mặt xinh đẹp động lòng người kia, đã sớm không có một tia huyết sắc. Mà ở trước mặt cô, một cô gái khuôn mặt trang điểm tinh xảo đứng ở nơi đó, cao ngạo nhìn vào cô gái bên trong vũng bùn. "Thời Duy Hạ, cô không phải rất biết quyến rũ đàn ông sao, tôi ngược lại muốn xem xem, không có gương mặt kia, còn có ai nguyện ý nhìn cô nhiều hơn một chút!" Cô gái cuồng tiếu một tiếng, xuất ra một thanh chủy thủ sắc bén. Một khắc chủy thủ lạnh buốt rạch lên trên da mặt, Thời Duy Hạ đau tan nát cõi lòng. Nước mưa lạnh buốt rơi trên vết thương, cô đau đến toàn thân kịch liệt run rẩy. "Đau không? Đau là đúng rồi. Thời Duy Hạ, cô biết không, tôi chính là thích xem bộ dáng đau khổ của cô!" Cô gái kia hưng phấn cười. "Coi như làm quỷ, tôi cũng sẽ không bỏ qua cho các ngườii!" Thời Duy Hạ cắn răng, dùng hết chút sức lực… Nghe vậy, tài xế vội ngừng xe ở ven đường."Tôi đi mua chút đồ, sẽ trở về liền!" Thời Duy Hạ dặn dò tài xế một câu, liền đẩy cửa xuống xe trực tiếp vào nhà hàng kia.Nhà hàng này trước kia anh trai thường xuyên đưa cô tới, là nhà hàng cô thích nhất ở thành phố Nam Lục, cũng là nơi có hương vị cô thích ăn nhất.Chỉ là đời trước sau khi anh trai xảy ra chuyện, cô liền không tới đây nữa.Bây giờ cô vừa vặn đi qua nơi này, thấy nhà hàng này, trong đầu cô nhảy ra tới ý tưởng đầu tiên, lại là muốn đem hương vị quen thuộc này mang đến cho Long Đình Dạ nếm thử.Không bao lâu sau, Thời Duy Hạ đem 3 mặn 1 canh đã đóng gói xong từ nhà hàng ra, về lại trong xe.Thực mau, xe liền đi tới tập đoàn R.Thời Duy Hạ xuống xe liền đem đồ ăn đã đóng gói tốt đi vào tòa nhà.* * *- - Cốc cốc!* * *Thời Duy Hạ đi vào cửa văn phòng Long Đình Dạ, lòng tràn đầy vui mừng đem mỹ vi đã đóng gói tốt, duỗi tay gõ gõ cửa."Vào đi." Thanh âm người đàn ông từ bên trong truyền đến.Thời Duy Hạ tướng đẩy cửa ra, đi vào văn phòng.Lúc cô đi vào, Mạc Tùy vừa vặn cũng ở trong văn phòng."Anh còn bận sao?" Thời Duy Hạ nhìn thoáng qua đống văn kiện trên bàn Long Đình Dạ, lên tiếng hỏi.Nói rồi liền đem đồ ăn đóng gói trên tay đặt trên bàn làm việc, sau đó mặt đầy ý cười nói với anh."Đến giờ cơm, vừa vặn đi ngang qua nhà hàng em rất thích, cho nên mang theo chút đồ ăn tới, anh nếm thử xem hương vị ở nhà hàng này thế nào."Chỉ là cô nói xong, người đàn ông nâng cặp mắt tràn đầy hàn ý nhìn về phía cô làm trong lòng cô kinh ngạc.Lúc này biểu tình trên khuôn mặt tuấn mỹ kia, chỉ có lạnh lẽo."Xảy ra chuyện gì.." Cô bị bộ dáng của anh làm hoảng sợ, đầy mặt kinh ngạc.Có phải công việc gặp chuyện phiền lòng gì không?Người đàn ông lại chỉ gắt gao nhấp môi mỏng, dùng đôi con ngươi vô cùng âm lãnh nhìn chằm chằm cô.Thời Duy Hạ bị anh nhìn chằm chằm trong lòng phát run,Một lát sau cô mới nở một nụ cười cười, ý đồ an ổn anh."Anh không cần luôn tức giận như vậy, luôn tức giận không tốt cho thân thể..A!" Thời Duy Hạ chưa nói xong, tay lại bỗng truyền đến một trận đau đớn!Người đàn ông bỗng nhiên đứng dậy, duỗi tay bắt được cổ tay cô."Im miệng!"Anh sức lực rất lớn, làm cô đau hít hà một hơi."Long Đình Dạ, anh làm em đau.." Cô cắn môi, bất mãn nhìn anh.Anh là điên rồi sao?Con ngươi âm lãnh gắt gao nhìn cô, ánh mắt sắc bén lại đáng sợ.."Thời Duy Hạ, đây cũng là thủ đoạn của cô sao?" Trong thanh âm lạnh lẽo tràn đầy tức giận!Tốt lắm, cô rất lợi hại!Lợi hại đến nỗi anh nhìn không ra sơ hở, rõ ràng biết cô lòng mang ý xấu, lại vẫn không thể khống chế mà muốn vui vẻ sống bên cô!Mấy ngày này thái độ của cô với anh có chuyển biến, đối tốt với anh, quan tâm anh, còn có cô ôn nhu, cô nghe lời, cô ngoan ngoãn ỷ lại vào anh, thậm chí giờ khắc này làm nũng, tất cả đều là thủ đoạn của cô!Anh nói, làm Thời Duy Hạ kinh ngạc không thôi..Anh còn đang hoài nghi cô?Cho dù mấy ngày nay cô làm nhiều việc như thế, cực lực muốn tỏ rõ thành ý của mình với anh, chính mình thiệt tình, nhưng anh lại vẫn không tin cô!Nghĩ như thế trong lòng cô lại tức lại ủy khuất!"Anh điên rồi sao? Mau thả em ra!" Cô cắn môi, bất mãn tránh thoát tay anh..