Hải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong…
Chương 370
Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!Tác giả: Thanh NhãTruyện Ngôn TìnhHải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.CHƯƠNG 370Bà Lục tức run người: “Cả hai đứa không ai trúng chiêu cả, thật là uổng phí công sức của mẹ.”Trên trán Lục Khởi xuất hiện mấy đường đen: “Thì ra mẹ còn làm những chuyện này.“Vì tác hợp con và Tiểu Dương, mẹ có thể không nhọc lòng sao?” Bà Lục thở dài, ngồi xuống mép giường của anh ta.Lục Khởi túm tóc: “Sao mẹ không nói sớm với con chứ, bọn con không có đánh golf, cũng không ngủ ở phòng ngủ chính †ầng ba, đều ở phòng khách, cho nên chiêu của mẹ đương nhiên không có tác dụng rồi”“Sao mẹ có thể nói với con được? Mẹ còn không hiểu con sao? Nói với con, con chắc chắn sẽ lộ tẩy, nếu để Tiểu Dương nhận ra, thì chẳng phải phí công của mẹ rồi ư? Bà Lục nổi giận.Lục Khởi xụ vai.Bà Lục đứng lên: “Được rồi, xem ra chỉ đành đợi lần sau tìm cơ hội kéo gần quan hệ giữa con và Tiểu Dương thôi, được rồi, mau sấy tóc đi rồi xuống ăn cơm”“Vâng.” Lục Khởi gật đầu.Bà Lục rời khỏi phòng, đi xuống lầu.Ăn cơm xong, Bạch Dương rời đi, trở về vịnh Tiên Thuỷ.Hai ngày chưa về, trong căn hộ đã phủ một lớp bụi.Vì thứ đó liên quan đến một bí mật rất lớn.Xem ra cô phải tìm thời gian trở về một chuyến rồi.Bạch Dương để chìa khoá kia lại, vẻ mặt phức tạp suy nghĩ.Hôm sau, Bạch Dương đi tới Thiên Thịnh.Thư ký Đồng đi sau lưng cô báo cáo: “Tổng Giám đốc Bạch, hai ngày nay cô không có ở đây, Tổng Giám đốc Đoàn đã lôi kéo một vài người vốn ủng hộ cô về phe mình rồi”Nghe vậy, Bạch Dương cũng không bất ngờ.Đoàn Hựu Đình một lòng muốn đuổi cô khỏi vị trí quản lý cấp cao, chỉ muốn cho cô làm một cổ đông lớn rảnh rỗi, đương nhiên sẽ lợi dụng lúc cô không có ở đây kêu gọi người bên phía cô rồi.Nếu Đoàn Hựu Đình không làm thế, cô sẽ cảm thấy kỳ lạ hơn.“Lôi kéo rồi thì cứ lôi kéo, một vài người không kiên định, bị lôi kéo đi càng tốt, tránh đến thời điểm quan trọng sẽ bị bọn họ bán đứng, nhưng nếu bọn họ đã đứng về phía Đoàn Hựu Đình, vậy những lợi ích tôi đưa ra trước đó, bọn họ không được phép hưởng nữa.”
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
CHƯƠNG 370
Bà Lục tức run người: “Cả hai đứa không ai trúng chiêu cả, thật là uổng phí công sức của mẹ.”
Trên trán Lục Khởi xuất hiện mấy đường đen: “Thì ra mẹ còn làm những chuyện này.
“Vì tác hợp con và Tiểu Dương, mẹ có thể không nhọc lòng sao?” Bà Lục thở dài, ngồi xuống mép giường của anh ta.
Lục Khởi túm tóc: “Sao mẹ không nói sớm với con chứ, bọn con không có đánh golf, cũng không ngủ ở phòng ngủ chính †ầng ba, đều ở phòng khách, cho nên chiêu của mẹ đương nhiên không có tác dụng rồi”
“Sao mẹ có thể nói với con được? Mẹ còn không hiểu con sao? Nói với con, con chắc chắn sẽ lộ tẩy, nếu để Tiểu Dương nhận ra, thì chẳng phải phí công của mẹ rồi ư? Bà Lục nổi giận.
Lục Khởi xụ vai.
Bà Lục đứng lên: “Được rồi, xem ra chỉ đành đợi lần sau tìm cơ hội kéo gần quan hệ giữa con và Tiểu Dương thôi, được rồi, mau sấy tóc đi rồi xuống ăn cơm”
“Vâng.” Lục Khởi gật đầu.
Bà Lục rời khỏi phòng, đi xuống lầu.
Ăn cơm xong, Bạch Dương rời đi, trở về vịnh Tiên Thuỷ.
Hai ngày chưa về, trong căn hộ đã phủ một lớp bụi.
Vì thứ đó liên quan đến một bí mật rất lớn.
Xem ra cô phải tìm thời gian trở về một chuyến rồi.
Bạch Dương để chìa khoá kia lại, vẻ mặt phức tạp suy nghĩ.
Hôm sau, Bạch Dương đi tới Thiên Thịnh.
Thư ký Đồng đi sau lưng cô báo cáo: “Tổng Giám đốc Bạch, hai ngày nay cô không có ở đây, Tổng Giám đốc Đoàn đã lôi kéo một vài người vốn ủng hộ cô về phe mình rồi”
Nghe vậy, Bạch Dương cũng không bất ngờ.
Đoàn Hựu Đình một lòng muốn đuổi cô khỏi vị trí quản lý cấp cao, chỉ muốn cho cô làm một cổ đông lớn rảnh rỗi, đương nhiên sẽ lợi dụng lúc cô không có ở đây kêu gọi người bên phía cô rồi.
Nếu Đoàn Hựu Đình không làm thế, cô sẽ cảm thấy kỳ lạ hơn.
“Lôi kéo rồi thì cứ lôi kéo, một vài người không kiên định, bị lôi kéo đi càng tốt, tránh đến thời điểm quan trọng sẽ bị bọn họ bán đứng, nhưng nếu bọn họ đã đứng về phía Đoàn Hựu Đình, vậy những lợi ích tôi đưa ra trước đó, bọn họ không được phép hưởng nữa.”
Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!Tác giả: Thanh NhãTruyện Ngôn TìnhHải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.CHƯƠNG 370Bà Lục tức run người: “Cả hai đứa không ai trúng chiêu cả, thật là uổng phí công sức của mẹ.”Trên trán Lục Khởi xuất hiện mấy đường đen: “Thì ra mẹ còn làm những chuyện này.“Vì tác hợp con và Tiểu Dương, mẹ có thể không nhọc lòng sao?” Bà Lục thở dài, ngồi xuống mép giường của anh ta.Lục Khởi túm tóc: “Sao mẹ không nói sớm với con chứ, bọn con không có đánh golf, cũng không ngủ ở phòng ngủ chính †ầng ba, đều ở phòng khách, cho nên chiêu của mẹ đương nhiên không có tác dụng rồi”“Sao mẹ có thể nói với con được? Mẹ còn không hiểu con sao? Nói với con, con chắc chắn sẽ lộ tẩy, nếu để Tiểu Dương nhận ra, thì chẳng phải phí công của mẹ rồi ư? Bà Lục nổi giận.Lục Khởi xụ vai.Bà Lục đứng lên: “Được rồi, xem ra chỉ đành đợi lần sau tìm cơ hội kéo gần quan hệ giữa con và Tiểu Dương thôi, được rồi, mau sấy tóc đi rồi xuống ăn cơm”“Vâng.” Lục Khởi gật đầu.Bà Lục rời khỏi phòng, đi xuống lầu.Ăn cơm xong, Bạch Dương rời đi, trở về vịnh Tiên Thuỷ.Hai ngày chưa về, trong căn hộ đã phủ một lớp bụi.Vì thứ đó liên quan đến một bí mật rất lớn.Xem ra cô phải tìm thời gian trở về một chuyến rồi.Bạch Dương để chìa khoá kia lại, vẻ mặt phức tạp suy nghĩ.Hôm sau, Bạch Dương đi tới Thiên Thịnh.Thư ký Đồng đi sau lưng cô báo cáo: “Tổng Giám đốc Bạch, hai ngày nay cô không có ở đây, Tổng Giám đốc Đoàn đã lôi kéo một vài người vốn ủng hộ cô về phe mình rồi”Nghe vậy, Bạch Dương cũng không bất ngờ.Đoàn Hựu Đình một lòng muốn đuổi cô khỏi vị trí quản lý cấp cao, chỉ muốn cho cô làm một cổ đông lớn rảnh rỗi, đương nhiên sẽ lợi dụng lúc cô không có ở đây kêu gọi người bên phía cô rồi.Nếu Đoàn Hựu Đình không làm thế, cô sẽ cảm thấy kỳ lạ hơn.“Lôi kéo rồi thì cứ lôi kéo, một vài người không kiên định, bị lôi kéo đi càng tốt, tránh đến thời điểm quan trọng sẽ bị bọn họ bán đứng, nhưng nếu bọn họ đã đứng về phía Đoàn Hựu Đình, vậy những lợi ích tôi đưa ra trước đó, bọn họ không được phép hưởng nữa.”