Hải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong…
Chương 372
Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!Tác giả: Thanh NhãTruyện Ngôn TìnhHải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong… CHƯƠNG 372Không phải là ông ta coi thường Bạch Dương, Bạch Dương ở trình độ nào thì Thiên Thịnh ở trình độ đó.Nếu Bạch Dương có thể viết ra bản kế hoạch tốt, lấy được slot hợp tác, như vậy chứng tỏ bọn họ có thể lội ngược dòng.Đương nhiên nếu Bạch Dương muốn thông đồng với Tổng Giám đốc Phó lấy được slot này thì cũng phải xem xem nhà họ Cố có đồng ý hay không nữa.Nói chung là từ trước đến nay Đoàn Hựu Đình chưa bao giờ cho rằng Bạch Dương có thể thắng cuộc. Ông ta nói những lời này chẳng qua là để trả thù sự khó chịu mà ban nãy Bạch Dương gây ra cho ông ta mà thôi.Sao Bạch Dương lại không biết cơ chứ?Ánh mắt cô bỗng tối xuống, nhưng ngoài mặt vẫn duy trì ý cười nhàn nhạt: “Có thể lấy được slot hợp tác hay không thì phải đợi kết quả mới biết, bây giờ ai mà nói đúng được chứ.”“Nếu đã như vậy, thế thì chú đợi tin tốt của cháu gái nha. Chỉ là đừng đợi đến cuối, tin tốt lại biến thành tin xấu, thế thì ngượng lắm” Đoàn Hựu Đình cười ha hả, vỗ nhẹ vai Bạch Dương, sau đó đi vào phòng họp.Sau khi ông ta đi, Bạch Dương giơ tay lên, chậm rãi thu lại ý cười trên mặt. Cô vô cảm phẩy nhẹ hai cái lên bả vai vừa bị ông †a võ qua, giống như đang phẩy thứ gì đó rất bẩn thỉu.Không thể không nói, lời của Đoàn Hựu Đình quả thật đã tạo áp lực cho cô.Mặc dù cô rất có lòng tin với kế hoạch của mình, cũng được vài giáo sư nói ổn, nhưng ai có thể bảo đảm kế hoạch của những công ty khác không tốt hơn của cô cơ chứ? Cho nên muốn lấy được slot hợp tác này, cô thật sự vẫn không tự tin lắm.“Haz…” Bạch Dương xoa nhẹ mi tâm, thở dài.Thôi kệ đi, cho dù kết quả cuối cùng thế nào thì ít nhất cô cũng đã cố hết sức rồi.Kết quả có thể thành công, đương nhiên là tốt, nhưng nếu không thành công, sau này cô sẽ lại nghĩ cách khác, đoạt lấy quyền lực từ tay Đoàn Hựu Đình.Nghĩ xong, Bạch Dương vỗ nhẹ gương mặt, điều chỉnh lại biểu cảm, rồi đi vào phòng họp.Họp xong đã là trưa.Bạch Dương vội ăn qua loa suất cơm trưa thư ký Đồng mua cho, sau đó cầm theo bản kế hoạch lái xe đến tập đoàn Phó thị.Sau khi lễ tân biết cô đến thì lập tức dẫn cô đến trước thang máy: “Cô Bạch, cô đi thẳng lên phòng tiếp khách ở tầng ba mươi tám là được, trợ lý Trương đang tiếp nhận kế hoạch hợp tác ở đó.”“Được, cảm ơn cô.” Bạch Dương gật đầu, sau khi nói tiếng cảm ơn rồi đi vào thang máy.Ngay sau đó, cô đến phòng tiếp khách.Trợ lý Trương nghe thấy tiếng gõ cửa thì dừng động tác sắp xếp tài liệu lại, ngẩng đầu lên nhìn thấy người đến là Bạch Dương thì vội vàng đứng lên: “Cô Bạch, mời vào.”“Quấy rầy anh rồi.” Bạch Dương cười với anh ta, sau đó cầm theo tài liệu đi vào: “Đây là bản kế hoạch của tôi.”“Được.” Trợ lý Trương nhận lấy bản kế hoạch bằng hai tay, sau đó đặt lên tập tài liệu dày cộp ở trên bàn.Bạch Dương nhíu mày: “Đây là bản kế hoạch của những công ty khác nộp lên ư?”“Đúng vậy, trừ của Tổng Giám đốc Cố thì còn lại đều nộp đủ rồi” Trợ lý Trương gật đầu, trả lời.Bạch Dương lập tức kinh ngạc.Trợ lý Trương làm động tác xin mời với cô: “Cô Bạch, mời ngồi, tôi đi rót cho cô ly cà phê.”
CHƯƠNG 372
Không phải là ông ta coi thường Bạch Dương, Bạch Dương ở trình độ nào thì Thiên Thịnh ở trình độ đó.
Nếu Bạch Dương có thể viết ra bản kế hoạch tốt, lấy được slot hợp tác, như vậy chứng tỏ bọn họ có thể lội ngược dòng.
Đương nhiên nếu Bạch Dương muốn thông đồng với Tổng Giám đốc Phó lấy được slot này thì cũng phải xem xem nhà họ Cố có đồng ý hay không nữa.
Nói chung là từ trước đến nay Đoàn Hựu Đình chưa bao giờ cho rằng Bạch Dương có thể thắng cuộc. Ông ta nói những lời này chẳng qua là để trả thù sự khó chịu mà ban nãy Bạch Dương gây ra cho ông ta mà thôi.
Sao Bạch Dương lại không biết cơ chứ?
Ánh mắt cô bỗng tối xuống, nhưng ngoài mặt vẫn duy trì ý cười nhàn nhạt: “Có thể lấy được slot hợp tác hay không thì phải đợi kết quả mới biết, bây giờ ai mà nói đúng được chứ.”
“Nếu đã như vậy, thế thì chú đợi tin tốt của cháu gái nha. Chỉ là đừng đợi đến cuối, tin tốt lại biến thành tin xấu, thế thì ngượng lắm” Đoàn Hựu Đình cười ha hả, vỗ nhẹ vai Bạch Dương, sau đó đi vào phòng họp.
Sau khi ông ta đi, Bạch Dương giơ tay lên, chậm rãi thu lại ý cười trên mặt. Cô vô cảm phẩy nhẹ hai cái lên bả vai vừa bị ông †a võ qua, giống như đang phẩy thứ gì đó rất bẩn thỉu.
Không thể không nói, lời của Đoàn Hựu Đình quả thật đã tạo áp lực cho cô.
Mặc dù cô rất có lòng tin với kế hoạch của mình, cũng được vài giáo sư nói ổn, nhưng ai có thể bảo đảm kế hoạch của những công ty khác không tốt hơn của cô cơ chứ? Cho nên muốn lấy được slot hợp tác này, cô thật sự vẫn không tự tin lắm.
“Haz…” Bạch Dương xoa nhẹ mi tâm, thở dài.
Thôi kệ đi, cho dù kết quả cuối cùng thế nào thì ít nhất cô cũng đã cố hết sức rồi.
Kết quả có thể thành công, đương nhiên là tốt, nhưng nếu không thành công, sau này cô sẽ lại nghĩ cách khác, đoạt lấy quyền lực từ tay Đoàn Hựu Đình.
Nghĩ xong, Bạch Dương vỗ nhẹ gương mặt, điều chỉnh lại biểu cảm, rồi đi vào phòng họp.
Họp xong đã là trưa.
Bạch Dương vội ăn qua loa suất cơm trưa thư ký Đồng mua cho, sau đó cầm theo bản kế hoạch lái xe đến tập đoàn Phó thị.
Sau khi lễ tân biết cô đến thì lập tức dẫn cô đến trước thang máy: “Cô Bạch, cô đi thẳng lên phòng tiếp khách ở tầng ba mươi tám là được, trợ lý Trương đang tiếp nhận kế hoạch hợp tác ở đó.”
“Được, cảm ơn cô.” Bạch Dương gật đầu, sau khi nói tiếng cảm ơn rồi đi vào thang máy.
Ngay sau đó, cô đến phòng tiếp khách.
Trợ lý Trương nghe thấy tiếng gõ cửa thì dừng động tác sắp xếp tài liệu lại, ngẩng đầu lên nhìn thấy người đến là Bạch Dương thì vội vàng đứng lên: “Cô Bạch, mời vào.”
“Quấy rầy anh rồi.” Bạch Dương cười với anh ta, sau đó cầm theo tài liệu đi vào: “Đây là bản kế hoạch của tôi.”
“Được.” Trợ lý Trương nhận lấy bản kế hoạch bằng hai tay, sau đó đặt lên tập tài liệu dày cộp ở trên bàn.
Bạch Dương nhíu mày: “Đây là bản kế hoạch của những công ty khác nộp lên ư?”
“Đúng vậy, trừ của Tổng Giám đốc Cố thì còn lại đều nộp đủ rồi” Trợ lý Trương gật đầu, trả lời.
Bạch Dương lập tức kinh ngạc.
Trợ lý Trương làm động tác xin mời với cô: “Cô Bạch, mời ngồi, tôi đi rót cho cô ly cà phê.”
Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!Tác giả: Thanh NhãTruyện Ngôn TìnhHải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong… CHƯƠNG 372Không phải là ông ta coi thường Bạch Dương, Bạch Dương ở trình độ nào thì Thiên Thịnh ở trình độ đó.Nếu Bạch Dương có thể viết ra bản kế hoạch tốt, lấy được slot hợp tác, như vậy chứng tỏ bọn họ có thể lội ngược dòng.Đương nhiên nếu Bạch Dương muốn thông đồng với Tổng Giám đốc Phó lấy được slot này thì cũng phải xem xem nhà họ Cố có đồng ý hay không nữa.Nói chung là từ trước đến nay Đoàn Hựu Đình chưa bao giờ cho rằng Bạch Dương có thể thắng cuộc. Ông ta nói những lời này chẳng qua là để trả thù sự khó chịu mà ban nãy Bạch Dương gây ra cho ông ta mà thôi.Sao Bạch Dương lại không biết cơ chứ?Ánh mắt cô bỗng tối xuống, nhưng ngoài mặt vẫn duy trì ý cười nhàn nhạt: “Có thể lấy được slot hợp tác hay không thì phải đợi kết quả mới biết, bây giờ ai mà nói đúng được chứ.”“Nếu đã như vậy, thế thì chú đợi tin tốt của cháu gái nha. Chỉ là đừng đợi đến cuối, tin tốt lại biến thành tin xấu, thế thì ngượng lắm” Đoàn Hựu Đình cười ha hả, vỗ nhẹ vai Bạch Dương, sau đó đi vào phòng họp.Sau khi ông ta đi, Bạch Dương giơ tay lên, chậm rãi thu lại ý cười trên mặt. Cô vô cảm phẩy nhẹ hai cái lên bả vai vừa bị ông †a võ qua, giống như đang phẩy thứ gì đó rất bẩn thỉu.Không thể không nói, lời của Đoàn Hựu Đình quả thật đã tạo áp lực cho cô.Mặc dù cô rất có lòng tin với kế hoạch của mình, cũng được vài giáo sư nói ổn, nhưng ai có thể bảo đảm kế hoạch của những công ty khác không tốt hơn của cô cơ chứ? Cho nên muốn lấy được slot hợp tác này, cô thật sự vẫn không tự tin lắm.“Haz…” Bạch Dương xoa nhẹ mi tâm, thở dài.Thôi kệ đi, cho dù kết quả cuối cùng thế nào thì ít nhất cô cũng đã cố hết sức rồi.Kết quả có thể thành công, đương nhiên là tốt, nhưng nếu không thành công, sau này cô sẽ lại nghĩ cách khác, đoạt lấy quyền lực từ tay Đoàn Hựu Đình.Nghĩ xong, Bạch Dương vỗ nhẹ gương mặt, điều chỉnh lại biểu cảm, rồi đi vào phòng họp.Họp xong đã là trưa.Bạch Dương vội ăn qua loa suất cơm trưa thư ký Đồng mua cho, sau đó cầm theo bản kế hoạch lái xe đến tập đoàn Phó thị.Sau khi lễ tân biết cô đến thì lập tức dẫn cô đến trước thang máy: “Cô Bạch, cô đi thẳng lên phòng tiếp khách ở tầng ba mươi tám là được, trợ lý Trương đang tiếp nhận kế hoạch hợp tác ở đó.”“Được, cảm ơn cô.” Bạch Dương gật đầu, sau khi nói tiếng cảm ơn rồi đi vào thang máy.Ngay sau đó, cô đến phòng tiếp khách.Trợ lý Trương nghe thấy tiếng gõ cửa thì dừng động tác sắp xếp tài liệu lại, ngẩng đầu lên nhìn thấy người đến là Bạch Dương thì vội vàng đứng lên: “Cô Bạch, mời vào.”“Quấy rầy anh rồi.” Bạch Dương cười với anh ta, sau đó cầm theo tài liệu đi vào: “Đây là bản kế hoạch của tôi.”“Được.” Trợ lý Trương nhận lấy bản kế hoạch bằng hai tay, sau đó đặt lên tập tài liệu dày cộp ở trên bàn.Bạch Dương nhíu mày: “Đây là bản kế hoạch của những công ty khác nộp lên ư?”“Đúng vậy, trừ của Tổng Giám đốc Cố thì còn lại đều nộp đủ rồi” Trợ lý Trương gật đầu, trả lời.Bạch Dương lập tức kinh ngạc.Trợ lý Trương làm động tác xin mời với cô: “Cô Bạch, mời ngồi, tôi đi rót cho cô ly cà phê.”