Tác giả:

Hải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong…

Chương 383

Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!Tác giả: Thanh NhãTruyện Ngôn TìnhHải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong… CHƯƠNG 383Chẳng trách cô lại ngồi xổm bên đường.“Có một vụ tai nạn xe hơi nghiêm trọng trên đường lớn cách đây hai cây. Hiện tại đường vẫn chưa thông thoáng, xe kéo không thể đến được trong thời gian ngắn.Một là cô lên xe, hai là tiếp tục chờ ở đây cho tới khi trời tối.”Bạch Dương nhíu mày.Không ngờ lại có tai nạn xe, chẳng trách cô chờ lâu như vậy vẫn chưa tới.“Xin lỗi anh Phó, tôi không đi được, nếu tôi đi, chỉ để xe lại đây, hậu quả sẽ càng thêm nghiêm trọng.” Bạch Dương mím môi đáp.Nếu bị bắt, có thể sẽ bị thu hồi giấy phép lái xe.Nghe vậy, Phó Kình Hiên liếc nhìn trợ lý Trương.Trợ lý Trương nở nụ cười gượng gạo, lập tức hiểu ý: “Cô Bạch, cô lên xe đi, tôi sẽ ở lại xử lý cho cô.“Anh?” Bạch Dương liếc nhìn anh ta.Trợ lý Trương gật đầu: “Đúng thế, tôi thấy vừa nãy cô Bạch nhìn đồng hồ mấy lần, chắc cô có việc rất gấp đúng không?”..“ Bạch Dương mấp máy môi nhưng không nói gì.Khi xe chưa có vấn đề, cô gọi điện cho bà nội nói sẽ qua thăm bà, bà mừng lắm.Nếu không đến được, chắc chắn bà sẽ thất vọng.Nhìn ra được Bạch Dương do dự, trợ lý Trương tiếp tục khuyên nhủ: “Vậy nên cô Bạch cứ lên xe đi, đừng để muộn”Bạch Dương hít một hơi, nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của Phó Kình Hiên, đôi môi đỏ mọng khẽ mở: “Vậy cảm ơn sếp Phó nhé.”Phó Kình Hiên “ừm” một tiếng rồi kéo kính xe lên.Bạch Dương lại nhìn trợ lý Trương đang xuống xe: “Chờ một chút, tôi còn đồ đang để trên xe.”“Được.” Trợ lý Trương mỉm cười gật đầu.Bạch Dương bước tới xe mình, lấy quà mua cho bà nội ra rồi mới đưa chìa khoá xe cho trợ lý Trương.Sau khi trợ lý Trương nhận lấy, cô đi về phía chiếc Maybach của Phó Kình Hiên, đi vòng qua đầu xe, định mở cửa ghế lái phụ.Kết quả vừa mở ra đã thấy Phó Kình Hiên không biết đã ngồi vào ghế lái từ lúc nào, Bạch Dương lập tức gạt bỏ ý định ngồi ở ghế phụ, mặt vô cảm đóng cửa lại rồi đi mở cửa ghế sau.Các bạn chọn truyen2. one đọc để ủng hộ team ra chương mới nhé!Phó Kình Hiên cau mày nhìn cánh cửa ghế phụ bị đóng lại.Anh bị cô ghét bỏ rồi sao?Cô không muốn ngồi cạnh anh?“Được rồi sếp Phó, lái xe đi” Bạch Dương đặt món quà sang một bên, nhẹ giọng nói.Phó Kình Hiên tức suýt bật cười.Người phụ nữ này thật sự coi anh là tài xế rồi.Phó Kình Hiên nhìn góc nghiêng khuôn mặt cô gái qua kính chiếu hậu, môi mỏng mấp máy: “Đi đâu?”Bạch Dương đáp, đầu cũng không thèm ngoảnh lại: “Ga tàu điện ngầm phía trước.”Mặt Phó Kình Hiên sa sầm.Cô thà bắt xe cũng không muốn ngồi xe anh đến nơi cần đến!

CHƯƠNG 383

Chẳng trách cô lại ngồi xổm bên đường.

“Có một vụ tai nạn xe hơi nghiêm trọng trên đường lớn cách đây hai cây. Hiện tại đường vẫn chưa thông thoáng, xe kéo không thể đến được trong thời gian ngắn.

Một là cô lên xe, hai là tiếp tục chờ ở đây cho tới khi trời tối.”

Bạch Dương nhíu mày.

Không ngờ lại có tai nạn xe, chẳng trách cô chờ lâu như vậy vẫn chưa tới.

“Xin lỗi anh Phó, tôi không đi được, nếu tôi đi, chỉ để xe lại đây, hậu quả sẽ càng thêm nghiêm trọng.” Bạch Dương mím môi đáp.

Nếu bị bắt, có thể sẽ bị thu hồi giấy phép lái xe.

Nghe vậy, Phó Kình Hiên liếc nhìn trợ lý Trương.

Trợ lý Trương nở nụ cười gượng gạo, lập tức hiểu ý: “Cô Bạch, cô lên xe đi, tôi sẽ ở lại xử lý cho cô.

“Anh?” Bạch Dương liếc nhìn anh ta.

Trợ lý Trương gật đầu: “Đúng thế, tôi thấy vừa nãy cô Bạch nhìn đồng hồ mấy lần, chắc cô có việc rất gấp đúng không?”

..“ Bạch Dương mấp máy môi nhưng không nói gì.

Khi xe chưa có vấn đề, cô gọi điện cho bà nội nói sẽ qua thăm bà, bà mừng lắm.

Nếu không đến được, chắc chắn bà sẽ thất vọng.

Nhìn ra được Bạch Dương do dự, trợ lý Trương tiếp tục khuyên nhủ: “Vậy nên cô Bạch cứ lên xe đi, đừng để muộn”

Bạch Dương hít một hơi, nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của Phó Kình Hiên, đôi môi đỏ mọng khẽ mở: “Vậy cảm ơn sếp Phó nhé.”

Phó Kình Hiên “ừm” một tiếng rồi kéo kính xe lên.

Bạch Dương lại nhìn trợ lý Trương đang xuống xe: “Chờ một chút, tôi còn đồ đang để trên xe.”

“Được.” Trợ lý Trương mỉm cười gật đầu.

Bạch Dương bước tới xe mình, lấy quà mua cho bà nội ra rồi mới đưa chìa khoá xe cho trợ lý Trương.

Sau khi trợ lý Trương nhận lấy, cô đi về phía chiếc Maybach của Phó Kình Hiên, đi vòng qua đầu xe, định mở cửa ghế lái phụ.

Kết quả vừa mở ra đã thấy Phó Kình Hiên không biết đã ngồi vào ghế lái từ lúc nào, Bạch Dương lập tức gạt bỏ ý định ngồi ở ghế phụ, mặt vô cảm đóng cửa lại rồi đi mở cửa ghế sau.

Các bạn chọn truyen2. one đọc để ủng hộ team ra chương mới nhé!

Phó Kình Hiên cau mày nhìn cánh cửa ghế phụ bị đóng lại.

Anh bị cô ghét bỏ rồi sao?

Cô không muốn ngồi cạnh anh?

“Được rồi sếp Phó, lái xe đi” Bạch Dương đặt món quà sang một bên, nhẹ giọng nói.

Phó Kình Hiên tức suýt bật cười.

Người phụ nữ này thật sự coi anh là tài xế rồi.

Phó Kình Hiên nhìn góc nghiêng khuôn mặt cô gái qua kính chiếu hậu, môi mỏng mấp máy: “Đi đâu?”

Bạch Dương đáp, đầu cũng không thèm ngoảnh lại: “Ga tàu điện ngầm phía trước.”

Mặt Phó Kình Hiên sa sầm.

Cô thà bắt xe cũng không muốn ngồi xe anh đến nơi cần đến!

Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!Tác giả: Thanh NhãTruyện Ngôn TìnhHải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong… CHƯƠNG 383Chẳng trách cô lại ngồi xổm bên đường.“Có một vụ tai nạn xe hơi nghiêm trọng trên đường lớn cách đây hai cây. Hiện tại đường vẫn chưa thông thoáng, xe kéo không thể đến được trong thời gian ngắn.Một là cô lên xe, hai là tiếp tục chờ ở đây cho tới khi trời tối.”Bạch Dương nhíu mày.Không ngờ lại có tai nạn xe, chẳng trách cô chờ lâu như vậy vẫn chưa tới.“Xin lỗi anh Phó, tôi không đi được, nếu tôi đi, chỉ để xe lại đây, hậu quả sẽ càng thêm nghiêm trọng.” Bạch Dương mím môi đáp.Nếu bị bắt, có thể sẽ bị thu hồi giấy phép lái xe.Nghe vậy, Phó Kình Hiên liếc nhìn trợ lý Trương.Trợ lý Trương nở nụ cười gượng gạo, lập tức hiểu ý: “Cô Bạch, cô lên xe đi, tôi sẽ ở lại xử lý cho cô.“Anh?” Bạch Dương liếc nhìn anh ta.Trợ lý Trương gật đầu: “Đúng thế, tôi thấy vừa nãy cô Bạch nhìn đồng hồ mấy lần, chắc cô có việc rất gấp đúng không?”..“ Bạch Dương mấp máy môi nhưng không nói gì.Khi xe chưa có vấn đề, cô gọi điện cho bà nội nói sẽ qua thăm bà, bà mừng lắm.Nếu không đến được, chắc chắn bà sẽ thất vọng.Nhìn ra được Bạch Dương do dự, trợ lý Trương tiếp tục khuyên nhủ: “Vậy nên cô Bạch cứ lên xe đi, đừng để muộn”Bạch Dương hít một hơi, nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của Phó Kình Hiên, đôi môi đỏ mọng khẽ mở: “Vậy cảm ơn sếp Phó nhé.”Phó Kình Hiên “ừm” một tiếng rồi kéo kính xe lên.Bạch Dương lại nhìn trợ lý Trương đang xuống xe: “Chờ một chút, tôi còn đồ đang để trên xe.”“Được.” Trợ lý Trương mỉm cười gật đầu.Bạch Dương bước tới xe mình, lấy quà mua cho bà nội ra rồi mới đưa chìa khoá xe cho trợ lý Trương.Sau khi trợ lý Trương nhận lấy, cô đi về phía chiếc Maybach của Phó Kình Hiên, đi vòng qua đầu xe, định mở cửa ghế lái phụ.Kết quả vừa mở ra đã thấy Phó Kình Hiên không biết đã ngồi vào ghế lái từ lúc nào, Bạch Dương lập tức gạt bỏ ý định ngồi ở ghế phụ, mặt vô cảm đóng cửa lại rồi đi mở cửa ghế sau.Các bạn chọn truyen2. one đọc để ủng hộ team ra chương mới nhé!Phó Kình Hiên cau mày nhìn cánh cửa ghế phụ bị đóng lại.Anh bị cô ghét bỏ rồi sao?Cô không muốn ngồi cạnh anh?“Được rồi sếp Phó, lái xe đi” Bạch Dương đặt món quà sang một bên, nhẹ giọng nói.Phó Kình Hiên tức suýt bật cười.Người phụ nữ này thật sự coi anh là tài xế rồi.Phó Kình Hiên nhìn góc nghiêng khuôn mặt cô gái qua kính chiếu hậu, môi mỏng mấp máy: “Đi đâu?”Bạch Dương đáp, đầu cũng không thèm ngoảnh lại: “Ga tàu điện ngầm phía trước.”Mặt Phó Kình Hiên sa sầm.Cô thà bắt xe cũng không muốn ngồi xe anh đến nơi cần đến!

Chương 383