Hải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong…
Chương 454
Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!Tác giả: Thanh NhãTruyện Ngôn TìnhHải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong… CHƯƠNG 454Nghĩ xong, Bạch Dương hít sâu, ổn định †âm trạng, nhấc chân đi vào bệnh viện.Lục Khởi cũng vội vàng đi theo.Sau khi đăng kí xong, hai người đi đến khoa phụ sản.Cách đó không xa, Tử Yên nhìn bóng dáng hai người biến mất ở thang máy, c*n m** d***, đi đến quầy đăng ký: “Y tá, xin hỏi cô Bạch ban nãy, đăng kí khoa gì vậy?Tôi là bạn của cô ấy, cô ấy gần đây tâm trạng vẫn luôn không tốt, cho nên tôi theo đến đây. Không ngờ cô ấy thế mà tới bệnh viện, cho nên y tá làm ơn nói cho tôi một chút, tôi thật sự rất lo cho cô ấy.”Tử Yên trên mặt lo lắng làm người ta xúc động, y tá bị cô ta thuyết phục, lật ghi chép đăng kí của Bạch Dương, nói cho cô †a: “Là khoa phụ sản.”Nghe ba chữ này, Tử Yên khóe miệng hơi cong lên, nhưng rất nhanh lại trở về bình thường, trở lại bộ dạng lo lắng không thôi: “Tôi đã biết, cảm ơn cô y tᔓKhông có gì.” Y tá xua xua tay.Tử Yên xoay người rời đi, lo lắng trên mặt lập tức biến mất không thấy, thay vào đó là vẻ đầy hưng phấn.Cô lấy điện thoại ra, bấm số Lâm Diệc Hàng: “Nè, Diệc Hàng, Bạch Dương tới bệnh viện, tôi còn tưởng rằng cô ta sẽ chọn bệnh viện khác, không ngờ cô ta cuối cùng vẫn là tới chỗ anh này. Diệc Hàng, tiếp theo nhờ anh.”“Tôi đã biết, yên tâm đi.” Mắt kính Lâm Diệc Hàng phản ánh quang.Tử Yên buông điện thoại, Phó Kình Hiên đi tới bên cạnh cô ta, mày hơi nhăn lại: “Tử Yên, không phải anh nói em ở cổng lớn bệnh viện chờ anh sao? Em sao lại chạy đến đây?”Tử Yên ánh mắt lóe một chút, cười trả lời: “Xin lỗi anh Kình Hiên, em vừa mới thấy được một người quen, quá nóng vội nên đuổi theo đến đây, quên mất lời anh nói, anh đừng giận em mà.”Cô ta ôm lấy cánh tay anh làm nũng.Tử Yên cũng không nói dối, lúc chờ anh ở cửa bệnh viện, thấy được Bạch Dương và Lục Khởi, vội vàng trốn đi, sau đó lại lặng lẽ đi theo hai người Bạch Dương vào đây.Không ngờ tới như lại trùng hợp như vậy, chính mình đến nơi này xem bác sĩ tâm lý, lại vừa vặn gặp được Bạch Dương bọn họ tới khoa phụ sản. Đúng lúc, hôm nay phải lấy mạng Bạch Dương, chấm dứt hậu hoạn!“Người quen nào?” Phó Kình Hiên hỏi.Tử Yên cười trả lời: “Trước kia là bạn học đại học, nhưng cô ta không nhận ra em, được rồi, Kình Hiên, không nói chuyện này nữa, chúng ta đến khoa thần kinh đi.”Phó Kình Hiên cũng không nghĩ nhiều, khẽ gật đầu đồng ý.Bên kia Lâm Diệc Hàng kết thúc cuộc trò chuyện với Tử Yên thì liên lạc với khoa phụ sản: “Người phụ nữ kia mà tôi nói lần trước đã đi chỗ các anh, chú ý đừng để lộ „ tẩy.“Tôi hiểu rồi chủ nhiệm Lâm.” Người bên kia gật đầu trả lời.Lâm Diệc Hàng ừ một tiếng, cúp điện thoại.Khoa phụ sản.Bạch Dương đi cùng với Lục Khởi, hai người đi tới cửa phòng khám bệnh.“Khởi, anh chờ em bên ngoài nhé.” Bạch Dương quay đầu nói với Lục Khởi.“Anh nên đi vào với em.” Lục Khởi có chút không yên tâm.
CHƯƠNG 454
Nghĩ xong, Bạch Dương hít sâu, ổn định †âm trạng, nhấc chân đi vào bệnh viện.
Lục Khởi cũng vội vàng đi theo.
Sau khi đăng kí xong, hai người đi đến khoa phụ sản.
Cách đó không xa, Tử Yên nhìn bóng dáng hai người biến mất ở thang máy, c*n m** d***, đi đến quầy đăng ký: “Y tá, xin hỏi cô Bạch ban nãy, đăng kí khoa gì vậy?
Tôi là bạn của cô ấy, cô ấy gần đây tâm trạng vẫn luôn không tốt, cho nên tôi theo đến đây. Không ngờ cô ấy thế mà tới bệnh viện, cho nên y tá làm ơn nói cho tôi một chút, tôi thật sự rất lo cho cô ấy.”
Tử Yên trên mặt lo lắng làm người ta xúc động, y tá bị cô ta thuyết phục, lật ghi chép đăng kí của Bạch Dương, nói cho cô †a: “Là khoa phụ sản.”
Nghe ba chữ này, Tử Yên khóe miệng hơi cong lên, nhưng rất nhanh lại trở về bình thường, trở lại bộ dạng lo lắng không thôi: “Tôi đã biết, cảm ơn cô y tá”
“Không có gì.” Y tá xua xua tay.
Tử Yên xoay người rời đi, lo lắng trên mặt lập tức biến mất không thấy, thay vào đó là vẻ đầy hưng phấn.
Cô lấy điện thoại ra, bấm số Lâm Diệc Hàng: “Nè, Diệc Hàng, Bạch Dương tới bệnh viện, tôi còn tưởng rằng cô ta sẽ chọn bệnh viện khác, không ngờ cô ta cuối cùng vẫn là tới chỗ anh này. Diệc Hàng, tiếp theo nhờ anh.”
“Tôi đã biết, yên tâm đi.” Mắt kính Lâm Diệc Hàng phản ánh quang.
Tử Yên buông điện thoại, Phó Kình Hiên đi tới bên cạnh cô ta, mày hơi nhăn lại: “Tử Yên, không phải anh nói em ở cổng lớn bệnh viện chờ anh sao? Em sao lại chạy đến đây?”
Tử Yên ánh mắt lóe một chút, cười trả lời: “Xin lỗi anh Kình Hiên, em vừa mới thấy được một người quen, quá nóng vội nên đuổi theo đến đây, quên mất lời anh nói, anh đừng giận em mà.”
Cô ta ôm lấy cánh tay anh làm nũng.
Tử Yên cũng không nói dối, lúc chờ anh ở cửa bệnh viện, thấy được Bạch Dương và Lục Khởi, vội vàng trốn đi, sau đó lại lặng lẽ đi theo hai người Bạch Dương vào đây.
Không ngờ tới như lại trùng hợp như vậy, chính mình đến nơi này xem bác sĩ tâm lý, lại vừa vặn gặp được Bạch Dương bọn họ tới khoa phụ sản. Đúng lúc, hôm nay phải lấy mạng Bạch Dương, chấm dứt hậu hoạn!
“Người quen nào?” Phó Kình Hiên hỏi.
Tử Yên cười trả lời: “Trước kia là bạn học đại học, nhưng cô ta không nhận ra em, được rồi, Kình Hiên, không nói chuyện này nữa, chúng ta đến khoa thần kinh đi.”
Phó Kình Hiên cũng không nghĩ nhiều, khẽ gật đầu đồng ý.
Bên kia Lâm Diệc Hàng kết thúc cuộc trò chuyện với Tử Yên thì liên lạc với khoa phụ sản: “Người phụ nữ kia mà tôi nói lần trước đã đi chỗ các anh, chú ý đừng để lộ „ tẩy.
“Tôi hiểu rồi chủ nhiệm Lâm.” Người bên kia gật đầu trả lời.
Lâm Diệc Hàng ừ một tiếng, cúp điện thoại.
Khoa phụ sản.
Bạch Dương đi cùng với Lục Khởi, hai người đi tới cửa phòng khám bệnh.
“Khởi, anh chờ em bên ngoài nhé.” Bạch Dương quay đầu nói với Lục Khởi.
“Anh nên đi vào với em.” Lục Khởi có chút không yên tâm.
Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!Tác giả: Thanh NhãTruyện Ngôn TìnhHải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong… CHƯƠNG 454Nghĩ xong, Bạch Dương hít sâu, ổn định †âm trạng, nhấc chân đi vào bệnh viện.Lục Khởi cũng vội vàng đi theo.Sau khi đăng kí xong, hai người đi đến khoa phụ sản.Cách đó không xa, Tử Yên nhìn bóng dáng hai người biến mất ở thang máy, c*n m** d***, đi đến quầy đăng ký: “Y tá, xin hỏi cô Bạch ban nãy, đăng kí khoa gì vậy?Tôi là bạn của cô ấy, cô ấy gần đây tâm trạng vẫn luôn không tốt, cho nên tôi theo đến đây. Không ngờ cô ấy thế mà tới bệnh viện, cho nên y tá làm ơn nói cho tôi một chút, tôi thật sự rất lo cho cô ấy.”Tử Yên trên mặt lo lắng làm người ta xúc động, y tá bị cô ta thuyết phục, lật ghi chép đăng kí của Bạch Dương, nói cho cô †a: “Là khoa phụ sản.”Nghe ba chữ này, Tử Yên khóe miệng hơi cong lên, nhưng rất nhanh lại trở về bình thường, trở lại bộ dạng lo lắng không thôi: “Tôi đã biết, cảm ơn cô y tᔓKhông có gì.” Y tá xua xua tay.Tử Yên xoay người rời đi, lo lắng trên mặt lập tức biến mất không thấy, thay vào đó là vẻ đầy hưng phấn.Cô lấy điện thoại ra, bấm số Lâm Diệc Hàng: “Nè, Diệc Hàng, Bạch Dương tới bệnh viện, tôi còn tưởng rằng cô ta sẽ chọn bệnh viện khác, không ngờ cô ta cuối cùng vẫn là tới chỗ anh này. Diệc Hàng, tiếp theo nhờ anh.”“Tôi đã biết, yên tâm đi.” Mắt kính Lâm Diệc Hàng phản ánh quang.Tử Yên buông điện thoại, Phó Kình Hiên đi tới bên cạnh cô ta, mày hơi nhăn lại: “Tử Yên, không phải anh nói em ở cổng lớn bệnh viện chờ anh sao? Em sao lại chạy đến đây?”Tử Yên ánh mắt lóe một chút, cười trả lời: “Xin lỗi anh Kình Hiên, em vừa mới thấy được một người quen, quá nóng vội nên đuổi theo đến đây, quên mất lời anh nói, anh đừng giận em mà.”Cô ta ôm lấy cánh tay anh làm nũng.Tử Yên cũng không nói dối, lúc chờ anh ở cửa bệnh viện, thấy được Bạch Dương và Lục Khởi, vội vàng trốn đi, sau đó lại lặng lẽ đi theo hai người Bạch Dương vào đây.Không ngờ tới như lại trùng hợp như vậy, chính mình đến nơi này xem bác sĩ tâm lý, lại vừa vặn gặp được Bạch Dương bọn họ tới khoa phụ sản. Đúng lúc, hôm nay phải lấy mạng Bạch Dương, chấm dứt hậu hoạn!“Người quen nào?” Phó Kình Hiên hỏi.Tử Yên cười trả lời: “Trước kia là bạn học đại học, nhưng cô ta không nhận ra em, được rồi, Kình Hiên, không nói chuyện này nữa, chúng ta đến khoa thần kinh đi.”Phó Kình Hiên cũng không nghĩ nhiều, khẽ gật đầu đồng ý.Bên kia Lâm Diệc Hàng kết thúc cuộc trò chuyện với Tử Yên thì liên lạc với khoa phụ sản: “Người phụ nữ kia mà tôi nói lần trước đã đi chỗ các anh, chú ý đừng để lộ „ tẩy.“Tôi hiểu rồi chủ nhiệm Lâm.” Người bên kia gật đầu trả lời.Lâm Diệc Hàng ừ một tiếng, cúp điện thoại.Khoa phụ sản.Bạch Dương đi cùng với Lục Khởi, hai người đi tới cửa phòng khám bệnh.“Khởi, anh chờ em bên ngoài nhé.” Bạch Dương quay đầu nói với Lục Khởi.“Anh nên đi vào với em.” Lục Khởi có chút không yên tâm.