Tác giả:

Hải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong…

Chương 477

Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!Tác giả: Thanh NhãTruyện Ngôn TìnhHải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong… CHƯƠNG 477Nhưng lần này bà Cố không nhìn thấy bọn họ, sau khi ra khỏi cửa hàng trang sức DT, bà ấy mới rời đi.Hơn nữa thời điểm rời đi, sắc mặt của bà ấy hình như không được tốt lắm, như thể đang rất thất vọng.Bạch Dương không khỏi nhớ lại lần trước khi cô mang chiếc vòng cổ của phụ nữ đến cửa hàng DT để tư vấn, sau đó nhân viên ở cửa hàng nói với bà Cố về câu chuyện chiếc vòng đó.Cũng bởi vậy, bà Cố mới nghi ngờ Cố Mạn Tình vẫn còn sống, hơn nữa còn bắt đầu tìm kiếm cô ấy.Vừa rồi bà Cố bước ra khỏi cửa hàng DT với vẻ mặt thất vọng, chẳng lẽ là vì Cố Mạn Tình?Suy nghĩ, Bạch Dương nheo đôi mắt xinh đẹp: “Thi Hàm, làm giúp tôi một việc?”“Sao vậy?” Trần Thi Hàm vừa nhìn cô vừa uống trà sữa.Bạch Dương trầm giọng nói: “Giúp tôi đến cửa hàng DT hỏi xem bà Cố đang làm gì.”“Hỏi cái này để làm gì?” Vẻ mặt Trần Thi Hàm tò mò khó hiểu.Ánh mắt Bạch Dương lóe lên: “Có chuyện, rất quan trọng, cô mau giúp tôi đi.”“Được rồi, được rồi, cô cầm giúp tôi, tôi tới đó hỏi một chút.” Trân Thi Hàm đưa trà sữa cho cô.Bạch Dương cầm lấy ly trà sữa, Trần Thi Hàm đã đến cửa hàng DT.Sau vài phút, cô ấy trở lại.Bạch Dương trả lại trà sữa cho cô: “Sao rồi, cô hỏi chưa?”“Đã hỏi rồi” Trần Thi Hàm cầm trà sữa gật đầu. Nhân viên trong cửa hàng nói bà Cố tới đó để hỏi xem gần đây bọn họ có nhìn thấy một người phụ nữ đeo vòng cổ không.”“Quả nhiên.” Bạch Dương mím đôi môi đỏ mọng.Bà Cố không tìm thấy Cố Mạn Tình, vì vậy bọn họ đến cửa hàng để thử vận may.“Sếp Bạch, cô đang làm cái gì mà bí hiểm vậy?” Trần Thi Hàm tò mò.Bạch Dương bật cười: “Không có chuyện gì, chỉ là bà Cố đang tìm con gái lớn.”“Con gái lớn?” Trần Thi Hàm ngạc nhiên: “Bà ấy có cô con gái khác à?”“Ừm, còn có một cô con gái lớn tên là Cố Mạn Tình, Cố Tử Yên là em gái.” Bạch Dương gật đầu trả lời.Trần Thi Hàm sửng sốt: “Thì ra là vậy, nhưng sao chị lại quan tâm đến chuyện này như vậy hả Sếp Bạch?”“Bởi vì con gái lớn của bà ấy có chuyện liên quan đến nhà họ Bạch.” Bạch Dương nhíu mày: “Được rồi, chúng ta đừng nói chuyện đó nữa, chúng ta về trước đi.Trần Thi Hàm gật đầu.Trở lại Vịnh Tiên Thủy, đã bốn giờ chiều.Bạch Dương đặt những thứ đã mua lên sô pha, trở về phòng cầm điện thoại di động gọi cho Trình Minh Viễn.Trình Minh Viễn thấy cô gọi tới, vừa mừng vừa sợ.Suy cho cùng, rất hiếm khi cô có thể liên lạc với anh ta một lần.“Đột nhiên gọi cho tôi, cô đang nhớ tôi sao?” Giọng nói cà lơ phất phơ của Trình Minh Viễn truyền đến.Bạch Dương biết tính cách anh ta thích nói những lời ba hoa nên cô nghe xong cũng không tức giận mà chỉ cười: “Được rồi, anh nghiêm túc đi, tôi có việc.”“Cho dù có chuyện gì nghiêm trọng, cô có thể trả lời tôi trước, nói rất nhớ tôi.”Trình Minh Viễn thở dài.Bạch Dương dở khóc dở cười: “Được rồi, em rất nhớ anh, được chưa?”Dù biết câu “Em nhớ anh” của cô ấy chỉ là có lệ, là giả để làm anh ta vui.

CHƯƠNG 477

Nhưng lần này bà Cố không nhìn thấy bọn họ, sau khi ra khỏi cửa hàng trang sức DT, bà ấy mới rời đi.

Hơn nữa thời điểm rời đi, sắc mặt của bà ấy hình như không được tốt lắm, như thể đang rất thất vọng.

Bạch Dương không khỏi nhớ lại lần trước khi cô mang chiếc vòng cổ của phụ nữ đến cửa hàng DT để tư vấn, sau đó nhân viên ở cửa hàng nói với bà Cố về câu chuyện chiếc vòng đó.

Cũng bởi vậy, bà Cố mới nghi ngờ Cố Mạn Tình vẫn còn sống, hơn nữa còn bắt đầu tìm kiếm cô ấy.

Vừa rồi bà Cố bước ra khỏi cửa hàng DT với vẻ mặt thất vọng, chẳng lẽ là vì Cố Mạn Tình?

Suy nghĩ, Bạch Dương nheo đôi mắt xinh đẹp: “Thi Hàm, làm giúp tôi một việc?”

“Sao vậy?” Trần Thi Hàm vừa nhìn cô vừa uống trà sữa.

Bạch Dương trầm giọng nói: “Giúp tôi đến cửa hàng DT hỏi xem bà Cố đang làm gì.”

“Hỏi cái này để làm gì?” Vẻ mặt Trần Thi Hàm tò mò khó hiểu.

Ánh mắt Bạch Dương lóe lên: “Có chuyện, rất quan trọng, cô mau giúp tôi đi.”

“Được rồi, được rồi, cô cầm giúp tôi, tôi tới đó hỏi một chút.” Trân Thi Hàm đưa trà sữa cho cô.

Bạch Dương cầm lấy ly trà sữa, Trần Thi Hàm đã đến cửa hàng DT.

Sau vài phút, cô ấy trở lại.

Bạch Dương trả lại trà sữa cho cô: “Sao rồi, cô hỏi chưa?”

“Đã hỏi rồi” Trần Thi Hàm cầm trà sữa gật đầu. Nhân viên trong cửa hàng nói bà Cố tới đó để hỏi xem gần đây bọn họ có nhìn thấy một người phụ nữ đeo vòng cổ không.”

“Quả nhiên.” Bạch Dương mím đôi môi đỏ mọng.

Bà Cố không tìm thấy Cố Mạn Tình, vì vậy bọn họ đến cửa hàng để thử vận may.

“Sếp Bạch, cô đang làm cái gì mà bí hiểm vậy?” Trần Thi Hàm tò mò.

Bạch Dương bật cười: “Không có chuyện gì, chỉ là bà Cố đang tìm con gái lớn.”

“Con gái lớn?” Trần Thi Hàm ngạc nhiên: “Bà ấy có cô con gái khác à?”

“Ừm, còn có một cô con gái lớn tên là Cố Mạn Tình, Cố Tử Yên là em gái.” Bạch Dương gật đầu trả lời.

Trần Thi Hàm sửng sốt: “Thì ra là vậy, nhưng sao chị lại quan tâm đến chuyện này như vậy hả Sếp Bạch?”

“Bởi vì con gái lớn của bà ấy có chuyện liên quan đến nhà họ Bạch.” Bạch Dương nhíu mày: “Được rồi, chúng ta đừng nói chuyện đó nữa, chúng ta về trước đi.

Trần Thi Hàm gật đầu.

Trở lại Vịnh Tiên Thủy, đã bốn giờ chiều.

Bạch Dương đặt những thứ đã mua lên sô pha, trở về phòng cầm điện thoại di động gọi cho Trình Minh Viễn.

Trình Minh Viễn thấy cô gọi tới, vừa mừng vừa sợ.

Suy cho cùng, rất hiếm khi cô có thể liên lạc với anh ta một lần.

“Đột nhiên gọi cho tôi, cô đang nhớ tôi sao?” Giọng nói cà lơ phất phơ của Trình Minh Viễn truyền đến.

Bạch Dương biết tính cách anh ta thích nói những lời ba hoa nên cô nghe xong cũng không tức giận mà chỉ cười: “Được rồi, anh nghiêm túc đi, tôi có việc.”

“Cho dù có chuyện gì nghiêm trọng, cô có thể trả lời tôi trước, nói rất nhớ tôi.”

Trình Minh Viễn thở dài.

Bạch Dương dở khóc dở cười: “Được rồi, em rất nhớ anh, được chưa?”

Dù biết câu “Em nhớ anh” của cô ấy chỉ là có lệ, là giả để làm anh ta vui.

Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!Tác giả: Thanh NhãTruyện Ngôn TìnhHải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong… CHƯƠNG 477Nhưng lần này bà Cố không nhìn thấy bọn họ, sau khi ra khỏi cửa hàng trang sức DT, bà ấy mới rời đi.Hơn nữa thời điểm rời đi, sắc mặt của bà ấy hình như không được tốt lắm, như thể đang rất thất vọng.Bạch Dương không khỏi nhớ lại lần trước khi cô mang chiếc vòng cổ của phụ nữ đến cửa hàng DT để tư vấn, sau đó nhân viên ở cửa hàng nói với bà Cố về câu chuyện chiếc vòng đó.Cũng bởi vậy, bà Cố mới nghi ngờ Cố Mạn Tình vẫn còn sống, hơn nữa còn bắt đầu tìm kiếm cô ấy.Vừa rồi bà Cố bước ra khỏi cửa hàng DT với vẻ mặt thất vọng, chẳng lẽ là vì Cố Mạn Tình?Suy nghĩ, Bạch Dương nheo đôi mắt xinh đẹp: “Thi Hàm, làm giúp tôi một việc?”“Sao vậy?” Trần Thi Hàm vừa nhìn cô vừa uống trà sữa.Bạch Dương trầm giọng nói: “Giúp tôi đến cửa hàng DT hỏi xem bà Cố đang làm gì.”“Hỏi cái này để làm gì?” Vẻ mặt Trần Thi Hàm tò mò khó hiểu.Ánh mắt Bạch Dương lóe lên: “Có chuyện, rất quan trọng, cô mau giúp tôi đi.”“Được rồi, được rồi, cô cầm giúp tôi, tôi tới đó hỏi một chút.” Trân Thi Hàm đưa trà sữa cho cô.Bạch Dương cầm lấy ly trà sữa, Trần Thi Hàm đã đến cửa hàng DT.Sau vài phút, cô ấy trở lại.Bạch Dương trả lại trà sữa cho cô: “Sao rồi, cô hỏi chưa?”“Đã hỏi rồi” Trần Thi Hàm cầm trà sữa gật đầu. Nhân viên trong cửa hàng nói bà Cố tới đó để hỏi xem gần đây bọn họ có nhìn thấy một người phụ nữ đeo vòng cổ không.”“Quả nhiên.” Bạch Dương mím đôi môi đỏ mọng.Bà Cố không tìm thấy Cố Mạn Tình, vì vậy bọn họ đến cửa hàng để thử vận may.“Sếp Bạch, cô đang làm cái gì mà bí hiểm vậy?” Trần Thi Hàm tò mò.Bạch Dương bật cười: “Không có chuyện gì, chỉ là bà Cố đang tìm con gái lớn.”“Con gái lớn?” Trần Thi Hàm ngạc nhiên: “Bà ấy có cô con gái khác à?”“Ừm, còn có một cô con gái lớn tên là Cố Mạn Tình, Cố Tử Yên là em gái.” Bạch Dương gật đầu trả lời.Trần Thi Hàm sửng sốt: “Thì ra là vậy, nhưng sao chị lại quan tâm đến chuyện này như vậy hả Sếp Bạch?”“Bởi vì con gái lớn của bà ấy có chuyện liên quan đến nhà họ Bạch.” Bạch Dương nhíu mày: “Được rồi, chúng ta đừng nói chuyện đó nữa, chúng ta về trước đi.Trần Thi Hàm gật đầu.Trở lại Vịnh Tiên Thủy, đã bốn giờ chiều.Bạch Dương đặt những thứ đã mua lên sô pha, trở về phòng cầm điện thoại di động gọi cho Trình Minh Viễn.Trình Minh Viễn thấy cô gọi tới, vừa mừng vừa sợ.Suy cho cùng, rất hiếm khi cô có thể liên lạc với anh ta một lần.“Đột nhiên gọi cho tôi, cô đang nhớ tôi sao?” Giọng nói cà lơ phất phơ của Trình Minh Viễn truyền đến.Bạch Dương biết tính cách anh ta thích nói những lời ba hoa nên cô nghe xong cũng không tức giận mà chỉ cười: “Được rồi, anh nghiêm túc đi, tôi có việc.”“Cho dù có chuyện gì nghiêm trọng, cô có thể trả lời tôi trước, nói rất nhớ tôi.”Trình Minh Viễn thở dài.Bạch Dương dở khóc dở cười: “Được rồi, em rất nhớ anh, được chưa?”Dù biết câu “Em nhớ anh” của cô ấy chỉ là có lệ, là giả để làm anh ta vui.

Chương 477