Tác giả:

Hải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong…

Chương 518

Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!Tác giả: Thanh NhãTruyện Ngôn TìnhHải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong… CHƯƠNG 518Bạch Dương cũng duỗi tay ra muốn đỡ anh.Nhưng sau đó lại nghĩ đến điều gì, lập tức buông tay xuống.Phó Kình Hiên nhìn thấy động tác của cô, áp suất quanh người càng nặng nề hơn.Muốn đố thì đỡ đi.Thu tay giữa chừng là sao chứ?Mấy người ra khỏi nhà hàng, đi đến bãi đỗ xe.Bạch Dương mở cửa sau xe mình, cho Đậu Đậu đi lên.Phó Kình Hiên thấy vậy, nhíu mày: “Cô muốn đến chỗ của Trình Minh Viễn?”Bạch Dương đóng cửa sau xe: “Không.”“Vậy Đậu Đậu…”“Đậu Đậu đến chỗ tôi ở” Bạch Dương nhìn anh trả lời.Nghe thấy cô không đến chỗ của Trình Minh Viễn, đáy lòng Phó Kình Hiên dễ chịu hơn nhiều, nhưng trên mặt lại không có biểu hiện gì, gật đầu bày tỏ đã biết.Bạch Dương vòng lên đầu xe, đến trước cửa ghế lái: “Vậy tạm biệt Tổng giám đốc Phó, tôi đi đây.”“Dọc đường chú ý an toàn.” Phó Kình Hiên gật đầu.Bạch Dương hơi ngạc nhiên.Không ngờ anh lại chủ động dặn dò cô chú ý an toàn.Đây là Phó Kình Hiên mà cô quen biết sao?“Sao vậy?” Thấy cô gái kinh ngạc, giọng nói Phó Kình Hiên mang theo dịu dàng hỏi.Bạch Dương lắc đầu: “Không sao, Tổng giám đốc Phó cũng chú ý an toàn.”Trong mắt Phó Kình Hiên lóe lên ý cười, ừ một tiếng.Bạch Dương liếc nhìn anh lần cuối, mở cửa rồi ngồi vào ghế lái, sau đó lái xe rời đi.Phó Kình Hiên đứng trước chiếc Maybach, vẫn đưa mắt dõi theo cô.Khi Bạch Dương quay xe thì nhìn thấy cảnh này, trong lòng dâng lên cảm giác kỳ lạ.Cảm giác kỳ lạ này cũng không phải bây giờ mới xuất hiện, mà là gần đây luôn cảm thấy như vậy.Trước kia Phó Kình Hiên chưa từng bố thí cho cô dù chỉ một ánh mắt, còn bây giờ, số lần nhìn cô nhiều không đếm xuể.Trước kia, thậm chí anh còn không muốn nói với cô dù chỉ một câu, bây giờ chẳng những nói rất nhiều, lại còn dặn cô chú ý an toàn.Rốt cuộc trong lòng anh đang nghĩ cái gì?Chân mày Bạch Dương nhíu chặt lại.Lúc này, Đậu Đậu ngồi ở đằng sau đột nhiên ôm lấy lưng ghế lái, dán vào đó: “Thím, chú Phó vẫn đang nhìn đấy.”“Hả?” Bạch Dương nheo mắt, nhìn lên kính chiếu hậu bên trái.Quả nhiên, Phó Kình Hiên vẫn đứng yên †ại chỗ nhìn chằm chằm về phía cô.Bạch Dương mấp máy môi đỏ, rốt cuộc anh đang nhìn cái gì?Bỗng nhiên, Đậu Đậu thốt lên một câu, khiến cô suýt nữa giãm nhầm vào phanh xe.

CHƯƠNG 518

Bạch Dương cũng duỗi tay ra muốn đỡ anh.

Nhưng sau đó lại nghĩ đến điều gì, lập tức buông tay xuống.

Phó Kình Hiên nhìn thấy động tác của cô, áp suất quanh người càng nặng nề hơn.

Muốn đố thì đỡ đi.

Thu tay giữa chừng là sao chứ?

Mấy người ra khỏi nhà hàng, đi đến bãi đỗ xe.

Bạch Dương mở cửa sau xe mình, cho Đậu Đậu đi lên.

Phó Kình Hiên thấy vậy, nhíu mày: “Cô muốn đến chỗ của Trình Minh Viễn?”

Bạch Dương đóng cửa sau xe: “Không.”

“Vậy Đậu Đậu…”

“Đậu Đậu đến chỗ tôi ở” Bạch Dương nhìn anh trả lời.

Nghe thấy cô không đến chỗ của Trình Minh Viễn, đáy lòng Phó Kình Hiên dễ chịu hơn nhiều, nhưng trên mặt lại không có biểu hiện gì, gật đầu bày tỏ đã biết.

Bạch Dương vòng lên đầu xe, đến trước cửa ghế lái: “Vậy tạm biệt Tổng giám đốc Phó, tôi đi đây.”

“Dọc đường chú ý an toàn.” Phó Kình Hiên gật đầu.

Bạch Dương hơi ngạc nhiên.

Không ngờ anh lại chủ động dặn dò cô chú ý an toàn.

Đây là Phó Kình Hiên mà cô quen biết sao?

“Sao vậy?” Thấy cô gái kinh ngạc, giọng nói Phó Kình Hiên mang theo dịu dàng hỏi.

Bạch Dương lắc đầu: “Không sao, Tổng giám đốc Phó cũng chú ý an toàn.”

Trong mắt Phó Kình Hiên lóe lên ý cười, ừ một tiếng.

Bạch Dương liếc nhìn anh lần cuối, mở cửa rồi ngồi vào ghế lái, sau đó lái xe rời đi.

Phó Kình Hiên đứng trước chiếc Maybach, vẫn đưa mắt dõi theo cô.

Khi Bạch Dương quay xe thì nhìn thấy cảnh này, trong lòng dâng lên cảm giác kỳ lạ.

Cảm giác kỳ lạ này cũng không phải bây giờ mới xuất hiện, mà là gần đây luôn cảm thấy như vậy.

Trước kia Phó Kình Hiên chưa từng bố thí cho cô dù chỉ một ánh mắt, còn bây giờ, số lần nhìn cô nhiều không đếm xuể.

Trước kia, thậm chí anh còn không muốn nói với cô dù chỉ một câu, bây giờ chẳng những nói rất nhiều, lại còn dặn cô chú ý an toàn.

Rốt cuộc trong lòng anh đang nghĩ cái gì?

Chân mày Bạch Dương nhíu chặt lại.

Lúc này, Đậu Đậu ngồi ở đằng sau đột nhiên ôm lấy lưng ghế lái, dán vào đó: “Thím, chú Phó vẫn đang nhìn đấy.”

“Hả?” Bạch Dương nheo mắt, nhìn lên kính chiếu hậu bên trái.

Quả nhiên, Phó Kình Hiên vẫn đứng yên †ại chỗ nhìn chằm chằm về phía cô.

Bạch Dương mấp máy môi đỏ, rốt cuộc anh đang nhìn cái gì?

Bỗng nhiên, Đậu Đậu thốt lên một câu, khiến cô suýt nữa giãm nhầm vào phanh xe.

Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!Tác giả: Thanh NhãTruyện Ngôn TìnhHải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong… CHƯƠNG 518Bạch Dương cũng duỗi tay ra muốn đỡ anh.Nhưng sau đó lại nghĩ đến điều gì, lập tức buông tay xuống.Phó Kình Hiên nhìn thấy động tác của cô, áp suất quanh người càng nặng nề hơn.Muốn đố thì đỡ đi.Thu tay giữa chừng là sao chứ?Mấy người ra khỏi nhà hàng, đi đến bãi đỗ xe.Bạch Dương mở cửa sau xe mình, cho Đậu Đậu đi lên.Phó Kình Hiên thấy vậy, nhíu mày: “Cô muốn đến chỗ của Trình Minh Viễn?”Bạch Dương đóng cửa sau xe: “Không.”“Vậy Đậu Đậu…”“Đậu Đậu đến chỗ tôi ở” Bạch Dương nhìn anh trả lời.Nghe thấy cô không đến chỗ của Trình Minh Viễn, đáy lòng Phó Kình Hiên dễ chịu hơn nhiều, nhưng trên mặt lại không có biểu hiện gì, gật đầu bày tỏ đã biết.Bạch Dương vòng lên đầu xe, đến trước cửa ghế lái: “Vậy tạm biệt Tổng giám đốc Phó, tôi đi đây.”“Dọc đường chú ý an toàn.” Phó Kình Hiên gật đầu.Bạch Dương hơi ngạc nhiên.Không ngờ anh lại chủ động dặn dò cô chú ý an toàn.Đây là Phó Kình Hiên mà cô quen biết sao?“Sao vậy?” Thấy cô gái kinh ngạc, giọng nói Phó Kình Hiên mang theo dịu dàng hỏi.Bạch Dương lắc đầu: “Không sao, Tổng giám đốc Phó cũng chú ý an toàn.”Trong mắt Phó Kình Hiên lóe lên ý cười, ừ một tiếng.Bạch Dương liếc nhìn anh lần cuối, mở cửa rồi ngồi vào ghế lái, sau đó lái xe rời đi.Phó Kình Hiên đứng trước chiếc Maybach, vẫn đưa mắt dõi theo cô.Khi Bạch Dương quay xe thì nhìn thấy cảnh này, trong lòng dâng lên cảm giác kỳ lạ.Cảm giác kỳ lạ này cũng không phải bây giờ mới xuất hiện, mà là gần đây luôn cảm thấy như vậy.Trước kia Phó Kình Hiên chưa từng bố thí cho cô dù chỉ một ánh mắt, còn bây giờ, số lần nhìn cô nhiều không đếm xuể.Trước kia, thậm chí anh còn không muốn nói với cô dù chỉ một câu, bây giờ chẳng những nói rất nhiều, lại còn dặn cô chú ý an toàn.Rốt cuộc trong lòng anh đang nghĩ cái gì?Chân mày Bạch Dương nhíu chặt lại.Lúc này, Đậu Đậu ngồi ở đằng sau đột nhiên ôm lấy lưng ghế lái, dán vào đó: “Thím, chú Phó vẫn đang nhìn đấy.”“Hả?” Bạch Dương nheo mắt, nhìn lên kính chiếu hậu bên trái.Quả nhiên, Phó Kình Hiên vẫn đứng yên †ại chỗ nhìn chằm chằm về phía cô.Bạch Dương mấp máy môi đỏ, rốt cuộc anh đang nhìn cái gì?Bỗng nhiên, Đậu Đậu thốt lên một câu, khiến cô suýt nữa giãm nhầm vào phanh xe.

Chương 518