Khách sạn quốc tế lớn nhất Lâm Xuyên. Ánh nắng xuyên qua mành cửa, hắt lên một mảng sáng vàng nhạt trên giường lớn phòng Tổng thống. Hứa Nhược Phi mơ màng dụi mắt, vừa cử động một chút đã cảm thấy cả người không thoải mái. Cảm giác đau đớn khó diễn tả làm cô cau mày lại, mặt tái đi. Shhh! Đây là đâu? Thoáng tỉnh táo lại, Hứa Nhược Phi phát hiện đây không phải phòng mình. Tổi qua đã xảy ra chuyện gì? Hứa Nhược Phi lắc lắc đầu, cảm thấy trí nhớ mơ hồ vô cùng. Chợt, cô quay phắt đầu nhìn người đàn ông bên cạnh. Người này… Trên sàn nhà rải rác quần áo của hai người, thậm chí mặt nạ hồ ly cô đeo cũng rơi một bên. Cô chỉ có thể nhặt lấy phần quần áo có vẻ đỡ rách nát nhất khoác lên người. Hứa Nhược Phi còn chưa kịp nghĩ cẩn thận xem chuyện gì xảy ra đã nghe được tiếng đập cửa vang lên. Ngay sau đó, cửa phòng bị người bạo lực đá văng, một đám người ùa vào. Người dẫn đầu là em gái của Hứa Nhược Phi, Hứa Nhược Mộng. “Nhược Mộng?” Đầu Hứa Nhược Phi nổ vang một tiếng, cô nhớ ra rồi. Tối qua Hứa…
Chương 134: Chương 134
Kế Hoạch Tìm Lại Vợ Của Thiếu Gia Họ LệTác giả: SongTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngKhách sạn quốc tế lớn nhất Lâm Xuyên. Ánh nắng xuyên qua mành cửa, hắt lên một mảng sáng vàng nhạt trên giường lớn phòng Tổng thống. Hứa Nhược Phi mơ màng dụi mắt, vừa cử động một chút đã cảm thấy cả người không thoải mái. Cảm giác đau đớn khó diễn tả làm cô cau mày lại, mặt tái đi. Shhh! Đây là đâu? Thoáng tỉnh táo lại, Hứa Nhược Phi phát hiện đây không phải phòng mình. Tổi qua đã xảy ra chuyện gì? Hứa Nhược Phi lắc lắc đầu, cảm thấy trí nhớ mơ hồ vô cùng. Chợt, cô quay phắt đầu nhìn người đàn ông bên cạnh. Người này… Trên sàn nhà rải rác quần áo của hai người, thậm chí mặt nạ hồ ly cô đeo cũng rơi một bên. Cô chỉ có thể nhặt lấy phần quần áo có vẻ đỡ rách nát nhất khoác lên người. Hứa Nhược Phi còn chưa kịp nghĩ cẩn thận xem chuyện gì xảy ra đã nghe được tiếng đập cửa vang lên. Ngay sau đó, cửa phòng bị người bạo lực đá văng, một đám người ùa vào. Người dẫn đầu là em gái của Hứa Nhược Phi, Hứa Nhược Mộng. “Nhược Mộng?” Đầu Hứa Nhược Phi nổ vang một tiếng, cô nhớ ra rồi. Tối qua Hứa… Khoảng chục phúc sau, cô đau đầu xoa xoa phần giữa trán mình: “Tổng giám đốc Lệ, tôi không có chút đường sống nào để thương lượng luôn đấy à? Dù sao cô Hứa cũng là vị hôn thê của anh, tôi mà khiến cô ấy không vui thì sẽ không có trái ngọt ăn đấy!”Cô cũng không muốn “khôn ba năm, dại một giờ.”Hứa Nhược Phi bình thường đàng hoàng, bây giờ lại lúng túng như một con sóc nhỏ.Cô muốn trả thù thật, nhưng Lệ Đình Nam có quá nhiều thủ đoạn, dù anh ta có hứa sẽ che chở cô, thì cô cũng không nên tin, được chứ?“Sếp Lệ, thật sự không được đâu.Chúng ta làm một giao dịch có được không?”Hứa Nhược Phi hít vào một hơi thật sâu.Văn phòng lại quay về yên tĩnh.Nghe xong lời của Hứa Nhược Phi, đừng nói là biểu cảm trên mặt của Lệ Đình Nam, cả đôi mày có khí chất của người này cũng không thấy biến hóa chút nào.“Cô muốn lấy gì ra trao đổi với tôi?” Giọng nói trong trẻo mà lạnh lùng vang vọng, hai mắt ôn hòa dừng lại trên người Hứa Nhược Phi.Hứa Nhược Phi lại mở miệng, giọng nói còn thoải mái hơn ban nãy mấy phần.Gô liếc nhìn Lệ Đình Nam một cái, nói ra một câu đơn giản.“Sếp Lệ, không phải anh có chứng mất ngủ à? Tôi có thể cam đoan, sau này anh sẽ không bị mất ngủ thêm lần nào nữa, vậy được không?”Lệ Đình Nam nhìn cô, anh nhìn không dời mắt, ánh mắt thờ ơ nhìn chăm chú đến mức Hứa Nhược Phi sợ hãi.Thật ra trong lòng Hứa Nhược Phi cũng không nắm chắc, cô đồng ý là vì điều chế nước hoa giúp ngủ ngon cho Lệ Đình Nam cũng không dễ.Mỗi người điều chế nước hoa đều không giống nhau, khi điều chế ra một lọ nước hoa phù hợp dù Lệ Đình Nam sử dụng có hiệu quả, nhưng chờ thêm một khoảng thời gian cũng sẽ mất hiệu lực.Muốn luôn đảm bảo chất lượng giấc ngủ, thì người điều chế nước hoa phải làm một loại nước hoa giúp anh ngủ ngon.Lệ Đình Nam nở nụ cười, anh nghiêng đầu ánh mắt dừng ở trên bàn tay đang căng thẳng của Hứa Nhược Phi.Thì ra cô cũng biết căng thẳng.Hình như tâm trạng Lệ Đình Nam đã tốt hơn, ngón tay thon dài nhẹ nhàng gõ trên tay ghế sô pha.“Cô vẫn muốn ngủ với tôi, kể cả buổi tối?”Người đàn ông cười như không cười, khóe môi mang theo ý cười cố Gần đây anh phát hiện tuy người phụ nữ bên cạnh mình rất thích giả vờ, nhưng cô rất dễ xù lông trong một số chuyện.Ví dụ như bây giờ, anh vừa dứt lời, Hứa Nhược Phi đã như một con nhím nhỏ không thể giữ bình tĩnh được.“Tổng giám đốc Lệ, anh nghĩ cũng thật đẹp!” Lông mày lá liễu nhướng cao lên, chắc là đang tức giận, nhưng lại mang theo một loại quyến rũ không tên.Nhất định Hứa Nhược Phi sẽ không biết dáng vẻ lúc này của cô khiến lòng người ngứa ngáy như nào.“Tôi sẽ điều chế nước hoa giúp anh trước, hiệu quả ngủ ngon ra sao thì còn phải đợi anh thử mới biết.Chắc là qua một khoảng thời gian thì hiệu quả sẽ thay đổi, chờ sau khi hiệu quả ngủ ngon biến mất, tôi sẽ giúp anh điều chế loại mới: Hứa Nhược Phi nói xong, cô lấy nước hoa đã điều chế xong từ trong ngăn kéo ra, đặt vào trong tay Lệ Đình Nam.“Lấy cả đời được ngủ ngon, đổi quyền không tham gia thi đấu, dù thế nào cũng đều là tổng giám đốc Lệ có lời mà?”Lệ Đình Nam không vội trả lời Hứa Nhược Phi, ngón tay thưởng thức lọ nước hoa trên tay.Một chiếc lọ rất nhỏ, chắc bên trong cũng chỉ có khoảng ba mươi ml nước hoa..
Khoảng chục phúc sau, cô đau đầu xoa xoa phần giữa trán mình: “Tổng giám đốc Lệ, tôi không có chút đường sống nào để thương lượng luôn đấy à? Dù sao cô Hứa cũng là vị hôn thê của anh, tôi mà khiến cô ấy không vui thì sẽ không có trái ngọt ăn đấy!”
Cô cũng không muốn “khôn ba năm, dại một giờ.”
Hứa Nhược Phi bình thường đàng hoàng, bây giờ lại lúng túng như một con sóc nhỏ.
Cô muốn trả thù thật, nhưng Lệ Đình Nam có quá nhiều thủ đoạn, dù anh ta có hứa sẽ che chở cô, thì cô cũng không nên tin, được chứ?
“Sếp Lệ, thật sự không được đâu.
Chúng ta làm một giao dịch có được không?”
Hứa Nhược Phi hít vào một hơi thật sâu.
Văn phòng lại quay về yên tĩnh.
Nghe xong lời của Hứa Nhược Phi, đừng nói là biểu cảm trên mặt của Lệ Đình Nam, cả đôi mày có khí chất của người này cũng không thấy biến hóa chút nào.
“Cô muốn lấy gì ra trao đổi với tôi?” Giọng nói trong trẻo mà lạnh lùng vang vọng, hai mắt ôn hòa dừng lại trên người Hứa Nhược Phi.
Hứa Nhược Phi lại mở miệng, giọng nói còn thoải mái hơn ban nãy mấy phần.
Gô liếc nhìn Lệ Đình Nam một cái, nói ra một câu đơn giản.
“Sếp Lệ, không phải anh có chứng mất ngủ à? Tôi có thể cam đoan, sau này anh sẽ không bị mất ngủ thêm lần nào nữa, vậy được không?”
Lệ Đình Nam nhìn cô, anh nhìn không dời mắt, ánh mắt thờ ơ nhìn chăm chú đến mức Hứa Nhược Phi sợ hãi.
Thật ra trong lòng Hứa Nhược Phi cũng không nắm chắc, cô đồng ý là vì điều chế nước hoa giúp ngủ ngon cho Lệ Đình Nam cũng không dễ.
Mỗi người điều chế nước hoa đều không giống nhau, khi điều chế ra một lọ nước hoa phù hợp dù Lệ Đình Nam sử dụng có hiệu quả, nhưng chờ thêm một khoảng thời gian cũng sẽ mất hiệu lực.
Muốn luôn đảm bảo chất lượng giấc ngủ, thì người điều chế nước hoa phải làm một loại nước hoa giúp anh ngủ ngon.
Lệ Đình Nam nở nụ cười, anh nghiêng đầu ánh mắt dừng ở trên bàn tay đang căng thẳng của Hứa Nhược Phi.
Thì ra cô cũng biết căng thẳng.
Hình như tâm trạng Lệ Đình Nam đã tốt hơn, ngón tay thon dài nhẹ nhàng gõ trên tay ghế sô pha.
“Cô vẫn muốn ngủ với tôi, kể cả buổi tối?”
Người đàn ông cười như không cười, khóe môi mang theo ý cười cố Gần đây anh phát hiện tuy người phụ nữ bên cạnh mình rất thích giả vờ, nhưng cô rất dễ xù lông trong một số chuyện.
Ví dụ như bây giờ, anh vừa dứt lời, Hứa Nhược Phi đã như một con nhím nhỏ không thể giữ bình tĩnh được.
“Tổng giám đốc Lệ, anh nghĩ cũng thật đẹp!” Lông mày lá liễu nhướng cao lên, chắc là đang tức giận, nhưng lại mang theo một loại quyến rũ không tên.
Nhất định Hứa Nhược Phi sẽ không biết dáng vẻ lúc này của cô khiến lòng người ngứa ngáy như nào.
“Tôi sẽ điều chế nước hoa giúp anh trước, hiệu quả ngủ ngon ra sao thì còn phải đợi anh thử mới biết.
Chắc là qua một khoảng thời gian thì hiệu quả sẽ thay đổi, chờ sau khi hiệu quả ngủ ngon biến mất, tôi sẽ giúp anh điều chế loại mới: Hứa Nhược Phi nói xong, cô lấy nước hoa đã điều chế xong từ trong ngăn kéo ra, đặt vào trong tay Lệ Đình Nam.
“Lấy cả đời được ngủ ngon, đổi quyền không tham gia thi đấu, dù thế nào cũng đều là tổng giám đốc Lệ có lời mà?”
Lệ Đình Nam không vội trả lời Hứa Nhược Phi, ngón tay thưởng thức lọ nước hoa trên tay.
Một chiếc lọ rất nhỏ, chắc bên trong cũng chỉ có khoảng ba mươi ml nước hoa..
Kế Hoạch Tìm Lại Vợ Của Thiếu Gia Họ LệTác giả: SongTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngKhách sạn quốc tế lớn nhất Lâm Xuyên. Ánh nắng xuyên qua mành cửa, hắt lên một mảng sáng vàng nhạt trên giường lớn phòng Tổng thống. Hứa Nhược Phi mơ màng dụi mắt, vừa cử động một chút đã cảm thấy cả người không thoải mái. Cảm giác đau đớn khó diễn tả làm cô cau mày lại, mặt tái đi. Shhh! Đây là đâu? Thoáng tỉnh táo lại, Hứa Nhược Phi phát hiện đây không phải phòng mình. Tổi qua đã xảy ra chuyện gì? Hứa Nhược Phi lắc lắc đầu, cảm thấy trí nhớ mơ hồ vô cùng. Chợt, cô quay phắt đầu nhìn người đàn ông bên cạnh. Người này… Trên sàn nhà rải rác quần áo của hai người, thậm chí mặt nạ hồ ly cô đeo cũng rơi một bên. Cô chỉ có thể nhặt lấy phần quần áo có vẻ đỡ rách nát nhất khoác lên người. Hứa Nhược Phi còn chưa kịp nghĩ cẩn thận xem chuyện gì xảy ra đã nghe được tiếng đập cửa vang lên. Ngay sau đó, cửa phòng bị người bạo lực đá văng, một đám người ùa vào. Người dẫn đầu là em gái của Hứa Nhược Phi, Hứa Nhược Mộng. “Nhược Mộng?” Đầu Hứa Nhược Phi nổ vang một tiếng, cô nhớ ra rồi. Tối qua Hứa… Khoảng chục phúc sau, cô đau đầu xoa xoa phần giữa trán mình: “Tổng giám đốc Lệ, tôi không có chút đường sống nào để thương lượng luôn đấy à? Dù sao cô Hứa cũng là vị hôn thê của anh, tôi mà khiến cô ấy không vui thì sẽ không có trái ngọt ăn đấy!”Cô cũng không muốn “khôn ba năm, dại một giờ.”Hứa Nhược Phi bình thường đàng hoàng, bây giờ lại lúng túng như một con sóc nhỏ.Cô muốn trả thù thật, nhưng Lệ Đình Nam có quá nhiều thủ đoạn, dù anh ta có hứa sẽ che chở cô, thì cô cũng không nên tin, được chứ?“Sếp Lệ, thật sự không được đâu.Chúng ta làm một giao dịch có được không?”Hứa Nhược Phi hít vào một hơi thật sâu.Văn phòng lại quay về yên tĩnh.Nghe xong lời của Hứa Nhược Phi, đừng nói là biểu cảm trên mặt của Lệ Đình Nam, cả đôi mày có khí chất của người này cũng không thấy biến hóa chút nào.“Cô muốn lấy gì ra trao đổi với tôi?” Giọng nói trong trẻo mà lạnh lùng vang vọng, hai mắt ôn hòa dừng lại trên người Hứa Nhược Phi.Hứa Nhược Phi lại mở miệng, giọng nói còn thoải mái hơn ban nãy mấy phần.Gô liếc nhìn Lệ Đình Nam một cái, nói ra một câu đơn giản.“Sếp Lệ, không phải anh có chứng mất ngủ à? Tôi có thể cam đoan, sau này anh sẽ không bị mất ngủ thêm lần nào nữa, vậy được không?”Lệ Đình Nam nhìn cô, anh nhìn không dời mắt, ánh mắt thờ ơ nhìn chăm chú đến mức Hứa Nhược Phi sợ hãi.Thật ra trong lòng Hứa Nhược Phi cũng không nắm chắc, cô đồng ý là vì điều chế nước hoa giúp ngủ ngon cho Lệ Đình Nam cũng không dễ.Mỗi người điều chế nước hoa đều không giống nhau, khi điều chế ra một lọ nước hoa phù hợp dù Lệ Đình Nam sử dụng có hiệu quả, nhưng chờ thêm một khoảng thời gian cũng sẽ mất hiệu lực.Muốn luôn đảm bảo chất lượng giấc ngủ, thì người điều chế nước hoa phải làm một loại nước hoa giúp anh ngủ ngon.Lệ Đình Nam nở nụ cười, anh nghiêng đầu ánh mắt dừng ở trên bàn tay đang căng thẳng của Hứa Nhược Phi.Thì ra cô cũng biết căng thẳng.Hình như tâm trạng Lệ Đình Nam đã tốt hơn, ngón tay thon dài nhẹ nhàng gõ trên tay ghế sô pha.“Cô vẫn muốn ngủ với tôi, kể cả buổi tối?”Người đàn ông cười như không cười, khóe môi mang theo ý cười cố Gần đây anh phát hiện tuy người phụ nữ bên cạnh mình rất thích giả vờ, nhưng cô rất dễ xù lông trong một số chuyện.Ví dụ như bây giờ, anh vừa dứt lời, Hứa Nhược Phi đã như một con nhím nhỏ không thể giữ bình tĩnh được.“Tổng giám đốc Lệ, anh nghĩ cũng thật đẹp!” Lông mày lá liễu nhướng cao lên, chắc là đang tức giận, nhưng lại mang theo một loại quyến rũ không tên.Nhất định Hứa Nhược Phi sẽ không biết dáng vẻ lúc này của cô khiến lòng người ngứa ngáy như nào.“Tôi sẽ điều chế nước hoa giúp anh trước, hiệu quả ngủ ngon ra sao thì còn phải đợi anh thử mới biết.Chắc là qua một khoảng thời gian thì hiệu quả sẽ thay đổi, chờ sau khi hiệu quả ngủ ngon biến mất, tôi sẽ giúp anh điều chế loại mới: Hứa Nhược Phi nói xong, cô lấy nước hoa đã điều chế xong từ trong ngăn kéo ra, đặt vào trong tay Lệ Đình Nam.“Lấy cả đời được ngủ ngon, đổi quyền không tham gia thi đấu, dù thế nào cũng đều là tổng giám đốc Lệ có lời mà?”Lệ Đình Nam không vội trả lời Hứa Nhược Phi, ngón tay thưởng thức lọ nước hoa trên tay.Một chiếc lọ rất nhỏ, chắc bên trong cũng chỉ có khoảng ba mươi ml nước hoa..