Khách sạn quốc tế lớn nhất Lâm Xuyên. Ánh nắng xuyên qua mành cửa, hắt lên một mảng sáng vàng nhạt trên giường lớn phòng Tổng thống. Hứa Nhược Phi mơ màng dụi mắt, vừa cử động một chút đã cảm thấy cả người không thoải mái. Cảm giác đau đớn khó diễn tả làm cô cau mày lại, mặt tái đi. Shhh! Đây là đâu? Thoáng tỉnh táo lại, Hứa Nhược Phi phát hiện đây không phải phòng mình. Tổi qua đã xảy ra chuyện gì? Hứa Nhược Phi lắc lắc đầu, cảm thấy trí nhớ mơ hồ vô cùng. Chợt, cô quay phắt đầu nhìn người đàn ông bên cạnh. Người này… Trên sàn nhà rải rác quần áo của hai người, thậm chí mặt nạ hồ ly cô đeo cũng rơi một bên. Cô chỉ có thể nhặt lấy phần quần áo có vẻ đỡ rách nát nhất khoác lên người. Hứa Nhược Phi còn chưa kịp nghĩ cẩn thận xem chuyện gì xảy ra đã nghe được tiếng đập cửa vang lên. Ngay sau đó, cửa phòng bị người bạo lực đá văng, một đám người ùa vào. Người dẫn đầu là em gái của Hứa Nhược Phi, Hứa Nhược Mộng. “Nhược Mộng?” Đầu Hứa Nhược Phi nổ vang một tiếng, cô nhớ ra rồi. Tối qua Hứa…
Chương 137: Chương 137
Kế Hoạch Tìm Lại Vợ Của Thiếu Gia Họ LệTác giả: SongTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngKhách sạn quốc tế lớn nhất Lâm Xuyên. Ánh nắng xuyên qua mành cửa, hắt lên một mảng sáng vàng nhạt trên giường lớn phòng Tổng thống. Hứa Nhược Phi mơ màng dụi mắt, vừa cử động một chút đã cảm thấy cả người không thoải mái. Cảm giác đau đớn khó diễn tả làm cô cau mày lại, mặt tái đi. Shhh! Đây là đâu? Thoáng tỉnh táo lại, Hứa Nhược Phi phát hiện đây không phải phòng mình. Tổi qua đã xảy ra chuyện gì? Hứa Nhược Phi lắc lắc đầu, cảm thấy trí nhớ mơ hồ vô cùng. Chợt, cô quay phắt đầu nhìn người đàn ông bên cạnh. Người này… Trên sàn nhà rải rác quần áo của hai người, thậm chí mặt nạ hồ ly cô đeo cũng rơi một bên. Cô chỉ có thể nhặt lấy phần quần áo có vẻ đỡ rách nát nhất khoác lên người. Hứa Nhược Phi còn chưa kịp nghĩ cẩn thận xem chuyện gì xảy ra đã nghe được tiếng đập cửa vang lên. Ngay sau đó, cửa phòng bị người bạo lực đá văng, một đám người ùa vào. Người dẫn đầu là em gái của Hứa Nhược Phi, Hứa Nhược Mộng. “Nhược Mộng?” Đầu Hứa Nhược Phi nổ vang một tiếng, cô nhớ ra rồi. Tối qua Hứa… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Hứa Nhược Phi có chút bất ngờ.“Có thời gian, sao thế?”Phạm Tiêu Tiêu không phục, cô có thể hiểu được.Hôm qua sau khi Phạm Tiêu Tiêu thua, tuy có chút không phục, nhưng cô ta không gây chuyện với cô.Số người điều chế nước hoa bại trên thiên phú của Hứa Nhược Phi rất nhiều, nếu mỗi người bại trong tay cô đều đến gây chuyện, thì chắc chắn cô sẽ không đối phó được.Vì thế nên chỉ cần cô ta không gây chuyện, thì Hứa Nhược Phi cũng chẳng muốn tính toán với cô ta.Phạm Tiêu Tiêu nở nụ cười cay đẳng, trên mặt có chút lúng túng.Mấy ngày trước, cô ta còn ở hi vọng mình có thể đánh đuổi người phụ nữ trước mắt.Dù sao cô ta cũng hiểu rõ thực lực của mấy người điều chế nước.hoa trong công ty, không có ai là đối thủ của cô ta.Người duy nhất có uy h**p với cô ta là Anna.Nhưng nhờ cuộc thi hôm qua đã khiến Phạm Tiêu Tiêu tỉnh lại.Sự chênh lệch giữa cô ta và Anna, không có cách nào bù trong khoảng thời gian ngắn.Anna là nhà điều chế nước hoa có thiên phú, sợ là ở không có người nào ở Lâm Xuyên có thể so sánh.thì cứ để nó qua đi.Nếu như cô muốn trở thành người đứng đầu người điều chế nước hoa, thì một ngày nào đó tôi sẽ rời khỏi Lệ thị, đến lúc đó không có ai có thể phù hợp với vị trí này hơn cô”Hứa Nhược Phi cúi đầu uống một ngụm cà phê.Cô đứng dậy liếc nhìn Phạm Tiêu Tiêu, khế mỉm cười: “Tôi không có hứng thú với mấy công viện bên bộ phận nước hoa đối hoa, cô không cần lo lắng”Hứa Nhược Phi trở lại văn phòng, để túi sang một bên.Kỳ lạ, sao hôm nay tên Lệ Đình Nam cuồng công việc kia không đi làm sớm?Hứa Nhược Phi đi đến bên cạnh cửa sổ, kéo màn cửa sổ ra.Vừa nhìn đã thấy dòng sông màu xanh lam, to lớn xinh đẹp.Thật không hổ là khu đất quý nhất ở Lâm Xuyên.Hứa Nhược Phi yên lặng tặc lưỡi, cô tưới nước cho bồn cây, thu dọn bàn làm việc của mình xong, cô gục xuống bàn.Tám rưỡi, bình thường vào khoảng thời gian này người đàn ông đã ngồi trong phòng làm việc bàn bạc công việc với quản lý cấp cao của công ty.Hôm nay quá khác lạ rồi.Hứa Nhược Phi liếc mắt nhìn di động, cô nhắn một tin cho Lý An.“Sao hôm nay tổng giám đốc Lệ không đi làm?”Mấy giây sau, di động rung lên.Lý An trả lời: “Trợ lý Anna, sáng sớm hôm nay tổng giám đốc Lệ sẽ đến rất muộn, cô thu dọn lại văn phòng một chút đi trước, nhớ tưới nước cho bồn hoa trong phòng làm việc.”Cũng thật là khó mà tin nổi, Lệ Đình Nam cũng có lúc đến muộn!.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hứa Nhược Phi có chút bất ngờ.
“Có thời gian, sao thế?”
Phạm Tiêu Tiêu không phục, cô có thể hiểu được.
Hôm qua sau khi Phạm Tiêu Tiêu thua, tuy có chút không phục, nhưng cô ta không gây chuyện với cô.
Số người điều chế nước hoa bại trên thiên phú của Hứa Nhược Phi rất nhiều, nếu mỗi người bại trong tay cô đều đến gây chuyện, thì chắc chắn cô sẽ không đối phó được.
Vì thế nên chỉ cần cô ta không gây chuyện, thì Hứa Nhược Phi cũng chẳng muốn tính toán với cô ta.
Phạm Tiêu Tiêu nở nụ cười cay đẳng, trên mặt có chút lúng túng.
Mấy ngày trước, cô ta còn ở hi vọng mình có thể đánh đuổi người phụ nữ trước mắt.
Dù sao cô ta cũng hiểu rõ thực lực của mấy người điều chế nước.
hoa trong công ty, không có ai là đối thủ của cô ta.
Người duy nhất có uy h**p với cô ta là Anna.
Nhưng nhờ cuộc thi hôm qua đã khiến Phạm Tiêu Tiêu tỉnh lại.
Sự chênh lệch giữa cô ta và Anna, không có cách nào bù trong khoảng thời gian ngắn.
Anna là nhà điều chế nước hoa có thiên phú, sợ là ở không có người nào ở Lâm Xuyên có thể so sánh.
thì cứ để nó qua đi.
Nếu như cô muốn trở thành người đứng đầu người điều chế nước hoa, thì một ngày nào đó tôi sẽ rời khỏi Lệ thị, đến lúc đó không có ai có thể phù hợp với vị trí này hơn cô”
Hứa Nhược Phi cúi đầu uống một ngụm cà phê.
Cô đứng dậy liếc nhìn Phạm Tiêu Tiêu, khế mỉm cười: “Tôi không có hứng thú với mấy công viện bên bộ phận nước hoa đối hoa, cô không cần lo lắng”
Hứa Nhược Phi trở lại văn phòng, để túi sang một bên.
Kỳ lạ, sao hôm nay tên Lệ Đình Nam cuồng công việc kia không đi làm sớm?
Hứa Nhược Phi đi đến bên cạnh cửa sổ, kéo màn cửa sổ ra.
Vừa nhìn đã thấy dòng sông màu xanh lam, to lớn xinh đẹp.
Thật không hổ là khu đất quý nhất ở Lâm Xuyên.
Hứa Nhược Phi yên lặng tặc lưỡi, cô tưới nước cho bồn cây, thu dọn bàn làm việc của mình xong, cô gục xuống bàn.
Tám rưỡi, bình thường vào khoảng thời gian này người đàn ông đã ngồi trong phòng làm việc bàn bạc công việc với quản lý cấp cao của công ty.
Hôm nay quá khác lạ rồi.
Hứa Nhược Phi liếc mắt nhìn di động, cô nhắn một tin cho Lý An.
“Sao hôm nay tổng giám đốc Lệ không đi làm?”
Mấy giây sau, di động rung lên.
Lý An trả lời: “Trợ lý Anna, sáng sớm hôm nay tổng giám đốc Lệ sẽ đến rất muộn, cô thu dọn lại văn phòng một chút đi trước, nhớ tưới nước cho bồn hoa trong phòng làm việc.”
Cũng thật là khó mà tin nổi, Lệ Đình Nam cũng có lúc đến muộn!.
Kế Hoạch Tìm Lại Vợ Của Thiếu Gia Họ LệTác giả: SongTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngKhách sạn quốc tế lớn nhất Lâm Xuyên. Ánh nắng xuyên qua mành cửa, hắt lên một mảng sáng vàng nhạt trên giường lớn phòng Tổng thống. Hứa Nhược Phi mơ màng dụi mắt, vừa cử động một chút đã cảm thấy cả người không thoải mái. Cảm giác đau đớn khó diễn tả làm cô cau mày lại, mặt tái đi. Shhh! Đây là đâu? Thoáng tỉnh táo lại, Hứa Nhược Phi phát hiện đây không phải phòng mình. Tổi qua đã xảy ra chuyện gì? Hứa Nhược Phi lắc lắc đầu, cảm thấy trí nhớ mơ hồ vô cùng. Chợt, cô quay phắt đầu nhìn người đàn ông bên cạnh. Người này… Trên sàn nhà rải rác quần áo của hai người, thậm chí mặt nạ hồ ly cô đeo cũng rơi một bên. Cô chỉ có thể nhặt lấy phần quần áo có vẻ đỡ rách nát nhất khoác lên người. Hứa Nhược Phi còn chưa kịp nghĩ cẩn thận xem chuyện gì xảy ra đã nghe được tiếng đập cửa vang lên. Ngay sau đó, cửa phòng bị người bạo lực đá văng, một đám người ùa vào. Người dẫn đầu là em gái của Hứa Nhược Phi, Hứa Nhược Mộng. “Nhược Mộng?” Đầu Hứa Nhược Phi nổ vang một tiếng, cô nhớ ra rồi. Tối qua Hứa… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Hứa Nhược Phi có chút bất ngờ.“Có thời gian, sao thế?”Phạm Tiêu Tiêu không phục, cô có thể hiểu được.Hôm qua sau khi Phạm Tiêu Tiêu thua, tuy có chút không phục, nhưng cô ta không gây chuyện với cô.Số người điều chế nước hoa bại trên thiên phú của Hứa Nhược Phi rất nhiều, nếu mỗi người bại trong tay cô đều đến gây chuyện, thì chắc chắn cô sẽ không đối phó được.Vì thế nên chỉ cần cô ta không gây chuyện, thì Hứa Nhược Phi cũng chẳng muốn tính toán với cô ta.Phạm Tiêu Tiêu nở nụ cười cay đẳng, trên mặt có chút lúng túng.Mấy ngày trước, cô ta còn ở hi vọng mình có thể đánh đuổi người phụ nữ trước mắt.Dù sao cô ta cũng hiểu rõ thực lực của mấy người điều chế nước.hoa trong công ty, không có ai là đối thủ của cô ta.Người duy nhất có uy h**p với cô ta là Anna.Nhưng nhờ cuộc thi hôm qua đã khiến Phạm Tiêu Tiêu tỉnh lại.Sự chênh lệch giữa cô ta và Anna, không có cách nào bù trong khoảng thời gian ngắn.Anna là nhà điều chế nước hoa có thiên phú, sợ là ở không có người nào ở Lâm Xuyên có thể so sánh.thì cứ để nó qua đi.Nếu như cô muốn trở thành người đứng đầu người điều chế nước hoa, thì một ngày nào đó tôi sẽ rời khỏi Lệ thị, đến lúc đó không có ai có thể phù hợp với vị trí này hơn cô”Hứa Nhược Phi cúi đầu uống một ngụm cà phê.Cô đứng dậy liếc nhìn Phạm Tiêu Tiêu, khế mỉm cười: “Tôi không có hứng thú với mấy công viện bên bộ phận nước hoa đối hoa, cô không cần lo lắng”Hứa Nhược Phi trở lại văn phòng, để túi sang một bên.Kỳ lạ, sao hôm nay tên Lệ Đình Nam cuồng công việc kia không đi làm sớm?Hứa Nhược Phi đi đến bên cạnh cửa sổ, kéo màn cửa sổ ra.Vừa nhìn đã thấy dòng sông màu xanh lam, to lớn xinh đẹp.Thật không hổ là khu đất quý nhất ở Lâm Xuyên.Hứa Nhược Phi yên lặng tặc lưỡi, cô tưới nước cho bồn cây, thu dọn bàn làm việc của mình xong, cô gục xuống bàn.Tám rưỡi, bình thường vào khoảng thời gian này người đàn ông đã ngồi trong phòng làm việc bàn bạc công việc với quản lý cấp cao của công ty.Hôm nay quá khác lạ rồi.Hứa Nhược Phi liếc mắt nhìn di động, cô nhắn một tin cho Lý An.“Sao hôm nay tổng giám đốc Lệ không đi làm?”Mấy giây sau, di động rung lên.Lý An trả lời: “Trợ lý Anna, sáng sớm hôm nay tổng giám đốc Lệ sẽ đến rất muộn, cô thu dọn lại văn phòng một chút đi trước, nhớ tưới nước cho bồn hoa trong phòng làm việc.”Cũng thật là khó mà tin nổi, Lệ Đình Nam cũng có lúc đến muộn!.