Tác giả:

Khách sạn quốc tế lớn nhất Lâm Xuyên. Ánh nắng xuyên qua mành cửa, hắt lên một mảng sáng vàng nhạt trên giường lớn phòng Tổng thống. Hứa Nhược Phi mơ màng dụi mắt, vừa cử động một chút đã cảm thấy cả người không thoải mái. Cảm giác đau đớn khó diễn tả làm cô cau mày lại, mặt tái đi. Shhh! Đây là đâu? Thoáng tỉnh táo lại, Hứa Nhược Phi phát hiện đây không phải phòng mình. Tổi qua đã xảy ra chuyện gì? Hứa Nhược Phi lắc lắc đầu, cảm thấy trí nhớ mơ hồ vô cùng. Chợt, cô quay phắt đầu nhìn người đàn ông bên cạnh. Người này… Trên sàn nhà rải rác quần áo của hai người, thậm chí mặt nạ hồ ly cô đeo cũng rơi một bên. Cô chỉ có thể nhặt lấy phần quần áo có vẻ đỡ rách nát nhất khoác lên người. Hứa Nhược Phi còn chưa kịp nghĩ cẩn thận xem chuyện gì xảy ra đã nghe được tiếng đập cửa vang lên. Ngay sau đó, cửa phòng bị người bạo lực đá văng, một đám người ùa vào. Người dẫn đầu là em gái của Hứa Nhược Phi, Hứa Nhược Mộng. “Nhược Mộng?” Đầu Hứa Nhược Phi nổ vang một tiếng, cô nhớ ra rồi. Tối qua Hứa…

Chương 187: Chương 187

Kế Hoạch Tìm Lại Vợ Của Thiếu Gia Họ LệTác giả: SongTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngKhách sạn quốc tế lớn nhất Lâm Xuyên. Ánh nắng xuyên qua mành cửa, hắt lên một mảng sáng vàng nhạt trên giường lớn phòng Tổng thống. Hứa Nhược Phi mơ màng dụi mắt, vừa cử động một chút đã cảm thấy cả người không thoải mái. Cảm giác đau đớn khó diễn tả làm cô cau mày lại, mặt tái đi. Shhh! Đây là đâu? Thoáng tỉnh táo lại, Hứa Nhược Phi phát hiện đây không phải phòng mình. Tổi qua đã xảy ra chuyện gì? Hứa Nhược Phi lắc lắc đầu, cảm thấy trí nhớ mơ hồ vô cùng. Chợt, cô quay phắt đầu nhìn người đàn ông bên cạnh. Người này… Trên sàn nhà rải rác quần áo của hai người, thậm chí mặt nạ hồ ly cô đeo cũng rơi một bên. Cô chỉ có thể nhặt lấy phần quần áo có vẻ đỡ rách nát nhất khoác lên người. Hứa Nhược Phi còn chưa kịp nghĩ cẩn thận xem chuyện gì xảy ra đã nghe được tiếng đập cửa vang lên. Ngay sau đó, cửa phòng bị người bạo lực đá văng, một đám người ùa vào. Người dẫn đầu là em gái của Hứa Nhược Phi, Hứa Nhược Mộng. “Nhược Mộng?” Đầu Hứa Nhược Phi nổ vang một tiếng, cô nhớ ra rồi. Tối qua Hứa… Lệ Đình Nam đứng dậy đi tới mở cửa sổ ra.Ánh trăng chiếu vào.Anh dựa lưng vào bệ cửa sổ, ánh trăng lạnh lẽo phản chiếu vào khuôn mặt anh tuấn của anh đẹp như điêu khắc vậy.“Tất nhiên là trên người cô ta có cất giấu bí mật.”Lệ Đình Nam dặn dò: “Đừng rút dây động rừng, theo dõi con đường nhà họ Tô và Tô Vân Nhi, điều tra quan hệ của cô ta với Anna.”“Anna thế nào?” Lý An lo lắng hỏi: “Tổng giám đốc Lệ, anh đưa thẻ đại diện quyền hạn cao nhất của công ty cho Anna.”“Xảy ra chuyện gì tôi tự mình gánh, anh lo sợ cái gì.” Lệ Đình Nam lười biếng dương mắt nhìn.Dưới ánh trăng sáng, anh tắt điện thoại, thả điện thoại vào túi quần tây.Có năng lực làm nhà họ Tô tiêu phí tâm sức và tài chính để giúp đỡ xóa bỏ quá khứ, Anna có gì để sợ?Hai hàng lông mày của Lệ Đình Nam nhíu lại, môi mỏng mím thành một đường.Là vì không muốn để người khác biết được quá khứ của cô ta?Chỉ là người bình thường có quá khứ gì đáng để che giấu.Không những thế, cô hiểu lễ nghi nhà giàu rõ như nắm trong lòng bàn tay…ánh mắt Lệ Đình Nam đen kịt, u ám híp lại, anh bực bội lấy một điếu thuốc hút, ngậm giữa môi.Giọng nói và mùi hương trên người Anna làm anh ngủ rất ngon, từ trước tới giờ chưa có người phụ nữ nào làm anh phải lưu ý như vậy.Lặng lẽ hút xong điếu thuốc, Lệ Đình Nam dụi tàn thuốc vào cái gạt tàn bằng đá cẩm thạch, sau đó quay lại bàn làm việc.Anh mở một tệp tài liệu ra.Bên trong là tất cả tư liệu Lý An điều tra được về các mối quan hệ của Hứa Nhược Phi.Lệ Đình Nam híp mắt lại, cẩn thận xem lại tệp tài liệu này một lần nữa.Bỗng nhiên, trong đầu xuất hiện một ý nghĩ quái dị.Lần đầu tiên Anna ra nước ngoài là sáu năm trước.Sáu năm trước…Cũng là một ngày của sáu năm trước anh gặp được hồ ly nhỏ.Lệ Đình Nam luôn nghĩ đó chỉ là giấc mơ.Ngày hôm đó, trong mơ anh thấy mình gặp một người phụ nữ ranh ma quỷ quái, trên mặt đeo mặt nạ hồ ly, hai người vui vẻ lăn lội, y như một giấc mơ.Giọng nói của người phụ nữ đó rất yểu điệu, mềm nhũn như nước, kêu một tiếng cũng đủ làm anh thần hồn điên đảo, trái tim ngứa ngáy.Khi tỉnh lại, trên giường chỉ có mình anh, không còn hình bóng người phụ nữ kia.Vệt máu đỏ thẫm dính trên ga giường màu trắng đập vào mắt anh đau nhức.Đó không phải là mơ, thật sự có người phụ nữ đó.…Sau khi Hứa Nhược Phi và Tô Vân Nhi ra khỏi nhà hàng ba sao Michelin, Hứa Nhược Phi hỏi: “Đặt khách sạn chưa? Ở chỗ nào? Tớ đưa cậu về.”Tô Vân Nhi cong môi cười xấu xa..

Lệ Đình Nam đứng dậy đi tới mở cửa sổ ra.

Ánh trăng chiếu vào.

Anh dựa lưng vào bệ cửa sổ, ánh trăng lạnh lẽo phản chiếu vào khuôn mặt anh tuấn của anh đẹp như điêu khắc vậy.

“Tất nhiên là trên người cô ta có cất giấu bí mật.

”Lệ Đình Nam dặn dò: “Đừng rút dây động rừng, theo dõi con đường nhà họ Tô và Tô Vân Nhi, điều tra quan hệ của cô ta với Anna.

“Anna thế nào?” Lý An lo lắng hỏi: “Tổng giám đốc Lệ, anh đưa thẻ đại diện quyền hạn cao nhất của công ty cho Anna.

“Xảy ra chuyện gì tôi tự mình gánh, anh lo sợ cái gì.

” Lệ Đình Nam lười biếng dương mắt nhìn.

Dưới ánh trăng sáng, anh tắt điện thoại, thả điện thoại vào túi quần tây.

Có năng lực làm nhà họ Tô tiêu phí tâm sức và tài chính để giúp đỡ xóa bỏ quá khứ, Anna có gì để sợ?

Hai hàng lông mày của Lệ Đình Nam nhíu lại, môi mỏng mím thành một đường.

Là vì không muốn để người khác biết được quá khứ của cô ta?

Chỉ là người bình thường có quá khứ gì đáng để che giấu.

Không những thế, cô hiểu lễ nghi nhà giàu rõ như nắm trong lòng bàn tay…ánh mắt Lệ Đình Nam đen kịt, u ám híp lại, anh bực bội lấy một điếu thuốc hút, ngậm giữa môi.

Giọng nói và mùi hương trên người Anna làm anh ngủ rất ngon, từ trước tới giờ chưa có người phụ nữ nào làm anh phải lưu ý như vậy.

Lặng lẽ hút xong điếu thuốc, Lệ Đình Nam dụi tàn thuốc vào cái gạt tàn bằng đá cẩm thạch, sau đó quay lại bàn làm việc.

Anh mở một tệp tài liệu ra.

Bên trong là tất cả tư liệu Lý An điều tra được về các mối quan hệ của Hứa Nhược Phi.

Lệ Đình Nam híp mắt lại, cẩn thận xem lại tệp tài liệu này một lần nữa.

Bỗng nhiên, trong đầu xuất hiện một ý nghĩ quái dị.

Lần đầu tiên Anna ra nước ngoài là sáu năm trước.

Sáu năm trước…

Cũng là một ngày của sáu năm trước anh gặp được hồ ly nhỏ.

Lệ Đình Nam luôn nghĩ đó chỉ là giấc mơ.

Ngày hôm đó, trong mơ anh thấy mình gặp một người phụ nữ ranh ma quỷ quái, trên mặt đeo mặt nạ hồ ly, hai người vui vẻ lăn lội, y như một giấc mơ.

Giọng nói của người phụ nữ đó rất yểu điệu, mềm nhũn như nước, kêu một tiếng cũng đủ làm anh thần hồn điên đảo, trái tim ngứa ngáy.

Khi tỉnh lại, trên giường chỉ có mình anh, không còn hình bóng người phụ nữ kia.

Vệt máu đỏ thẫm dính trên ga giường màu trắng đập vào mắt anh đau nhức.

Đó không phải là mơ, thật sự có người phụ nữ đó.

Sau khi Hứa Nhược Phi và Tô Vân Nhi ra khỏi nhà hàng ba sao Michelin, Hứa Nhược Phi hỏi: “Đặt khách sạn chưa? Ở chỗ nào? Tớ đưa cậu về.

Tô Vân Nhi cong môi cười xấu xa.

.

Kế Hoạch Tìm Lại Vợ Của Thiếu Gia Họ LệTác giả: SongTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngKhách sạn quốc tế lớn nhất Lâm Xuyên. Ánh nắng xuyên qua mành cửa, hắt lên một mảng sáng vàng nhạt trên giường lớn phòng Tổng thống. Hứa Nhược Phi mơ màng dụi mắt, vừa cử động một chút đã cảm thấy cả người không thoải mái. Cảm giác đau đớn khó diễn tả làm cô cau mày lại, mặt tái đi. Shhh! Đây là đâu? Thoáng tỉnh táo lại, Hứa Nhược Phi phát hiện đây không phải phòng mình. Tổi qua đã xảy ra chuyện gì? Hứa Nhược Phi lắc lắc đầu, cảm thấy trí nhớ mơ hồ vô cùng. Chợt, cô quay phắt đầu nhìn người đàn ông bên cạnh. Người này… Trên sàn nhà rải rác quần áo của hai người, thậm chí mặt nạ hồ ly cô đeo cũng rơi một bên. Cô chỉ có thể nhặt lấy phần quần áo có vẻ đỡ rách nát nhất khoác lên người. Hứa Nhược Phi còn chưa kịp nghĩ cẩn thận xem chuyện gì xảy ra đã nghe được tiếng đập cửa vang lên. Ngay sau đó, cửa phòng bị người bạo lực đá văng, một đám người ùa vào. Người dẫn đầu là em gái của Hứa Nhược Phi, Hứa Nhược Mộng. “Nhược Mộng?” Đầu Hứa Nhược Phi nổ vang một tiếng, cô nhớ ra rồi. Tối qua Hứa… Lệ Đình Nam đứng dậy đi tới mở cửa sổ ra.Ánh trăng chiếu vào.Anh dựa lưng vào bệ cửa sổ, ánh trăng lạnh lẽo phản chiếu vào khuôn mặt anh tuấn của anh đẹp như điêu khắc vậy.“Tất nhiên là trên người cô ta có cất giấu bí mật.”Lệ Đình Nam dặn dò: “Đừng rút dây động rừng, theo dõi con đường nhà họ Tô và Tô Vân Nhi, điều tra quan hệ của cô ta với Anna.”“Anna thế nào?” Lý An lo lắng hỏi: “Tổng giám đốc Lệ, anh đưa thẻ đại diện quyền hạn cao nhất của công ty cho Anna.”“Xảy ra chuyện gì tôi tự mình gánh, anh lo sợ cái gì.” Lệ Đình Nam lười biếng dương mắt nhìn.Dưới ánh trăng sáng, anh tắt điện thoại, thả điện thoại vào túi quần tây.Có năng lực làm nhà họ Tô tiêu phí tâm sức và tài chính để giúp đỡ xóa bỏ quá khứ, Anna có gì để sợ?Hai hàng lông mày của Lệ Đình Nam nhíu lại, môi mỏng mím thành một đường.Là vì không muốn để người khác biết được quá khứ của cô ta?Chỉ là người bình thường có quá khứ gì đáng để che giấu.Không những thế, cô hiểu lễ nghi nhà giàu rõ như nắm trong lòng bàn tay…ánh mắt Lệ Đình Nam đen kịt, u ám híp lại, anh bực bội lấy một điếu thuốc hút, ngậm giữa môi.Giọng nói và mùi hương trên người Anna làm anh ngủ rất ngon, từ trước tới giờ chưa có người phụ nữ nào làm anh phải lưu ý như vậy.Lặng lẽ hút xong điếu thuốc, Lệ Đình Nam dụi tàn thuốc vào cái gạt tàn bằng đá cẩm thạch, sau đó quay lại bàn làm việc.Anh mở một tệp tài liệu ra.Bên trong là tất cả tư liệu Lý An điều tra được về các mối quan hệ của Hứa Nhược Phi.Lệ Đình Nam híp mắt lại, cẩn thận xem lại tệp tài liệu này một lần nữa.Bỗng nhiên, trong đầu xuất hiện một ý nghĩ quái dị.Lần đầu tiên Anna ra nước ngoài là sáu năm trước.Sáu năm trước…Cũng là một ngày của sáu năm trước anh gặp được hồ ly nhỏ.Lệ Đình Nam luôn nghĩ đó chỉ là giấc mơ.Ngày hôm đó, trong mơ anh thấy mình gặp một người phụ nữ ranh ma quỷ quái, trên mặt đeo mặt nạ hồ ly, hai người vui vẻ lăn lội, y như một giấc mơ.Giọng nói của người phụ nữ đó rất yểu điệu, mềm nhũn như nước, kêu một tiếng cũng đủ làm anh thần hồn điên đảo, trái tim ngứa ngáy.Khi tỉnh lại, trên giường chỉ có mình anh, không còn hình bóng người phụ nữ kia.Vệt máu đỏ thẫm dính trên ga giường màu trắng đập vào mắt anh đau nhức.Đó không phải là mơ, thật sự có người phụ nữ đó.…Sau khi Hứa Nhược Phi và Tô Vân Nhi ra khỏi nhà hàng ba sao Michelin, Hứa Nhược Phi hỏi: “Đặt khách sạn chưa? Ở chỗ nào? Tớ đưa cậu về.”Tô Vân Nhi cong môi cười xấu xa..

Chương 187: Chương 187