Tác giả:

Hải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong…

Chương 702

Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!Tác giả: Thanh NhãTruyện Ngôn TìnhHải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong… CHƯƠNG 702“Ông xã, ông nghĩ xem phải làm sao mới khiến Kình Hiên và Tử Yên gạo nấu thành cơm?” Bà Cố nắm chặt bàn tay hỏi.Cố Việt Bân nheo mắt: “Chuyện này còn không đơn giản à, bảo Tử Yên hẹn Kình Hiên đến khách sạn, sau đó Tử Yên nhân cơ hội bỏ thuốc cho Kình Hiên, đợi đến thời gian thích hợp, tôi sẽ sắp xếp cho truyền thông đến, cứ thế, nếu Kình Hiên còn muốn kiên trì từ hôn, hiển nhiên sẽ chọc giận cư dân mạng, bà nghĩ mà xem, cư dân mạng sẽ không bỏ qua cho cậu ta, cũng sẽ không bỏ qua cho tập đoàn Phó Thị.”“Tôi hiểu rồi, đây chính là lợi dụng dư luận để ép Kình Hiên cưới Tử Yên.” Bà Cố gật đầu.“Đúng thế, cho nên hiện tại bà gọi điện thoại cho Tử Yên, bảo con bé trở về, kế hoạch này nhất định phải được tiến hành trong đêm nay, không thể trì hoãn thêm.”Cố Việt Bân nghiêm túc nói.“Nhưng trước đó tôi có gọi cho Tử Yên mà nó không nghe máy!” Bà Cố có chút khó xử.Cố Việt Bân mặc kệ, ông ta đứng lên: “Vậy thì cứ tiếp tục gọi đi, gọi tới khi nào nó nghe mới thôi, dù sao chúng ta cũng chỉ có chút ít thời gian đó thôi.”Bà Cố không phản đối nữa, chỉ có thể làm theo lời ông ta nói, cầm điện thoại gọi cho Cố Tử Yên.Bên kia, trong một kho hàng cũ bị bỏ hoang, một người đàn ông cầm cầm chiếc di động đang đổ chuông đi về phía hai người đàn ông ở cửa.“Cậu Lương, chuông điện thoại của Cố Tử Yên lại vang rồi.’ Người đàn ông chuyển di động đến.Lương Triết lạnh nhạt nhìn một cái: “Không cần quan tâm, cứ để cho nó vang.”“Vâng!” Người đàn ông nghe thấy lời cậu ta nói thì thu lại di động.Lâm Diệc Hàng ở bên cạnh nhìn đồng hồ tay: “Thời gian không còn sớm, anh đi vào bảo bọn họ bắt đầu đi, sau khi trời tôi, ném người đến nơi có nhiều người.”“Đã hiểu!” Người đàn ông nghiêm túc, xoay người trở về kho hàng.Lâm Diệc Hàng lấy ra một bao thuốc †ừ trong túi, rút ra hai điếu, đưa cho Lương Triết một điếu.Lương Triết không từ chối, cậu ta nhận lấy.Lúc này, trong kho hàng phía sau bọn họ truyền đến một giọng nữ kinh hoảng sợ hãi: “Các anh là ai!”Là Cố Tử Yên, cô ta đã tỉnh.Cố Tử Yên tỉnh do bị hắt nước, sau khi tỉnh lại, cô ta phát hiện mình chẳng những đang ở nơi xa lạ mà còn bị trói gô, sắc mặt nhất thời trắng bệch.Cô ta nhanh chóng hiểu ra, mình lại bị bắt cóc rồi!“Chúng tôi là ai sao?” Mấy người đàn ông đứng ở trước mặt Cố Tử Yên cười bỉ ổi, chà xát tay đáp: “Chúng tôi đương nhiên là người chuyên hầu hạ cô rồi!”Nghe thấy hai chữ ‘hầu hạ’ này, đôi con ngươi của Cố Tử Yên co rút.Chuyện gì thế này?Người bọn họ nên hầu hạ không phải là Bạch Dương sao? Vì sao lại biến thành cô ta?“Được rồi, nói với cô ta nhiều thế làm gì, các anh nhanh bắt đầu đi, tôi còn chờ quay video gửi cho ông chủ báo cáo kết quả công tác đó.’ Cách đó không xa, một người đàn ông cầm camera mất kiên nhẫn thúc giục.Cố Tử Yên nhìn về phía người kia, lập tức nhận ra, cô ta trừng to mắt: “Là anh!”Là người dẫn cô ta đến ngõ hẻm!Ánh mắt người đàn ông cầm camera khẽ lóe lên, nhưng rất nhanh lại khôi phục lại vẻ bình thường, anh ta mở camera nhắm ngay Cố Tử Yên: “Được rồi, tôi đã mở máy, nhanh làm đi!”

CHƯƠNG 702

“Ông xã, ông nghĩ xem phải làm sao mới khiến Kình Hiên và Tử Yên gạo nấu thành cơm?” Bà Cố nắm chặt bàn tay hỏi.

Cố Việt Bân nheo mắt: “Chuyện này còn không đơn giản à, bảo Tử Yên hẹn Kình Hiên đến khách sạn, sau đó Tử Yên nhân cơ hội bỏ thuốc cho Kình Hiên, đợi đến thời gian thích hợp, tôi sẽ sắp xếp cho truyền thông đến, cứ thế, nếu Kình Hiên còn muốn kiên trì từ hôn, hiển nhiên sẽ chọc giận cư dân mạng, bà nghĩ mà xem, cư dân mạng sẽ không bỏ qua cho cậu ta, cũng sẽ không bỏ qua cho tập đoàn Phó Thị.”

“Tôi hiểu rồi, đây chính là lợi dụng dư luận để ép Kình Hiên cưới Tử Yên.” Bà Cố gật đầu.

“Đúng thế, cho nên hiện tại bà gọi điện thoại cho Tử Yên, bảo con bé trở về, kế hoạch này nhất định phải được tiến hành trong đêm nay, không thể trì hoãn thêm.”

Cố Việt Bân nghiêm túc nói.

“Nhưng trước đó tôi có gọi cho Tử Yên mà nó không nghe máy!” Bà Cố có chút khó xử.

Cố Việt Bân mặc kệ, ông ta đứng lên: “Vậy thì cứ tiếp tục gọi đi, gọi tới khi nào nó nghe mới thôi, dù sao chúng ta cũng chỉ có chút ít thời gian đó thôi.”

Bà Cố không phản đối nữa, chỉ có thể làm theo lời ông ta nói, cầm điện thoại gọi cho Cố Tử Yên.

Bên kia, trong một kho hàng cũ bị bỏ hoang, một người đàn ông cầm cầm chiếc di động đang đổ chuông đi về phía hai người đàn ông ở cửa.

“Cậu Lương, chuông điện thoại của Cố Tử Yên lại vang rồi.’ Người đàn ông chuyển di động đến.

Lương Triết lạnh nhạt nhìn một cái: “Không cần quan tâm, cứ để cho nó vang.”

“Vâng!” Người đàn ông nghe thấy lời cậu ta nói thì thu lại di động.

Lâm Diệc Hàng ở bên cạnh nhìn đồng hồ tay: “Thời gian không còn sớm, anh đi vào bảo bọn họ bắt đầu đi, sau khi trời tôi, ném người đến nơi có nhiều người.”

“Đã hiểu!” Người đàn ông nghiêm túc, xoay người trở về kho hàng.

Lâm Diệc Hàng lấy ra một bao thuốc †ừ trong túi, rút ra hai điếu, đưa cho Lương Triết một điếu.

Lương Triết không từ chối, cậu ta nhận lấy.

Lúc này, trong kho hàng phía sau bọn họ truyền đến một giọng nữ kinh hoảng sợ hãi: “Các anh là ai!”

Là Cố Tử Yên, cô ta đã tỉnh.

Cố Tử Yên tỉnh do bị hắt nước, sau khi tỉnh lại, cô ta phát hiện mình chẳng những đang ở nơi xa lạ mà còn bị trói gô, sắc mặt nhất thời trắng bệch.

Cô ta nhanh chóng hiểu ra, mình lại bị bắt cóc rồi!

“Chúng tôi là ai sao?” Mấy người đàn ông đứng ở trước mặt Cố Tử Yên cười bỉ ổi, chà xát tay đáp: “Chúng tôi đương nhiên là người chuyên hầu hạ cô rồi!”

Nghe thấy hai chữ ‘hầu hạ’ này, đôi con ngươi của Cố Tử Yên co rút.

Chuyện gì thế này?

Người bọn họ nên hầu hạ không phải là Bạch Dương sao? Vì sao lại biến thành cô ta?

“Được rồi, nói với cô ta nhiều thế làm gì, các anh nhanh bắt đầu đi, tôi còn chờ quay video gửi cho ông chủ báo cáo kết quả công tác đó.’ Cách đó không xa, một người đàn ông cầm camera mất kiên nhẫn thúc giục.

Cố Tử Yên nhìn về phía người kia, lập tức nhận ra, cô ta trừng to mắt: “Là anh!”

Là người dẫn cô ta đến ngõ hẻm!

Ánh mắt người đàn ông cầm camera khẽ lóe lên, nhưng rất nhanh lại khôi phục lại vẻ bình thường, anh ta mở camera nhắm ngay Cố Tử Yên: “Được rồi, tôi đã mở máy, nhanh làm đi!”

Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!Tác giả: Thanh NhãTruyện Ngôn TìnhHải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong… CHƯƠNG 702“Ông xã, ông nghĩ xem phải làm sao mới khiến Kình Hiên và Tử Yên gạo nấu thành cơm?” Bà Cố nắm chặt bàn tay hỏi.Cố Việt Bân nheo mắt: “Chuyện này còn không đơn giản à, bảo Tử Yên hẹn Kình Hiên đến khách sạn, sau đó Tử Yên nhân cơ hội bỏ thuốc cho Kình Hiên, đợi đến thời gian thích hợp, tôi sẽ sắp xếp cho truyền thông đến, cứ thế, nếu Kình Hiên còn muốn kiên trì từ hôn, hiển nhiên sẽ chọc giận cư dân mạng, bà nghĩ mà xem, cư dân mạng sẽ không bỏ qua cho cậu ta, cũng sẽ không bỏ qua cho tập đoàn Phó Thị.”“Tôi hiểu rồi, đây chính là lợi dụng dư luận để ép Kình Hiên cưới Tử Yên.” Bà Cố gật đầu.“Đúng thế, cho nên hiện tại bà gọi điện thoại cho Tử Yên, bảo con bé trở về, kế hoạch này nhất định phải được tiến hành trong đêm nay, không thể trì hoãn thêm.”Cố Việt Bân nghiêm túc nói.“Nhưng trước đó tôi có gọi cho Tử Yên mà nó không nghe máy!” Bà Cố có chút khó xử.Cố Việt Bân mặc kệ, ông ta đứng lên: “Vậy thì cứ tiếp tục gọi đi, gọi tới khi nào nó nghe mới thôi, dù sao chúng ta cũng chỉ có chút ít thời gian đó thôi.”Bà Cố không phản đối nữa, chỉ có thể làm theo lời ông ta nói, cầm điện thoại gọi cho Cố Tử Yên.Bên kia, trong một kho hàng cũ bị bỏ hoang, một người đàn ông cầm cầm chiếc di động đang đổ chuông đi về phía hai người đàn ông ở cửa.“Cậu Lương, chuông điện thoại của Cố Tử Yên lại vang rồi.’ Người đàn ông chuyển di động đến.Lương Triết lạnh nhạt nhìn một cái: “Không cần quan tâm, cứ để cho nó vang.”“Vâng!” Người đàn ông nghe thấy lời cậu ta nói thì thu lại di động.Lâm Diệc Hàng ở bên cạnh nhìn đồng hồ tay: “Thời gian không còn sớm, anh đi vào bảo bọn họ bắt đầu đi, sau khi trời tôi, ném người đến nơi có nhiều người.”“Đã hiểu!” Người đàn ông nghiêm túc, xoay người trở về kho hàng.Lâm Diệc Hàng lấy ra một bao thuốc †ừ trong túi, rút ra hai điếu, đưa cho Lương Triết một điếu.Lương Triết không từ chối, cậu ta nhận lấy.Lúc này, trong kho hàng phía sau bọn họ truyền đến một giọng nữ kinh hoảng sợ hãi: “Các anh là ai!”Là Cố Tử Yên, cô ta đã tỉnh.Cố Tử Yên tỉnh do bị hắt nước, sau khi tỉnh lại, cô ta phát hiện mình chẳng những đang ở nơi xa lạ mà còn bị trói gô, sắc mặt nhất thời trắng bệch.Cô ta nhanh chóng hiểu ra, mình lại bị bắt cóc rồi!“Chúng tôi là ai sao?” Mấy người đàn ông đứng ở trước mặt Cố Tử Yên cười bỉ ổi, chà xát tay đáp: “Chúng tôi đương nhiên là người chuyên hầu hạ cô rồi!”Nghe thấy hai chữ ‘hầu hạ’ này, đôi con ngươi của Cố Tử Yên co rút.Chuyện gì thế này?Người bọn họ nên hầu hạ không phải là Bạch Dương sao? Vì sao lại biến thành cô ta?“Được rồi, nói với cô ta nhiều thế làm gì, các anh nhanh bắt đầu đi, tôi còn chờ quay video gửi cho ông chủ báo cáo kết quả công tác đó.’ Cách đó không xa, một người đàn ông cầm camera mất kiên nhẫn thúc giục.Cố Tử Yên nhìn về phía người kia, lập tức nhận ra, cô ta trừng to mắt: “Là anh!”Là người dẫn cô ta đến ngõ hẻm!Ánh mắt người đàn ông cầm camera khẽ lóe lên, nhưng rất nhanh lại khôi phục lại vẻ bình thường, anh ta mở camera nhắm ngay Cố Tử Yên: “Được rồi, tôi đã mở máy, nhanh làm đi!”

Chương 702