Đêm lạnh như nước. Trong khoang thuyền tối tăm có tiếng gầm rú vang vang, chỉ nhìn thấy một người đang nằm ở nơi đó, tay chân bị buộc chặt. Trên đầu bắt đầu cảm thấy đau đớn làm người nằm trên mặt đất chậm rãi mở mắt tỉnh lại. “Đại tiểu thư. ” Đột nhiên một thanh âm lạnh nhạt vang lên. Nằm trên mặt đất, Yến Cửu mở mắt tỉnh táo lại, lại phát hiện bản thân mình tứ chi đều bị trói chặt, cô khiếp sợ nói: “Từ Thanh, ngươi làm gì ở đây?”Từ Thanh trên cao nhìn xuống mà nhìn cô, “Phu nhân nói được quả nhiên không sai, tuy rằng năm đó cô là vì đánh cắp tin tình báo mà nữ giả nam trang tiến vào quân đội, nhưng rốt cuộc cô đã ở quân đội quá lâu, trong lòng tất nhiên đã quên mất thân phận của chính mình, lần này làm bộ đội nằm vùng ẩn núp ở Yến thị, còn dám lén đem tên nằm vùng chung kia đưa đi. ”Yến Cửu trong lòng nhảy dựng, quả quyết phủ nhận: “Tôi không có!”“Nếu không có, đại tiểu thư vì cái gì muốn lén lút làm trái mệnh lệnh, muốn đem tên chiến hữu A Khôn của mình thả đi? Lão gia rõ ràng đã…
Chương 47: 47: Uy Hiếp Đe Dọa 1
Quân Gia Thần Bí Cực Kì Cưng Chiều Vợ YêuTác giả: Huỳnh HạTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Quân Sự, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhĐêm lạnh như nước. Trong khoang thuyền tối tăm có tiếng gầm rú vang vang, chỉ nhìn thấy một người đang nằm ở nơi đó, tay chân bị buộc chặt. Trên đầu bắt đầu cảm thấy đau đớn làm người nằm trên mặt đất chậm rãi mở mắt tỉnh lại. “Đại tiểu thư. ” Đột nhiên một thanh âm lạnh nhạt vang lên. Nằm trên mặt đất, Yến Cửu mở mắt tỉnh táo lại, lại phát hiện bản thân mình tứ chi đều bị trói chặt, cô khiếp sợ nói: “Từ Thanh, ngươi làm gì ở đây?”Từ Thanh trên cao nhìn xuống mà nhìn cô, “Phu nhân nói được quả nhiên không sai, tuy rằng năm đó cô là vì đánh cắp tin tình báo mà nữ giả nam trang tiến vào quân đội, nhưng rốt cuộc cô đã ở quân đội quá lâu, trong lòng tất nhiên đã quên mất thân phận của chính mình, lần này làm bộ đội nằm vùng ẩn núp ở Yến thị, còn dám lén đem tên nằm vùng chung kia đưa đi. ”Yến Cửu trong lòng nhảy dựng, quả quyết phủ nhận: “Tôi không có!”“Nếu không có, đại tiểu thư vì cái gì muốn lén lút làm trái mệnh lệnh, muốn đem tên chiến hữu A Khôn của mình thả đi? Lão gia rõ ràng đã… Phó Tư từ phòng thay đồ bước ra.Ánh đèn sáng sủa và tinh tế trong phòng chiếu vào bộ vest vừa vặn trên người anh, sợi chỉ vàng sẫm trên cổ tay áo như ẩn như hiện phát sáng, đôi mắt lạnh như băng ở vực sâu, cả người mang theo hào quang cùng khí thế bức người.Khiến những người ở đây đều sửng sốt một lúc.Bộ tây trang này…… Thật sự rất thích hợp với anh!Nó gần như được thiết kế riêng cho anh vậy.Ngay cả vị Lâm tiểu thư kia cũng choáng váng trước vẻ ngoài nam tính của Phó Tư.Người này là đại thiếu gia nhà nào?Cô ta dường như chưa bao giờ nhìn thấy anh ấy trong bất kỳ bữa tiệc nào cả.Còn đang nghi hoặc, thì đột nhiên nghe được một giọng nói trong trẻo cách đó không xa vang lên, “Bộ quần áo này khá tốt, miễn cưỡng cũng hợp với anh đấy.”Ngay sau đó liền thấy Yến Cửu từng bước đi tới bên Phó Tư, đồng thời lấy ra một tấm thẻ đưa cho nhân viên đang đứng bên cạnh, "Quẹt thẻ."Nhân viên lập tức mặt lộ ra vẻ khó xử, “Cái này……”cô nhân viên thỉnh thoảng liếc nhìn vị Lâm tiểu thư như một lời nhắc nhở.Nhưng mà Yến Cửu chỉ làm như không thấy, cười hỏi: “Chẳng lẽ cửa hàng các cô tính tặng không cho tôi bộ quần áo này à?”Nhân viên liền cảm thấy Yến Cửu đúng là không có mắt.Cho dù có tiền, nhưng ở thành phố S, địa vị của cô làm sao có thể so sánh với nhị tiểu thư của Lâm thị đây chứ.Nghĩ đến đây, cô ta dứt khoát đứng về phía Lâm tiểu thư, nhìn Yến Cửu nói rõ: "Không phải như thế, bộ quần áo này đã được Lâm tiểu thư đặt trước, vậy mong anh hãy thay bộ quần áo này ra ngay ạ."Phó Tư đứng đó nghe xong cũng không nghĩ nhiều, liền nói: “Vậy để tôi đi đổi.”Nhưng lập tức đã bị Yến Cửu ngăn lại.Cô đứng trước mặt nhân viên, nhướng mày, “Tôi nhớ rõ vừa rồi cô nói, chỉ cần là những mẫu trong cuốn sưu tập đều có thể mua được, những bộ chưa bị gỡ xuống đều là đồ chưa được đặt trước.Tại sao quần áo của tôi vừa mặc lên người liền trở thành hàng đặt trước vậy? "Nhân viên mỉm cười có lệ và nói: "Đây là lỗi của nhân viên chúng tôi.Tôi quên gỡ nó xuống.".
Phó Tư từ phòng thay đồ bước ra.
Ánh đèn sáng sủa và tinh tế trong phòng chiếu vào bộ vest vừa vặn trên người anh, sợi chỉ vàng sẫm trên cổ tay áo như ẩn như hiện phát sáng, đôi mắt lạnh như băng ở vực sâu, cả người mang theo hào quang cùng khí thế bức người.
Khiến những người ở đây đều sửng sốt một lúc.
Bộ tây trang này…… Thật sự rất thích hợp với anh!Nó gần như được thiết kế riêng cho anh vậy.
Ngay cả vị Lâm tiểu thư kia cũng choáng váng trước vẻ ngoài nam tính của Phó Tư.
Người này là đại thiếu gia nhà nào?Cô ta dường như chưa bao giờ nhìn thấy anh ấy trong bất kỳ bữa tiệc nào cả.
Còn đang nghi hoặc, thì đột nhiên nghe được một giọng nói trong trẻo cách đó không xa vang lên, “Bộ quần áo này khá tốt, miễn cưỡng cũng hợp với anh đấy.
”Ngay sau đó liền thấy Yến Cửu từng bước đi tới bên Phó Tư, đồng thời lấy ra một tấm thẻ đưa cho nhân viên đang đứng bên cạnh, "Quẹt thẻ.
"Nhân viên lập tức mặt lộ ra vẻ khó xử, “Cái này……”cô nhân viên thỉnh thoảng liếc nhìn vị Lâm tiểu thư như một lời nhắc nhở.
Nhưng mà Yến Cửu chỉ làm như không thấy, cười hỏi: “Chẳng lẽ cửa hàng các cô tính tặng không cho tôi bộ quần áo này à?”Nhân viên liền cảm thấy Yến Cửu đúng là không có mắt.
Cho dù có tiền, nhưng ở thành phố S, địa vị của cô làm sao có thể so sánh với nhị tiểu thư của Lâm thị đây chứ.
Nghĩ đến đây, cô ta dứt khoát đứng về phía Lâm tiểu thư, nhìn Yến Cửu nói rõ: "Không phải như thế, bộ quần áo này đã được Lâm tiểu thư đặt trước, vậy mong anh hãy thay bộ quần áo này ra ngay ạ.
"Phó Tư đứng đó nghe xong cũng không nghĩ nhiều, liền nói: “Vậy để tôi đi đổi.
”Nhưng lập tức đã bị Yến Cửu ngăn lại.
Cô đứng trước mặt nhân viên, nhướng mày, “Tôi nhớ rõ vừa rồi cô nói, chỉ cần là những mẫu trong cuốn sưu tập đều có thể mua được, những bộ chưa bị gỡ xuống đều là đồ chưa được đặt trước.
Tại sao quần áo của tôi vừa mặc lên người liền trở thành hàng đặt trước vậy? "Nhân viên mỉm cười có lệ và nói: "Đây là lỗi của nhân viên chúng tôi.
Tôi quên gỡ nó xuống.
".
Quân Gia Thần Bí Cực Kì Cưng Chiều Vợ YêuTác giả: Huỳnh HạTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Quân Sự, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhĐêm lạnh như nước. Trong khoang thuyền tối tăm có tiếng gầm rú vang vang, chỉ nhìn thấy một người đang nằm ở nơi đó, tay chân bị buộc chặt. Trên đầu bắt đầu cảm thấy đau đớn làm người nằm trên mặt đất chậm rãi mở mắt tỉnh lại. “Đại tiểu thư. ” Đột nhiên một thanh âm lạnh nhạt vang lên. Nằm trên mặt đất, Yến Cửu mở mắt tỉnh táo lại, lại phát hiện bản thân mình tứ chi đều bị trói chặt, cô khiếp sợ nói: “Từ Thanh, ngươi làm gì ở đây?”Từ Thanh trên cao nhìn xuống mà nhìn cô, “Phu nhân nói được quả nhiên không sai, tuy rằng năm đó cô là vì đánh cắp tin tình báo mà nữ giả nam trang tiến vào quân đội, nhưng rốt cuộc cô đã ở quân đội quá lâu, trong lòng tất nhiên đã quên mất thân phận của chính mình, lần này làm bộ đội nằm vùng ẩn núp ở Yến thị, còn dám lén đem tên nằm vùng chung kia đưa đi. ”Yến Cửu trong lòng nhảy dựng, quả quyết phủ nhận: “Tôi không có!”“Nếu không có, đại tiểu thư vì cái gì muốn lén lút làm trái mệnh lệnh, muốn đem tên chiến hữu A Khôn của mình thả đi? Lão gia rõ ràng đã… Phó Tư từ phòng thay đồ bước ra.Ánh đèn sáng sủa và tinh tế trong phòng chiếu vào bộ vest vừa vặn trên người anh, sợi chỉ vàng sẫm trên cổ tay áo như ẩn như hiện phát sáng, đôi mắt lạnh như băng ở vực sâu, cả người mang theo hào quang cùng khí thế bức người.Khiến những người ở đây đều sửng sốt một lúc.Bộ tây trang này…… Thật sự rất thích hợp với anh!Nó gần như được thiết kế riêng cho anh vậy.Ngay cả vị Lâm tiểu thư kia cũng choáng váng trước vẻ ngoài nam tính của Phó Tư.Người này là đại thiếu gia nhà nào?Cô ta dường như chưa bao giờ nhìn thấy anh ấy trong bất kỳ bữa tiệc nào cả.Còn đang nghi hoặc, thì đột nhiên nghe được một giọng nói trong trẻo cách đó không xa vang lên, “Bộ quần áo này khá tốt, miễn cưỡng cũng hợp với anh đấy.”Ngay sau đó liền thấy Yến Cửu từng bước đi tới bên Phó Tư, đồng thời lấy ra một tấm thẻ đưa cho nhân viên đang đứng bên cạnh, "Quẹt thẻ."Nhân viên lập tức mặt lộ ra vẻ khó xử, “Cái này……”cô nhân viên thỉnh thoảng liếc nhìn vị Lâm tiểu thư như một lời nhắc nhở.Nhưng mà Yến Cửu chỉ làm như không thấy, cười hỏi: “Chẳng lẽ cửa hàng các cô tính tặng không cho tôi bộ quần áo này à?”Nhân viên liền cảm thấy Yến Cửu đúng là không có mắt.Cho dù có tiền, nhưng ở thành phố S, địa vị của cô làm sao có thể so sánh với nhị tiểu thư của Lâm thị đây chứ.Nghĩ đến đây, cô ta dứt khoát đứng về phía Lâm tiểu thư, nhìn Yến Cửu nói rõ: "Không phải như thế, bộ quần áo này đã được Lâm tiểu thư đặt trước, vậy mong anh hãy thay bộ quần áo này ra ngay ạ."Phó Tư đứng đó nghe xong cũng không nghĩ nhiều, liền nói: “Vậy để tôi đi đổi.”Nhưng lập tức đã bị Yến Cửu ngăn lại.Cô đứng trước mặt nhân viên, nhướng mày, “Tôi nhớ rõ vừa rồi cô nói, chỉ cần là những mẫu trong cuốn sưu tập đều có thể mua được, những bộ chưa bị gỡ xuống đều là đồ chưa được đặt trước.Tại sao quần áo của tôi vừa mặc lên người liền trở thành hàng đặt trước vậy? "Nhân viên mỉm cười có lệ và nói: "Đây là lỗi của nhân viên chúng tôi.Tôi quên gỡ nó xuống.".