Tác giả:

Khách sạn quốc tế lớn nhất Lâm Xuyên. Ánh nắng xuyên qua mành cửa, hắt lên một mảng sáng vàng nhạt trên giường lớn phòng Tổng thống. Hứa Nhược Phi mơ màng dụi mắt, vừa cử động một chút đã cảm thấy cả người không thoải mái. Cảm giác đau đớn khó diễn tả làm cô cau mày lại, mặt tái đi. Shhh! Đây là đâu? Thoáng tỉnh táo lại, Hứa Nhược Phi phát hiện đây không phải phòng mình. Tổi qua đã xảy ra chuyện gì? Hứa Nhược Phi lắc lắc đầu, cảm thấy trí nhớ mơ hồ vô cùng. Chợt, cô quay phắt đầu nhìn người đàn ông bên cạnh. Người này… Trên sàn nhà rải rác quần áo của hai người, thậm chí mặt nạ hồ ly cô đeo cũng rơi một bên. Cô chỉ có thể nhặt lấy phần quần áo có vẻ đỡ rách nát nhất khoác lên người. Hứa Nhược Phi còn chưa kịp nghĩ cẩn thận xem chuyện gì xảy ra đã nghe được tiếng đập cửa vang lên. Ngay sau đó, cửa phòng bị người bạo lực đá văng, một đám người ùa vào. Người dẫn đầu là em gái của Hứa Nhược Phi, Hứa Nhược Mộng. “Nhược Mộng?” Đầu Hứa Nhược Phi nổ vang một tiếng, cô nhớ ra rồi. Tối qua Hứa…

Chương 302: Chương 302

Kế Hoạch Tìm Lại Vợ Của Thiếu Gia Họ LệTác giả: SongTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngKhách sạn quốc tế lớn nhất Lâm Xuyên. Ánh nắng xuyên qua mành cửa, hắt lên một mảng sáng vàng nhạt trên giường lớn phòng Tổng thống. Hứa Nhược Phi mơ màng dụi mắt, vừa cử động một chút đã cảm thấy cả người không thoải mái. Cảm giác đau đớn khó diễn tả làm cô cau mày lại, mặt tái đi. Shhh! Đây là đâu? Thoáng tỉnh táo lại, Hứa Nhược Phi phát hiện đây không phải phòng mình. Tổi qua đã xảy ra chuyện gì? Hứa Nhược Phi lắc lắc đầu, cảm thấy trí nhớ mơ hồ vô cùng. Chợt, cô quay phắt đầu nhìn người đàn ông bên cạnh. Người này… Trên sàn nhà rải rác quần áo của hai người, thậm chí mặt nạ hồ ly cô đeo cũng rơi một bên. Cô chỉ có thể nhặt lấy phần quần áo có vẻ đỡ rách nát nhất khoác lên người. Hứa Nhược Phi còn chưa kịp nghĩ cẩn thận xem chuyện gì xảy ra đã nghe được tiếng đập cửa vang lên. Ngay sau đó, cửa phòng bị người bạo lực đá văng, một đám người ùa vào. Người dẫn đầu là em gái của Hứa Nhược Phi, Hứa Nhược Mộng. “Nhược Mộng?” Đầu Hứa Nhược Phi nổ vang một tiếng, cô nhớ ra rồi. Tối qua Hứa… Bà Tô nhìn thật sâu vào mắt của Hứa Nhược Phi, vỗ nhẹ vào tay Hứa Nhược Phi, an ủi cô: "Chúng ta nói về tình cảm cũng vô ích, nhưng Nhược Phi, con phải nhớ rằng nếu con thích cậu ta, bất kể con gặp phải khó khăn gì, dì vẫn đứng ở phía sau bảo vệ con, con có biết không?”Nếu không phải vì Hứa Nhược Phi nhất định muốn báo thù, bà đã cử người đưa Hứa Thị về tay cô.Một doanh nghiệp đang sa sút sẽ dễ bị đả kích bởi nhà họ Tô.Sau khi đi dạo với bà Tô, Hứa Nhược Phi trở về phòng của mình.Giống như lời Tô Vân Nhi nói, người nhà họ Tô trước nay vẫn luôn giữ căn phòng cũ của Hứa Nhược Phi, giống như lúc ban đầu.Đương nhiên, những bình hoa tươi đều được thay mới mỗi ngày.Hứa Nhược Phi nở một nụ cười dịu dàng.Cô tháo giày cao gót, ném quần áo xuống giường, cầm áo choàng tắm đi về phía phòng tắm.Một lúc sau, trong phòng tắm có tiếng nước chảy.Tiếng nước lớn đến nỗi Hứa Nhược Phi thậm chí còn không nghe thấy điện thoại của cô đang rung trên giường.Ở một nơi cách Lâm Xuyên hàng nghìn kilomet, Lệ Đình Nam đang cau mày, điện thoại trong lòng bàn tay anh không ngừng vang lên âm thanh tít tít liên hồi.Anh im lặng một lúc, đặt điện thoại lên bàn rồi lại tiếp tục công việc.Bây giờ có lẽ là khoảng hai giờ chiều ở Pháp, không lẽ cô gái này đã ngủ rồi sao?Sau khi Lệ Đình Nam gõ được vài chữ trên bàn phím, suy nghĩ của anh lại bị cô gái ở Paris chiếm lấy trong vô thức.Anh dừng công việc của mình lại ngay lập tức và lấy ngón tay xoa thái dương.“Tổng giám đốc Lệ, trà Long Tĩnh của anh.” Lý An bưng một tách trà nóng, đẩy cửa phòng làm việc.Hôm nay là ngày thứ hai Anna rời đi, tổng giám đốc Lệ hình như không muốn ăn gì.Vẫn còn ba ngày nữa, nhưng Lý An không biết được mình cần phải làm gì.Lệ Đình Nam hờ hững đáp lại rồi thản nhiên hỏi: "Anna có gọi điện thoại cho tôi không?"Lý An đặt tách trà xuống bàn, nghe thấy câu hỏi, cậu ta dừng lại: "Không, giờ này có lẽ cô ấy mới xuống máy bay.”"Được rồi, tôi hiểu rồi.Đưa những tài liệu khác chưa được chỉnh sửa tới cho tôi." Giọng của Lệ Đình Nam vẫn điềm đạm như mọi khi."Tổng giám đốc Lệ, hôm nay anh không về nghỉ ngơi sao?"Lệ Đình Nam lạnh lùng liếc nhìn Lý An.Lý An lập tức im lặng: "Được rồi, tổng giám đốc Lệ!"Lý An đặt một xấp tài liệu dày cộp trên bàn của Lệ Đình Nam, lén lút nhìn người đàn ông đang im lặng làm việc một lúc rồi rời khỏi văn phòng.Ánh nắng chiếu vào tầng cao nhất của tòa nhà tập đoàn Lệ thị vẫn chưa tắt.!Hứa Nhược Phi tắm xong, cô thoải mái đi ra khỏi phòng tắm, gương mặt sáng sủa ửng hồng, mái tóc đen dài được quấn trong một chiếc khăn tắm màu trắng.Cô mặc một chiếc áo choàng tắm màu trắng và bước chân trần lên chăn."Thật là thoải mái! " Hứa Nhược Phi vươn người vùi đầu vào trong cái chăn mềm mại.Sau một lúc, cuối cùng cô cũng tìm thấy chiếc điện thoại di động đáng thương mà mình đã nằm lên..

Bà Tô nhìn thật sâu vào mắt của Hứa Nhược Phi, vỗ nhẹ vào tay Hứa Nhược Phi, an ủi cô: "Chúng ta nói về tình cảm cũng vô ích, nhưng Nhược Phi, con phải nhớ rằng nếu con thích cậu ta, bất kể con gặp phải khó khăn gì, dì vẫn đứng ở phía sau bảo vệ con, con có biết không?”

Nếu không phải vì Hứa Nhược Phi nhất định muốn báo thù, bà đã cử người đưa Hứa Thị về tay cô.

Một doanh nghiệp đang sa sút sẽ dễ bị đả kích bởi nhà họ Tô.

Sau khi đi dạo với bà Tô, Hứa Nhược Phi trở về phòng của mình.

Giống như lời Tô Vân Nhi nói, người nhà họ Tô trước nay vẫn luôn giữ căn phòng cũ của Hứa Nhược Phi, giống như lúc ban đầu.

Đương nhiên, những bình hoa tươi đều được thay mới mỗi ngày.

Hứa Nhược Phi nở một nụ cười dịu dàng.

Cô tháo giày cao gót, ném quần áo xuống giường, cầm áo choàng tắm đi về phía phòng tắm.

Một lúc sau, trong phòng tắm có tiếng nước chảy.

Tiếng nước lớn đến nỗi Hứa Nhược Phi thậm chí còn không nghe thấy điện thoại của cô đang rung trên giường.

Ở một nơi cách Lâm Xuyên hàng nghìn kilomet, Lệ Đình Nam đang cau mày, điện thoại trong lòng bàn tay anh không ngừng vang lên âm thanh tít tít liên hồi.

Anh im lặng một lúc, đặt điện thoại lên bàn rồi lại tiếp tục công việc.

Bây giờ có lẽ là khoảng hai giờ chiều ở Pháp, không lẽ cô gái này đã ngủ rồi sao?

Sau khi Lệ Đình Nam gõ được vài chữ trên bàn phím, suy nghĩ của anh lại bị cô gái ở Paris chiếm lấy trong vô thức.

Anh dừng công việc của mình lại ngay lập tức và lấy ngón tay xoa thái dương.

“Tổng giám đốc Lệ, trà Long Tĩnh của anh.

” Lý An bưng một tách trà nóng, đẩy cửa phòng làm việc.

Hôm nay là ngày thứ hai Anna rời đi, tổng giám đốc Lệ hình như không muốn ăn gì.

Vẫn còn ba ngày nữa, nhưng Lý An không biết được mình cần phải làm gì.

Lệ Đình Nam hờ hững đáp lại rồi thản nhiên hỏi: "Anna có gọi điện thoại cho tôi không?"

Lý An đặt tách trà xuống bàn, nghe thấy câu hỏi, cậu ta dừng lại: "Không, giờ này có lẽ cô ấy mới xuống máy bay.

"Được rồi, tôi hiểu rồi.

Đưa những tài liệu khác chưa được chỉnh sửa tới cho tôi.

" Giọng của Lệ Đình Nam vẫn điềm đạm như mọi khi.

"Tổng giám đốc Lệ, hôm nay anh không về nghỉ ngơi sao?"

Lệ Đình Nam lạnh lùng liếc nhìn Lý An.

Lý An lập tức im lặng: "Được rồi, tổng giám đốc Lệ!"

Lý An đặt một xấp tài liệu dày cộp trên bàn của Lệ Đình Nam, lén lút nhìn người đàn ông đang im lặng làm việc một lúc rồi rời khỏi văn phòng.

Ánh nắng chiếu vào tầng cao nhất của tòa nhà tập đoàn Lệ thị vẫn chưa tắt.

!

Hứa Nhược Phi tắm xong, cô thoải mái đi ra khỏi phòng tắm, gương mặt sáng sủa ửng hồng, mái tóc đen dài được quấn trong một chiếc khăn tắm màu trắng.

Cô mặc một chiếc áo choàng tắm màu trắng và bước chân trần lên chăn.

"Thật là thoải mái! " Hứa Nhược Phi vươn người vùi đầu vào trong cái chăn mềm mại.

Sau một lúc, cuối cùng cô cũng tìm thấy chiếc điện thoại di động đáng thương mà mình đã nằm lên.

.

Kế Hoạch Tìm Lại Vợ Của Thiếu Gia Họ LệTác giả: SongTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngKhách sạn quốc tế lớn nhất Lâm Xuyên. Ánh nắng xuyên qua mành cửa, hắt lên một mảng sáng vàng nhạt trên giường lớn phòng Tổng thống. Hứa Nhược Phi mơ màng dụi mắt, vừa cử động một chút đã cảm thấy cả người không thoải mái. Cảm giác đau đớn khó diễn tả làm cô cau mày lại, mặt tái đi. Shhh! Đây là đâu? Thoáng tỉnh táo lại, Hứa Nhược Phi phát hiện đây không phải phòng mình. Tổi qua đã xảy ra chuyện gì? Hứa Nhược Phi lắc lắc đầu, cảm thấy trí nhớ mơ hồ vô cùng. Chợt, cô quay phắt đầu nhìn người đàn ông bên cạnh. Người này… Trên sàn nhà rải rác quần áo của hai người, thậm chí mặt nạ hồ ly cô đeo cũng rơi một bên. Cô chỉ có thể nhặt lấy phần quần áo có vẻ đỡ rách nát nhất khoác lên người. Hứa Nhược Phi còn chưa kịp nghĩ cẩn thận xem chuyện gì xảy ra đã nghe được tiếng đập cửa vang lên. Ngay sau đó, cửa phòng bị người bạo lực đá văng, một đám người ùa vào. Người dẫn đầu là em gái của Hứa Nhược Phi, Hứa Nhược Mộng. “Nhược Mộng?” Đầu Hứa Nhược Phi nổ vang một tiếng, cô nhớ ra rồi. Tối qua Hứa… Bà Tô nhìn thật sâu vào mắt của Hứa Nhược Phi, vỗ nhẹ vào tay Hứa Nhược Phi, an ủi cô: "Chúng ta nói về tình cảm cũng vô ích, nhưng Nhược Phi, con phải nhớ rằng nếu con thích cậu ta, bất kể con gặp phải khó khăn gì, dì vẫn đứng ở phía sau bảo vệ con, con có biết không?”Nếu không phải vì Hứa Nhược Phi nhất định muốn báo thù, bà đã cử người đưa Hứa Thị về tay cô.Một doanh nghiệp đang sa sút sẽ dễ bị đả kích bởi nhà họ Tô.Sau khi đi dạo với bà Tô, Hứa Nhược Phi trở về phòng của mình.Giống như lời Tô Vân Nhi nói, người nhà họ Tô trước nay vẫn luôn giữ căn phòng cũ của Hứa Nhược Phi, giống như lúc ban đầu.Đương nhiên, những bình hoa tươi đều được thay mới mỗi ngày.Hứa Nhược Phi nở một nụ cười dịu dàng.Cô tháo giày cao gót, ném quần áo xuống giường, cầm áo choàng tắm đi về phía phòng tắm.Một lúc sau, trong phòng tắm có tiếng nước chảy.Tiếng nước lớn đến nỗi Hứa Nhược Phi thậm chí còn không nghe thấy điện thoại của cô đang rung trên giường.Ở một nơi cách Lâm Xuyên hàng nghìn kilomet, Lệ Đình Nam đang cau mày, điện thoại trong lòng bàn tay anh không ngừng vang lên âm thanh tít tít liên hồi.Anh im lặng một lúc, đặt điện thoại lên bàn rồi lại tiếp tục công việc.Bây giờ có lẽ là khoảng hai giờ chiều ở Pháp, không lẽ cô gái này đã ngủ rồi sao?Sau khi Lệ Đình Nam gõ được vài chữ trên bàn phím, suy nghĩ của anh lại bị cô gái ở Paris chiếm lấy trong vô thức.Anh dừng công việc của mình lại ngay lập tức và lấy ngón tay xoa thái dương.“Tổng giám đốc Lệ, trà Long Tĩnh của anh.” Lý An bưng một tách trà nóng, đẩy cửa phòng làm việc.Hôm nay là ngày thứ hai Anna rời đi, tổng giám đốc Lệ hình như không muốn ăn gì.Vẫn còn ba ngày nữa, nhưng Lý An không biết được mình cần phải làm gì.Lệ Đình Nam hờ hững đáp lại rồi thản nhiên hỏi: "Anna có gọi điện thoại cho tôi không?"Lý An đặt tách trà xuống bàn, nghe thấy câu hỏi, cậu ta dừng lại: "Không, giờ này có lẽ cô ấy mới xuống máy bay.”"Được rồi, tôi hiểu rồi.Đưa những tài liệu khác chưa được chỉnh sửa tới cho tôi." Giọng của Lệ Đình Nam vẫn điềm đạm như mọi khi."Tổng giám đốc Lệ, hôm nay anh không về nghỉ ngơi sao?"Lệ Đình Nam lạnh lùng liếc nhìn Lý An.Lý An lập tức im lặng: "Được rồi, tổng giám đốc Lệ!"Lý An đặt một xấp tài liệu dày cộp trên bàn của Lệ Đình Nam, lén lút nhìn người đàn ông đang im lặng làm việc một lúc rồi rời khỏi văn phòng.Ánh nắng chiếu vào tầng cao nhất của tòa nhà tập đoàn Lệ thị vẫn chưa tắt.!Hứa Nhược Phi tắm xong, cô thoải mái đi ra khỏi phòng tắm, gương mặt sáng sủa ửng hồng, mái tóc đen dài được quấn trong một chiếc khăn tắm màu trắng.Cô mặc một chiếc áo choàng tắm màu trắng và bước chân trần lên chăn."Thật là thoải mái! " Hứa Nhược Phi vươn người vùi đầu vào trong cái chăn mềm mại.Sau một lúc, cuối cùng cô cũng tìm thấy chiếc điện thoại di động đáng thương mà mình đã nằm lên..

Chương 302: Chương 302