Hải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong…
Chương 918
Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!Tác giả: Thanh NhãTruyện Ngôn TìnhHải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong… Chương 918Thật không ngờ anh lại là một con người như vậy!Đang suy nghĩ thì sau lưng xuất hiện rất nhiều tiếng bước chân lộn xôn.Bạch Dương ngoảnh đầu lại nhìn, thì thấy bên ngoài tấm kính trong suốt có hai người đàn ông mặc vest đen đang dẫn một người đàn ông đi tới.Hai người mặc đồ vest đó, một người là trợ lý Trương, người còn lại là vệ sĩ.Về phần người đàn ông mà họ đang dẫn vào.Bạch Dương lập tức đứng dậy, trên mặt đầy sự phẫn nộ.Là anh tai Ba tháng trước, sau khi tỉnh dậy, đó là người đã ngủ cạnh cô.Phó Kình Hiên biết rõ tại sao Bạch Dương lại phản ứng mạnh mẽ đến như vậy, anh nhìn người đàn ông đang bị áp giải vào, ánh mắt trở nên lạnh như băng.“Phó tổng, người đã được đưa đến.”Trợ lý Trương buông người đàn ông kia ra, quay qua nói với Phó Kình Hiên.Phó Kình Hiên ừ một tiếng, quay sang nhìn Bạch Dương: “Bạch Dương, em giải quyết anh ta đi.”Chờ đến khi cô giải quyết xong, anh sẽ xử lý người này!Bạch Dương cũng không từ chối, lạnh lùng nhìn người đàn ông kia.Người đàn ông đó bị vệ sĩ đá mạnh một cước vào đầu gối, lập tức quỳ xuống, đau đớn rên lên một tiếng, khuôn mặt cũng trở nên vặn vẹo.Bạch Dương bước tới một bước, cô dừng lại trước mặt người đàn ông kia, hỏi: “Anh có còn nhớ tôi là ai không?”Người đàn ông này là người đã vào phòng cô sau khi Phó Kình Hiên rời đi, chắc chắn sẽ biết mặt cô.Người đàn ông đó đột nhiên bị đưa đến đây là đã sợ hãi rồi, bây giờ còn bị đá một cước thì càng sợ hãi hơn.Lúc này đừng nói là trả lời, đến nhìn mặt Bạch Dương còn không dám.Phó Kình Hiên thấy vậy, anh liếc nhìn trợ lý Trương.Sau khi trợ lý Trương gật đầu một cái, vệ sĩ tiếp tục cho người đàn ông đó một cước nữa: “Trả lời cô Bạch maul”Người đàn ông sợ đến thê thảm, liên tục gật đầu: “Được được được, tôi nói, các người đừng đánh tôi, hu hu hưu…”Đang nói thế mà anh ta lại òa khóc lên.Hôm qua anh ta đang tán gái, thì đột nhiên bị bắt lên một chiếc xe chở đến Hải Thành.Dọc đường đi, anh ta liên tục hỏi người bắt mình, tại sao lại bắt mình, nhưng cũng không có câu trả lời, anh ta xong đời rồi, lúc đó anh ta bị dọa đến chết khiếp, tưởng là mình bị những người phụ nữ mình bỏ rơi bắt mình để giết.Suốt đoạn đường, trong lòng anh ta vô cùng lo lắng, nhưng bởi vì người bắt anh †a cũng không đánh anh ta nên anh ta mới đỡ sợ hơn, nhưng bây giờ người này lại đánh anh ta, nói không chừng còn giết anh †a, đương nhiên là anh ta sợ hãi đến phát khóc rồi.
Chương 918
Thật không ngờ anh lại là một con người như vậy!
Đang suy nghĩ thì sau lưng xuất hiện rất nhiều tiếng bước chân lộn xôn.
Bạch Dương ngoảnh đầu lại nhìn, thì thấy bên ngoài tấm kính trong suốt có hai người đàn ông mặc vest đen đang dẫn một người đàn ông đi tới.
Hai người mặc đồ vest đó, một người là trợ lý Trương, người còn lại là vệ sĩ.
Về phần người đàn ông mà họ đang dẫn vào.
Bạch Dương lập tức đứng dậy, trên mặt đầy sự phẫn nộ.
Là anh tai Ba tháng trước, sau khi tỉnh dậy, đó là người đã ngủ cạnh cô.
Phó Kình Hiên biết rõ tại sao Bạch Dương lại phản ứng mạnh mẽ đến như vậy, anh nhìn người đàn ông đang bị áp giải vào, ánh mắt trở nên lạnh như băng.
“Phó tổng, người đã được đưa đến.”
Trợ lý Trương buông người đàn ông kia ra, quay qua nói với Phó Kình Hiên.
Phó Kình Hiên ừ một tiếng, quay sang nhìn Bạch Dương: “Bạch Dương, em giải quyết anh ta đi.”
Chờ đến khi cô giải quyết xong, anh sẽ xử lý người này!
Bạch Dương cũng không từ chối, lạnh lùng nhìn người đàn ông kia.
Người đàn ông đó bị vệ sĩ đá mạnh một cước vào đầu gối, lập tức quỳ xuống, đau đớn rên lên một tiếng, khuôn mặt cũng trở nên vặn vẹo.
Bạch Dương bước tới một bước, cô dừng lại trước mặt người đàn ông kia, hỏi: “Anh có còn nhớ tôi là ai không?”
Người đàn ông này là người đã vào phòng cô sau khi Phó Kình Hiên rời đi, chắc chắn sẽ biết mặt cô.
Người đàn ông đó đột nhiên bị đưa đến đây là đã sợ hãi rồi, bây giờ còn bị đá một cước thì càng sợ hãi hơn.
Lúc này đừng nói là trả lời, đến nhìn mặt Bạch Dương còn không dám.
Phó Kình Hiên thấy vậy, anh liếc nhìn trợ lý Trương.
Sau khi trợ lý Trương gật đầu một cái, vệ sĩ tiếp tục cho người đàn ông đó một cước nữa: “Trả lời cô Bạch maul”
Người đàn ông sợ đến thê thảm, liên tục gật đầu: “Được được được, tôi nói, các người đừng đánh tôi, hu hu hưu…”
Đang nói thế mà anh ta lại òa khóc lên.
Hôm qua anh ta đang tán gái, thì đột nhiên bị bắt lên một chiếc xe chở đến Hải Thành.
Dọc đường đi, anh ta liên tục hỏi người bắt mình, tại sao lại bắt mình, nhưng cũng không có câu trả lời, anh ta xong đời rồi, lúc đó anh ta bị dọa đến chết khiếp, tưởng là mình bị những người phụ nữ mình bỏ rơi bắt mình để giết.
Suốt đoạn đường, trong lòng anh ta vô cùng lo lắng, nhưng bởi vì người bắt anh †a cũng không đánh anh ta nên anh ta mới đỡ sợ hơn, nhưng bây giờ người này lại đánh anh ta, nói không chừng còn giết anh †a, đương nhiên là anh ta sợ hãi đến phát khóc rồi.
Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!Tác giả: Thanh NhãTruyện Ngôn TìnhHải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong… Chương 918Thật không ngờ anh lại là một con người như vậy!Đang suy nghĩ thì sau lưng xuất hiện rất nhiều tiếng bước chân lộn xôn.Bạch Dương ngoảnh đầu lại nhìn, thì thấy bên ngoài tấm kính trong suốt có hai người đàn ông mặc vest đen đang dẫn một người đàn ông đi tới.Hai người mặc đồ vest đó, một người là trợ lý Trương, người còn lại là vệ sĩ.Về phần người đàn ông mà họ đang dẫn vào.Bạch Dương lập tức đứng dậy, trên mặt đầy sự phẫn nộ.Là anh tai Ba tháng trước, sau khi tỉnh dậy, đó là người đã ngủ cạnh cô.Phó Kình Hiên biết rõ tại sao Bạch Dương lại phản ứng mạnh mẽ đến như vậy, anh nhìn người đàn ông đang bị áp giải vào, ánh mắt trở nên lạnh như băng.“Phó tổng, người đã được đưa đến.”Trợ lý Trương buông người đàn ông kia ra, quay qua nói với Phó Kình Hiên.Phó Kình Hiên ừ một tiếng, quay sang nhìn Bạch Dương: “Bạch Dương, em giải quyết anh ta đi.”Chờ đến khi cô giải quyết xong, anh sẽ xử lý người này!Bạch Dương cũng không từ chối, lạnh lùng nhìn người đàn ông kia.Người đàn ông đó bị vệ sĩ đá mạnh một cước vào đầu gối, lập tức quỳ xuống, đau đớn rên lên một tiếng, khuôn mặt cũng trở nên vặn vẹo.Bạch Dương bước tới một bước, cô dừng lại trước mặt người đàn ông kia, hỏi: “Anh có còn nhớ tôi là ai không?”Người đàn ông này là người đã vào phòng cô sau khi Phó Kình Hiên rời đi, chắc chắn sẽ biết mặt cô.Người đàn ông đó đột nhiên bị đưa đến đây là đã sợ hãi rồi, bây giờ còn bị đá một cước thì càng sợ hãi hơn.Lúc này đừng nói là trả lời, đến nhìn mặt Bạch Dương còn không dám.Phó Kình Hiên thấy vậy, anh liếc nhìn trợ lý Trương.Sau khi trợ lý Trương gật đầu một cái, vệ sĩ tiếp tục cho người đàn ông đó một cước nữa: “Trả lời cô Bạch maul”Người đàn ông sợ đến thê thảm, liên tục gật đầu: “Được được được, tôi nói, các người đừng đánh tôi, hu hu hưu…”Đang nói thế mà anh ta lại òa khóc lên.Hôm qua anh ta đang tán gái, thì đột nhiên bị bắt lên một chiếc xe chở đến Hải Thành.Dọc đường đi, anh ta liên tục hỏi người bắt mình, tại sao lại bắt mình, nhưng cũng không có câu trả lời, anh ta xong đời rồi, lúc đó anh ta bị dọa đến chết khiếp, tưởng là mình bị những người phụ nữ mình bỏ rơi bắt mình để giết.Suốt đoạn đường, trong lòng anh ta vô cùng lo lắng, nhưng bởi vì người bắt anh †a cũng không đánh anh ta nên anh ta mới đỡ sợ hơn, nhưng bây giờ người này lại đánh anh ta, nói không chừng còn giết anh †a, đương nhiên là anh ta sợ hãi đến phát khóc rồi.