Hải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong…
Chương 966
Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!Tác giả: Thanh NhãTruyện Ngôn TìnhHải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong… Chương 966Nghĩ đến đây, Phó Kình Hiên nheo mắt lạnh lùng: “Đi tới công ty an ninh dưới quyền của tôi phái hai trung đội, chia bọn họ ra âm thầm bảo vệ xung quanh bà và Kình Duy.”Trợ lý Trương biết tại sao Phó Kình Hiên phải làm như vậy, nhẹ nhàng gật đầu đáp lại: “Vâng, thưa tổng giám đốc Phó!”“bi đi.” Phó Kình Hiên xua tay.Trợ lý Trương quay người đi ra ngoài.Phó Kình Hiên hơi cúi đầu xuống, không nhìn rõ biểu cảm ra sao, cũng không biết đang suy ngẫm điều gì.Vài giây sau, anh đột nhiên cầm điện thoại lên, gọi một cuộc điện thoại đến lão phu nhân: “Bà nội, cháu đây, cháu muốn hỏi bà về một vài việc liên quan đến ba lúc còn sống…”Gần đến chiều.Bạch Dương cuối cùng cũng hoàn thành hết toàn bộ công việc, cô vươn người đứng dậy, đi về phía chiếc sô pha.Trên sô pha, Đậu Đậu đang đắp một chiếc chăn nhỏ nằm trên đó ngủ say sưa, chiếc miệng nhỏ xinh cứ nhóp nhép động đậy, nơi khóe miệng còn dính vài vệt sô cô la đen sì, vừa đáng yêu lại vừa buồn cười.Bạch Dương ngồi xuống bên người Đậu Đậu, đưa tay rút một tờ khăn giấy ướt trên bàn uống nước, sau đó dịu dàng lau khóe miệng cho Đậu Đậu.Đậu Đậu cảm nhận được tỉnh giấc, chớp chớp mắt nhìn Bạch Dương, gọi một tiếng ngọt ngào: “Thím ơi.”“Con dậy rồi à?” Bạch Dương kéo cậu nhóc dậy.Đậu Đậu dạ dạ hai tiếng, sau đó nhìn thấy khăn ướt hơi đen đen trong tay Bạch Dương, cậu nhóc hơi xấu hổ cong người: “Thím để con tự lau ạ”“Ừ, con tự lau nhé.” Bạch Dương thấy được cậu nhóc ngại ngùng, mỉm cười đưa khăn giấy cho cậu.Đậu Đậu vừa lau mặt mình, vừa hỏi: “Thím xong việc rồi ạ?”“Xong việc rồi, thím chuẩn bị đi về đây”Bạch Dương gật đầu.Đậu Đậu ném chiếc khăn giấy đã bẩn vào trong thùng rác: “Vậy con đi rửa tay đã, thím đợi con nhé, nhanh thôi.”Dứt lời, cậu nhóc nhảy xuống khỏi sô pha, lật đật chạy vào nhà vệ sinh.Bạch Dương nhìn bóng dáng nhỏ nhắn của cậu nhóc, ý cười trong mắt càng lúc càng đậm.Không lâu sau, Đậu Đậu rửa tay xong đi ra, còn đưa tay ra trước mặt Bạch Dương để cho Bạch Dương xem cậu nhóc đã rửa sạch chưa.Bạch Dương khen cậu nhóc rửa rất sạch, cậu nhóc mới vui vẻ bỏ tay xuống.Ra khỏi Thiên Thịnh, Bạch Dương lái xe đưa Đậu Đậu trở lại Vịnh Tiên Thủy.Lúc đang nấu ăn, phát hiện ở nhà không có nước tương, Bạch Dương định đi xuống nhà dưới, đi siêu thị trong tiểu khu mua một lọ.Bạch Dương cởi tạp đề đi ra phòng bếp, nói với Đậu Đậu đang xem TV trên ghế sô pha trong phòng khách: “Đậu Đậu, thím đi xuống mua nước tương, cháu ở trong nhà ngoan, lát thím về mở cửa giúp thím được không?”“Vâng ạ” Đậu Đậu quay đầu đáp lại.“Ngoan lắm.” Bạch Dương đi đến chỗ cửa ra vào.Đậu Đậu cũng đi theo để tiễn cô.
Chương 966
Nghĩ đến đây, Phó Kình Hiên nheo mắt lạnh lùng: “Đi tới công ty an ninh dưới quyền của tôi phái hai trung đội, chia bọn họ ra âm thầm bảo vệ xung quanh bà và Kình Duy.”
Trợ lý Trương biết tại sao Phó Kình Hiên phải làm như vậy, nhẹ nhàng gật đầu đáp lại: “Vâng, thưa tổng giám đốc Phó!”
“bi đi.” Phó Kình Hiên xua tay.
Trợ lý Trương quay người đi ra ngoài.
Phó Kình Hiên hơi cúi đầu xuống, không nhìn rõ biểu cảm ra sao, cũng không biết đang suy ngẫm điều gì.
Vài giây sau, anh đột nhiên cầm điện thoại lên, gọi một cuộc điện thoại đến lão phu nhân: “Bà nội, cháu đây, cháu muốn hỏi bà về một vài việc liên quan đến ba lúc còn sống…”
Gần đến chiều.
Bạch Dương cuối cùng cũng hoàn thành hết toàn bộ công việc, cô vươn người đứng dậy, đi về phía chiếc sô pha.
Trên sô pha, Đậu Đậu đang đắp một chiếc chăn nhỏ nằm trên đó ngủ say sưa, chiếc miệng nhỏ xinh cứ nhóp nhép động đậy, nơi khóe miệng còn dính vài vệt sô cô la đen sì, vừa đáng yêu lại vừa buồn cười.
Bạch Dương ngồi xuống bên người Đậu Đậu, đưa tay rút một tờ khăn giấy ướt trên bàn uống nước, sau đó dịu dàng lau khóe miệng cho Đậu Đậu.
Đậu Đậu cảm nhận được tỉnh giấc, chớp chớp mắt nhìn Bạch Dương, gọi một tiếng ngọt ngào: “Thím ơi.”
“Con dậy rồi à?” Bạch Dương kéo cậu nhóc dậy.
Đậu Đậu dạ dạ hai tiếng, sau đó nhìn thấy khăn ướt hơi đen đen trong tay Bạch Dương, cậu nhóc hơi xấu hổ cong người: “Thím để con tự lau ạ”
“Ừ, con tự lau nhé.” Bạch Dương thấy được cậu nhóc ngại ngùng, mỉm cười đưa khăn giấy cho cậu.
Đậu Đậu vừa lau mặt mình, vừa hỏi: “Thím xong việc rồi ạ?”
“Xong việc rồi, thím chuẩn bị đi về đây”
Bạch Dương gật đầu.
Đậu Đậu ném chiếc khăn giấy đã bẩn vào trong thùng rác: “Vậy con đi rửa tay đã, thím đợi con nhé, nhanh thôi.”
Dứt lời, cậu nhóc nhảy xuống khỏi sô pha, lật đật chạy vào nhà vệ sinh.
Bạch Dương nhìn bóng dáng nhỏ nhắn của cậu nhóc, ý cười trong mắt càng lúc càng đậm.
Không lâu sau, Đậu Đậu rửa tay xong đi ra, còn đưa tay ra trước mặt Bạch Dương để cho Bạch Dương xem cậu nhóc đã rửa sạch chưa.
Bạch Dương khen cậu nhóc rửa rất sạch, cậu nhóc mới vui vẻ bỏ tay xuống.
Ra khỏi Thiên Thịnh, Bạch Dương lái xe đưa Đậu Đậu trở lại Vịnh Tiên Thủy.
Lúc đang nấu ăn, phát hiện ở nhà không có nước tương, Bạch Dương định đi xuống nhà dưới, đi siêu thị trong tiểu khu mua một lọ.
Bạch Dương cởi tạp đề đi ra phòng bếp, nói với Đậu Đậu đang xem TV trên ghế sô pha trong phòng khách: “Đậu Đậu, thím đi xuống mua nước tương, cháu ở trong nhà ngoan, lát thím về mở cửa giúp thím được không?”
“Vâng ạ” Đậu Đậu quay đầu đáp lại.
“Ngoan lắm.” Bạch Dương đi đến chỗ cửa ra vào.
Đậu Đậu cũng đi theo để tiễn cô.
Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!Tác giả: Thanh NhãTruyện Ngôn TìnhHải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong… Chương 966Nghĩ đến đây, Phó Kình Hiên nheo mắt lạnh lùng: “Đi tới công ty an ninh dưới quyền của tôi phái hai trung đội, chia bọn họ ra âm thầm bảo vệ xung quanh bà và Kình Duy.”Trợ lý Trương biết tại sao Phó Kình Hiên phải làm như vậy, nhẹ nhàng gật đầu đáp lại: “Vâng, thưa tổng giám đốc Phó!”“bi đi.” Phó Kình Hiên xua tay.Trợ lý Trương quay người đi ra ngoài.Phó Kình Hiên hơi cúi đầu xuống, không nhìn rõ biểu cảm ra sao, cũng không biết đang suy ngẫm điều gì.Vài giây sau, anh đột nhiên cầm điện thoại lên, gọi một cuộc điện thoại đến lão phu nhân: “Bà nội, cháu đây, cháu muốn hỏi bà về một vài việc liên quan đến ba lúc còn sống…”Gần đến chiều.Bạch Dương cuối cùng cũng hoàn thành hết toàn bộ công việc, cô vươn người đứng dậy, đi về phía chiếc sô pha.Trên sô pha, Đậu Đậu đang đắp một chiếc chăn nhỏ nằm trên đó ngủ say sưa, chiếc miệng nhỏ xinh cứ nhóp nhép động đậy, nơi khóe miệng còn dính vài vệt sô cô la đen sì, vừa đáng yêu lại vừa buồn cười.Bạch Dương ngồi xuống bên người Đậu Đậu, đưa tay rút một tờ khăn giấy ướt trên bàn uống nước, sau đó dịu dàng lau khóe miệng cho Đậu Đậu.Đậu Đậu cảm nhận được tỉnh giấc, chớp chớp mắt nhìn Bạch Dương, gọi một tiếng ngọt ngào: “Thím ơi.”“Con dậy rồi à?” Bạch Dương kéo cậu nhóc dậy.Đậu Đậu dạ dạ hai tiếng, sau đó nhìn thấy khăn ướt hơi đen đen trong tay Bạch Dương, cậu nhóc hơi xấu hổ cong người: “Thím để con tự lau ạ”“Ừ, con tự lau nhé.” Bạch Dương thấy được cậu nhóc ngại ngùng, mỉm cười đưa khăn giấy cho cậu.Đậu Đậu vừa lau mặt mình, vừa hỏi: “Thím xong việc rồi ạ?”“Xong việc rồi, thím chuẩn bị đi về đây”Bạch Dương gật đầu.Đậu Đậu ném chiếc khăn giấy đã bẩn vào trong thùng rác: “Vậy con đi rửa tay đã, thím đợi con nhé, nhanh thôi.”Dứt lời, cậu nhóc nhảy xuống khỏi sô pha, lật đật chạy vào nhà vệ sinh.Bạch Dương nhìn bóng dáng nhỏ nhắn của cậu nhóc, ý cười trong mắt càng lúc càng đậm.Không lâu sau, Đậu Đậu rửa tay xong đi ra, còn đưa tay ra trước mặt Bạch Dương để cho Bạch Dương xem cậu nhóc đã rửa sạch chưa.Bạch Dương khen cậu nhóc rửa rất sạch, cậu nhóc mới vui vẻ bỏ tay xuống.Ra khỏi Thiên Thịnh, Bạch Dương lái xe đưa Đậu Đậu trở lại Vịnh Tiên Thủy.Lúc đang nấu ăn, phát hiện ở nhà không có nước tương, Bạch Dương định đi xuống nhà dưới, đi siêu thị trong tiểu khu mua một lọ.Bạch Dương cởi tạp đề đi ra phòng bếp, nói với Đậu Đậu đang xem TV trên ghế sô pha trong phòng khách: “Đậu Đậu, thím đi xuống mua nước tương, cháu ở trong nhà ngoan, lát thím về mở cửa giúp thím được không?”“Vâng ạ” Đậu Đậu quay đầu đáp lại.“Ngoan lắm.” Bạch Dương đi đến chỗ cửa ra vào.Đậu Đậu cũng đi theo để tiễn cô.