" Anh đã từng yêu tôi dù chủ một lần chưa?" cô bi thương nhìn người nam nhân trước mặt. Hắn chỉ đáp lại cô bằng sự lạnh nhạt "...cô hiểu mà" "Hahaaha..." cô cười, cười cho sự ngu xuẩn của mình cho số phận bi ai này. Kiều tuyết mạn cô một đời si tình, yêu hắn vì hắn đến cuối cùng chỉ đổi lại 1 câu " cô hiểu mà" đúng cô hiểu chứ hiểu nhưng vẫn cứ mù quán đâm đầu vào hiểu nhưng vẫn cứ yêu rồi nhận toàn bi thương và đau khổ. Vì hắn cô từ bỏ đam mê vì hắn cô thay đổi bản thân nhưng cuối cùng lại mất tất cả. Và sự khinh bỉ nhạo báng của người đời. Trước đây cô là một tiểu bá vương vô tư,đua xe đánh nhau không ai bằng nhưng rồi vì hắn cô thay đổi cô chăm chỉ học tập,cô gắng để theo kịp hắn nhưng hắn vẫn không cho cô 1 ánh mắt. Vì sao chứ? Vì người hắn yêu đang bên cạnh hắn cô có là vi đâu? Đây là kết quả của sự ngu ngốc. Này đeo đuổi thứ không thuộc về mình. "Vì sao lại bắt tôi?" cô vô hồn hỏi không phải một người mà là cả bọn hắn " Vì cô tổn thương Hàm nhi" Nam nhân trả lời cô bằng giọng…
Chương 5
Chết TâmTác giả: Gấu bông nhỏTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không" Anh đã từng yêu tôi dù chủ một lần chưa?" cô bi thương nhìn người nam nhân trước mặt. Hắn chỉ đáp lại cô bằng sự lạnh nhạt "...cô hiểu mà" "Hahaaha..." cô cười, cười cho sự ngu xuẩn của mình cho số phận bi ai này. Kiều tuyết mạn cô một đời si tình, yêu hắn vì hắn đến cuối cùng chỉ đổi lại 1 câu " cô hiểu mà" đúng cô hiểu chứ hiểu nhưng vẫn cứ mù quán đâm đầu vào hiểu nhưng vẫn cứ yêu rồi nhận toàn bi thương và đau khổ. Vì hắn cô từ bỏ đam mê vì hắn cô thay đổi bản thân nhưng cuối cùng lại mất tất cả. Và sự khinh bỉ nhạo báng của người đời. Trước đây cô là một tiểu bá vương vô tư,đua xe đánh nhau không ai bằng nhưng rồi vì hắn cô thay đổi cô chăm chỉ học tập,cô gắng để theo kịp hắn nhưng hắn vẫn không cho cô 1 ánh mắt. Vì sao chứ? Vì người hắn yêu đang bên cạnh hắn cô có là vi đâu? Đây là kết quả của sự ngu ngốc. Này đeo đuổi thứ không thuộc về mình. "Vì sao lại bắt tôi?" cô vô hồn hỏi không phải một người mà là cả bọn hắn " Vì cô tổn thương Hàm nhi" Nam nhân trả lời cô bằng giọng… "Cô mới nói gì?" Giọng cô lạnh lẽo như băng." mau nhanh lên "Ả bật người run rẩy nhìn vào đôi mắt kia nó như tu la đòi mạng vậy nhưng ả vẫn cô liều nói:" tao ... Tao nói sai à.. Mày không được mẹ dạy nên...""À... Vậy sao vậy để tôi cho cô biết thế nào là được mẹ không dậy ha~" cô bóp mặt cô ta khiến cả cơ mặt ả ta đau đớn la lên:" đau quá... Buô.. buông ra.."*chát*" á..á..á.." kiều tuyết mạn tát mạnh khiến ả ngã nhào ra. Cô lấy ra một chiếc khăn lau bàn tay vừa chạm vài ả như chạm vật bẩn vậy."Cô nên nhớ cái gì nên nói thì nói cái gì không thì thôi nếu không..." đôi mắt lạnh lẽo áp bức khiến ả sợ hãi. Cô đi thẳng vào trong trường kệ sự đời. Đi được mấy bước cô dừng lại nhìn lên lầu rồi đi tiếp .Mọi người xung quanh hít ngụm khí lạnh.Đáng sợ quá!!Tuy nói Kiều Tuyết Mạn tính tình đại tiểu thư nhưng không đáng sợ vậy a! Không lẽ do bị thất tình ôi mẹ ơi thất tình có cần biến thành quái vật vậy không vậy ai sau này dám yêu nữa đây hu hu!! Mẹ ơi!! Con muốn về. Ở đây có ác nữ.Từ trên tầng ba có một kẻ đang nhìn cô và thu hút động tác của cô vào mắt cả cách cô nhìn hắn khiến hắn sững người.cô ấy thấy mình? không thể nào. Nheo mắt lại suy nghĩ điều gì đó.Mà tin tức cô đánh người rất nhanh truyền trong trường gần như phát hoả lên các diễn đàn luôn mà kẻ đầu xỏ đang...ngủ gục.Trong lớp ngủ nhưng cô vẫn biết được mọi thứ xung quanh chẳng hạn như bọn họ thì thầm nói cô là" học bá giấu nghề" hay "thất tình nên hắc hoá" rồi giờ cái đám con nít ranh này thấy cô là né như né giặc tránh như tránh tà vậy.Khoé môi cô co giật. Âm thầm rủa 18 đời tổ tông kẻ nò đưa tin.(Au kiêm người đăng tin: sao mình có cảm giác lạnh sống lưng ấy nhỉ?)WTF??? Ai giấu nghề? Cô? Ai hắc hoá? Cô? Đm!! Nghề gì mà giấu!!! Còn nữa bà đây đéo có một mảnh tình vất vai ở đó mà thất tình rồi hắc hoá. Moá nó!!! Suy diễn ghê thiệt.Nhưng cô cũng không rảnh để đoi co với đám người đó muốn truyền gì thì truyền dù sao khi nữ chính đến thì thanh danh cô còn tệ hơn vợ thằng đậu nữa mà.Phải nói trong nguyên tác Kiều Tuyết Mạn là học bá của trường nên ủy quyền ghê lắm. Có nhiều nam sinh mê cô ta lắm. Sau đó thì gặp nam chủ nữ phụ gặp nam chủ = yêu điên cuồng. Yêu b**n th**. Mà nam chủ thì phải yêu nữ chủ.Nên ganh tị với cô ta nữ chủ bị ức h**p còn thờ ơ châm dầu vào lửa. Làm mọi cách hãm hại nữ chủ. Cho đàn em hại nữ chủ còn mình thì tỏ ra không biết gì khi mọi chuyện lòi ra thì bị mọi người khinh bỉ nam chủ chán ghét.Ha ha ~ bởi ta nói cuộc đời nữ phụ là vậy mà. Haizz...Nữ chính thì được hoang nghênh hào quang bắn chíu chíu bùm bùm nam chủ thì bu quanh. Con cô nữ phụ thì bị rủa từ đầu này chửi đến đầu kia ác danh thì lan tràn khả năng chết càng cao . Bất công quá mà!!! Hu hu...Giờ nghĩ lại hình như sau này cô học cùng nam nữ chủ thì phải.........Hahahaha...Má ơi!! Zui ghê!Zui khủng khiếp!!Zui đến ra nước mắt luôn!!ZUI CON MOẸ BOÀ NÓ!!Tự tìm đường chết rồi.hu hu..End.Nội tâm lý chị nhà bất bình thường xin thông cảm.😆
"Cô mới nói gì?" Giọng cô lạnh lẽo như băng." mau nhanh lên "
Ả bật người run rẩy nhìn vào đôi mắt kia nó như tu la đòi mạng vậy nhưng ả vẫn cô liều nói:" tao ... Tao nói sai à.. Mày không được mẹ dạy nên..."
"À... Vậy sao vậy để tôi cho cô biết thế nào là được mẹ không dậy ha~" cô bóp mặt cô ta khiến cả cơ mặt ả ta đau đớn la lên:" đau quá... Buô.. buông ra.."
*chát*
" á..á..á.." kiều tuyết mạn tát mạnh khiến ả ngã nhào ra. Cô lấy ra một chiếc khăn lau bàn tay vừa chạm vài ả như chạm vật bẩn vậy.
"Cô nên nhớ cái gì nên nói thì nói cái gì không thì thôi nếu không..." đôi mắt lạnh lẽo áp bức khiến ả sợ hãi. Cô đi thẳng vào trong trường kệ sự đời. Đi được mấy bước cô dừng lại nhìn lên lầu rồi đi tiếp .
Mọi người xung quanh hít ngụm khí lạnh.Đáng sợ quá!!
Tuy nói Kiều Tuyết Mạn tính tình đại tiểu thư nhưng không đáng sợ vậy a! Không lẽ do bị thất tình ôi mẹ ơi thất tình có cần biến thành quái vật vậy không vậy ai sau này dám yêu nữa đây hu hu!! Mẹ ơi!! Con muốn về. Ở đây có ác nữ.
Từ trên tầng ba có một kẻ đang nhìn cô và thu hút động tác của cô vào mắt cả cách cô nhìn hắn khiến hắn sững người.cô ấy thấy mình? không thể nào. Nheo mắt lại suy nghĩ điều gì đó.
Mà tin tức cô đánh người rất nhanh truyền trong trường gần như phát hoả lên các diễn đàn luôn mà kẻ đầu xỏ đang...ngủ gục.
Trong lớp ngủ nhưng cô vẫn biết được mọi thứ xung quanh chẳng hạn như bọn họ thì thầm nói cô là" học bá giấu nghề" hay "thất tình nên hắc hoá" rồi giờ cái đám con nít ranh này thấy cô là né như né giặc tránh như tránh tà vậy.
Khoé môi cô co giật. Âm thầm rủa 18 đời tổ tông kẻ nò đưa tin.
(Au kiêm người đăng tin: sao mình có cảm giác lạnh sống lưng ấy nhỉ?)
WTF??? Ai giấu nghề? Cô? Ai hắc hoá? Cô? Đm!! Nghề gì mà giấu!!! Còn nữa bà đây đéo có một mảnh tình vất vai ở đó mà thất tình rồi hắc hoá. Moá nó!!! Suy diễn ghê thiệt.
Nhưng cô cũng không rảnh để đoi co với đám người đó muốn truyền gì thì truyền dù sao khi nữ chính đến thì thanh danh cô còn tệ hơn vợ thằng đậu nữa mà.
Phải nói trong nguyên tác Kiều Tuyết Mạn là học bá của trường nên ủy quyền ghê lắm. Có nhiều nam sinh mê cô ta lắm. Sau đó thì gặp nam chủ nữ phụ gặp nam chủ = yêu điên cuồng. Yêu b**n th**. Mà nam chủ thì phải yêu nữ chủ.Nên ganh tị với cô ta nữ chủ bị ức h**p còn thờ ơ châm dầu vào lửa. Làm mọi cách hãm hại nữ chủ. Cho đàn em hại nữ chủ còn mình thì tỏ ra không biết gì khi mọi chuyện lòi ra thì bị mọi người khinh bỉ nam chủ chán ghét.
Ha ha ~ bởi ta nói cuộc đời nữ phụ là vậy mà. Haizz...
Nữ chính thì được hoang nghênh hào quang bắn chíu chíu bùm bùm nam chủ thì bu quanh. Con cô nữ phụ thì bị rủa từ đầu này chửi đến đầu kia ác danh thì lan tràn khả năng chết càng cao . Bất công quá mà!!! Hu hu...
Giờ nghĩ lại hình như sau này cô học cùng nam nữ chủ thì phải.
........
Hahahaha...
Má ơi!! Zui ghê!
Zui khủng khiếp!!
Zui đến ra nước mắt luôn!!
ZUI CON MOẸ BOÀ NÓ!!
Tự tìm đường chết rồi.hu hu..
End.
Nội tâm lý chị nhà bất bình thường xin thông cảm.😆
Chết TâmTác giả: Gấu bông nhỏTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không" Anh đã từng yêu tôi dù chủ một lần chưa?" cô bi thương nhìn người nam nhân trước mặt. Hắn chỉ đáp lại cô bằng sự lạnh nhạt "...cô hiểu mà" "Hahaaha..." cô cười, cười cho sự ngu xuẩn của mình cho số phận bi ai này. Kiều tuyết mạn cô một đời si tình, yêu hắn vì hắn đến cuối cùng chỉ đổi lại 1 câu " cô hiểu mà" đúng cô hiểu chứ hiểu nhưng vẫn cứ mù quán đâm đầu vào hiểu nhưng vẫn cứ yêu rồi nhận toàn bi thương và đau khổ. Vì hắn cô từ bỏ đam mê vì hắn cô thay đổi bản thân nhưng cuối cùng lại mất tất cả. Và sự khinh bỉ nhạo báng của người đời. Trước đây cô là một tiểu bá vương vô tư,đua xe đánh nhau không ai bằng nhưng rồi vì hắn cô thay đổi cô chăm chỉ học tập,cô gắng để theo kịp hắn nhưng hắn vẫn không cho cô 1 ánh mắt. Vì sao chứ? Vì người hắn yêu đang bên cạnh hắn cô có là vi đâu? Đây là kết quả của sự ngu ngốc. Này đeo đuổi thứ không thuộc về mình. "Vì sao lại bắt tôi?" cô vô hồn hỏi không phải một người mà là cả bọn hắn " Vì cô tổn thương Hàm nhi" Nam nhân trả lời cô bằng giọng… "Cô mới nói gì?" Giọng cô lạnh lẽo như băng." mau nhanh lên "Ả bật người run rẩy nhìn vào đôi mắt kia nó như tu la đòi mạng vậy nhưng ả vẫn cô liều nói:" tao ... Tao nói sai à.. Mày không được mẹ dạy nên...""À... Vậy sao vậy để tôi cho cô biết thế nào là được mẹ không dậy ha~" cô bóp mặt cô ta khiến cả cơ mặt ả ta đau đớn la lên:" đau quá... Buô.. buông ra.."*chát*" á..á..á.." kiều tuyết mạn tát mạnh khiến ả ngã nhào ra. Cô lấy ra một chiếc khăn lau bàn tay vừa chạm vài ả như chạm vật bẩn vậy."Cô nên nhớ cái gì nên nói thì nói cái gì không thì thôi nếu không..." đôi mắt lạnh lẽo áp bức khiến ả sợ hãi. Cô đi thẳng vào trong trường kệ sự đời. Đi được mấy bước cô dừng lại nhìn lên lầu rồi đi tiếp .Mọi người xung quanh hít ngụm khí lạnh.Đáng sợ quá!!Tuy nói Kiều Tuyết Mạn tính tình đại tiểu thư nhưng không đáng sợ vậy a! Không lẽ do bị thất tình ôi mẹ ơi thất tình có cần biến thành quái vật vậy không vậy ai sau này dám yêu nữa đây hu hu!! Mẹ ơi!! Con muốn về. Ở đây có ác nữ.Từ trên tầng ba có một kẻ đang nhìn cô và thu hút động tác của cô vào mắt cả cách cô nhìn hắn khiến hắn sững người.cô ấy thấy mình? không thể nào. Nheo mắt lại suy nghĩ điều gì đó.Mà tin tức cô đánh người rất nhanh truyền trong trường gần như phát hoả lên các diễn đàn luôn mà kẻ đầu xỏ đang...ngủ gục.Trong lớp ngủ nhưng cô vẫn biết được mọi thứ xung quanh chẳng hạn như bọn họ thì thầm nói cô là" học bá giấu nghề" hay "thất tình nên hắc hoá" rồi giờ cái đám con nít ranh này thấy cô là né như né giặc tránh như tránh tà vậy.Khoé môi cô co giật. Âm thầm rủa 18 đời tổ tông kẻ nò đưa tin.(Au kiêm người đăng tin: sao mình có cảm giác lạnh sống lưng ấy nhỉ?)WTF??? Ai giấu nghề? Cô? Ai hắc hoá? Cô? Đm!! Nghề gì mà giấu!!! Còn nữa bà đây đéo có một mảnh tình vất vai ở đó mà thất tình rồi hắc hoá. Moá nó!!! Suy diễn ghê thiệt.Nhưng cô cũng không rảnh để đoi co với đám người đó muốn truyền gì thì truyền dù sao khi nữ chính đến thì thanh danh cô còn tệ hơn vợ thằng đậu nữa mà.Phải nói trong nguyên tác Kiều Tuyết Mạn là học bá của trường nên ủy quyền ghê lắm. Có nhiều nam sinh mê cô ta lắm. Sau đó thì gặp nam chủ nữ phụ gặp nam chủ = yêu điên cuồng. Yêu b**n th**. Mà nam chủ thì phải yêu nữ chủ.Nên ganh tị với cô ta nữ chủ bị ức h**p còn thờ ơ châm dầu vào lửa. Làm mọi cách hãm hại nữ chủ. Cho đàn em hại nữ chủ còn mình thì tỏ ra không biết gì khi mọi chuyện lòi ra thì bị mọi người khinh bỉ nam chủ chán ghét.Ha ha ~ bởi ta nói cuộc đời nữ phụ là vậy mà. Haizz...Nữ chính thì được hoang nghênh hào quang bắn chíu chíu bùm bùm nam chủ thì bu quanh. Con cô nữ phụ thì bị rủa từ đầu này chửi đến đầu kia ác danh thì lan tràn khả năng chết càng cao . Bất công quá mà!!! Hu hu...Giờ nghĩ lại hình như sau này cô học cùng nam nữ chủ thì phải.........Hahahaha...Má ơi!! Zui ghê!Zui khủng khiếp!!Zui đến ra nước mắt luôn!!ZUI CON MOẸ BOÀ NÓ!!Tự tìm đường chết rồi.hu hu..End.Nội tâm lý chị nhà bất bình thường xin thông cảm.😆