" Anh đã từng yêu tôi dù chủ một lần chưa?" cô bi thương nhìn người nam nhân trước mặt. Hắn chỉ đáp lại cô bằng sự lạnh nhạt "...cô hiểu mà" "Hahaaha..." cô cười, cười cho sự ngu xuẩn của mình cho số phận bi ai này. Kiều tuyết mạn cô một đời si tình, yêu hắn vì hắn đến cuối cùng chỉ đổi lại 1 câu " cô hiểu mà" đúng cô hiểu chứ hiểu nhưng vẫn cứ mù quán đâm đầu vào hiểu nhưng vẫn cứ yêu rồi nhận toàn bi thương và đau khổ. Vì hắn cô từ bỏ đam mê vì hắn cô thay đổi bản thân nhưng cuối cùng lại mất tất cả. Và sự khinh bỉ nhạo báng của người đời. Trước đây cô là một tiểu bá vương vô tư,đua xe đánh nhau không ai bằng nhưng rồi vì hắn cô thay đổi cô chăm chỉ học tập,cô gắng để theo kịp hắn nhưng hắn vẫn không cho cô 1 ánh mắt. Vì sao chứ? Vì người hắn yêu đang bên cạnh hắn cô có là vi đâu? Đây là kết quả của sự ngu ngốc. Này đeo đuổi thứ không thuộc về mình. "Vì sao lại bắt tôi?" cô vô hồn hỏi không phải một người mà là cả bọn hắn " Vì cô tổn thương Hàm nhi" Nam nhân trả lời cô bằng giọng…
Chương 10
Chết TâmTác giả: Gấu bông nhỏTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không" Anh đã từng yêu tôi dù chủ một lần chưa?" cô bi thương nhìn người nam nhân trước mặt. Hắn chỉ đáp lại cô bằng sự lạnh nhạt "...cô hiểu mà" "Hahaaha..." cô cười, cười cho sự ngu xuẩn của mình cho số phận bi ai này. Kiều tuyết mạn cô một đời si tình, yêu hắn vì hắn đến cuối cùng chỉ đổi lại 1 câu " cô hiểu mà" đúng cô hiểu chứ hiểu nhưng vẫn cứ mù quán đâm đầu vào hiểu nhưng vẫn cứ yêu rồi nhận toàn bi thương và đau khổ. Vì hắn cô từ bỏ đam mê vì hắn cô thay đổi bản thân nhưng cuối cùng lại mất tất cả. Và sự khinh bỉ nhạo báng của người đời. Trước đây cô là một tiểu bá vương vô tư,đua xe đánh nhau không ai bằng nhưng rồi vì hắn cô thay đổi cô chăm chỉ học tập,cô gắng để theo kịp hắn nhưng hắn vẫn không cho cô 1 ánh mắt. Vì sao chứ? Vì người hắn yêu đang bên cạnh hắn cô có là vi đâu? Đây là kết quả của sự ngu ngốc. Này đeo đuổi thứ không thuộc về mình. "Vì sao lại bắt tôi?" cô vô hồn hỏi không phải một người mà là cả bọn hắn " Vì cô tổn thương Hàm nhi" Nam nhân trả lời cô bằng giọng… Từ lúc Kiều Thi Hàm đến thì tên kia cũng thường xuất hiện ở Kiều gia. chẳng hạn như lúc này.Nhìn cái toà băng sơn ngoài trước mặt khoé miệng cô giật giật một đường gân xanh nổi lên trán. Mẹ nó! Bộ Lục gia phá sản hay sao mà tên này ở đây hoài vậy trời. Sao cứ ở đây hoài vậy hả? Định đổi họ luôn sao? gia tộc nhà hắn có biết không vậy?Cô kiềm chế cơn hoả trong bụng. Bình tĩnh! Bình tĩnh! Ánh trăng sáng của hắn ở đây. Nữ chủ ở đây nên hắn sẽ ở đó.Tự nhủ với lòng cô nhưng bên ngoài tỏ vẻ lạnh đạm dùng bữa sáng.Ba Kiều nhìn đang nói với Lục Thiên Trạch thì quay qua nhìn cô:" Đúng rồi, Bảo bối sau này Thi hàm đi học cùng con "Tay khẽ dừng một chút cô nhìn cô ta, thấy đối phương vẫn cười điềm mỹ nhưng đôi mắt toát lên sự khẩn trương. "Được" Hừm ~ nữ chủ cũng không xấu xa nhỉ~"Vâng. Chị. Chị! Chị ăn đi" sau đó cô ta gắp thức ăn bỏ vào chén cô. Kiều Tuyết mạn chỉ nhàn nhạt liếc cô ta. Chị ? Kêu thoải mái nhỉ?--"A~ lại phải đến trường nữa" than thì than cô vẫn lết xác thay quần áo.Một thân nghiêm túc bước ra. Cô nhìn bản thân mê luôn. Ô! Nhìn đi! Mặt nè~ chậc không thì vết. Khí chất nè Best nghiệm túc luôn. tộc gọn gàng nè ~ ôi đẹp quáHình như từ khi đến đây cô bị bệnh tự luyến hơn rồi nhỉ? (Au: tự hiểu lấy mình.KTM: ân? Hình như có vài người không như vậy* cười ôn hoà* Au:...* lạnh sống lưng* )Theo truyện thì hôm nay Kiều Thi Hàm và Kiều Tuyết Mạn đi học cùng nhau. Mà nữ chủ ở đâu nam chủ ở đó nên tên họ Lục kia đưa cô ta đi học. Sau đó vì nam chủ đưa nữ chủ đi nên nữ chủ kéo thù địch khắp nơi. Kiều Tuyết Mạn thì thích họ Lục kia nên nhắm mắt cho qua làm đám người kia càng ngày càng quá đáng. Sau được nam chính hội trưởng cứu giúp rồi đám người kia lại đổ lỗi cho nguyên chủ. Kiều Thi Hàm thì nói giúp cô ấy. Nguyên chủ nghĩ là thương hại nên chửi cô ấy. Sau đó thì sao? Quy luật tự nhiên trong cẩu huyết ngôn tềnh. Chửi nữ chủ =} bị nam chính đánh =} bị xa lánh + thanh danh hỏng.Nghĩ mà cô thở dài Haizz... Mệt tim ghê. Cô cũng không rảnh đi đụng nữ chính đâu. Ai muốn hại thì hại không liên quan cô nha .Quả nhiên sau khi xuống lầu thì thấy hắn ngồi dưới cùng ba cô.Cô đi lại chỗ ngồi"Ba, sáng hảo" cô uống ly sữa trên bàn."Bảo bối hảo" ông cười cưng chiều nhìn cô."Chị. Chào buổi sáng" Kiều Thi Hàm cười khá rụt rè. Cô cũng không keo kiệt với cô ta.:" ừ! Sáng tốt " sau đó quay sang anh:" Lục tổng ! Sáng hảo"" kiều tiểu thư, sáng hảo" anh nhìn cô nhàn nhạt đáp. Cô cũng không để ý."Ba con đi học đây" cô gật đầu đi thẳng ra ngoài lấy chiếc mô tô màu trắng của cô. Ông kiều nhìn cô :"Cái con bé này..." tuy rằng trách móc nhưng đầy yêu thương.Lục Thiên Trạch nhìn hướng cô nghĩ gì đó đôi mắt trầm xuống rồi đưa cô ta đi học.END.
Từ lúc Kiều Thi Hàm đến thì tên kia cũng thường xuất hiện ở Kiều gia. chẳng hạn như lúc này.
Nhìn cái toà băng sơn ngoài trước mặt khoé miệng cô giật giật một đường gân xanh nổi lên trán. Mẹ nó! Bộ Lục gia phá sản hay sao mà tên này ở đây hoài vậy trời. Sao cứ ở đây hoài vậy hả? Định đổi họ luôn sao? gia tộc nhà hắn có biết không vậy?
Cô kiềm chế cơn hoả trong bụng. Bình tĩnh! Bình tĩnh! Ánh trăng sáng của hắn ở đây. Nữ chủ ở đây nên hắn sẽ ở đó.
Tự nhủ với lòng cô nhưng bên ngoài tỏ vẻ lạnh đạm dùng bữa sáng.
Ba Kiều nhìn đang nói với Lục Thiên Trạch thì quay qua nhìn cô:" Đúng rồi, Bảo bối sau này Thi hàm đi học cùng con "
Tay khẽ dừng một chút cô nhìn cô ta, thấy đối phương vẫn cười điềm mỹ nhưng đôi mắt toát lên sự khẩn trương.
"Được" Hừm ~ nữ chủ cũng không xấu xa nhỉ~
"Vâng. Chị. Chị! Chị ăn đi" sau đó cô ta gắp thức ăn bỏ vào chén cô. Kiều Tuyết mạn chỉ nhàn nhạt liếc cô ta. Chị ? Kêu thoải mái nhỉ?
--
"A~ lại phải đến trường nữa" than thì than cô vẫn lết xác thay quần áo.
Một thân nghiêm túc bước ra. Cô nhìn bản thân mê luôn. Ô! Nhìn đi! Mặt nè~ chậc không thì vết. Khí chất nè Best nghiệm túc luôn. tộc gọn gàng nè ~ ôi đẹp quá
Hình như từ khi đến đây cô bị bệnh tự luyến hơn rồi nhỉ?
(Au: tự hiểu lấy mình.KTM: ân? Hình như có vài người không như vậy* cười ôn hoà* Au:...* lạnh sống lưng* )
Theo truyện thì hôm nay Kiều Thi Hàm và Kiều Tuyết Mạn đi học cùng nhau. Mà nữ chủ ở đâu nam chủ ở đó nên tên họ Lục kia đưa cô ta đi học. Sau đó vì nam chủ đưa nữ chủ đi nên nữ chủ kéo thù địch khắp nơi. Kiều Tuyết Mạn thì thích họ Lục kia nên nhắm mắt cho qua làm đám người kia càng ngày càng quá đáng. Sau được nam chính hội trưởng cứu giúp rồi đám người kia lại đổ lỗi cho nguyên chủ. Kiều Thi Hàm thì nói giúp cô ấy. Nguyên chủ nghĩ là thương hại nên chửi cô ấy. Sau đó thì sao? Quy luật tự nhiên trong cẩu huyết ngôn tềnh. Chửi nữ chủ =} bị nam chính đánh =} bị xa lánh + thanh danh hỏng.
Nghĩ mà cô thở dài Haizz... Mệt tim ghê. Cô cũng không rảnh đi đụng nữ chính đâu. Ai muốn hại thì hại không liên quan cô nha .
Quả nhiên sau khi xuống lầu thì thấy hắn ngồi dưới cùng ba cô.
Cô đi lại chỗ ngồi
"Ba, sáng hảo" cô uống ly sữa trên bàn.
"Bảo bối hảo" ông cười cưng chiều nhìn cô.
"Chị. Chào buổi sáng" Kiều Thi Hàm cười khá rụt rè. Cô cũng không keo kiệt với cô ta.:" ừ! Sáng tốt " sau đó quay sang anh:" Lục tổng ! Sáng hảo"
" kiều tiểu thư, sáng hảo" anh nhìn cô nhàn nhạt đáp. Cô cũng không để ý.
"Ba con đi học đây" cô gật đầu đi thẳng ra ngoài lấy chiếc mô tô màu trắng của cô. Ông kiều nhìn cô :"Cái con bé này..." tuy rằng trách móc nhưng đầy yêu thương.
Lục Thiên Trạch nhìn hướng cô nghĩ gì đó đôi mắt trầm xuống rồi đưa cô ta đi học.
END.
Chết TâmTác giả: Gấu bông nhỏTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không" Anh đã từng yêu tôi dù chủ một lần chưa?" cô bi thương nhìn người nam nhân trước mặt. Hắn chỉ đáp lại cô bằng sự lạnh nhạt "...cô hiểu mà" "Hahaaha..." cô cười, cười cho sự ngu xuẩn của mình cho số phận bi ai này. Kiều tuyết mạn cô một đời si tình, yêu hắn vì hắn đến cuối cùng chỉ đổi lại 1 câu " cô hiểu mà" đúng cô hiểu chứ hiểu nhưng vẫn cứ mù quán đâm đầu vào hiểu nhưng vẫn cứ yêu rồi nhận toàn bi thương và đau khổ. Vì hắn cô từ bỏ đam mê vì hắn cô thay đổi bản thân nhưng cuối cùng lại mất tất cả. Và sự khinh bỉ nhạo báng của người đời. Trước đây cô là một tiểu bá vương vô tư,đua xe đánh nhau không ai bằng nhưng rồi vì hắn cô thay đổi cô chăm chỉ học tập,cô gắng để theo kịp hắn nhưng hắn vẫn không cho cô 1 ánh mắt. Vì sao chứ? Vì người hắn yêu đang bên cạnh hắn cô có là vi đâu? Đây là kết quả của sự ngu ngốc. Này đeo đuổi thứ không thuộc về mình. "Vì sao lại bắt tôi?" cô vô hồn hỏi không phải một người mà là cả bọn hắn " Vì cô tổn thương Hàm nhi" Nam nhân trả lời cô bằng giọng… Từ lúc Kiều Thi Hàm đến thì tên kia cũng thường xuất hiện ở Kiều gia. chẳng hạn như lúc này.Nhìn cái toà băng sơn ngoài trước mặt khoé miệng cô giật giật một đường gân xanh nổi lên trán. Mẹ nó! Bộ Lục gia phá sản hay sao mà tên này ở đây hoài vậy trời. Sao cứ ở đây hoài vậy hả? Định đổi họ luôn sao? gia tộc nhà hắn có biết không vậy?Cô kiềm chế cơn hoả trong bụng. Bình tĩnh! Bình tĩnh! Ánh trăng sáng của hắn ở đây. Nữ chủ ở đây nên hắn sẽ ở đó.Tự nhủ với lòng cô nhưng bên ngoài tỏ vẻ lạnh đạm dùng bữa sáng.Ba Kiều nhìn đang nói với Lục Thiên Trạch thì quay qua nhìn cô:" Đúng rồi, Bảo bối sau này Thi hàm đi học cùng con "Tay khẽ dừng một chút cô nhìn cô ta, thấy đối phương vẫn cười điềm mỹ nhưng đôi mắt toát lên sự khẩn trương. "Được" Hừm ~ nữ chủ cũng không xấu xa nhỉ~"Vâng. Chị. Chị! Chị ăn đi" sau đó cô ta gắp thức ăn bỏ vào chén cô. Kiều Tuyết mạn chỉ nhàn nhạt liếc cô ta. Chị ? Kêu thoải mái nhỉ?--"A~ lại phải đến trường nữa" than thì than cô vẫn lết xác thay quần áo.Một thân nghiêm túc bước ra. Cô nhìn bản thân mê luôn. Ô! Nhìn đi! Mặt nè~ chậc không thì vết. Khí chất nè Best nghiệm túc luôn. tộc gọn gàng nè ~ ôi đẹp quáHình như từ khi đến đây cô bị bệnh tự luyến hơn rồi nhỉ? (Au: tự hiểu lấy mình.KTM: ân? Hình như có vài người không như vậy* cười ôn hoà* Au:...* lạnh sống lưng* )Theo truyện thì hôm nay Kiều Thi Hàm và Kiều Tuyết Mạn đi học cùng nhau. Mà nữ chủ ở đâu nam chủ ở đó nên tên họ Lục kia đưa cô ta đi học. Sau đó vì nam chủ đưa nữ chủ đi nên nữ chủ kéo thù địch khắp nơi. Kiều Tuyết Mạn thì thích họ Lục kia nên nhắm mắt cho qua làm đám người kia càng ngày càng quá đáng. Sau được nam chính hội trưởng cứu giúp rồi đám người kia lại đổ lỗi cho nguyên chủ. Kiều Thi Hàm thì nói giúp cô ấy. Nguyên chủ nghĩ là thương hại nên chửi cô ấy. Sau đó thì sao? Quy luật tự nhiên trong cẩu huyết ngôn tềnh. Chửi nữ chủ =} bị nam chính đánh =} bị xa lánh + thanh danh hỏng.Nghĩ mà cô thở dài Haizz... Mệt tim ghê. Cô cũng không rảnh đi đụng nữ chính đâu. Ai muốn hại thì hại không liên quan cô nha .Quả nhiên sau khi xuống lầu thì thấy hắn ngồi dưới cùng ba cô.Cô đi lại chỗ ngồi"Ba, sáng hảo" cô uống ly sữa trên bàn."Bảo bối hảo" ông cười cưng chiều nhìn cô."Chị. Chào buổi sáng" Kiều Thi Hàm cười khá rụt rè. Cô cũng không keo kiệt với cô ta.:" ừ! Sáng tốt " sau đó quay sang anh:" Lục tổng ! Sáng hảo"" kiều tiểu thư, sáng hảo" anh nhìn cô nhàn nhạt đáp. Cô cũng không để ý."Ba con đi học đây" cô gật đầu đi thẳng ra ngoài lấy chiếc mô tô màu trắng của cô. Ông kiều nhìn cô :"Cái con bé này..." tuy rằng trách móc nhưng đầy yêu thương.Lục Thiên Trạch nhìn hướng cô nghĩ gì đó đôi mắt trầm xuống rồi đưa cô ta đi học.END.