Tác giả:

Hải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong…

Chương 1046

Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!Tác giả: Thanh NhãTruyện Ngôn TìnhHải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong… Chương 1046Bạch Dương gật đầu: “Tôi nghe thấy rồi, đi thôi, chúng ta đến đó thôi.”“Để em!” Lương Triết đưa tay đẩy xe lăn.Trần Thi Hàm nhún vai, nhường vị trí này cho cậu ta.Cậu ta muốn đẩy thì đẩy thôi, vừa đúng lúc cô muốn thoải mái chút.Ba người đi về phía Lục Khởi.Đến trước mặt Lục Khởi, Lục Khởi nhìn Bạch Dương: “Cục cưng! Khá lắm! Không ngờ lại mang thằng nhóc Lương Triết này về rồi”Lương Triết không quay đầu, cũng chẳng đếm xỉa.Bạch Dương cười nói: “Đương nhiên phải mang về rồi, sao để mặc cậu ta không lo được. Đúng rồi A Khởi! Em nhờ anh tìm bác sĩ tâm lý, anh tìm thế nào rồi?”“Còn cần phải tìm sao? Để Lâm Diệc Hàng làm là được rồi. Anh ta cũng là bác sĩ tâm lý” Lục Khởi nói với vẻ không coi ra gì.Bạch Dương khẽ chau mày.Lục Khởi nhìn thấy, dè dặt hỏi: “Cục cưng! Em không hài lòng chuyện Lâm Diệc Hàng làm bác sĩ tâm lý của thằng nhóc này à”“Đâu có! Vậy thì anh ta.” Bạch Dương lắc đầu trả lời.Thực ra mới đầu, cô đúng là không muốn tìm Lâm Diệc Hàng.Lâm Diệc Hàng con người này vốn có chút kỳ lạ, cô thấy không yên tâm khi để anh ta làm bác sĩ tâm lý của Tiểu Triết.Nhưng cô không thể phủ nhận rằng Lâm Diệc Hàng quả là một bác sĩ tâm lý rất cao cấp nên để Lâm Diệc Hàng thử cũng chẳng sao.“Vậy được rồi, lát anh sẽ liên lạc với anh †a.” Dứt lời, Lục Khởi lại nhìn Lương Triết: “Nhóc! Cố gắng chấp nhận điều trị, đây là muốn tốt cho cậu, nếu không cứ để mặc như vậy thì cậu coi như xong đời luôn đó.”Lương Triết chớp mắt, sau đó quay đầu sang hướng khác: “Tôi biết rồi.”“Biết là được rồi, đi thôi, xe đang chờ ở bên ngoài.” Lục Khởi đưa tay kéo hành lý †rong tay Trần Thi Hàm.Trần Thi Hàm cảm kích liếc nhìn anh †a: “Tổng giám đốc Lục! Anh tốt thật đấy, không ngờ anh lại giúp tôi chia sẽ trọng lượng.”Lục Khởi cười he he với cô: “Nếu sau này cô đừng trêu chọc tôi nữa thì tôi còn có thể tốt hơn.”Một nhóm người cười cười nói nói đi về phía bãi đậu xe.Chẳng mấy chốc đã đến bệnh viện số 1 rồi.Lục Khởi đưa Lương Triết vào trong giao cho Lâm Diệc Hàng.Bạch Dương không đi cùng, cô chỉ ngồi đợi trong xe.Đợi khoảng mười phút thì Lục Khởi quay lại.Bạch Dương nghe thấy tiếng anh ta ngồi lên xe, hỏi: “Sao rồi?”“Lâm Diệc Hàng chấp nhận người bệnh như Tiểu Triết rồi, bắt đầu từ ngày mai sẽ khai thông tâm lý cho cậu ta, Lâm Diệc Hàng nói tình hình tâm lý của Tiểu Triết rất nghiêm trọng, sắp đi đến bước nhân cách phân liệt rồi nên thời gian điều trị sẽ rất lâu, còn phải tiến hành điều trị qua mấy giai đoạn, có thể là cần hai ba năm mới phục hồi lại được.” Lục Khởi ấn vào ấn đường, cảm khái nói.

Chương 1046

Bạch Dương gật đầu: “Tôi nghe thấy rồi, đi thôi, chúng ta đến đó thôi.”

“Để em!” Lương Triết đưa tay đẩy xe lăn.

Trần Thi Hàm nhún vai, nhường vị trí này cho cậu ta.

Cậu ta muốn đẩy thì đẩy thôi, vừa đúng lúc cô muốn thoải mái chút.

Ba người đi về phía Lục Khởi.

Đến trước mặt Lục Khởi, Lục Khởi nhìn Bạch Dương: “Cục cưng! Khá lắm! Không ngờ lại mang thằng nhóc Lương Triết này về rồi”

Lương Triết không quay đầu, cũng chẳng đếm xỉa.

Bạch Dương cười nói: “Đương nhiên phải mang về rồi, sao để mặc cậu ta không lo được. Đúng rồi A Khởi! Em nhờ anh tìm bác sĩ tâm lý, anh tìm thế nào rồi?”

“Còn cần phải tìm sao? Để Lâm Diệc Hàng làm là được rồi. Anh ta cũng là bác sĩ tâm lý” Lục Khởi nói với vẻ không coi ra gì.

Bạch Dương khẽ chau mày.

Lục Khởi nhìn thấy, dè dặt hỏi: “Cục cưng! Em không hài lòng chuyện Lâm Diệc Hàng làm bác sĩ tâm lý của thằng nhóc này à”

“Đâu có! Vậy thì anh ta.” Bạch Dương lắc đầu trả lời.

Thực ra mới đầu, cô đúng là không muốn tìm Lâm Diệc Hàng.

Lâm Diệc Hàng con người này vốn có chút kỳ lạ, cô thấy không yên tâm khi để anh ta làm bác sĩ tâm lý của Tiểu Triết.

Nhưng cô không thể phủ nhận rằng Lâm Diệc Hàng quả là một bác sĩ tâm lý rất cao cấp nên để Lâm Diệc Hàng thử cũng chẳng sao.

“Vậy được rồi, lát anh sẽ liên lạc với anh †a.” Dứt lời, Lục Khởi lại nhìn Lương Triết: “Nhóc! Cố gắng chấp nhận điều trị, đây là muốn tốt cho cậu, nếu không cứ để mặc như vậy thì cậu coi như xong đời luôn đó.”

Lương Triết chớp mắt, sau đó quay đầu sang hướng khác: “Tôi biết rồi.”

“Biết là được rồi, đi thôi, xe đang chờ ở bên ngoài.” Lục Khởi đưa tay kéo hành lý †rong tay Trần Thi Hàm.

Trần Thi Hàm cảm kích liếc nhìn anh †a: “Tổng giám đốc Lục! Anh tốt thật đấy, không ngờ anh lại giúp tôi chia sẽ trọng lượng.”

Lục Khởi cười he he với cô: “Nếu sau này cô đừng trêu chọc tôi nữa thì tôi còn có thể tốt hơn.”

Một nhóm người cười cười nói nói đi về phía bãi đậu xe.

Chẳng mấy chốc đã đến bệnh viện số 1 rồi.

Lục Khởi đưa Lương Triết vào trong giao cho Lâm Diệc Hàng.

Bạch Dương không đi cùng, cô chỉ ngồi đợi trong xe.

Đợi khoảng mười phút thì Lục Khởi quay lại.

Bạch Dương nghe thấy tiếng anh ta ngồi lên xe, hỏi: “Sao rồi?”

“Lâm Diệc Hàng chấp nhận người bệnh như Tiểu Triết rồi, bắt đầu từ ngày mai sẽ khai thông tâm lý cho cậu ta, Lâm Diệc Hàng nói tình hình tâm lý của Tiểu Triết rất nghiêm trọng, sắp đi đến bước nhân cách phân liệt rồi nên thời gian điều trị sẽ rất lâu, còn phải tiến hành điều trị qua mấy giai đoạn, có thể là cần hai ba năm mới phục hồi lại được.” Lục Khởi ấn vào ấn đường, cảm khái nói.

Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!Tác giả: Thanh NhãTruyện Ngôn TìnhHải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong… Chương 1046Bạch Dương gật đầu: “Tôi nghe thấy rồi, đi thôi, chúng ta đến đó thôi.”“Để em!” Lương Triết đưa tay đẩy xe lăn.Trần Thi Hàm nhún vai, nhường vị trí này cho cậu ta.Cậu ta muốn đẩy thì đẩy thôi, vừa đúng lúc cô muốn thoải mái chút.Ba người đi về phía Lục Khởi.Đến trước mặt Lục Khởi, Lục Khởi nhìn Bạch Dương: “Cục cưng! Khá lắm! Không ngờ lại mang thằng nhóc Lương Triết này về rồi”Lương Triết không quay đầu, cũng chẳng đếm xỉa.Bạch Dương cười nói: “Đương nhiên phải mang về rồi, sao để mặc cậu ta không lo được. Đúng rồi A Khởi! Em nhờ anh tìm bác sĩ tâm lý, anh tìm thế nào rồi?”“Còn cần phải tìm sao? Để Lâm Diệc Hàng làm là được rồi. Anh ta cũng là bác sĩ tâm lý” Lục Khởi nói với vẻ không coi ra gì.Bạch Dương khẽ chau mày.Lục Khởi nhìn thấy, dè dặt hỏi: “Cục cưng! Em không hài lòng chuyện Lâm Diệc Hàng làm bác sĩ tâm lý của thằng nhóc này à”“Đâu có! Vậy thì anh ta.” Bạch Dương lắc đầu trả lời.Thực ra mới đầu, cô đúng là không muốn tìm Lâm Diệc Hàng.Lâm Diệc Hàng con người này vốn có chút kỳ lạ, cô thấy không yên tâm khi để anh ta làm bác sĩ tâm lý của Tiểu Triết.Nhưng cô không thể phủ nhận rằng Lâm Diệc Hàng quả là một bác sĩ tâm lý rất cao cấp nên để Lâm Diệc Hàng thử cũng chẳng sao.“Vậy được rồi, lát anh sẽ liên lạc với anh †a.” Dứt lời, Lục Khởi lại nhìn Lương Triết: “Nhóc! Cố gắng chấp nhận điều trị, đây là muốn tốt cho cậu, nếu không cứ để mặc như vậy thì cậu coi như xong đời luôn đó.”Lương Triết chớp mắt, sau đó quay đầu sang hướng khác: “Tôi biết rồi.”“Biết là được rồi, đi thôi, xe đang chờ ở bên ngoài.” Lục Khởi đưa tay kéo hành lý †rong tay Trần Thi Hàm.Trần Thi Hàm cảm kích liếc nhìn anh †a: “Tổng giám đốc Lục! Anh tốt thật đấy, không ngờ anh lại giúp tôi chia sẽ trọng lượng.”Lục Khởi cười he he với cô: “Nếu sau này cô đừng trêu chọc tôi nữa thì tôi còn có thể tốt hơn.”Một nhóm người cười cười nói nói đi về phía bãi đậu xe.Chẳng mấy chốc đã đến bệnh viện số 1 rồi.Lục Khởi đưa Lương Triết vào trong giao cho Lâm Diệc Hàng.Bạch Dương không đi cùng, cô chỉ ngồi đợi trong xe.Đợi khoảng mười phút thì Lục Khởi quay lại.Bạch Dương nghe thấy tiếng anh ta ngồi lên xe, hỏi: “Sao rồi?”“Lâm Diệc Hàng chấp nhận người bệnh như Tiểu Triết rồi, bắt đầu từ ngày mai sẽ khai thông tâm lý cho cậu ta, Lâm Diệc Hàng nói tình hình tâm lý của Tiểu Triết rất nghiêm trọng, sắp đi đến bước nhân cách phân liệt rồi nên thời gian điều trị sẽ rất lâu, còn phải tiến hành điều trị qua mấy giai đoạn, có thể là cần hai ba năm mới phục hồi lại được.” Lục Khởi ấn vào ấn đường, cảm khái nói.

Chương 1046