Tác giả:

Hải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong…

Chương 1178

Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!Tác giả: Thanh NhãTruyện Ngôn TìnhHải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong… Chương 1178Anh vốn không phải chết, tuy đây là lựa chọn của chính anh nhưng trong thâm tâm cô vẫn cảm thấy áy náy, cho rằng do mình liên lụy đến anh.Nhưng kiếp này đã không còn cách nào trả ơn anh được nữa…“Ưựt Rất xin lỗi anh!Trong thâm tâm, Bạch Dương thầm nói câu này với Phó Kình Hiên.Quá trình rơi xuống rất nhanh, chỉ qua vài giây ngắn ngủi đã rơi xuống tới đáy, nhưng đối với Bạch Dương như thể qua cả một thế kỷ.Ngay khi Bạch Dương hít một hơi thật sâu, chuẩn bị sẵn sàng nghênh đón khoảnh khắc thịt nát xương tan.Không ngờ cô và Phó Kình Hiên lại không rơi xuống mặt đất cứng mà rơi vào trong một hồ nước sâu không thấy đáy.Một tiếng ầm vang lên.Hai người rớt mạnh xuống hồ, nước bắn †ung tóe cao đến hai mét.Bạch Dương lập tức mở to mắt, nước hồ lạnh như băng không ngừng xuyên vào mắt, tai và mũi khiến cô cực kỳ khó chịu.Nhưng vào lúc này, nhiều hơn cả vẫn là sự phấn khích và vui mừng.Cô xé miếng băng dính ra khỏi miệng, mỉm Cười.Bởi vì cô không chết, cô còn sống!Ban đầu nghĩ rơi xuống vách núi chỉ có con đường chết thôi, nhưng nào ngờ đâu dưới vách núi lại có một cái hồ.Đây chẳng phải là trong cơn tuyệt vọng gặp được tàu Noah hay sao?Không ngờ, cô lại có cơ hội gặp gỡ cả điều kỳ diệu và hy vọng có một không hai này.Bạch Dương vui vẻ đến mức sắp khóc, vừa định dùng miệng cắn dây thừng trói trên tay thì sực nhớ ra điều gì đó, sự phấn khích và mừng rỡ bỗng khựng lại.Phó Kình Hiên đâu?Bạch Dương biến sắc.Vừa rồi khi cô và Phó Kình Hiên rơi vào trong hồ, Phó Kình Hiên đã buông lỏng bàn †ay đang ôm lấy cô.Bây giờ có lẽ vẫn ở gần đây.Nghĩ thế, Bạch Dương nhìn trái nhìn phải một chút nhưng cũng không thấy Phó Kình Hiên.Điều này khiến trán cô không khỏi nhíu lại.Kỳ lạ, sao lại không có ai?Chẳng lẽ đã bơi vào bờ rồi?Điều này không thể nào.Nghĩ đến đó, Bạch Dương thở phào nhẹ nhõm, Phó Kình Hiên có thể lên bờ trước cũng tốt.Cô cũng phải tự nghĩ cách cứu mình.Bạch Dương cúi đầu, dùng răng cắn dây thừng, bắt đầu mở trói cho mình.Cả quá trình này cực kỳ khó chịu đối với Bạch Dương, bởi vì thời gian nín thở trong nước của con người là có giới hạn, một người được huấn luyện bơi lội chuyên nghiệp cũng chỉ nín thở được khoảng hai phút.

Chương 1178

Anh vốn không phải chết, tuy đây là lựa chọn của chính anh nhưng trong thâm tâm cô vẫn cảm thấy áy náy, cho rằng do mình liên lụy đến anh.

Nhưng kiếp này đã không còn cách nào trả ơn anh được nữa…

“Ưựt Rất xin lỗi anh!

Trong thâm tâm, Bạch Dương thầm nói câu này với Phó Kình Hiên.

Quá trình rơi xuống rất nhanh, chỉ qua vài giây ngắn ngủi đã rơi xuống tới đáy, nhưng đối với Bạch Dương như thể qua cả một thế kỷ.

Ngay khi Bạch Dương hít một hơi thật sâu, chuẩn bị sẵn sàng nghênh đón khoảnh khắc thịt nát xương tan.

Không ngờ cô và Phó Kình Hiên lại không rơi xuống mặt đất cứng mà rơi vào trong một hồ nước sâu không thấy đáy.

Một tiếng ầm vang lên.

Hai người rớt mạnh xuống hồ, nước bắn †ung tóe cao đến hai mét.

Bạch Dương lập tức mở to mắt, nước hồ lạnh như băng không ngừng xuyên vào mắt, tai và mũi khiến cô cực kỳ khó chịu.

Nhưng vào lúc này, nhiều hơn cả vẫn là sự phấn khích và vui mừng.

Cô xé miếng băng dính ra khỏi miệng, mỉm Cười.

Bởi vì cô không chết, cô còn sống!

Ban đầu nghĩ rơi xuống vách núi chỉ có con đường chết thôi, nhưng nào ngờ đâu dưới vách núi lại có một cái hồ.

Đây chẳng phải là trong cơn tuyệt vọng gặp được tàu Noah hay sao?

Không ngờ, cô lại có cơ hội gặp gỡ cả điều kỳ diệu và hy vọng có một không hai này.

Bạch Dương vui vẻ đến mức sắp khóc, vừa định dùng miệng cắn dây thừng trói trên tay thì sực nhớ ra điều gì đó, sự phấn khích và mừng rỡ bỗng khựng lại.

Phó Kình Hiên đâu?

Bạch Dương biến sắc.

Vừa rồi khi cô và Phó Kình Hiên rơi vào trong hồ, Phó Kình Hiên đã buông lỏng bàn †ay đang ôm lấy cô.

Bây giờ có lẽ vẫn ở gần đây.

Nghĩ thế, Bạch Dương nhìn trái nhìn phải một chút nhưng cũng không thấy Phó Kình Hiên.

Điều này khiến trán cô không khỏi nhíu lại.

Kỳ lạ, sao lại không có ai?

Chẳng lẽ đã bơi vào bờ rồi?

Điều này không thể nào.

Nghĩ đến đó, Bạch Dương thở phào nhẹ nhõm, Phó Kình Hiên có thể lên bờ trước cũng tốt.

Cô cũng phải tự nghĩ cách cứu mình.

Bạch Dương cúi đầu, dùng răng cắn dây thừng, bắt đầu mở trói cho mình.

Cả quá trình này cực kỳ khó chịu đối với Bạch Dương, bởi vì thời gian nín thở trong nước của con người là có giới hạn, một người được huấn luyện bơi lội chuyên nghiệp cũng chỉ nín thở được khoảng hai phút.

Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!Tác giả: Thanh NhãTruyện Ngôn TìnhHải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong… Chương 1178Anh vốn không phải chết, tuy đây là lựa chọn của chính anh nhưng trong thâm tâm cô vẫn cảm thấy áy náy, cho rằng do mình liên lụy đến anh.Nhưng kiếp này đã không còn cách nào trả ơn anh được nữa…“Ưựt Rất xin lỗi anh!Trong thâm tâm, Bạch Dương thầm nói câu này với Phó Kình Hiên.Quá trình rơi xuống rất nhanh, chỉ qua vài giây ngắn ngủi đã rơi xuống tới đáy, nhưng đối với Bạch Dương như thể qua cả một thế kỷ.Ngay khi Bạch Dương hít một hơi thật sâu, chuẩn bị sẵn sàng nghênh đón khoảnh khắc thịt nát xương tan.Không ngờ cô và Phó Kình Hiên lại không rơi xuống mặt đất cứng mà rơi vào trong một hồ nước sâu không thấy đáy.Một tiếng ầm vang lên.Hai người rớt mạnh xuống hồ, nước bắn †ung tóe cao đến hai mét.Bạch Dương lập tức mở to mắt, nước hồ lạnh như băng không ngừng xuyên vào mắt, tai và mũi khiến cô cực kỳ khó chịu.Nhưng vào lúc này, nhiều hơn cả vẫn là sự phấn khích và vui mừng.Cô xé miếng băng dính ra khỏi miệng, mỉm Cười.Bởi vì cô không chết, cô còn sống!Ban đầu nghĩ rơi xuống vách núi chỉ có con đường chết thôi, nhưng nào ngờ đâu dưới vách núi lại có một cái hồ.Đây chẳng phải là trong cơn tuyệt vọng gặp được tàu Noah hay sao?Không ngờ, cô lại có cơ hội gặp gỡ cả điều kỳ diệu và hy vọng có một không hai này.Bạch Dương vui vẻ đến mức sắp khóc, vừa định dùng miệng cắn dây thừng trói trên tay thì sực nhớ ra điều gì đó, sự phấn khích và mừng rỡ bỗng khựng lại.Phó Kình Hiên đâu?Bạch Dương biến sắc.Vừa rồi khi cô và Phó Kình Hiên rơi vào trong hồ, Phó Kình Hiên đã buông lỏng bàn †ay đang ôm lấy cô.Bây giờ có lẽ vẫn ở gần đây.Nghĩ thế, Bạch Dương nhìn trái nhìn phải một chút nhưng cũng không thấy Phó Kình Hiên.Điều này khiến trán cô không khỏi nhíu lại.Kỳ lạ, sao lại không có ai?Chẳng lẽ đã bơi vào bờ rồi?Điều này không thể nào.Nghĩ đến đó, Bạch Dương thở phào nhẹ nhõm, Phó Kình Hiên có thể lên bờ trước cũng tốt.Cô cũng phải tự nghĩ cách cứu mình.Bạch Dương cúi đầu, dùng răng cắn dây thừng, bắt đầu mở trói cho mình.Cả quá trình này cực kỳ khó chịu đối với Bạch Dương, bởi vì thời gian nín thở trong nước của con người là có giới hạn, một người được huấn luyện bơi lội chuyên nghiệp cũng chỉ nín thở được khoảng hai phút.

Chương 1178