Tác giả:

Hải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong…

Chương 1211

Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!Tác giả: Thanh NhãTruyện Ngôn TìnhHải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong… Chương 1211Lâm Diệc Hàng đang định trả lời, trợ lý Trương đột nhiên nắm chặt tay, vội vàng ngắt lời: “Bác sĩ Lâm, không thể nói được.”“Vì sao không thể nói?” Sắc mặt Phó Kình Hiên trầm xuống, không vui nhìn trợ lý Trương.Trợ lý Trương tránh ánh mắt anh: “Xin lỗi, tổng giám đốc Phó. Anh đừng biết chuyện này thì hơn. Tôi sợ anh không chịu nổi…“Không chịu nổi?” Đôi mắt Phó Kình Hiên nheo lại, giọng lạnh lùng nói: “Cậu coi Phó Kình Hiên tôi là gì? Là một người yếu ớt sao? Ngay cả năng lực tâm lý chấp nhận cũng không có? Còn nữa, đây là tim của tôi. Lẽ nào ngay đến quyền được biết tôi cũng không có sao?”“Tổng giám đốc Phó, tôi không có ý đó. Tôi @ñl.”“Đủ rồi, cậu câm miệng cho tôi!” Phó Kình Hiên quát lớn một tiếng, sau đó nhìn về phía Lâm Diệc Hàng: “Nói. Rốt cuộc tim tôi bị làm sao?”“Nếu cậu đã bảo tôi nói, vậy tôi sẽ nói.”Lâm Diệc Hàng nhún vai, sau đó vẻ mặt trở nên nghiêm túc: “Tim của cậu từng cấy ghép, vốn đã yếu ớt hơn bình thường rồi, Lần này xảy ra va chạm, khiến van tim xuất hiện vết nứt nhỏ, thế nên tuổi thọ trái tim của cậu lại càng ngắn thêm.”Dứt lời, anh ta nhìn Phó Kình Hiên.Kỳ lạ là, Phó Kình Hiên không có biểu cảm gì, biết tuổi thọ trái tim mình ngắn lại, ngay cả một chút kinh ngạc hay bất ngờ cũng không có.Chuyện này khiến Lâm Diệc Hàng không khỏi có chút bất ngờ.Anh bình tĩnh quá rồi đấy?Bình tĩnh tới bất bình thường.Thật ra, không phải Phó Kình Hiên không có phản ứng, mà là anh đã đoán trước được và chuẩn bị sẵn tâm lý mà thôi.Vừa rồi khi Lâm Diệc Hàng nói tới trái tim anh rồi bị Trương Trình ngăn cản, anh đã ý thức được, có lễ trái tim mình xảy ra vấn đề rất nghiêm trọng.Cũng bởi vậy, sau khi nghe thấy Lâm Diệc Hàng nói, anh mới không có phản ứng gì quá lớn.Ngược lại còn có cảm giác ‘đời là vậy”.“Tổng giám đốc Phó…” Thấy Phó Kình Hiên cụp mắt không thấy rõ cảm xúc, trợ lý Trương tưởng anh bị đả kích, sốt ruột lo lắng hỏi: “Anh không sao chứ?”Ánh mắt Phó Kình Hiên thoáng động: “Tôi không sao, tuổi thọ của trái tim tôi còn bao lâu?”Anh chỉ vào ngực mình, hỏi Lâm Diệc Hàng.Hai tay Lâm Diệc Hàng đút trong túi áo blouse trắng: “Theo như bên khoa tim mạch nói, chắc khoảng ba năm.”“Ba năm…” Nắm tay Phó Kình Hiên siết lại.Không ngờ thoáng cái đã rút ngắn như vậy.Trái tim này vốn dĩ có tuổi thọ y hệt trái tim của người bình thường.“Đúng vậy, là ba năm. Cho nên nếu cậu muốn sống tiếp thì trong vòng ba năm, cậu nhất định phải tìm được trái tim phù hợp.”

Chương 1211

Lâm Diệc Hàng đang định trả lời, trợ lý Trương đột nhiên nắm chặt tay, vội vàng ngắt lời: “Bác sĩ Lâm, không thể nói được.”

“Vì sao không thể nói?” Sắc mặt Phó Kình Hiên trầm xuống, không vui nhìn trợ lý Trương.

Trợ lý Trương tránh ánh mắt anh: “Xin lỗi, tổng giám đốc Phó. Anh đừng biết chuyện này thì hơn. Tôi sợ anh không chịu nổi…

“Không chịu nổi?” Đôi mắt Phó Kình Hiên nheo lại, giọng lạnh lùng nói: “Cậu coi Phó Kình Hiên tôi là gì? Là một người yếu ớt sao? Ngay cả năng lực tâm lý chấp nhận cũng không có? Còn nữa, đây là tim của tôi. Lẽ nào ngay đến quyền được biết tôi cũng không có sao?”

“Tổng giám đốc Phó, tôi không có ý đó. Tôi @ñl.”

“Đủ rồi, cậu câm miệng cho tôi!” Phó Kình Hiên quát lớn một tiếng, sau đó nhìn về phía Lâm Diệc Hàng: “Nói. Rốt cuộc tim tôi bị làm sao?”

“Nếu cậu đã bảo tôi nói, vậy tôi sẽ nói.”

Lâm Diệc Hàng nhún vai, sau đó vẻ mặt trở nên nghiêm túc: “Tim của cậu từng cấy ghép, vốn đã yếu ớt hơn bình thường rồi, Lần này xảy ra va chạm, khiến van tim xuất hiện vết nứt nhỏ, thế nên tuổi thọ trái tim của cậu lại càng ngắn thêm.”

Dứt lời, anh ta nhìn Phó Kình Hiên.

Kỳ lạ là, Phó Kình Hiên không có biểu cảm gì, biết tuổi thọ trái tim mình ngắn lại, ngay cả một chút kinh ngạc hay bất ngờ cũng không có.

Chuyện này khiến Lâm Diệc Hàng không khỏi có chút bất ngờ.

Anh bình tĩnh quá rồi đấy?

Bình tĩnh tới bất bình thường.

Thật ra, không phải Phó Kình Hiên không có phản ứng, mà là anh đã đoán trước được và chuẩn bị sẵn tâm lý mà thôi.

Vừa rồi khi Lâm Diệc Hàng nói tới trái tim anh rồi bị Trương Trình ngăn cản, anh đã ý thức được, có lễ trái tim mình xảy ra vấn đề rất nghiêm trọng.

Cũng bởi vậy, sau khi nghe thấy Lâm Diệc Hàng nói, anh mới không có phản ứng gì quá lớn.

Ngược lại còn có cảm giác ‘đời là vậy”.

“Tổng giám đốc Phó…” Thấy Phó Kình Hiên cụp mắt không thấy rõ cảm xúc, trợ lý Trương tưởng anh bị đả kích, sốt ruột lo lắng hỏi: “Anh không sao chứ?”

Ánh mắt Phó Kình Hiên thoáng động: “Tôi không sao, tuổi thọ của trái tim tôi còn bao lâu?”

Anh chỉ vào ngực mình, hỏi Lâm Diệc Hàng.

Hai tay Lâm Diệc Hàng đút trong túi áo blouse trắng: “Theo như bên khoa tim mạch nói, chắc khoảng ba năm.”

“Ba năm…” Nắm tay Phó Kình Hiên siết lại.

Không ngờ thoáng cái đã rút ngắn như vậy.

Trái tim này vốn dĩ có tuổi thọ y hệt trái tim của người bình thường.

“Đúng vậy, là ba năm. Cho nên nếu cậu muốn sống tiếp thì trong vòng ba năm, cậu nhất định phải tìm được trái tim phù hợp.”

Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!Tác giả: Thanh NhãTruyện Ngôn TìnhHải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong… Chương 1211Lâm Diệc Hàng đang định trả lời, trợ lý Trương đột nhiên nắm chặt tay, vội vàng ngắt lời: “Bác sĩ Lâm, không thể nói được.”“Vì sao không thể nói?” Sắc mặt Phó Kình Hiên trầm xuống, không vui nhìn trợ lý Trương.Trợ lý Trương tránh ánh mắt anh: “Xin lỗi, tổng giám đốc Phó. Anh đừng biết chuyện này thì hơn. Tôi sợ anh không chịu nổi…“Không chịu nổi?” Đôi mắt Phó Kình Hiên nheo lại, giọng lạnh lùng nói: “Cậu coi Phó Kình Hiên tôi là gì? Là một người yếu ớt sao? Ngay cả năng lực tâm lý chấp nhận cũng không có? Còn nữa, đây là tim của tôi. Lẽ nào ngay đến quyền được biết tôi cũng không có sao?”“Tổng giám đốc Phó, tôi không có ý đó. Tôi @ñl.”“Đủ rồi, cậu câm miệng cho tôi!” Phó Kình Hiên quát lớn một tiếng, sau đó nhìn về phía Lâm Diệc Hàng: “Nói. Rốt cuộc tim tôi bị làm sao?”“Nếu cậu đã bảo tôi nói, vậy tôi sẽ nói.”Lâm Diệc Hàng nhún vai, sau đó vẻ mặt trở nên nghiêm túc: “Tim của cậu từng cấy ghép, vốn đã yếu ớt hơn bình thường rồi, Lần này xảy ra va chạm, khiến van tim xuất hiện vết nứt nhỏ, thế nên tuổi thọ trái tim của cậu lại càng ngắn thêm.”Dứt lời, anh ta nhìn Phó Kình Hiên.Kỳ lạ là, Phó Kình Hiên không có biểu cảm gì, biết tuổi thọ trái tim mình ngắn lại, ngay cả một chút kinh ngạc hay bất ngờ cũng không có.Chuyện này khiến Lâm Diệc Hàng không khỏi có chút bất ngờ.Anh bình tĩnh quá rồi đấy?Bình tĩnh tới bất bình thường.Thật ra, không phải Phó Kình Hiên không có phản ứng, mà là anh đã đoán trước được và chuẩn bị sẵn tâm lý mà thôi.Vừa rồi khi Lâm Diệc Hàng nói tới trái tim anh rồi bị Trương Trình ngăn cản, anh đã ý thức được, có lễ trái tim mình xảy ra vấn đề rất nghiêm trọng.Cũng bởi vậy, sau khi nghe thấy Lâm Diệc Hàng nói, anh mới không có phản ứng gì quá lớn.Ngược lại còn có cảm giác ‘đời là vậy”.“Tổng giám đốc Phó…” Thấy Phó Kình Hiên cụp mắt không thấy rõ cảm xúc, trợ lý Trương tưởng anh bị đả kích, sốt ruột lo lắng hỏi: “Anh không sao chứ?”Ánh mắt Phó Kình Hiên thoáng động: “Tôi không sao, tuổi thọ của trái tim tôi còn bao lâu?”Anh chỉ vào ngực mình, hỏi Lâm Diệc Hàng.Hai tay Lâm Diệc Hàng đút trong túi áo blouse trắng: “Theo như bên khoa tim mạch nói, chắc khoảng ba năm.”“Ba năm…” Nắm tay Phó Kình Hiên siết lại.Không ngờ thoáng cái đã rút ngắn như vậy.Trái tim này vốn dĩ có tuổi thọ y hệt trái tim của người bình thường.“Đúng vậy, là ba năm. Cho nên nếu cậu muốn sống tiếp thì trong vòng ba năm, cậu nhất định phải tìm được trái tim phù hợp.”

Chương 1211