Tác giả:

Hải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong…

Chương 1258

Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!Tác giả: Thanh NhãTruyện Ngôn TìnhHải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong… Chương 1258Cô vừa đến nơi thì bụng dạ đã sôi lên chẳng nể nang gì cả. Đây không phải khiến người ta chê cười à?Nghe thấy Bạch Dương nói cô vẫn chưa dùng bữa, Phó Kình Hiên mím đôi môi mỏng thành một đường, vẻ mặt không vui.Bây giờ đã hai giờ rồi, vậy mà cô còn chưa ăn trưal Lục Khởi chăm cô như thế đấy à?Phó Kình Hiên im lặng, cầm lấy di động gọi cho trợ lý Trương: “Trương Trình, đi mua một phần cơm trưa mang lên đây.”Nghe thấy vậy, Bạch Dương vội đưa tay ngăn cản: “Tổng giám đốc Phó, không cần đâu, lát nữa tôi ra ngoài ăn là được.”Phó Kình Hiên không để ý tới cô, vẫn nói với đầu điện thoại bên kia: “Nhanh lên.”Nói xong, anh đặt điện thoại xuống, lúc này mới dời tầm mắt lên người cô: ‘Em chờ một chút, sắp được ăn cơm rồi.”“..” Bạch Dương mấp máy môi định nói gì đó, nhưng cuối cùng cô chỉ im lặng, nuốt lời muốn nói trở lại.Cô thật sự rất ngại.Rõ ràng cô đến đây là để chăm anh, kết quả, bây giờ còn chưa chăm người ta chút nào, ngược lại còn để anh lo lắng cho mình.Cô thật sự cảm thấy mình rất tắc trách.Dường như nhìn ra cô gái đang bối rối vì điều gì, Phó Kình Hiên đưa tay lên, định vuốt tóc cô an ủi.Nhưng bàn tay vừa mới nâng lên một chút, anh lại thu về, bờ môi mỏng khẽ mở, nhỏ giọng nói: “Đừng bận tâm, bây giờ em là điều dưỡng tạm thời của tôi. Vì thế cũng nên gọi đồ ăn cho em. Nếu em không ăn gì thì lấy đâu ra sức mà chăm sóc cho tôi chứ?”Bạch Dương c*n m** d***, cuối cùng bỗng dưng mỉm cười: “Tôi phát hiện anh luôn có cách để thuyết phục tôi.”“Bởi vì tôi hiểu em, cho nên tôi biết phải làm thế nào để lay chuyển em.” Phó Kình Hiên nhìn cô, ánh mắt vô cùng nghiêm túc.Nhưng Bạch Dương lại lập tức quay đầu, không nhìn thẳng vào anh.Trực giác mách bảo cô rằng ánh mắt anh quá nguy hiểm, không thể nhìn vào đó được.Nếu không rất có thể sẽ bị đắm chìm trong đó.Thấy Bạch Dương né tránh ánh mắt của anh, Phó Kình Hiên thở dài, sau đó lái sang chuyện khác: “Đúng rồi, sáng nay em gọi điện cho tôi đúng không?”Nghe thấy anh nhắc tới chuyện này, Bạch Dương vội gật đầu: “Đúng vậy.”“Xin lỗi, buổi sáng di động tắt máy.” Phó Kình Hiên trả lời.Bạch Dương nhìn anh: “Tôi biết, tôi chỉ muốn hỏi anh một chút. Rốt cuộc tối qua chúng ta nói chuyện gì mà những hơn ba trăm phút thế?”“Không nói gì cả, lúc đó em ngủ rồi.” Phó Kình Hiên nói.Bạch Dương cau mày: “Nghĩa là sao? Ý anh là, tôi nghe máy xong thì không nói chuyện với anh mà đã ngủ mất hả?”“Ừ”” Phó Kình Hiên gật đầu: “Lúc tôi gọi tới, ngoài trừ ậm ừ hai câu lúc nhận máy ra thì về sau em không nói gì nữa.”Lần này Bạch Dương đã hoàn toàn hiểu rõ.Cuộc điện thoại hôm qua, họ không trò chuyện gì cả, đơn giản là mở máy rồi ngủ.

Chương 1258

Cô vừa đến nơi thì bụng dạ đã sôi lên chẳng nể nang gì cả. Đây không phải khiến người ta chê cười à?

Nghe thấy Bạch Dương nói cô vẫn chưa dùng bữa, Phó Kình Hiên mím đôi môi mỏng thành một đường, vẻ mặt không vui.

Bây giờ đã hai giờ rồi, vậy mà cô còn chưa ăn trưal Lục Khởi chăm cô như thế đấy à?

Phó Kình Hiên im lặng, cầm lấy di động gọi cho trợ lý Trương: “Trương Trình, đi mua một phần cơm trưa mang lên đây.”

Nghe thấy vậy, Bạch Dương vội đưa tay ngăn cản: “Tổng giám đốc Phó, không cần đâu, lát nữa tôi ra ngoài ăn là được.”

Phó Kình Hiên không để ý tới cô, vẫn nói với đầu điện thoại bên kia: “Nhanh lên.”

Nói xong, anh đặt điện thoại xuống, lúc này mới dời tầm mắt lên người cô: ‘Em chờ một chút, sắp được ăn cơm rồi.”

“..” Bạch Dương mấp máy môi định nói gì đó, nhưng cuối cùng cô chỉ im lặng, nuốt lời muốn nói trở lại.

Cô thật sự rất ngại.

Rõ ràng cô đến đây là để chăm anh, kết quả, bây giờ còn chưa chăm người ta chút nào, ngược lại còn để anh lo lắng cho mình.

Cô thật sự cảm thấy mình rất tắc trách.

Dường như nhìn ra cô gái đang bối rối vì điều gì, Phó Kình Hiên đưa tay lên, định vuốt tóc cô an ủi.

Nhưng bàn tay vừa mới nâng lên một chút, anh lại thu về, bờ môi mỏng khẽ mở, nhỏ giọng nói: “Đừng bận tâm, bây giờ em là điều dưỡng tạm thời của tôi. Vì thế cũng nên gọi đồ ăn cho em. Nếu em không ăn gì thì lấy đâu ra sức mà chăm sóc cho tôi chứ?”

Bạch Dương c*n m** d***, cuối cùng bỗng dưng mỉm cười: “Tôi phát hiện anh luôn có cách để thuyết phục tôi.”

“Bởi vì tôi hiểu em, cho nên tôi biết phải làm thế nào để lay chuyển em.” Phó Kình Hiên nhìn cô, ánh mắt vô cùng nghiêm túc.

Nhưng Bạch Dương lại lập tức quay đầu, không nhìn thẳng vào anh.

Trực giác mách bảo cô rằng ánh mắt anh quá nguy hiểm, không thể nhìn vào đó được.

Nếu không rất có thể sẽ bị đắm chìm trong đó.

Thấy Bạch Dương né tránh ánh mắt của anh, Phó Kình Hiên thở dài, sau đó lái sang chuyện khác: “Đúng rồi, sáng nay em gọi điện cho tôi đúng không?”

Nghe thấy anh nhắc tới chuyện này, Bạch Dương vội gật đầu: “Đúng vậy.”

“Xin lỗi, buổi sáng di động tắt máy.” Phó Kình Hiên trả lời.

Bạch Dương nhìn anh: “Tôi biết, tôi chỉ muốn hỏi anh một chút. Rốt cuộc tối qua chúng ta nói chuyện gì mà những hơn ba trăm phút thế?”

“Không nói gì cả, lúc đó em ngủ rồi.” Phó Kình Hiên nói.

Bạch Dương cau mày: “Nghĩa là sao? Ý anh là, tôi nghe máy xong thì không nói chuyện với anh mà đã ngủ mất hả?”

“Ừ”” Phó Kình Hiên gật đầu: “Lúc tôi gọi tới, ngoài trừ ậm ừ hai câu lúc nhận máy ra thì về sau em không nói gì nữa.”

Lần này Bạch Dương đã hoàn toàn hiểu rõ.

Cuộc điện thoại hôm qua, họ không trò chuyện gì cả, đơn giản là mở máy rồi ngủ.

Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!Tác giả: Thanh NhãTruyện Ngôn TìnhHải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong… Chương 1258Cô vừa đến nơi thì bụng dạ đã sôi lên chẳng nể nang gì cả. Đây không phải khiến người ta chê cười à?Nghe thấy Bạch Dương nói cô vẫn chưa dùng bữa, Phó Kình Hiên mím đôi môi mỏng thành một đường, vẻ mặt không vui.Bây giờ đã hai giờ rồi, vậy mà cô còn chưa ăn trưal Lục Khởi chăm cô như thế đấy à?Phó Kình Hiên im lặng, cầm lấy di động gọi cho trợ lý Trương: “Trương Trình, đi mua một phần cơm trưa mang lên đây.”Nghe thấy vậy, Bạch Dương vội đưa tay ngăn cản: “Tổng giám đốc Phó, không cần đâu, lát nữa tôi ra ngoài ăn là được.”Phó Kình Hiên không để ý tới cô, vẫn nói với đầu điện thoại bên kia: “Nhanh lên.”Nói xong, anh đặt điện thoại xuống, lúc này mới dời tầm mắt lên người cô: ‘Em chờ một chút, sắp được ăn cơm rồi.”“..” Bạch Dương mấp máy môi định nói gì đó, nhưng cuối cùng cô chỉ im lặng, nuốt lời muốn nói trở lại.Cô thật sự rất ngại.Rõ ràng cô đến đây là để chăm anh, kết quả, bây giờ còn chưa chăm người ta chút nào, ngược lại còn để anh lo lắng cho mình.Cô thật sự cảm thấy mình rất tắc trách.Dường như nhìn ra cô gái đang bối rối vì điều gì, Phó Kình Hiên đưa tay lên, định vuốt tóc cô an ủi.Nhưng bàn tay vừa mới nâng lên một chút, anh lại thu về, bờ môi mỏng khẽ mở, nhỏ giọng nói: “Đừng bận tâm, bây giờ em là điều dưỡng tạm thời của tôi. Vì thế cũng nên gọi đồ ăn cho em. Nếu em không ăn gì thì lấy đâu ra sức mà chăm sóc cho tôi chứ?”Bạch Dương c*n m** d***, cuối cùng bỗng dưng mỉm cười: “Tôi phát hiện anh luôn có cách để thuyết phục tôi.”“Bởi vì tôi hiểu em, cho nên tôi biết phải làm thế nào để lay chuyển em.” Phó Kình Hiên nhìn cô, ánh mắt vô cùng nghiêm túc.Nhưng Bạch Dương lại lập tức quay đầu, không nhìn thẳng vào anh.Trực giác mách bảo cô rằng ánh mắt anh quá nguy hiểm, không thể nhìn vào đó được.Nếu không rất có thể sẽ bị đắm chìm trong đó.Thấy Bạch Dương né tránh ánh mắt của anh, Phó Kình Hiên thở dài, sau đó lái sang chuyện khác: “Đúng rồi, sáng nay em gọi điện cho tôi đúng không?”Nghe thấy anh nhắc tới chuyện này, Bạch Dương vội gật đầu: “Đúng vậy.”“Xin lỗi, buổi sáng di động tắt máy.” Phó Kình Hiên trả lời.Bạch Dương nhìn anh: “Tôi biết, tôi chỉ muốn hỏi anh một chút. Rốt cuộc tối qua chúng ta nói chuyện gì mà những hơn ba trăm phút thế?”“Không nói gì cả, lúc đó em ngủ rồi.” Phó Kình Hiên nói.Bạch Dương cau mày: “Nghĩa là sao? Ý anh là, tôi nghe máy xong thì không nói chuyện với anh mà đã ngủ mất hả?”“Ừ”” Phó Kình Hiên gật đầu: “Lúc tôi gọi tới, ngoài trừ ậm ừ hai câu lúc nhận máy ra thì về sau em không nói gì nữa.”Lần này Bạch Dương đã hoàn toàn hiểu rõ.Cuộc điện thoại hôm qua, họ không trò chuyện gì cả, đơn giản là mở máy rồi ngủ.

Chương 1258