Tác giả:

Hải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong…

Chương 1360

Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!Tác giả: Thanh NhãTruyện Ngôn TìnhHải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong… Chương 1360Lục Khởi mở mở miệng, như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn là im lặng, lắc đầu, nặn ra nụ cười chua xót: “Không có gì, không còn sớm nữa, về đi, nghỉ ngơi sớm chút.”“Thật sự không sao chứ?” Bạch Dương rõ ràng không tin anh.Anh hôm nay quá kỳ quái.Anh hiện tại cũng vậy, khiến cô rất không yên tâm.Lục Khởi gật đầu: “Thật sự không sao, mau về đi”Anh xua xua tay.Thấy anh không chịu nói, Bạch Dương bất đắc dĩ thở dài: “Được, vậy em đi trước, anh cũng về sớm chút, đến nhà nói một tiếng với em.”“Ừ”” Lục Khởi gật đầu.Bạch Dương xách túi, xoay người đi vào cửa lớn chung cư.Lục Khởi cứ nhìn cô như vậy, dù bóng dáng cô biến mất không thấy nữa, anh vẫn không rời đi, mà lấy gói thuốc trong túi ra, rút một điếu, châm lửa, rít mạnh một hơi.Thở ra khói thuốc, khói trắng nồng nặc bay trên không trung, che đi nửa khuôn mặt anh, khiến người ta không nhìn rõ biểu cảm.Anh vốn đang nghĩ, tối nay sẽ bày tỏ.Tranh thủ lúc cô còn chưa phát hiện mình lại yêu Phó Kình Hiên, nói rõ tất cả với cô trước.Có lẽ, cô sẽ nể tình bạn nhiều năm của họ, đồng ý ở bên anh.Cho nên anh lúc đó mới xuống xe ôm lấy cô.Nhưng cuối cùng, anh vẫn thua sự vô dụng của mình.Anh vẫn không có can đảm bày tỏ với cô.Anh sợ, nếu cô không đồng ý ở bên anh, nói thẳng không thích anh, vậy có phải họ sau này không chỉ không thể làm người yêu, ngay cả tình bạn cũng không thể tiếp tục không?Vì anh bày tỏ rồi, từ giây phút bày tỏ, quan hệ của họ đã biến chất, không còn là quan hệ bạn bè đơn thuần, mà cô vì từ chối anh, sẽ nảy sinh tâm trạng áy náy với anh, từ đó tránh gặp mặt anh.Dần dà, tình bạn của họ cũng sẽ ngày càng xã…Anh không muốn quan hệ cuối cùng của họ sẽ biến thành như vậy, cho nên đến cùng, anh mới không nói gì cả.Gạt thuốc, Lục Khởi cúi đầu phì cười một tiếng.Quả nhiên, anh hẳn là người đàn ông vô dụng nhất trên đời đi.Sợ này sợ kia, lại muốn quá nhiều, cho nên mới không được việc gì!Đêm này, dù là Lục Khởi, hay là Bạch Dương, hoặc là Phó Kình Hiên, đều không ngủ ngon, đều có tâm sự.Ngày hôm sau, lúc Bạch Dương đến Thiên Thịnh, trạng thái tinh thần cũng không tốt lắm, vô cùng uể oải, ngồi trong văn phòng ngáp không ngừng.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!Thư ký Đồng vào lấy tài liệu, nhìn thấy mỏi mệt trên mặt cô, không nhịn được thân thiết hỏi một câu: “Bạch tổng, tối qua cô không nghỉ ngơi tốt sao?”Bạch Dương bưng cà phê, cười: “Có lẽ đì.”“Vậy cô có muốn đến phòng nghỉ nghỉ một lát không? Dù sao hôm nay cũng không quá bận.” Thư ký Đồng hỏi.

Chương 1360

Lục Khởi mở mở miệng, như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn là im lặng, lắc đầu, nặn ra nụ cười chua xót: “Không có gì, không còn sớm nữa, về đi, nghỉ ngơi sớm chút.”

“Thật sự không sao chứ?” Bạch Dương rõ ràng không tin anh.

Anh hôm nay quá kỳ quái.

Anh hiện tại cũng vậy, khiến cô rất không yên tâm.

Lục Khởi gật đầu: “Thật sự không sao, mau về đi”

Anh xua xua tay.

Thấy anh không chịu nói, Bạch Dương bất đắc dĩ thở dài: “Được, vậy em đi trước, anh cũng về sớm chút, đến nhà nói một tiếng với em.”

“Ừ”” Lục Khởi gật đầu.

Bạch Dương xách túi, xoay người đi vào cửa lớn chung cư.

Lục Khởi cứ nhìn cô như vậy, dù bóng dáng cô biến mất không thấy nữa, anh vẫn không rời đi, mà lấy gói thuốc trong túi ra, rút một điếu, châm lửa, rít mạnh một hơi.

Thở ra khói thuốc, khói trắng nồng nặc bay trên không trung, che đi nửa khuôn mặt anh, khiến người ta không nhìn rõ biểu cảm.

Anh vốn đang nghĩ, tối nay sẽ bày tỏ.

Tranh thủ lúc cô còn chưa phát hiện mình lại yêu Phó Kình Hiên, nói rõ tất cả với cô trước.

Có lẽ, cô sẽ nể tình bạn nhiều năm của họ, đồng ý ở bên anh.

Cho nên anh lúc đó mới xuống xe ôm lấy cô.

Nhưng cuối cùng, anh vẫn thua sự vô dụng của mình.

Anh vẫn không có can đảm bày tỏ với cô.

Anh sợ, nếu cô không đồng ý ở bên anh, nói thẳng không thích anh, vậy có phải họ sau này không chỉ không thể làm người yêu, ngay cả tình bạn cũng không thể tiếp tục không?

Vì anh bày tỏ rồi, từ giây phút bày tỏ, quan hệ của họ đã biến chất, không còn là quan hệ bạn bè đơn thuần, mà cô vì từ chối anh, sẽ nảy sinh tâm trạng áy náy với anh, từ đó tránh gặp mặt anh.

Dần dà, tình bạn của họ cũng sẽ ngày càng xã…

Anh không muốn quan hệ cuối cùng của họ sẽ biến thành như vậy, cho nên đến cùng, anh mới không nói gì cả.

Gạt thuốc, Lục Khởi cúi đầu phì cười một tiếng.

Quả nhiên, anh hẳn là người đàn ông vô dụng nhất trên đời đi.

Sợ này sợ kia, lại muốn quá nhiều, cho nên mới không được việc gì!

Đêm này, dù là Lục Khởi, hay là Bạch Dương, hoặc là Phó Kình Hiên, đều không ngủ ngon, đều có tâm sự.

Ngày hôm sau, lúc Bạch Dương đến Thiên Thịnh, trạng thái tinh thần cũng không tốt lắm, vô cùng uể oải, ngồi trong văn phòng ngáp không ngừng.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Thư ký Đồng vào lấy tài liệu, nhìn thấy mỏi mệt trên mặt cô, không nhịn được thân thiết hỏi một câu: “Bạch tổng, tối qua cô không nghỉ ngơi tốt sao?”

Bạch Dương bưng cà phê, cười: “Có lẽ đì.”

“Vậy cô có muốn đến phòng nghỉ nghỉ một lát không? Dù sao hôm nay cũng không quá bận.” Thư ký Đồng hỏi.

Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!Tác giả: Thanh NhãTruyện Ngôn TìnhHải Thành đầu tháng chạp năm nay lạnh hơn so với năm ngoái. Bạch Dương thất thần vùi mặt vào ghế sofa nghe tiếng mẹ chồng Vu Y Cơ chửi bới dưới nhà. “Bạch Dương, coi như cô không sinh được con cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ đã mấy giờ rồi mà cô còn không nấu cơm đi! Cô muốn để tôi và Tiểu Duy nhịn đói đúng không?” Cô gả cho Phó Kinh Hiên sáu năm, ngày nào mẹ chồng cũng ở sau lưng mắng cô là đồ gà mái không biết đẻ trứng. Nhưng nào có ai biết rằng ngay từ đầu chồng cô chưa từng chạm vào cô lần nào. “Mau xuống đây sắp xếp lại cặp sách cho tôi, tôi còn phải đến trường đấy!” Ngay sau đó là tiếng thúc giục của một thiếu niên. Phó Kình Duy là em trai của Phó Kình Hiên, chính là một thằng nhóc nghịch ngợm không coi ai ra gì, trước đây còn hành hạ Bạch Dương không ít lần. Trong suy nghĩ của cậu ta, người chị dâu mà anh trai cưới về này còn dễ uốn nắn hơn cả bột mì. Bạch Dương xuống nhà, máy móc đi vào phòng bếp nấu cơm, chuẩn bị cặp sách và cơm hộp cho em chồng. “Mẹ, con nấu cơm xong… Chương 1360Lục Khởi mở mở miệng, như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn là im lặng, lắc đầu, nặn ra nụ cười chua xót: “Không có gì, không còn sớm nữa, về đi, nghỉ ngơi sớm chút.”“Thật sự không sao chứ?” Bạch Dương rõ ràng không tin anh.Anh hôm nay quá kỳ quái.Anh hiện tại cũng vậy, khiến cô rất không yên tâm.Lục Khởi gật đầu: “Thật sự không sao, mau về đi”Anh xua xua tay.Thấy anh không chịu nói, Bạch Dương bất đắc dĩ thở dài: “Được, vậy em đi trước, anh cũng về sớm chút, đến nhà nói một tiếng với em.”“Ừ”” Lục Khởi gật đầu.Bạch Dương xách túi, xoay người đi vào cửa lớn chung cư.Lục Khởi cứ nhìn cô như vậy, dù bóng dáng cô biến mất không thấy nữa, anh vẫn không rời đi, mà lấy gói thuốc trong túi ra, rút một điếu, châm lửa, rít mạnh một hơi.Thở ra khói thuốc, khói trắng nồng nặc bay trên không trung, che đi nửa khuôn mặt anh, khiến người ta không nhìn rõ biểu cảm.Anh vốn đang nghĩ, tối nay sẽ bày tỏ.Tranh thủ lúc cô còn chưa phát hiện mình lại yêu Phó Kình Hiên, nói rõ tất cả với cô trước.Có lẽ, cô sẽ nể tình bạn nhiều năm của họ, đồng ý ở bên anh.Cho nên anh lúc đó mới xuống xe ôm lấy cô.Nhưng cuối cùng, anh vẫn thua sự vô dụng của mình.Anh vẫn không có can đảm bày tỏ với cô.Anh sợ, nếu cô không đồng ý ở bên anh, nói thẳng không thích anh, vậy có phải họ sau này không chỉ không thể làm người yêu, ngay cả tình bạn cũng không thể tiếp tục không?Vì anh bày tỏ rồi, từ giây phút bày tỏ, quan hệ của họ đã biến chất, không còn là quan hệ bạn bè đơn thuần, mà cô vì từ chối anh, sẽ nảy sinh tâm trạng áy náy với anh, từ đó tránh gặp mặt anh.Dần dà, tình bạn của họ cũng sẽ ngày càng xã…Anh không muốn quan hệ cuối cùng của họ sẽ biến thành như vậy, cho nên đến cùng, anh mới không nói gì cả.Gạt thuốc, Lục Khởi cúi đầu phì cười một tiếng.Quả nhiên, anh hẳn là người đàn ông vô dụng nhất trên đời đi.Sợ này sợ kia, lại muốn quá nhiều, cho nên mới không được việc gì!Đêm này, dù là Lục Khởi, hay là Bạch Dương, hoặc là Phó Kình Hiên, đều không ngủ ngon, đều có tâm sự.Ngày hôm sau, lúc Bạch Dương đến Thiên Thịnh, trạng thái tinh thần cũng không tốt lắm, vô cùng uể oải, ngồi trong văn phòng ngáp không ngừng.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!Thư ký Đồng vào lấy tài liệu, nhìn thấy mỏi mệt trên mặt cô, không nhịn được thân thiết hỏi một câu: “Bạch tổng, tối qua cô không nghỉ ngơi tốt sao?”Bạch Dương bưng cà phê, cười: “Có lẽ đì.”“Vậy cô có muốn đến phòng nghỉ nghỉ một lát không? Dù sao hôm nay cũng không quá bận.” Thư ký Đồng hỏi.

Chương 1360